Đọc truyện Tôi Chỉ Cương Lên Với Em!! – Chương 19: Hồi ll: Phần 1: Kế Hoạch
Sau khi đã ăn uống no say chẳng khác gì Dương Phong ( anh hàng xóm) cô thật sự làm cho Matthew há hốc mồm ra mà không nói gì cả, tất cả món ăn cô gọi đều nhét được trong bụng, chẳng lẽ cô là cái bụng không đáy sao??
“Chúng….ta về thôi” Matthew đứng lên trấn tĩnh lại, tay xoa xoa thái dương. Cô nghe anh nói thì chạy nhanh vào xe, để anh bơ vơ một mình ở ngoài tính tiền ( Hay lắm chị)
Anh vừa mới bước lên xe thì mặt cô tỉnh bơ. Không có chuyện gì xảy ra
_________Về Tới Dinh Thự________
Bước vào cô cứ ngơ ngác ngắm nhìn, chưa bao giờ cô thấy nơi nào đẹp như thế này. Cứ như tòa lâu đài dành cho cô vậy. Cánh cổng mở ra cả một dàn người hầu đang cung kính chào cô. Oa~~ nhìn mà choáng ngợp
“Vào đi!” Lại là anh người quyền lực nhất trong căn nhà này, còn ai ngoài anh nữa chứ Vương Tổng xấu xa
“Vâng” Cô mặt uể oải đi vào ngồi xuống ghế yên phận, nhưng mắt thì lại cứ dòm ngó vào chiếc máy tính bảng đặt trên bàn
“Gia Khiêm đâu?” Vương Diệp Thần lão đại nói
“Tôi tới rồi đây!” Hắn ta mở toan cánh cửa ra ánh sáng chiếu vào, cô quay đầu ra ngoài cửa. Không….không phải là Dương Phong đó sao? Tại sao lại?
Cô thấy thì liền cúi mặt xuống chân, hai tai để trên đầu gối bắt đầu đã toát ra mồ hôi
“Chào Vương! Lâu rồi không gặp” Anh ngồi kế cô cứ như không có chuyện gì xảy ra
“Cái tật lúc nào cũng vậy! Đi trễ lại hay nói nhiều!” Gia Khiêm (Dương Phong) là một trong ít người được nói chuyện với Vương Diệp Thần
Anh không ngần ngại mà khoác tay lên vai Khả Vy mặt sát lại gần nhau. Mấy ngày nay không được gặp cô anh thật sự rất nhớ mùi hương trên tóc cô nha~~
“Chỉnh đốn lại đi!!” Vương Tổng liền bỏ tay anh ra kéo vai cô dựa vào người anh
Cô cứ ngồi im, mặc cho sắc mặt hai người như thé nào
“Thôi đủ rồi!” Anh cất tiếng
“Vào việc chính đi!” Gia Khiêm cũng lên tiếng vẻ mặt bắt đầu nghiêm nghị khiến cho người khác không thể xem thường
“Hiện giờ thì chúng ta phải gỡ cài đặt virus trên máy tính để có thể gỡ quả bom ở bên chỗ Hồng Hoa không những vậy ta phải lần ra chỗ điều khiển từ xa để lần ra người bỏ con chip vào kho hàng của ta!” Matthew nói
“Kim gia!” Matthew vừa mới dứt câu Gia Khiêm lại nói. Chỉ có bọn người bọn họ mới đối phó với ta, tại chúng ta đã lấy hàng của chúng chỉ tại vì đó là hàng thuốc phiện
“Tôi cũng đang nghĩ về chúng” Thần chau đôi mày của mình lại
“Cô làm được mà đúng không?” Gia Khiêm vỗ vai cô
“Để tôi thử!” Cô cười trừ
Cô bấm nhẹ vào máy tính các dữ liệu hiện ra các chữ gì gì đó màu xanh bắt đầu nhiều hơn. Một giọt mồ hôi chảy xuống cô chưa bao giờ gặp loại virus này nếu như cô nghe lời Thiên Băng ( tập sau sau sau nữa sẽ có) đi tập luyện thì đâu đến nhường này. Giờ thì phải gắn óc mà làm thôi. Các dòng chữ tiếng anh hiện lên, các động tác của cô không hề thừa mà cũng không thiếu, ngón tay nhanh nhạy bấm Enter đã xác lập được chương trình, lúc này cô chưa thở phào nhẹ nhõm mà đang dò đường sóng mà lần theo nơi đang phát ra chế độ điều khiển từ xa.
“Ở Thành Phố XXX! Cách đây 100km” Cô giờ mới tựa vào thành ghế thở phào
“Khá lắm!” Gia Khiêm khen ngợi