Tôi Bỏ Chạy Sau Khi Ngược Bốn Tên Tra Công

Chương 13: Thứ Cậu Cho Tôi Tôi Trả Lại Cho Cậu


Đọc truyện Tôi Bỏ Chạy Sau Khi Ngược Bốn Tên Tra Công – Chương 13: Thứ Cậu Cho Tôi Tôi Trả Lại Cho Cậu


Edit – beta: Axianbuxian12
Sau một hồi chạy như điên, gần như không còn nghe thấy âm thanh nức nở của bầy sói từ bên ngoài truyền đến nữa, lúc này Kỷ Kiêu mới dừng lại.

Trong bóng tối thị lực của Lộ Nhậm không bằng Kỷ Kiêu, năng lực phản ứng cũng còn chưa tăng lên, Kỷ Kiêu vừa dừng lại, cậu đương nhiên là đầu bị đụng vào.

Lộ Nhậm chỉ cảm thấy trán ong ong, mở miệng khiển trách hành vi dừng lại đột ngột của Kỷ Kiêu: “Cậu dừng lại làm gì!”
“Xin lỗi, đụng đau cậu rồi”
Lộ Nhậm vịt chết vẫn còn cứng miệng: “Đương nhiên không phải, thân thể nhỏ bé kia của cậu có thể đụng đau tôi chắc, là mùi máu trên người của cậu làm tôi ngạt……”
Lời còn chưa dứt, sự đau đớn kìm nén trong đan điền Lộ Nhậm đột phát lần thứ hai, khoảng cách giữa hai lần uống thuốc quá ngắn, tác dụng phụ tăng gấp đôi.

Trước mắt cậu tối sầm, thân thể nghiêng ngả.

Lộ Nhậm vừa mới dỗi Kỷ Kiêu, theo bản năng giữ không cho đổ về phía trước, mà đổ sang bên vách hang.

Không ngờ, vách hang nhìn vô cùng vững chắc kia lại ầm ầm sụp xuống.

Cả người Lộ Nhậm mất đi thăng bằng, một đường rơi xuống.

Một giây trước khi mất đi ý thức, hình như cậu nhìn thấy Kỷ Kiêu nhào tới.

***
Lộ Nhậm mở mắt ra, cảm thấy trời đất quay cuồng một mảnh hỗn loạn, hoàn toàn không rõ mình đang ở đâu.

Trước mắt tối đen, gần như chẳng nhìn thấy cái gì, chỉ có thể nghe được tiếng nước róc rách bên tai.

Cậu vừa động một cái, liền nghe thấy giọng Kỷ Kiêu truyền đến: “Đừng nhúc nhích.”
Lúc này Lộ Nhậm mới phát hiện, có một dòng khí ôn nhuận từ từ chảy vào đan điền, theo hướng chân khí vận hành tiến vào kinh mạch, giảm bớt cảm giác đau đớn.

Kỷ Kiêu đây là đang dùng thủy hành chi khí trị thương cho cậu? Khác với việc dùng chân khí hóa khai hiệu lực của thuốc, chỉ có ngũ hành chi khí mới có thể trực tiếp tiến vào đan điền, có tác dụng với căn nguyên.

Đối với cổ võ giả, ngũ hành chi khí là thứ vô cùng quý giá, ngũ hành chi khí là căn nguyên của võ đạo, là cơ sở nâng cao cảnh giới.

Thời gian tích lũy ngũ hành chi khí rất lâu, không ai rộng lượng dùng nó để trị thương cho người khác.

(X: Anh không phải người khác nha ^o^)
Lộ Nhậm giơ tay, đè chặt cổ tay Kỷ Kiêu: “Không cần đâu.”
Kỷ Kiêu không nhúc nhích.

Lộ Nhậm tăng thêm sức lực, nói: “Không cần.”
“……”

Cậu đột nhiên hiểu ra, ngữ khí dịu xuống, nói: “Tôi không đau.”
Kỷ Kiêu xác nhận sắc mặt của cậu một chút, lúc này mới thu tay lại: “Loại thuốc kia không được uống nữa, sẽ tổn thương đến căn nguyên.”
Lộ Nhậm trầm mặc một chút, có hơi không được tự nhiên: “Tôi sẽ không cảm ơn cậu, coi, coi như cậu trả hết nợ.”
Kỷ Kiêu: “Được.”
Một lúc lâu sau, Lộ Nhậm chống tường đứng dậy, lấy gậy chiếu sáng từ trong túi lấy ra, mới có thể thấy rõ tình cảnh xung quanh.

Đây là một cái hang động đá vôi, thạch nhũ các kiểu treo trên đỉnh đầu, trên mặt đất thạch nhũ dày đặc như một mảnh loại rừng nhỏ.

Tiếng nước bên tai là một mạch nước ngầm, cách chỗ bọn họ không xa.

Nước sâu chảy xiết, cách một khoảng cách cũng có thể cảm nhận được khí lạnh mãnh liệt từ bên kia truyền tới.

Kỷ Kiêu chọn nơi này, chắc là vì nguyên tố thuỷ dồi dào, hắn có thể vừa hấp thu nguyên tố thuỷ vừa trị thương cho Lộ Nhậm.

Lộ Nhậm càng nhìn càng là hoảng, đây rõ ràng chính là nơi Kỷ Kiêu gặp con Băng Hỏa Vinh Nguyên kia.

Lộ Nhậm nhìn liếc qua Kỷ Kiêu, đối phương vẫn không có biểu tình gì, nhìn qua giống ý như thường ngày.

Lộ Nhậm lại biết chuyện này không hề đơn giản như vậy.

Kỷ Kiêu vừa đấu với bầy sói, xong lại tiêu hao thủy hành chi khí trị thương cho cậu.

Thực lực của hắn bây giờ nhiều lắm cũng chỉ còn lại có năm phần.

Có vài nghi vấn, Lộ Nhậm cảm thấy phải xác nhận lại một chút, cậu thò tay vào túi quần, gọi Tiểu Quân.

【 Không phải mi nói rằng Kỷ Kiêu là khí vận chi tử à, sao ta thấy tuyến cốt truyện muốn chơi chết hắn vậy.


Tiểu Quân thở dài yếu ớt: 【 Ta thấy cốt truyện muốn chơi chết không phải hắn, mà là cậu ý.


Lộ Nhậm chửi thầm một tiếng, điều chỉnh tâm tình một chút mới có thể tiếp tục nói chuyện: 【 Ta làm gì rồi, sao lại bị nhằm vào, rõ ràng tất cả hành vi đều phù hợp logic……】
Nói đến đây, Lộ Nhậm mới ý thức được vấn đề, cậu đột nhiên nhìn Kỷ Kiêu vẻ mặt vô tội ngồi ở đằng kia.

Hoá ra đầu sỏ gây tội ở ngay đây!
Tình huống lúc trước quá nguy cấp, Lộ Nhậm cũng không rảnh lo lắng suy xét quá nhiều, liền rút dao bắt đầu giết sói, hoàn toàn quên mất chuyện thiết lập nhân vật của Lộ Nhậm là tiểu thiếu gia nhà giàu.

Vốn cũng không quan trọng, hành vi của cậu vẫn phù hợp với logic cơ bản, sau khi bị lạc khỏi tiểu đội, trước ranh giới sống chết bùng nổ, kết đan điền trở thành cổ võ giả.


Kế hoạch hoàn mỹ, việc ngoài ý muốn lại xảy ra khi Kỷ Kiêu chạy tới tìm người.

Kỷ Kiêu là trung tâm cốt truyện, ở bên cạnh hắn, lực lượng hạn chế của cốt truyện là mạnh nhất, gần như không cho phép bất cứ hành vi bất thường nào xuất hiện.

Lộ Nhậm ra tay hỗ trợ giết sói, hành vi hoàn toàn không phù hợp với tiểu thiếu gia được nuông chiều từ bé, tự nhiên dẫn tới cơ chế tu sửa cốt truyện.

Kỷ Kiêu vẫn luôn quan sát Lộ Nhậm, thấy ánh mắt cậu nhìn mình rất không có thiện ý, không khỏi có hơi nghi hoặc.

“Làm sao vậy?”
Lộ Nhậm hung hăng trừng hắn một cái, nói: “Tất cả đều là tại cậu!”
Kỷ Kiêu: “???”
Lộ Nhậm thấy Kỷ Kiêu vẻ mặt vô tội, lại nghĩ tới đối phương cũng là có lòng tốt tới cứu người, một cỗ lửa giận lại rút hết.

Vấn đề đã xuất hiện, ngoài nghĩ cách giải quyết còn có thể làm sao.

Chẳng phải là cơ chế tu sửa cốt truyện, có Kỷ Kiêu ở đây, còn sợ không chơi chết được con Băng Hỏa Vinh Nguyên kia à.

Lộ Nhậm đi tới, nói với Kỷ Kiêu: “Tiếp theo đây, mặc kệ tôi làm gì, cậu cũng đừng cử động.”
“Ừ.” Kỷ Kiêu cũng không hỏi nhiều, liền đồng ý.

Nói xong, Lộ Nhậm trực tiếp giơ tay đặt lên chỗ đan điền của Kỷ Kiêu, thủy hành chi khí cuồn cuồn không ngừng chảy vào.

Kỷ Kiêu hơi sửng sốt một chút, thể chất của Lộ Nhậm?
Đây là chuyện gì, thể chất cậu rõ ràng là ngũ hành hỗn độn, lúc này tiến vào trong người mình lại là thủy hành chi khí thuần tuý.

Lộ Nhậm cảm nhận được cơ thể Kỷ Kiêu hoàn toàn tiếp nhận, thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Vận chuyển trong đan điền chính là công pháp chuyển hóa ngũ hành, là phần thưởng của thẻ đỉnh cao võ đạo sau khi thăng cấp.

Khi tấm thẻ võ đạo đỉnh cao vừa tới tay, chỉ có thể mang đến hiệu quả ngũ cảm rõ ràng, khiến Lộ Nhậm cảm nhận được linh khí rõ hơn.

Sau khi Lộ Nhậm kết đan điền, thẻ võ đạo đỉnh cao thăng lên một sao.

Một sao thưởng một bộ công phu độc đáo, có thể tùy ý chuyển hoá ngũ hành.

Lộ Nhậm là thể ngũ hành hỗn độn, với việc vận hành chân khí quá phức tạp, khó mà leo tới cảnh giới.

Nhưng sau khi có được công pháp này, trong hoàn cảnh tương thích, Lộ Nhậm có thể chuyển hoá thành loại chân khí dồi dào nhất.


Kỷ Kiêu động đậy, muốn nói gì đó, lại bị Lộ Nhậm trừng cho một cái.

“Lúc đưa chân khí vào cấm mở miệng, tẩu hỏa nhập ma thì kệ cậu đấy.”
“……”
Sau một hồi lâu, Lộ Nhậm cảm thấy trong đan điền của mình không thể lấy ra thêm một tia linh khí nào nữa, mới buông tay xuống.

Kỷ Kiêu cuối cùng cũng có cơ hội hỏi: “Thủy hành chi khí? Thể chất cậu rõ ràng không phải thuộc tính thủy.”
Lộ Nhậm: “Tôi không muốn nói cho cậu đấy, chúng ta còn chưa thân đến mức có thể nói bí mật cho cậu.”
Kỷ Kiêu bị Lộ Nhậm dỗi quen rồi, thậm chí có thể từ mấy lời không được hiền lành của Lộ Nhậm đọc ra ý ngầm.

Hắn cũng không tức giận, lại hỏi tiếp: “Tại sao?”
“Tôi đổi ý đấy,” Lộ Nhậm đúng lý hợp tình, “Tôi thấy tên vệ sĩ như cậu cũng hữu dụng, nếu chỉ vì một chút chân khí đã để cậu trả hết ân tình, quá lỗ.”
Kỷ Kiêu không hỏi thêm nữa, cũng không phản bác chuyện này không phải tính như vậy.

Nếu đối phương khăng khăng muốn mình tiếp tục làm vệ sĩ, vậy cứ làm tiếp thôi.

Hắn cần tiền, làm công ở chỗ Lộ Nhậm tốt hơn so với việc đến sàn đấu ngầm nhiều.

Kỷ Kiêu cũng không nhận ra, thái độ của hắn đối với việc kiêm chức này, từ lúc ban đầu cực lực kháng cự giờ đã thành vui vẻ tiếp nhận.

Thậm chí hắn thấy Lộ Nhậm ngoài có hơi độc miệng ra thì không tật xấu nào khác.

Lộ Nhậm hoàn toàn không biết suy nghĩ của Kỷ Kiêu, chỉ thấy Kỷ Kiêu đã khôi phục thực lực, đợi lát nữa đối đầu với Băng Hỏa Vinh Nguyên cũng sẽ nắm chắc nhiều hơn.

Cậu hỏi Tiểu Quân: 【 Mi có thể giám sát vị trí của Băng Hỏa Vinh Nguyên một chút không? 】
Tiểu Quân: 【 Ta……!không có công năng này.


Lộ Nhậm cạn lời: 【 Cần mi làm gì, cái gì cũng không làm được, hỏi gì cũng không biết.


Tiểu Quân bị khinh bỉ một trận, nóng lòng muốn thể hiện chính mình: 【 Ta, ta có thể thăng cấp thẻ SSR cho cậu! 】
【 Nói nghe thử một chút? Thăng lên một sao à? 】
【……, cho cậu cái đặc hiệu Plus nho nhỏ.


Tiểu Quân cung cấp đặc hiệu Plus nhỏ, chính là bản kết hợp giữa ngũ cảm rõ ràng và công pháp chuyển hoá ngũ hành.

Nói đơn giản chính là đóng những giác quan khác lại, tập trung mạnh ở một phương diện.

Nghe vẻ rất vô dụng, suy cho cùng hành vi đóng các giác quan khác lại quá nguy hiểm.

Đặt trong hoàn cảnh bây giờ ngược lại rất thích hợp, có Kỷ Kiêu ở đây, không cần lo lắng sẽ xảy ra nguy hiểm.

Lộ Nhậm cũng không nói nhiều, dựa vào đằng sau, nhắm mắt lại.


Vài giây sau, Lộ Nhậm mở trừng mắt, đứng lên.

Kỷ Kiêu có hơi nghi hoặc: “Làm sao vậy?”
Lộ Nhậm không nói hai lời, móc ra các loại thuốc mang theo bên người ném hết lên người Kỷ Kiêu.

“Tôi xem thiên văn, cảm thấy sắp có nguy hiểm lớn, đồ bảo mệnh cho cậu hết đấy, tất cả giao lại cho cậu.” Lộ Nhậm nghĩ nghĩ, lại nhấn mạnh một câu, “Bây giờ tôi không có chút chân khí nào, để không kéo chân cậu, tôi tìm một chỗ an toàn trốn đây.”
Nói xong, cậu tìm thấy một chỗ lõm vào trên vách động, trèo lên rồi ôm gối trốn vào.

“……”
Kỷ Kiêu bị một loạt hành động làm ngây ra, lại theo bản năng nâng cao cảnh giác.

Lộ Nhậm nói: “Ở trong nước, cậu cẩn thận.”
Kỷ Kiêu không rảnh lo nghĩ quá nhiều, thủy hành chi khí dồi dào nháy mắt được điều động lên trong kinh mạch, cơ thể tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu.

Hang động đá vôi vô cùng yên tĩnh, ngoài tiếng hít thở cùng âm thanh từ mạch nước ngầm, không còn tiếng động nào khác.

Kỷ Kiêu cũng không bởi vậy cảm thấy Lộ Nhậm là đang nói dối, trải qua chuyện vừa rồi, Lộ Nhậm trong thời khấc nguy cấp, lực phán đoán rất chuẩn xác, sẽ không tùy tiện làm chuyện gì mà không có lý do.

Không quá vài phút, hắn cảm nhận thấy nguyên tố ngũ hành trong không khí bắt đầu trở nên không bình thường.

Nguyên tố hoả đột nhiên tăng mạnh, giống hệt tình huống gặp phải bầy sói lúc trước.

Chỉ là lúc này, bọn họ không còn đường lui.

Chạy loạn giống như ruồi không đầu, càng khiến con dị thú thần bí trong bóng tối lợi dụng cơ hội, không bằng dĩ dật đãi lạo[1].

Lộ Nhậm ở trên cao, tầm nhìn rất tốt, tự nhiên sẽ không hoàn toàn đứng ngoài cuộc.

Cậu nói với Kỷ Kiêu: “Cậu chuẩn bị sẵn sàng, đợi lát nữa tôi nói cho cậu biết hướng của con dị thú kia.”
Kỷ Kiêu liếc cậu một cái, gật đầu, không hỏi Lộ Nhậm tại sao đoán trước được hướng dị thú tập kích.

“Tới rồi, hướng 5 giờ, dựa vào tốc độ của nó, sau 5 phút sẽ đi từ dưới sông lên.” Lộ Nhậm dừng lại một chút, “Cậu cẩn thận.”
Vừa nói xong, Lộ Nhậm tự thấy lỡ lời, lại bồi thêm một câu: “Lần này cậu bị thương tôi cũng sẽ không giúp đâu.”
Kỷ Kiêu gật đầu, nắm chặt Đường đao, nhẹ nhàng chuyển qua nơi mai phục.

Hỏa hành chi khí trong không khí nồng đậm đến sắp nổ tung.

Không khí căng thẳng, một hồi đại chiến chạm vào là nổ ngay.

***
Chuyên mục giải nghĩa
[1] Dĩ dật đãi lao 以逸待劳 [yǐ yì dài láo] trong chiến đấu dùng thế bồi dưỡng lực lượng chờ kẻ địch mệt mỏi rồi mới tấn công, hòng dùng yếu thắng mạnh.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.