Tôi Bị Mắc Kẹt Trong Cùng Một Ngày

Chương 46: Thật Sự Không Phải Tôi Nói Khoác Với Cậu!


Bạn đang đọc Tôi Bị Mắc Kẹt Trong Cùng Một Ngày – Chương 46: Thật Sự Không Phải Tôi Nói Khoác Với Cậu!


Nữ minh tinh gì gì đó, ngoại trừ số ít người thâm niên chịu lộ đầu, thì cũng đã trở thành cổ đông quan trọng của công ty môi giới rồi, hoặc là bản thân đã có bối cảnh hùng hồn trước khi vào ngành, còn lại số nhiều vừa rồi, ở trước mặt nhân vật lớn cũng không được coi là gì.
Nhưng mà minh tinh đang nổi tiếng hiện nay, cũng không phải dễ dàng động vào được.
Đó là cây hái tiền của công ty!
Giới giải trí rất sâu rộng.

Những công ty kinh tế lớn và công ty giải trí đều có mối quan hệ rất chặt chẽ, thậm chí một số công ty trong số đó được thành lập bởi con cái trong gia đình.

Họ đương nhiên sẽ bảo vệ những cây hái tiền của nhà mình, tránh gặp phải phiền phức nhất có thể.
Vì thế có thể nói, đa số những nữ minh tinh có thể không quá giỏi giang, nhưng bọn họ có người ở phía sau, thông thường đều là thế lực có quan hệ vững chắc ở phía sau chống lưng.
Ngoại trừ những thứ mà công ty giải trí bảo hộ ra.
Thì còn có một trường hợp khác chính là được kim chủ bao dưỡng, được kim chủ nâng lên!
Đào Mạn Ảnh chính là trường hợp này!
Cô ta tốt nghiệp đại học điện ảnh Bắc Kinh, nhưng từ khi cô ta học trung học thì đã được chủ bao rồi, bởi vì cô ta muốn trở thành minh tinh, vì thế kim chủ đã đồng ý cho cô ta đi học biểu diễn.
Thời gian Đào Mạn Ảnh học đại học, kim chủ đã bắt đầu nỗ lực đập tiền, để cô ta bắt đầu tham gia diễn phim.
Cho đến khi cô ta tốt nghiệp thì kim chủ đã bắt đầu tận lực nâng đỡ cô ta!
Tuy nhiên, liên tục nhiều năm, tuy rằng Đào Mạn Ảnh diễn vai chính cho rất nhiều bộ phim, nhưng vẫn không thể hoàn toàn nổi tiếng lên được, chỉ dậm chân tại tuyến một hoặc tuyến hai.

Cho đến năm ngoái!
Bởi vì một bộ phim, cô ta đã một bước thăng thiên!
Đương nhiên trong đó đã không thể thiếu nỗ lực của kim chủ,, thậm chí cô ta đã ẵm trọn hơn hai mươi danh hiệu ảnh hậu trong một lần, nhưng có một ít không phải vậy, là kết quả tác động của kim chủ.
“Hàng Long Vô Hối’ chính là kim chủ của cô ta!
Ngô Thần tự tin trả lời Hàng Long Vô Hối: “Người bạn, tôi có việc bận, hôm nay chơi đủ rồi, tôi phải thoát rồi.”
“Ôi đệt, người anh em đừng đi! Đừng đi mà!”
“Chuyện gì mà gấp như vậy? Chúng ta đánh xong có được không?”
“Không phải cậu là kẻ lừa đảo mà server lậu mời đến đấy chứ? Lừa tôi phá hơn nghìn vạn, cậu liền không chơi nữa? Có phải cậu chơi tôi phải không?”
Hàng Long Vô Hối lại liên tục hỏi, giọng điệu cực kỳ thô lỗ.
“Nếu như tôi lừa đảo thì đã đánh tiếp cùng với anh rồi, thật sự có việc.” Ngô Thần trả lời.
“Khụ…!đúng vậy…” Hàng Long Vô Hối phản ứng lại.
Ông ta cơn tức chạy lên đầu rồi nên mới nghĩ Ngô Thần là lừa đảo.
Thật ra nghĩ kỹ lại thì là không thể.
Bởi vì lừa đảo sẽ không nóng vội như vậy, muốn chỉ trong vòng vài tiếng hoàn thành Bá Phục, vậy chỉ có thể là ông chủ nhà giàu ép đi mà thôi.
Hàng Long Vô Hối không phải chưa từng gặp qua lừa đảo, ông ta biết lừa đảo sẽ liên tục câu ông ta, chơi với ông ta nhiều ngày, tuy rằng đến cuối cùng sẽ khiến cho bản thân tiêu rất nhiều tiền, nhưng cũng làm cho bản thân sung sướng.
Bá Phục Vương Giả-Thần không làm cho ông ta thấy sướng.

Trước kia hai bang hội lớn nhất trong game có cách biệt lớn về số lượng người, Đồ Long Thiên Hạ có gần bốn trăm người, Bá Phục Vương Giả mới có hai trăm người, nhưng Long Hàng Thiên Hạ lại không đánh thắng Bá Phục Vương Giả.
Bởi vì người chơi chính không có cách biệt lớn.
Người chơi chính trong Đồ Long Thiên Hạ chỉ có hơi hai mươi người, những người lẻ khác khác đều không thể đảm bảo thời gian online được.
Khu vực này mới mở hôm trước, hai ngày nay Đồ Long Thiên Hạ đã thêm không tí người chơi lẻ vào bang hội, nhưng có rất nhiều người chỉ chơi một ngày đã không chơi hoặc không online nữa,vì thế ở trận quyết chiến, số lượng thành viên của hai bên không quá cách biệt.
Đều có hơn hai trăm người đang online.
Bá Phục Vương Giả không những người chơi chính đông, không chỉ những người có tiền tố Bá Phục Vương Giả ở phía trước, mà những người chơi lẻ chỉ mới tham gia vào bang hội Bá Phục vài tiếng buổi trưa, thì cũng giống như người chơi chính thức vậy, rất nghe chỉ huy.
Bởi vì đều cùng bắt đầu chơi từ hôm nay, đều cùng phấn khích đánh cho đến tận bây giờ.
Thật ra chỉ cần nghĩ kỹ về Hàng Long Vô Hối là hiểu, e rằng bản thân đã gặp được tỷ phú lắm tiền có chung sở thích rồi, người giàu bình thường cũng không được, chơi bản sever lậu thì phải đập vào đó trên trăm nghìn vạn, người bình thường không thể đập như vậy được.
Hàng Long Vô Hối lại gửi tin nhắn tới: “Người anh em đừng đi! Đánh nốt với tôi! Cậu đánh nốt với tôi! Hôm nay cậu đã nạp bao nhiêu tiền, tôi bù lại cho cậu! Coi như là kết bạn thôi”
Ông ta thực sự khó chịu!
Kể từ khi một đám người chơi có ID tiền tố là Bá Phục Vương Giả xuất hiện vào ngày hôm nay, ông ta chưa từng cảm thấy vui vẻ gì.
Đương nhiên cũng không phải lần này chơi game ông ta cũng nạp nhiều tiền như vậy, cần phải xem trình độ của đối thủ thế nào, bình thường chơi vài ngày cũng phải tiêu đến mấy vạn mấy chục vạn, lần trước tiêu mấy trăm vạn cũng là chuyện của nửa năm trước.

Ông ta mới bắt đầu chơi bản server lậu này vào ngày kia, hai hôm nay, tổng cộng tiêu chưa tới ba mươi vạn.
Ngô Thần đã trực tiếp nạp vào một trăm vạn.

Ngay từ đầu đã ép bang hội Đồ Long Thiên Hạ tụt xuống.
Hàng Long Vô Hối lúc đầu phát hiện tình hình thì rất phấn khích, bởi vì đối thủ đã tới, ông ta quả quyết nạp vào một trăm vạn!
Sau đó Ngô Thần lại tiếp tục nạp tiền!
Ông ta tiếp tục nạp!
Đồ Long Thiên Hạ luôn bị đè đầu cưỡi cổ, cho đến cuối cùng…!Ngô Thần đột nhiên mở công thần chiến! Thật ra bản server lậu này cho đến cuối cùng không còn quan trọng ai nhiều tiền hơn ai nữa rồi.
– –Nói về khoản nạp tiền, chắc chắn Ngô Thần không thể nào nạp bằng Hàng Long Vô Hối được.
Nhưng một điều là số lượng người chơi bản server có hạn, những người chơi đánh đến cuối cùng còn đang online, hầu như đều là người của hai bang hội lớn, tổng cộng có mấy trăm người, ngoại trừ trang bị nạp tiền, các phó bản cao nhất cũng rơi ra trạng bị cao cấp nhất, dường như hai bên đều là những trang bị hạng nhất!
Có nạp thêm tiền cũng không còn ý nghĩa gì nữa rồi.
Vì thế quyết định thắng thua chính là ở số lượng thành viên nòng cốt, là toàn thể người chơi có nghe chỉ huy hay không.
Hàng Long Vô Hối biết công thành chiến hôm nay có thể thua.
Nhưng không phải hoàn toàn không có lộn ngược dòng.
Ông ta muốn thắng! Thắng thì mới sướng!
Nhưng cách Ngô Thần đột nhiên không chơi nữa để ông ta thắng, toàn bộ người chơi nòng cốt đều tháo trạng bị, cảm giác như…!nếu không phải nhắn tin riêng với Bá Phục Vương Giả-Thần, thì Hàng Long Vô Hối đã muốn đập máy tính rồi.
“Người anh em có chuyện gì mà gấp như vậy? Khoảng hai tiếng nữa không được sao?”
“Cậu không đánh nữa thì tôi còn đánh làm gì? Chơi với ai? Chúng ta đã nạp hai nghìn vạn rồi, không phân thắng bại, còn có ý nghĩa sao? Không phải đều là ông chủ của bản server lậu sao?”
“Làm người phải có chí khí! Đến đến đến, chơi, chơi, chơi! Hôm nay tôi thừa nhận tôi đã thua cậu, cậu không thể đi!”
Từ các con chữ có thể cảm nhận được sự gấp gáp của Hàng Long Vô Hối, ông ta liên tục gửi tin nhắn tới.
Trong lúc Hàng Long Vô Hối đang nói chuyện với Ngô Thần, thì thành viên của bang hội Hàng Long Thiên Hạ không hề đi giết người của bang hội Bá Phục Vương Giả, tất cả đều dừng tay, đứng yên một chỗ, cũng không nhận những trang bị hạng nhất và thành viên Bá Phục vứt lại đầy mặt đất.
Cho thấy Hàng Long Vô Hối đã ở trên kênh của bang hội ra lệnh không được đánh.

“Tôi thật sự có việc.” Ngô Thần nhìn màn hình khẽ cười, nhanh chóng đánh chữ: “Bây giờ tôi phải đến Đông Hải CBD một chuyến, không thể tiếp tục chơi nữa.”
“Ồ? Cậu cũng ở thành phố Đông Hải? Cậu cũng là người Đông Hải?” Hàng Long Vô Hối ngạc nhiên trả lời?
“Anh cũng vậy?” Ngô Thần đánh chữ trả lời, ngữ khí biểu hiện càng ngạc nhiên hơn.
“Tôi không phải người Đông Hải, nhưng tôi ở Đông Hải.”
“Thật trùng hợp.” Ngô Thần lại đáp lại: “Được rồi, được rồi, tôi phải đi rồi.”
“Đừng đừng đừng!”
Lần này Hàng Long Vô Hối trả lời cực nhanh: “Người anh em, cậu đã chuyện gì khó khăn rồi? Nói với tôi, tôi giúp cậu đòi lại công bằng! Không phải tôi nói khoác đâu, ở địa bàn Đông Hải này, chưa có chuyện nào mà tôi không lấy lại được công bằng cả!”
“Tin, tin, tin, anh đỉnh nhất!” Lần này Ngô Thần trả lời, nói là tin đối phương, nhưng lại giọng điệu lại khiến người khác cảm thấy không phải tin, mà chỉ là ứng phó!
“Hả? Cậu không tin tôi phải không? Tôi nói cho cậu biết, chỉ cần hôm nay cậu chơi game với tôi! Chuyện to bằng trời tôi cũng đỡ cho cậu!”
“Đỉnh vậy sao?” Ngô Thần liên tục trả lời tin nhắn: “Thật ra cũng không phải tôi có chuyện, là công ty người phụ nữ của tôi xảy ra chuyện rồi, người đại diện phát ngôn của sản phẩm đã bị xe đâm, hợp đồng phải tìm người đại diện mới, tôi phải đi giúp cô ấy xử lý một chút…”
“Người đại diện? Minh tinh sao? Cần nam hay nữ?”
“Nữ minh tinh.”
“Nữ minh tinh thì dễ rồi, dưới tôi có mấy người, cậu nói xem cậu cần mấy người?”
“Nói như vậy, anh lợi hại vậy sao? Ngô Thần lại giống như không tin.
“Không tin tôi? Thật sự không phải tôi nói khoác với cậu đâu! Cho dù là Đào Mạn Ảnh, tôi chỉ cần gọi một cuộc điện thoại cũng có thể gọi người tới cho cậu!”
Ngô Thần đang định tiếp tục trả lời thì đột nhiên dừng lại, lần nữa nở nụ cười nhìn màn hình.
Anh đang đợi chính là câu này!.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.