Tôi Bán Thức Ăn Trên Wechat Phát Tài

Chương 4


Bạn đang đọc Tôi Bán Thức Ăn Trên Wechat Phát Tài – Chương 4

4.11.2021

Editor: Autumnnolove

[ Vậy ưu đãi giảm 50% trong vòng một tuần sau khi khai trương ]

Hướng Vãn cảm thấy ưu đãi như vậy đã rất nhiều, một bên cởi bao tay, tạp dề sau đó đi ra ngoài, hỏi: “Đúng rồi, bánh a giao này định bán giá như thế nào?”

Trong quá trình thử nghiệm, đã tích lũy không ít tư liệu quảng cáo, mấy thứ này cô chuẩn bị đăng lên mạng, sau đó dựa theo số lượng mà khách yêu cầu bắt đầu chế biến bánh a giao.

[ 988 đồng một phần ]

“988 đồng? Nửa giá chính là 499 đồng…”

[ Ký chủ hiểu sai, 988 đồng là giá sau khi giảm ]

Hệ thống vừa dứt lời, trong lòng Hướng Vãn đã làm xong một phép tính nhân, phát hiện giá gốc phải tới 1.996 đồng.

Nói thật, với phẩm chất của nguyên liệu nấu ăn mà hệ thống cung cấp, cùng với công hiệu như lời nó nói, cá nhân Hướng Vãn cảm thấy cũng không tính là đắt. Nhưng theo hiểu biết của cô, a giao chất lượng một chút trên thị trường cũng chỉ có giá hơn tám trăm đồng một cân, còn của cô không sai biệt lắm gần hai ngàn đồng, thật sự có chút lo lắng sẽ không có ai mua.

Nghĩ tới đây, Hướng Vãn nhịn không được hỏi thêm một câu: “Một phần là một cân sao?”

[ Một phần nửa cân ]

Hướng Vãn: “…..”

“Vậy nếu trong vòng một tháng không hoàn thành được nhiệm vụ thì làm sao bây giờ?”

[ Thời gian của nhiệm vụ sẽ tự động được gia hạn ]


Vốn đang lo lắng nhiệm vụ thất bại sẽ có hình phạt, nghe được hệ thống tùy ý trả lời như vậy, Hướng Vãn tức khắc yên lòng. Nếu như vậy, cô cũng không cần quá lo lắng về vấn đề doanh số bánh a giao. Vì thế chạy tới sô pha nằm, bắt đầu soạn thảo bài quảng cáo đăng lên vòng bạn bè.

[ Cửa tiệm mỹ thực dưỡng sinh hôm nay chính thức khai trương, bánh a giao thủ công 100% ưu đãi giảm nửa giá, mỗi phần chỉ có giá 998 đồng *hình ảnh* ]

Hình ảnh là một cái poster, phía trên là ảnh chụp bánh a giao lúc còn ở trong khuôn bánh, a giao màu nâu sẫm trên mặt là hỗn hợp táo đỏ, kỷ tử, óc chó, mè đen,…nhìn thoáng qua liền cảm thấy thập phần mê người. Phía dưới còn gạch bỏ giá gốc, phóng to giá tiền sau khi giảm.

Đăng lên vòng bạn bè xong, trong lòng Hướng Vãn không hiểu vì sao có chút khẩn trương.

Cô nắm chặt di động miên man suy nghĩ một hồi, bỗng nhiên nhận được âm thanh nhắc nhở có tin nhắn từ Wechat truyền đến.

Cúi đầu mở xem mới biết là tin nhắn của mẹ cô gửi tới, Hướng Vãn nhịn không được vỗ nhẹ cái trán của mình một cái, ảo não tự trách bản thân quên chặn người trong nhà.

Không phải cô muốn gạt người nhà, thật sự nếu để cho bọn họ biết bởi vì vấn đề thân thể mà cô bỏ dở thực tập nửa chừng, khẳng định sẽ tới nơi đón cô về nhà tĩnh dưỡng.

[ Con gái cưng, bài đăng trên wechat là chia sẻ giúp bạn bè sao? ]

Hướng Vãn thấy mẹ hiểu lầm, dứt khoát thuận thế “Dạ” một tiếng, cũng nói mấy ngày nữa sẽ gửi một ít cho bà nếm thử.

Trong lúc cô cùng mẹ Hướng nói chuyện phiếm, đã có không ít bạn bè nhìn thấy bài đăng của cô. Wechat của Hướng Vãn ngoại trừ bạn tốt ra cũng có không ít bạn bè khác, trên cơ bản đều là bạn học, những người không quen thuộc chiếm số ít.

Bây giờ là giữa trưa, nên tan học thì tan học, nên tan làm cũng sắp tan làm.

Có một bạn học nữ không thân thiết lắm với Hướng Vãn nhìn thấy bài đăng của cô trong vòng bạn bè, đầu tiên là có chút kinh ngạc, hiển nhiên là không nghĩ tới cô lại đi làm cái kiểu bán hàng qua wechat này.

Các cô tốt xấu gì cũng là bạn cùng lớp, nếu như cô ấy khởi nghiệp thì cũng nên đến ủng hộ một chút nên tiếp tục kéo xuống dưới xem, tức khắc đã bị giá cả làm cho hết hồn: “Bánh a giao mà đắt như vậy sao?”

“Cái gì đắt?”. Đồng nghiệp đang chuẩn bị ra ngoài ăn cơm trưa nghe được cô hét to như vậy, tò mò lại gần xem.

Bạn học nữ đưa điện thoại di động qua cho đồng nghiệp xem, nói: “Giờ em mới biết, thì ra bánh a giao đắt như vậy!”


Cô vừa dứt lời, đồng nghiệp đã xem xong bài đăng Wechat, bỉu môi nói: “A giao cao làm gì đắt như vậy, lúc trước chị cũng từng mua ở trên mạng, có hai trăm đồng mà thôi. Hèn chi người ta nói kinh doanh Wechat chủ yếu là kiếm lợi từ người quen, cái này còn không phải là lừa em sao! Má nó, 998 đồng còn dám nói là nửa giá, cần tiền tới điên rồi hả….”

Dù sao cũng bạn học của mình, nghe đồng nghiệp khinh thường như vậy, bạn học nữ nhịn không được thay Hướng Vãn giải thích một câu: “Có lẽ là dùng nguyên liệu tương đối tốt hơn cho nên mới đắt như vậy.”

“998 đồng đó, là gần một ngàn rồi, cô ta dùng vàng làm a giao cao hay sao mà đắt như vậy? Nghe chị đi, em ngàn vạn lần đừng mua.”

“Cho dù em muốn mua cũng không có tiền nha, đúng rồi, trưa nay chúng ta ăn cái gì?”. Bạn học nữ nói xong, chủ động đổi đề tài.

–Editor: Autumnnolove–

Không riêng gì cô ấy, những bạn bè khác nhìn thấy bài đăng, mặc dù không biết nhiều về loại thức ăn có tên là a giao cao này, nhưng cảm thấy 998 đồng có chút đắt.

Một loại gạo nuôi trăm loại người*, có người cảm thấy đắt thì đắt, không mua là được rồi; lại có người cảm thấy có phải cô muốn lừa gạt người quen hay không, nhịn không được đi tìm người trút ra bất bình.

(*) – 一样米养百样人 : dù sống trong cùng một xã hội, nhưng mỗi người sẽ có những suy nghĩ, tính cách, hành vi khác nhau tùy theo môi trường sống, giáo dục, truyền thông văn hóa…

“Vl!!!! Lớp của tôi có một bạn học bán hàng qua Wechat!”

“Thì có cái gì kỳ lạ đâu, tự mình gây dựng sự nghiệp cũng tốt mà!”

“Cậu không biết đó thôi, cô ta bán bánh a giao gì đó, đắt xắt ra miếng!”

“Bánh a giao? Mẹ tôi trước kia cũng từng mua về, lúc ấy mua một hộp đã 300 hay 400 đồng gì rồi. A giao bây giờ vừa không dễ kiếm vừa đắt, làm thành bánh a giao cũng tốn không ít công phu, đắt cũng bình thường.”

“Vậy thì nói làm gì, một phần của cô ta bán còn đắt gấp đôi loại mà mẹ cậu mua đó, mà cái giá này còn là giá ưu đãi khai trương!”

“Này…cũng quá đắt đi! Ai điên mà mua trời?”

“Dù sao thì tôi cũng không mua! Nếu mà cô ta bán giá cả hợp lí một chút, mọi người còn nể mặt chỗ bạn học với nhau, nói không chừng còn ít nhiều tới ủng hộ cô ta. Nhưng mà cô ta bán đắt như vậy, là coi chúng tôi thành kẻ ngốc sao! Haizzz…Vốn còn cảm thấy cô ta rất đáng thương, rõ ràng là có cơ hội thực tập tốt như vậy, kết quả lại bởi vì thân thể không tốt bỏ dở nửa chừng, không nghĩ tới cô ta lại là cái loại người này!”


“Quả thật là quá đắt. Vậy chứ lỡ như cô ta trực tiếp tìm cậu trò chuyện riêng chơi bài tình cảm thì làm sao bây giờ? Dù sao cũng là bạn học.”

“Tôi với cô ta cũng đâu có thân thiết lắm, bây giờ dứt khoát xóa wechat của cô ta là được rồi, đỡ phải cho cô ta có cơ hội tới hỏi, từ chối cũng rất ngại.”

Cứ như vậy, ở thời điểm Hướng Vãn không biết, đã có vài người xóa bỏ wechat của cô.

–Editor: Autumnnolove–

Bán hàng trên Wechat có một điểm chung là sẽ thường xuyên spam bài trong vòng bạn bè, Hướng Vãn không muốn làm người khác thấy phiền, đến buổi chiều mới đăng thêm một bài quảng cáo nữa.

Lần này cô đăng một cái video, trong video giới thiệu phòng bếp vô khuẩn, sau đó chính là hình ảnh cô bắt đầu ngâm a giao. Video là hệ thống giúp cô xử lí, còn chèn âm nhạc, thoạt nhìn rất chuyên nghiệp còn tràn ngập cảm giác ấm áp.

Hướng Vãn đăng xong bài giới thiệu lên wechat, đứng dậy đi tới phòng bếp vô khuẩn.

Xác định bánh a giao trong khuôn đã nguội, Hướng Vãn gỡ bánh ra để vào máy cắt lát tự động. Máy cắt lát tự động không chỉ có thể cắt lát, còn có chức năng đóng gói, một đống bánh a giao được đóng gói đẹp đẽ xuất hiện ở lối ra của máy cắt.

Nơi này xem như chỗ làm việc, tất nhiên không thích hợp ăn cái gì, Hướng Vãn đã nhớ thương bánh a giao này lâu rồi cho nên sau khi xách một rổ nhỏ bánh a giao rời khỏi phòng bếp mới nói: “Phần này tôi muốn giữ lại cho mình, trả tiền cho cậu như thế nào?”

Lúc trước hệ thống đã nói qua, tiền kiếm được bọn họ chia đôi, cho nên Hướng Vãn mới hỏi như vậy.

[ Ký chủ ăn không cần trả tiền ]

“Này xem như phúc lợi sao? Cảm ơn!”. Hướng Vãn hiện tại vẫn đang tiêu tiền của gia đình gửi, cho nên có thể tiết kiệm được chút nào hay chút đó, nghe được hệ thống nói như vậy liền vui vẻ nói cảm tạ.

Chờ trở lại phòng khách cô liền ngồi xuống sô pha, đặt rổ trên bàn trà, xé một gói bánh a giao.

Hướng Vãn lúc này không cần đeo khẩu trang, vừa xé gói bánh giao ra đã có một cổ mùi hương tươi mát xen lẫn ngọt dịu xông vào mũi, làm cô vô thức nuốt một ngụm nước bọt. Bánh a giao màu sắc đồng nhất, nguyên liệu rõ ràng, bề mặt còn có một lớp trong suốt như pha lê, thoạt nhìn rất mê người.

Cô thậm chí còn chưa nhìn kỹ liền gấp chờ không nổi đưa vào trong miệng, bánh a giao mềm mại, nhẹ nhàng nhai nuốt, trong miệng đều là hơi thở thơm ngọt, hơn nữa khi nhai còn có cảm giác dai dai vui miệng.

Ăn quá ngon…

Một miếng bánh a giao cũng không lớn, Hướng Vãn bất tri bất giác đã ăn xong, một miếng cuối cùng đã nuốt xuống rồi mà trong miệng vẫn còn đọng lại hương vị, cô chậm rãi thưởng thức hương vị còn lưu lại trên đầu lưỡi một lúc, lại cảm thấy chưa đã thèm.


Trong lòng do dự có nên ăn thêm một miếng nữa hay không, tay cô đã thành thật cầm lấy một miếng bánh a giao khác mở ra…

Cô tiếp tục ăn, bất quá lần này cẩn thận cắn từng miếng nhỏ, muốn đem cái loại mỹ vị này lưu lại đầu lưỡi lâu một chút.

Ăn xong hai miếng, Hướng Vãn còn chưa hài lòng lắm, cũng may từ nhỏ cô vẫn luôn phải kiêng ăn rất nhiều thứ, cho nên tự chủ cũng không tồi, lúc này mới có thể dừng lại.

Đồ ăn ngon làm cho tâm tình con người ta sung sướng. Hướng Vãn ăn xong bánh a giao, cảm thấy hô hấp cũng phá lệ thông thuận hơn, thậm chí còn có điểm đói bụng. Lúc này cũng vừa vặn thời gian ăn cơm chiều, vì thế cô đi phòng bếp nấu một chén mì cà chua trứng. Cà chua chua ngọt ngon miệng hòa quyện với trứng gà màu vàng nhạt, sợi mì được nấu đến mềm cứng vừa phải, dưới ánh đèn màu ấm vô cùng hấp dẫn.

Hướng Vãn bưng tô mì đến ngồi ở bàn ăn cơm, trước tiên cúi đầu húp một muỗng nước súp. Không biết là do hiệu quả của a giao, hay là do hơi nóng từ tô mì bốc lên, khuôn mặt nhợt nhạt của cô có chút ửng đỏ, khí sắc rõ ràng tốt hơn so với vài ngày trước đó. Ăn xong một tô mì cà chua trứng, cả người Hướng Vãn đều mang theo một cổ thoải mái nói không nên lời.

Sau khi cô thu thập xong chén đũa, di động đặt trên bàn trà bỗng nhiên vang lên âm báo cuộc trò chuyện video. Cô đứng dậy đi qua, cầm điện thoại ngồi ở sô pha, đồng thời tiếp nhận cuộc gọi.

Người gọi tới là Dương Điềm, là bạn thân của Hướng Vãn kiêm bạn cùng phòng trước kia. Hướng Vãn năm nhất đại học đã ở kí túc xá một tháng, ba bạn cùng phòng lúc đó là Dương Điềm, Hạ Thanh cùng Lý Mộc Di tính cách đều không tệ, sau này tuy rằng cô dọn ra ngoài, cũng vẫn xem họ là bạn tốt.

“Điềm Điềm!”. Hướng Vãn nhìn cô gái tóc ngắn trong video, theo bản năng lộ ra một nụ cười.

“Aida, mình cảm thấy chúng ta nên đổi tên với nhau đi!”

“Vì sao?”

“Bởi vì cậu mới là Tiểu Điểm Điểm chân chính đó, nghe được giọng của cậu, mệt mỏi cả ngày liền tiêu tán hết luôn!”

Hướng Vãn bị cô ấy chọc đến cười khẽ lên.

Nhìn qua video, Dương Điềm phát hiện khí sắc của bạn tốt hôm nay thực không tệ, chuyện thực tập hẳn là không ảnh hưởng quá lớn đến cô ấy, lúc này mới yên lòng, lại cùng Hướng Vãn hi hi ha ha hàn huyên mấy câu, sau đó mới nói:

“Mình nhìn thấy cậu đăng bài trong vòng bạn bè, không hổ là Hướng Vãn của mình! Tay cũng khéo quá, nhìn hình thôi mà mình đã thèm chảy nước miếng, mình không biết đâu, mình đặt một phần đó, cậu phải làm cho mình trước tiên!”

“Được, mình giảm giá cho cậu.”

Bạn bè không nói hai lời đã ủng hộ cô, Hướng Vãn cảm thấy trong lòng ấm áp.

“Không cần đâu, chẳng phải cậu đã làm hoạt động khuyến mãi rồi sao? Bảo bảo có tiền…”

Hướng Vãn nói chuyện với Dương Điềm một lúc, chờ sau khi tắt máy thì phát hiện cô ấy đã chuyển tiền qua. Không chỉ như thế, hai người bạn cùng phòng khác cũng phát bao lì xì tới, còn tặng cô vài câu chúc sinh ý thịnh vượng đại cát đại lợi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.