Bạn đang đọc Tôi Bán Thức Ăn Trên Wechat Phát Tài – Chương 36
?Dịch : Autumnnolove?
CHƯƠNG 35
[ Đã tiếp thu, đã tiếp thu! ]
[ Có sao nói vậy người ơi, làm như vậy thật sự không bị khai trừ fan tịch* sao? ]
(*Fan tịch – 粉籍 : tài khoản là fan của một nghệ sĩ nào đó.)
[ Ha ha ha ha ha ha…. Em cười em đi vệ sinh. ]
[ Tôi đã nhìn thấu cô rồi, Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh mới là tình yêu đích thực của cô [?] ]
…
[ Ối giời ơi, tôi phải thốt lên ối giời ơi luôn ý! Mạc Mạc có biết bạn cố tình làm như vậy không? ]
Mạc Mạc bày tỏ, cô vốn không biết, còn tưởng rằng chỉ vì người hâm mộ quá phấn khích nên mới đột nhiên hét lên. Nhưng không ngờ Mạc Mạc cũng là fan của Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh, cho nên hay để ý những đề tài liên quan đến cửa hàng và tình cờ nhìn thấy. Nghĩ đến bạn fan nhỏ ngày thường luôn miệng nói thích cô, đứng trước mỹ thực dưỡng sinh lại làm ra chuyện như vậy. Đầu tiên là cô không khỏi nghiến răng nghiến lợi, sau đó lại cảm thấy buồn cười. Tuy nhiên, nếu suy nghĩ kỹ lại, cô cũng có thể thông cảm được. Dù sao thì mỹ thực dưỡng sinh của Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh, thật sự có sức mê hoặc này.
Sau khi Mạc Mạc cười xong, dứt khoát đăng một bài trên weibo hàm ý trêu chọc và @ bạn fan kia vào.
[ @ sờ sờ Mạc Mạc* bạn fan nhỏ ngày thường trông xinh đẹp thanh tú, không ngờ lại có thể làm ra những chuyện này, hừ! Nhưng mà tôi sẽ không giận đâu, dù sao thì tôi vẫn ăn được bánh mặc ngọc của tiệm trước cô. [hình ảnh] [hình ảnh] [hình ảnh]… ]
(*tên tài khoản 摸摸莫莫, phiên âm /Mō mō mò mò/, “sờ sờ” có cách đọc giống tên Mạc Mạc.)
Mạc Mặc trực tiếp đăng chín tấm ảnh. Ngoài ảnh chụp bánh mặc ngọc mà hôm nay cô vừa ăn, còn có những bức ảnh khác là trà lá sen, bánh a giao và ảnh chụp cô uống trà lá sen, ăn bánh a giao.
[ Cô ấy chính là fan giả đó! Mạc Mạc, chị yên tâm, bọn em vẫn luôn yêu chị! ]
[ Đúng. Cho dù có là Mãn Hán toàn tịch* đặt ở trước mặt em, cũng là Mạc Mạc quan trọng hơn. ]
(*Mãn Hán toàn tịch – 满汉全席: xuất hiện vào thời nhà Thanh, là đại yến tiệc kéo dài 3 ngày được vua Khang Hy tổ chức vào lần sinh nhật thứ 66 của mình. Nó còn là bữa tiệc nổi tiếng nhất trong lịch sử của Trung Quốc được hình thành bằng cách thu thập tinh hoa của các món ăn Mãn và Hán. Thực đơn bao gồm 320 món, chủ yếu là các món ăn Đông Bắc, Sơn Đông, Bắc Kinh, Giang Tô và Chiết Giang, sau đó là các món ăn từ Phúc Kiến và Quảng Đông.)
[ Biết là như thế, tại sao tôi lại cảm thấy buồn cười thế chứ? Ha ha ha ha… (đừng đánh tôi, tôi là fan thật) ]
[ Bổn cung đến muộn rồi sao? Sao lướt mãi cũng không hiểu? ]
[ Tóm tắt lại là hôm nay Mạc Mạc đi ra ngoài mua món ngon thì gặp được fan, cửa hàng đó buôn bán rất được, nên cần phải xếp hàng. Fan của Mạc Mạc vì không muốn chờ đợi lâu, bán đứng Mạc Mạc. Nhân lúc mọi người chạy đi nhìn Mạc Mạc, cô ấy lén lút chạy đến gọi món LMAO*. ]
(*LMAO – nguyên văn 23333: Laughing my ass off, cười tụt cả mông, cười hả hê, cười sặc cả cơm.)
[ hhhhh, sự lén lút” này cũng thật lém lỉnh. ]
[ Fan giả, chắc chắn là fan giả. Nếu như tôi gặp được Mạc Mạc, tôi nhất định sẽ muốn xin chữ ký và chụp ảnh cùng cô ấy đầu tiên, làm sao mà nghĩ đến chuyện ăn uống được. ]
[ Có một chuyện tôi rất tò mò, đồ ăn của nhà đó ngon đến cỡ nào, ngay cả fan cũng có thể bán đứng idol nhà mình? ]
[ Nhìn hình thật sự rất hấp dẫn, vả lại ngay cả Mạc Mạc cũng âm thầm chạy đến mua thì chắc chắn là rất ngon rồi! ]
[ Tôi biết cửa hàng này, thật ra họ không bán nhiều món lắm, nhưng hương vị thì rất là ngon. Mà hương vị hay hình dáng đều không phải trọng điểm, trọng điểm là hiệu quả của món ăn ở cửa hàng này thật sự rất tuyệt! ]
-Editor: Autumnnolove-
Sau khi Mạc Mạc đăng weibo, bởi vì nội dung khá thú vị nên còn hấp dẫn rất nhiều cư dân mạng đến hóng hớt, không chỉ fan của cô ấy. Tìm hiểu đầu đuôi câu chuyện xong, nhóm cư dân mạng hóng hớt đều cười như điên dại. Họ cảm thấy cô gái fan kia chắc chắn là một tín đồ ăn uống không thể nghi ngờ. Tuy nhiên, khi những cư dân mạng biết đến Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh lên tiếng, mọi người mới biết được, thì ra không phải là do fan không kiên định, mà là mỹ thực dưỡng sinh nhà này quá hấp dẫn.
Đồng thời, sau khi người dùng “sờ sờ Mạc mạc” bị chính chủ @ vào, mặc dù đa phần cư dân mạng lướt qua đều chỉ trêu ghẹo cô ấy, nhưng khát vọng sống sót của cô ấy vô cùng mãnh liệt mà nhanh chóng xuất hiện đăng bài xin lỗi lên weibo….
[ QAQ* tôi sai rồi, tôi thật sự biết sai rồi. Tôi không phải fan giả đâu, là bởi vì hôm nay tôi có hơi vội, mà không muốn gián đoạn bánh mặc ngọc, cho nên lúc nhìn thấy Mạc Mạc tôi mới nảy ra chủ ý này. Các chị em đừng gõ đầu tôi, lần sau tôi không dám nữa đâu. Mạc Mạc, chị hãy tin em, em vẫn rất thích chị, thật á! ]
(*QAQ : biểu tượng mặt khóc hoặc buồn bã.)
[ “Mặc dù tôi hút thuốc, uống rượu, xăm mình và đi hộp đêm, nhưng tôi vẫn là gái nhà lành”, ý của cô là vậy hả? [?] ]
[ Ha ha ha ha, đúng là ý đó đó! ]
[ Người chị em, đừng giải thích nữa. Giải thích chính là che giấu, cô thừa nhận đi, cô hoàn toàn không thích cô ấy như vậy. ]
[ Tôi chỉ muốn biết, bánh mặc ngọc thực sự ngon đến vậy sao? Hiệu quả thế nào? ]
[ Cái này tôi biết nè, ăn ngon lắm, hiệu quả thì tuyệt cmn vời. ]
…
[ Bánh mặc ngọc có quan trọng hơn Mạc Mạc không? Đừng nói nữa, tôi đã bị thuyết phục rồi, ngày mai tôi lập tức đi mua bánh mặc ngọc. ]
Sau khi Hướng Vãn xem hết những nội dung này, trên mặt cũng lộ ra vẻ dở khóc dở cười. Hôm qua cô nghe nói có một ngôi sao lớn xuất hiện ở gần đó, khách hàng trong tiệm còn xôn xao vì ngôi sao lớn này một hồi. Cô không nghĩ rằng, thì ra còn có nội tình như vậy. Nhưng sau khi xem xong những bài đăng weibo liên quan, Hướng Vãn cũng cảm thấy, bạn fan kia thật sự là một cô gái tinh ranh, lại có thể nghĩ ra cách như vậy để chen ngang. Cô không hâm mộ nghệ sĩ, nên cũng không quá hứng thú với làng giải trí, xem tin tức xong thì cô đặt điện thoại xuống và đi ngủ.
Hướng Vãn đã say giấc, trên mạng vẫn còn rất náo nhiệt. Câu chuyện “yêu hận tình thù” giữa Mạc Mạc và fan của cô ấy lên thẳng hotsearch, ngay cả “Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh” và “Bánh mặc ngọc” cũng được đà mà phổ biến một đợt.
-Fanpage: Bản dịch 0 đồng-
Tại một khách sạn lớn nọ,
“Chị phục cô ấy sát đất luôn, em nói xem có phải là cửa hàng này luôn mang lại may mắn cho em không! Trước kia mua trà lá sen và bánh a giao của cô ấy, em lập tức giành được phim điện ảnh Tết. Hôm nay mua một phần bánh mặc ngọc, lại xuất hiện liên tiếp mấy cái hotsearch.”
Đối với nghệ sĩ, có sức hút rõ ràng là chuyện rất tốt, nhất là đột nhiên trở nên nổi tiếng mà không phải trả bất kỳ cái giá nào như thế này. Người đại diện đang lướt weibo, tâm trạng của chị ta rất phơi phới, cảm thấy chuyến đi đến thành phố H lần này không lỗ.
“Bảo yêu mình, bảo thương mình, mà hôm nay không nói hai lời đã bán mình rồi, ôi…fan!”, Mạc Mạc xem weibo mới nhất của bạn fan kia, bày ra vẻ mặt như gặp phải đàn ông cặn bã.
Người đại diện nghe vậy, bật cười: “Em so đo với người hâm mộ làm gì chứ, dù sao lên hotsearch em cũng không chịu thiệt. Nhắc mới nhớ, ngày mai em có muốn đến tiệm ăn không?”, rõ ràng người đại diện đã nếm được mùi lợi lộc.
Mạc Mạc nghe hỏi thì liếc ngang chị ta một cái: “Chẳng phải chị đã nói ngoài chụp ảnh quảng cáo ra, tốt nhất là em nên ở yên trong khách sạn và đừng chạy lung tung sao?”
“Trước khác giờ khác em ơi, nói không chừng em lại có thể giúp đỡ nhóm người hâm mộ của em, cũng xem như là trả ơn người hâm mộ”, lời này của người đại diện tất nhiên là nói giỡn.
Mạc Mạc trợn trắng mắt: “Được rồi, được rồi! Chị đi đi, em muốn nghỉ ngơi. Ngày mai chị nhớ bảo người đi mua bánh mặc ngọc cho em đó.”
-Editor: Autumnnolove-
Hôm sau, sáng sớm mưa lất phất, nhưng sau khi mặt trời ló dạng, thời tiết có vẻ như đã tốt trở lại. Có lẽ là ảnh hưởng từ hotsearch tối qua, việc buôn bán của Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh hôm nay càng thêm suôn sẻ.
“Cậu nói xem, hôm nay Mạc Mạc có thể đến đây nữa không?”
“Ngày hôm qua đã bị phát hiện rồi, hôm nay chắc là không đến đâu.”
“Bạn fan hôm qua cũng quá hài hước, thật là không biết cô ấy nghĩ gì trong đầu.”
“Haha, hết biết nói, cách làm này cũng khá hay ho. Nếu có cơ hội, mình rất muốn thử xem sao.”
“Cái đứa fan giả mạo này!”
“Nhân tiện, thức ăn của cửa hàng này có thật sự thần kỳ như vậy không?”
“Chẳng phải thử là sẽ biết sao?”
Từ những cuộc trò chuyện, không khó đoán ra hôm nay có rất nhiều fan của Mạc Mạc đến đây, rõ ràng các cô ấy tìm đến đây sau khi xem được hotsearch tối qua. Không riêng gì các cô ấy, hôm nay Dương Điềm cũng cố ý đến đây. Lúc rảnh rỗi là lập tức nhìn ra cửa, đáng tiếc là hoàn toàn không phát hiện bóng dáng của Mạc Mạc.
Vào buổi trưa, có lẽ là vì có thêm nhiều khách hàng tan tầm, một hàng dài đã bắt đầu xuất hiện ở lối vào cửa tiệm.
“A lô…Người ta xếp hàng ở cửa hàng này rất đông, chắc là phải chờ ít nhất là hơn một tiếng mới có thể mua được đó. Cho hỏi có muốn tôi tiếp tục xếp hàng không? Được, được.”
Một anh shipper khi nhìn thấy hàng dài chờ đợi, lập tức gọi điện thoại hỏi ý kiến của khách hàng trước khi gia nhập vào phía sau của hàng.
“Người anh em, anh cũng đến xếp hàng giúp khách hàng sao?”. Xếp hàng phía trước anh ta trùng hợp cũng là một shipper, sau khi nhìn thấy anh ta bèn hỏi.
“Đúng vậy! Khỏi phải nói, đơn hàng loại này khá ngon, không cần chạy tới chạy lui, khách hàng trả tiền cũng hào phóng.”
“Chứ còn gì nữa, nhưng mà càng ngày càng khó xếp hàng. Hôm qua lúc tôi đến đây vẫn chưa có nhiều người như vậy đâu.”
Đều là đồng nghiệp, hai anh shipper có rất nhiều đề tài chung để nói. Họ vừa chờ vừa trò chuyện, sau đó dứt khoát mở game ra và bắt đầu chơi.
Dù sao thì giờ nghỉ trưa cũng có hạn, rất nhiều khách hàng buổi chiều còn phải đi làm cảm thấy không thể đến lượt họ trong chốc lát, đành mua một ly trà lá sen và rời khỏi hàng.
Khai trương được một tuần, ba mẹ Hướng Vãn không muốn con gái quá mệt mỏi, họ bảo cô về nhà và tập trung vào cửa hàng trực tuyến. Bản thân Hướng Vãn cũng không có ý định túc trực trong tiệm, thấy cửa hàng đã đi vào quỹ đạo, cô lập tức quay lại chung cư, thỉnh thoảng mới bớt chút thời gian ghé thăm cửa hàng.
Ngày tháng trôi qua, công việc kinh doanh của cửa hàng càng ngày càng ăn nên làm ra, thậm chí đã có một hàng dài trước cửa tiệm ngay khi mới mở cửa. Vì vậy, Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh còn xuất hiện trên bản tin địa phương.
Nửa tháng sau khi Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh khai trương, gợi ý tìm kiếm liên quan trên mạng…
[ Aaaaa! Thật phấn khích, em mọc tóc rồi, em thật sự mọc tóc rồi!!!! Thật đó, bánh mặc ngọc thật sự có hiệu quả! [hình ảnh] [hình ảnh] ]
Từ sau khi cửa hàng truyền thống bắt đầu buôn bán thí điểm, đã có khách hàng phát biểu cảm nghĩ ở đây. Tóc của rất nhiều khách hàng đã được cải thiện đôi chút dưới sự chứng kiến của đông đảo cư dân mạng. Đặc biệt, có một người dùng tên là “Tóc em không vàng chút nào”, nếu không xem những bức ảnh mà cô ấy đăng lên hằng ngày, mọi người quả thực sẽ không thể tin được rằng mái tóc của cô ấy có thể chuyển từ khô vàng sang màu đen tuyền như hiện tại, lại còn dần dần trở nên óng mượt. Vì vậy, “Tóc em không vàng chút nào” đã trở thành fan trung thành của Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh. Hễ có ai nói điều gì không hay về Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh, cô ấy tuyệt đối là người đầu tiên xông ra “tiền tuyến” mắng người.
Tuy nhiên, mặc dù đã chứng kiến mái tóc của khách hàng chuyển sang màu đen, suôn mượt và óng ánh sau khi kiên trì ăn bánh mặc ngọc, nhưng trước mắt vẫn chưa có ví dụ nào về việc mọc tóc. Phản hồi hôm nay chắc chắn là trường hợp đầu tiên.
Sau khi cư dân mạng nhìn thấy nội dung này, không khỏi trợn tròn hai mắt. Sau đó, họ lập tức bấm vào để xem hình ảnh. Phóng to hình chụp lên, có thể nhìn thấy vô cùng rõ ràng trên đỉnh đầu và hai mép chân tóc – nơi dễ bị rụng tóc, đã có rất nhiều tóc con.
[ Trời đất ơi, có thật luôn! ]
[ Vãi chưởng! Đứa nào lúc trước nói bà chủ phóng đại hiệu quả đâu? Mau bước ra đây, đây chẳng phải là đã mọc tóc sao! ]
[ @ Thiếu nữ đầu trọc Hâm mộ quá đi! Tôi muốn hỏi một chút, cô đã ăn bánh mặc ngọc bao lâu rồi? ]
[ Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh mới khai trương được nửa tháng thôi. Nếu là thật thì tác dụng của bánh mặc ngọc quả thật là ân-bì-lí-vơ-bồ! ]
[ Lần này ai cũng không cản được tôi đâu, tôi nhất định phải đến thành phố H! ]
….
[ U là trời! Cái đầu trọc của tôi cuối cùng cũng được giải cứu rồi, ngày mai tôi lập tức từ chức để đến thành phố H tìm việc! ]
[ @ Thiếu nữ đầu trọc Có thật là chỉ cần ăn bánh mặc ngọc thì tóc sẽ mọc không? Gần đây bạn có dùng sản phẩm mọc tóc hay ăn qua thứ gì khác không? ]
[ Hu hu hu…Tại sao không phải là em, tại sao tóc em không dài ra? ]
Tâm trạng của “Thiếu nữ đầu trọc” hôm nay rất tốt, nhìn thấy mọi người có rất nhiều vấn đề muốn hỏi cô, trước tiên cô đổi tên tài khoản của chính mình thành “Cô bé tóc dài”, sau đó mới đồng loạt trả lời: Ngay ngày đầu tiên Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh buôn bán, tôi đã ghé qua. Tôi kiên trì đến bây giờ, đã ăn 18 ngày rồi. Trong khoảng thời gian này, ngoài bánh mặc ngọc ra, tôi không ăn hay sử dụng bất kỳ sản phẩm kích thích mọc tóc nào khác. Tôi hoàn toàn có thể khẳng định, tóc tôi có mọc ra là nhờ vào bánh mặc ngọc ~
Đọc được câu trả lời của cô ấy, cư dân mạng vừa hâm mộ vừa kích động. Hâm mộ vì các cô ấy không phải là người có tóc dài, kích động là vì các cô ấy cũng có hy vọng mọc tóc rồi.
[ Ba ngày cửa hàng buôn bán thí điểm thì tôi đều đến, nhưng sau đó cửa hàng càng ngày càng đắt khách, xếp hàng càng lúc càng khó khăn, cho nên thỉnh thoảng tôi mới có thể ăn được vài lần. Bây giờ hối hận muốn chết luôn!! QAQ ]
[ Tôi cũng vậy nè…quả nhiên, làm người thì cần phải kiên trì. ]
[ Không phải chứ? Vậy mà các cậu có thể từ bỏ cơ hội mọc tóc chỉ vì khó xếp hàng? Đáng tiếc là tôi không ở thành phố H, nếu không ngay cả bão táp mưa sa hay mưa đá cũng không thể ngăn cản được quyết tâm mua bánh mặc ngọc của tôi! ]
[ Sau khi cậu đến đây thì sẽ biết thôi! Xếp hàng thật sự rất khó khăn, vả lại trong cuộc sống ai mà không có việc này việc nọ. Tôi cũng đã bị gián đoạn mấy ngày rồi, nhưng mà sau này, tôi nhất định sẽ kiên trì đến. ]
[ Vì sao cửa hàng lại không mở ở chỗ chúng tôi? [ôm đầu khóc rống.jpg] ]
[ 18 ngày là có thể mọc tóc? Tôi quyết định rồi, tôi phải xin nghỉ phép để đến thành phố H ở một thời gian. ]
[ Đi nữa! Lầu trên đưa tôi theo với! ]
[ Thật sự có thứ tốt như thế sao? Không nói nữa, tôi đi đặt vé đây! ]
Nếu như nói, sau khi cư dân mạng ở nơi khác nhìn thấy phản hồi tóc đen – suôn mượt – sáng bóng của cư dân mạng thành phố H, họ chỉ cảm thấy hơi hâm mộ và ghen tị thôi. Nhưng sau khi biết có người dựa vào ăn bánh mặc ngọc mà mọc tóc, không ai còn có thể duy trì bình tĩnh được nữa.
-Truyện được đăng tải tại Wattpad: Autumnnolove, vui lòng đọc tại trang chính chủ để mình có động lực edit nhanh hơn-
Ở một công ty nọ,
Một anh lập trình viên trực tiếp đệ đơn xin nghỉ phép lên trưởng phòng. Khi trưởng phòng nhìn thấy anh ta muốn dùng hết ngày nghỉ đông của năm trước và năm nay để nghỉ phép, lập tức nhíu mày: “Lúc này công ty đang rất nhiều việc, không thể nào phê duyệt cho cậu trực tiếp nghỉ phép tận một tháng được.”
Có lúc nào công ty không nhiều việc đâu?
Anh lập trình viên âm thầm tự hỏi lòng, sau đó lên tiếng: “Em thật sự có chuyện, nếu như không thể nghỉ phép…vậy thì em sẽ trực tiếp từ chức.”
Trong lòng trưởng phòng hơi khó chịu, nhưng khi ngẩng đầu lên lại nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của anh ta, có vẻ không giống với lấy chuyện từ chức ra để uy hiếp. Giọng điệu của trưởng phòng ngược lại mang theo vài phần quan tâm: “Làm sao vậy? Trong nhà xảy ra chuyện gì sao?”
Mặc dù anh lập trình viên này mới vào công ty được mấy năm, nhưng trưởng phòng rất coi trọng anh ta, thậm chí còn nghĩ nếu có cơ hội sẽ đề bạt anh ta.
Anh lập trình viên miễn cưỡng nở một nụ cười: “Người nhà cứ hối em lấy vợ.”
“Vì vậy cậu muốn xin nghỉ phép để kết hôn sao?”, trưởng phòng nghe vậy, nghĩ rằng nếu là như vậy, cũng không phải không có khả năng phê duyệt. Nhưng một tháng thì quá dài, nửa tháng vẫn có thể thêm chút bớt chút.
“Không phải, dạo gần đây em có đi xem mắt. Có vài người em thấy rất được, nhưng các cô ấy đều không thích cái đầu hói của em. Ở thành phố H có một cửa hàng mỹ thực dưỡng sinh, có một món ăn tốt cho sức khỏe tên là bánh mặc ngọc. Một số người đã ăn nó 18 ngày và mọc tóc, em muốn tới đó thử xem”, anh lập trình viên quyết định ăn ngay nói thật.
Công việc của bọn họ, cần đầu tư nhiều chất xám. Ngoài ra, thức đêm tăng ca cũng đã quá quen thuộc. Vì vậy tuổi còn trẻ mà đã hói đầu cũng không phải là chuyện gì quá hiếm thấy.
Trưởng phòng nhìn vào nửa cái đầu hói của anh ta, nhất thời không biết nên nói gì để an ủi. Thật ra, chính vị trưởng phòng này cũng có bệnh hói đầu, nghe anh lập trình viên nói, ông thậm chí còn âm thầm cảm thấy may mắn, may mắn vì bản thân ông đã kết hôn ở lúc đầu tóc còn đen và dày.
Trong văn phòng bỗng nhiên im lặng, trưởng phòng nhìn anh lập trình viên: “Cậu chắc chắn cửa hàng đó thực sự có hiệu quả sao?”
Chế độ ở công ty này vẫn rất tốt, nếu không phải vì mấy lần xem mắt gần đây bị tổn thương, anh cũng sẽ không nghĩ đến chuyện từ chức và đi trị liệu tóc của chính mình. Nhận thấy giọng điệu của trưởng phòng đã dịu đi, anh nhanh chóng lấy di động ra và đưa cho ông ấy xem những tin tức liên quan.
Kết hôn là chuyện lớn của đời người, cũng không thể vì vấn đề tóc tai mà để cho nhân viên của mình cô độc đến già. Trưởng phòng xem xong những tin tức liên quan, cuối cùng gật đầu: “Được rồi, tôi đồng ý cho cậu nghỉ phép. Tranh thủ trong thời gian nghỉ phép, tốt nhất là cậu cũng dứt khoát giải quyết luôn những chuyện trọng đại trong đời đi”, về sau có hói cũng không phải sợ.
“Cảm ơn trưởng phòng!”, anh lập trình viên nói lời cảm ơn, rồi lập tức đặt vé đi đến thành phố H.
Người có cùng mục đích mọc tóc và cố ý hướng về thành phố H giống anh lập trình viên rất nhiều. Vì vậy, mặc dù rõ ràng không phải là mùa du lịch trọng điểm, nhưng vé máy bay và vé xe lửa đến thành phố H đều bị cư dân mạng săn lùng.
Một trong những điều phiền muộn nhất của giới trẻ thời nay chính là rụng tóc, tuyệt đối không phải là chuyện đùa. Không lâu sau đó, đề tài ăn bánh mặc ngọc của Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh có thể mọc tóc trực tiếp lên hotsearch.
Có những phản hồi ở đó, ngoài một số người cho rằng phản hồi quá ít và không có giá trị tham khảo, vẫn có rất nhiều người khác sẵn sàng tin tưởng. Họ đều bày tỏ sự kích động và hy vọng rằng Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh có thể mở chi nhánh ở thành phố nơi họ sống. Những cư dân mạng sinh sống và làm việc ở các tỉnh thành lân cận thành phố H lập tức không chịu, họ cho rằng chi nhánh còn chưa mở ở nơi của họ thì những địa phương xa hơn cũng đừng nghĩ đến.
-Editor: Autumnnolove-
Sau khi Dương Điềm xem tin tức trên mạng xong, đột nhiên nhớ ra dạo gần đây cô cũng thường xuyên ăn bánh mặc ngọc, vậy là nhanh chóng chạy đến trước gương soi. Không soi thì không biết, vừa soi cô xong cô lập tức hét lên: “Aaaaa…”
Kết thúc học kỳ một, cũng xem như đã kết thúc kỳ thực tập thực tế. Phần lớn thời gian các cô ấy đều ở trong phòng ký túc xá, Hạ Thanh và Lý Mộc Di đang làm luận văn tốt nghiệp, nghe thấy tiếng hét của Dương Điềm, vội vàng bò dậy và chạy vào: “Bị sao vậy?”
“Tóc mình mọc rồi, các cậu xem…tóc mình dài ra rồi!”, Dương Điềm hướng phần trán ra trước mặt các cô ấy, trong giọng nói mang theo vài phần kích động.
Khi Dương Điềm đẩy tóc ra, Hạ Thanh và Lý Mộc Di thật sự nhìn thấy ở mép tóc của cô ấy mọc ra rất nhiều tóc con. Lý Mộc Di vuốt tóc của cô ấy, sau khi phát hiện phần tóc trên đỉnh đầu cũng đã mọc ra được một đoạn không ngắn, kinh ngạc nói: “Đúng là tóc đã dài ra rồi!”
“Chẳng lẽ là công lao của bánh mặc ngọc nhà Hướng Vãn?”, Hạ Thanh sực nhớ ra và hỏi.
“Chắc chắn. Các cậu xem giúp mình với, tóc mình có dài ra không?”, Lý Mộc Di nhớ ra cô cũng ăn rất nhiều bánh mặc ngọc, nhanh chóng cúi đầu và nói.
Ba người giúp nhau xem qua xem lại, cuối cùng phát hiện ra đầu tóc của mọi người đều đã mọc ra ít hoặc nhiều tóc.
“Quá tuyệt vời!”, người bị rụng tóc nghiêm trọng nhất trong phòng ngủ là Dương Điềm. Cô ấy thật sự kích động muốn điên rồi, lập tức chụp mấy tấm ảnh đăng lên wechat.
Hiện tại, các bạn học trong khoa có ai mà không biết Hướng Vãn bán đồ tốt. Nhưng sản phẩm ở cửa hàng của cô thật sự quá khó mua, mà quan hệ của mọi người với cô lại không quá thân thiết, nên cũng ngại tìm đến cô để nhờ vả. Ngược lại, những bạn học đã ủng hộ Hướng Vãn khi cô bắt đầu bán hàng trên wechat cảm thấy bản thân thật tinh mắt, đồng thời họ cũng có tự tin để thỉnh thoảng mở lời với cô.
Vào lúc này, nhìn thấy bài đăng trên wechat của Dương Điềm, các bạn học nam thì không có vấn đề gì, nhưng các bạn học nữ quả thực hâm mộ đến đỏ mắt. Không chỉ hâm mộ cô ấy mọc tóc, còn hâm mộ trạng thái của cô ấy hiện tại.
Bình tĩnh mà xem xét, mặc dù ngoại hình của Dương Điềm và hai cô bạn kia không xinh đẹp như Hướng Vãn, nhưng nếu so với trong khoa hay thậm thí là trong trường đại học thì cũng không kém cạnh. Nhưng Dương Điềm là một tín đồ ăn uống và thích thức đêm, cho nên dù cô ấy không quá béo, nhưng vẫn có thể xem là hơi “bồng bềnh”. Mà chất tóc cũng không tốt cho lắm, lượng tóc tương đối ít. Những khuyết điểm này khiến ngoại hình của cô ấy giảm đi đáng kể.
Nhưng hiện tại, cô ấy trị liệu bằng trà lá sen và bánh a giao, cơ thể không chỉ gầy đi, khí sắc thoạt nhìn còn rất tươi tắn, tóc cũng trở nên sáng bóng mượt mà. Mỗi lần cô ấy cười rộ lên, đúng là một cô gái trẻ xinh đẹp. Tưởng tượng sau khi tóc con trên đầu cô ấy hoàn toàn dài ra, ngoại hình của cô ấy còn có thể được cộng thêm hai điểm. Thế nên, sao các bạn học nữ trong khoa có thể không hâm mộ, các cô ấy còn cảm thấy hối hận vì trước kia đã không tạo mối quan hệ tốt với Hướng Vãn.
“Tiếc là lúc trước sao lại không được xếp chung phòng ký túc xá với Hướng Vãn chứ!”
“Thật ra mình cũng rất thích cậu ấy, nhưng hồi còn ở trường học trông cậu ấy quá mong manh, làm cho người ta không dám tự ý tiếp cận.”
“Vấn đề ở chỗ đám Dương Điềm che chở cho cô ấy không khác gì con đẻ, không cho người khác đến gần cô ấy. Nếu không có lẽ mình cũng đã kết bạn với cô ấy rồi”, bây giờ người trở nên xinh đẹp chính là tôi.
Ở một căn phòng ký túc xá nọ, hai sinh viên trước thì bình thường, sinh viên nữ cuối cùng lại có lộ ra một chút ghen tị trong lúc nói. Sử Lị Lệ cũng ở phòng này, nghe các cô ấy trò chuyện, trong lòng cô rất khó chịu. Ban đầu, cô vẫn có thể nhẫn nhịn, nhưng các bạn học nữ càng “tám” càng hăng say, cuối cùng cô không thể nhịn được nữa, đột nhiên đứng dậy và đi ra ngoài, còn mạnh tay đóng sầm cửa lại.
Tiếng đóng cửa lớn khiến mấy sinh viên nữ giật mình.
“Cậu ấy bị làm sao vậy?”
“Có lẽ là nghe được chúng ta nói về Hướng Vãn nên không vui đó!”
“Hình như Hướng Vãn cũng chưa từng đắc tội cậu ấy nhỉ? Còn cậu ấy, không ít lần nói xấu sau lưng Hướng Vãn đâu.”
“Chắc chắn là ghen tị với Hướng Vãn rồi…”
Dương Điềm không biết được những chuyện xảy ra bởi vì cô khoe khoang, sau khi trả lời lại tất cả bình luận trên wechat, cô lại gọi điện thoại cho Hướng Vãn, nói muốn mời cô ấy ăn cơm.
Hướng Vãn đang mời khách đến nhà ăn cơm, tất nhiên là không thể nào đồng ý được, cho biết mấy ngày sau có thể. Sau khi cô cúp điện thoại và cầm đũa lên lần nữa, đã phát hiện trong chén có thêm vài con tôm được lột vỏ sẵn, chén súp bên cạnh cũng đã được múc thêm canh.
“Cảm ơn!”, Hướng Vãn mím môi nói lời cảm ơn, sau đó gắp tôm bóc vỏ lên ăn.
Cô vẫn luôn nhớ đến chuyện bản thân còn nợ Tần Sâm một bữa cơm, hôm nay tiết trời đặc biệt đẹp, họ đều không có việc gì nên đã mời anh đến nhà ăn trưa. Món ăn vẫn ba mặn một canh như thường lệ, có tôm hấp, bắp xào hạt thông, gà nướng sốt hạt dẻ và súp sườn heo củ từ.
Hướng Vãn nuốt xuống một miếng tôm bóc vỏ tươi ngon ngọt nước, thấy Tần Sâm ăn gà nướng sốt hạt dẻ nhiều, nhịn không được bèn hỏi: “Ăn được không?”
Từ quê trở lại thành phố H, cô mang theo rất nhiều hạt dẻ, cho nên dào này cô đã học món này từ ba Hướng.
“Rất ngon”, Tần Sâm nói xong, có lẽ là cảm thấy quá ngắn gọn, vì vậy anh lại bổ sung: “Hạt dẻ vừa mềm vừa thơm, thịt gà cũng mới mẻ, rất ngon.”
Hướng Vãn mỉm cười, đôi mắt cong thành hình trăng lưỡi liềm: “Ba của tôi nấu món gà nướng hạt dẻ còn ngon hơn nữa, có cơ hội nhất định sẽ mời anh ăn thử.”
Ở trong lòng Tần Sâm, bất kể là thức ăn do ai nấu, cũng đều kém xa Hướng Vãn. Nhưng ngoài miệng, anh vẫn đáp lời: “Được.”
Hướng Vãn bưng chén súp sườn heo củ từ lên húp một ngụm, gắp một viên hạt dẻ đưa vào trong miệng, vị ngọt của hạt dẻ hòa quyện với nước gà, vừa ngọt vừa thơm và có chút bùi bùi của thịt gà, ăn thật đã miệng.