Bạn đang đọc Tôi Bán Thức Ăn Trên Wechat Phát Tài – Chương 34
–Dịch: Autumnnolove–
CHƯƠNG 33
Đài truyền hình thành phố H,
Lần trước, sau khi chị Hồ giúp mọi người mua được bánh a giao và trà lá sen từ Hướng Vãn thì chẳng bao lâu sau đó chị ta đã được chuyển đến một dự án khác tương đối nhẹ nhàng như ý nguyện. Chị ta biết hôm nay Hướng Vãn mở cửa hàng truyền thống buôn bán, ban đầu chị ta định buổi chiều tan tầm sẽ ghé qua, nhưng bây giờ nhìn thấy tin tức và hình ảnh trên mạng chị ta lại mong mỏi ăn thử cho biết.
Công việc nhẹ nhàng cũng không có nghĩa là có thể tùy tiện chạy ra ngoài, cuối cùng một nhân viên mới bên cạnh chị ta đề ra chủ ý: “Chuyện này chẳng phải rất đơn giản sao, chị tìm một người mua hộ là được rồi mà.”
Chị Hồ cảm thấy chủ ý này rất được, lập tức lấy di động ra tìm một người mua hàng hộ. Người mua hộ nhận được đơn mới, nhanh chóng chạy đến quảng trường Hoa Hưng. Sau khi tìm thấy Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh, ông ấy đi thẳng đến quầy thu ngân và nói: “Mua bánh mặc ngọc 188 tệ, đóng gói mang đi.”
Mẹ Hướng đứng sau quầy thu ngân bảo ông ấy quét mã, đích thân đến phòng bếp nhỏ mang một phần bánh mặc ngọc ra và bắt đầu đóng hộp.
Trong lúc chờ đợi, người mua hộ ngửi được mùi thơm thoang thoảng trong tiệm, ông ấy không khỏi đưa mắt nhìn một vòng. Thấy khách trong tiệm đều có vẻ mặt hưởng thụ khi ăn, ông nghĩ thức ăn ở cửa hàng này hẳn rất ngon, có lẽ lần tới có thể đưa con gái đến đây ăn thử.
Người mua hộ thu hồi tầm mắt, thấy người đứng sau quầy thu ngân chỉ mang ba miếng điểm tâm ra đóng gói thì không khỏi cau mày. Người mua hộ mặc dù không giống người giao thức ăn, phải trong một khoảng thời gian cố định hoàn thành đơn. Nhưng hiệu suất cũng rất quan trọng. Tuy ngoài miệng ông ấy không nói gì, nhưng trong lòng đang cảm thấy người phục vụ này đóng gói quá chậm.
Mẹ Hướng không biết trong lòng ông ấy đang nghĩ gì, sau khi đưa bánh mặc ngọc đã đóng gói xong cho người mua hộ, còn cười nói: “Cảm ơn khách hàng đã ủng hộ, nếu ăn ngon thì lần sau lại đến nhé.”
Người mua hộ đón lấy hộp bánh, dường như hơi sửng sốt. Sau đó vô thức hỏi: “Chỉ có bao nhiêu đây thôi sao?”
Sau khi mẹ Hướng cho ông ấy một câu trả lời chắc chắn, người mua hộ không khỏi líu lưỡi: Điểm tâm quái quỷ gì mà đắt thế, một miếng mà hơn 60 tệ!
Mặc dù biết mở tiệm như vậy thì không dám tùy tiện lừa gạt, nhưng ông ấy vẫn đi ra ngoài cửa và gọi điện thoại cho khách hàng để hỏi lại. Chị Hồ đã biết được giá của bánh mặc ngọc từ những bài chia sẻ trên mạng, khi nhận được điện thoại của người mua hộ cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, bảo ông ấy cứ trực tiếp mang đến.
Nếu khách hàng đã nói như vậy, người mua hộ cũng không rối rắm chi nữa. Dù sao cũng không phải tiêu tiền của ông ấy. Nhưng nói chung là ông ấy vẫn cảm thấy nó quá đắt, trước khi đi còn nhịn không được mà quay đầu lại nhìn về phía cửa hàng một lần nữa. Lúc này ông ấy mới nhìn thấy tấm bảng ở cửa.
“Dưỡng tóc, đen tóc, mọc tóc?”. Người mua hộ kinh ngạc, nhưng cũng không có thời gian mà nghĩ ngợi. Ông ấy còn phải nhanh chóng đưa thức ăn đến cho khách hàng.
Chẳng mấy chốc, chị Hồ đã nhận được bánh mặc ngọc còn nóng hổi từ người mua hộ. Sau khi trở lại bàn làm việc, chị ta nôn nóng mở hộp bánh ra. Một mùi hương ngọt dịu lập tức xông vào mũi.
“Thơm quá đi!”
Mùi hương này còn hấp dẫn cả những nhân viên khác trong phòng, nhiều người xung quanh đã trực tiếp đến gần. Sau khi tiến lại gần, bọn họ không khỏi cảm thấy thán phục trước hình dáng của bánh mặc ngọc.
Chị Hồ vừa ngửi thấy mùi hương thì có chút nóng lòng. Thấy bọn họ thắc mắc nên nhanh chóng giải thích hai ba câu rồi cầm một chiếc bánh mặc ngọc lên bắt đầu ăn. Vừa mới cắn một miếng, trên mặt chị ta lập tức lộ ra biểu tình chìm đắm, những người đến hỏi chuyện thấy mà cũng thèm thuồng.
Chị Hồ đã đắm chìm trong mỹ vị của bánh mặc ngọc, trong lòng chị ta cũng có chút bội phục Hướng Vãn, bởi vì cô có thể làm ra được món ăn ngon như thế này.
Ngày thường, chị Hồ rất hào phóng. Nhưng món hôm nay lại khá đặc biệt, vì vậy sau khi ăn xong một chiếc bánh mặc ngọc chị ta giải thích với mọi người: “Đây là món ăn dưỡng sinh, tôi mua để dưỡng tóc nên sẽ không mời mọi người dùng thử.”
Mọi người đưa mắt nhìn mái tóc mỏng đang cột lên của chị ta, cũng rất thấu hiểu. Có vài người hỏi thêm tên cửa hàng, sau đó liền trở về vị trí của mình tiếp tục làm việc.
–Editor: Autumnnolove–
Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh,
Hơn 9 giờ, càng có nhiều khách hàng xem trên weibo và tìm đến nơi. Trong tiệm nhanh chóng hết chỗ ngồi.
Người đều có tâm lý theo đám đông, thấy cửa hàng mới mở làm ăn tốt như vậy thì không ít khách qua đường cảm thấy rất hiếu kỳ.
“Cửa hàng nhỏ mỹ thực dưỡng sinh? Ngửi mùi cũng thấy rất thơm, hay là chúng ta vào xem thử?”. Một đôi tình nhân đi ngang qua cửa tiệm, cô gái ngẩng đầu hỏi bạn trai.
Chàng trai không thể không gật đầu, cùng cô ấy bước vào cửa hàng.
Sau khi cô gái vào trong, bất giác nhìn về phía bàn của những thực khách khác. Ngay sau đó hai mắt cô ấy sáng lên: “Ôi! Điểm tâm của tiệm này trông thật xinh đẹp, em muốn ăn!”
“Ăn cái đéo gì! Đi thôi!”. Chàng trai này đã nhìn thấy tấm bảng ở cửa, vừa nghe cô ấy nói thì trực tiếp mắng ra một câu thô tục.
Cô gái nghe bạn trai mắng như vậy, lập tức không vui: “Sao anh có thể nói chuyện với em như thế? Chúng ta mới quen nhau chưa được bao lâu mà anh đã chán em rồi đúng không? “
“Không có, anh không có mắng em. Em tự xem thử giá cả của cửa hàng này trước đi”. Chàng trai lập tức chỉ vào tấm bàng và giải thích.
Cô gái xem xong, trong lòng cũng bị cái giá này làm cho kinh ngạc một chút. Nhưng cô ấy nghĩ, đắt như vậy mà có rất nhiều cô gái ngồi ăn trong tiệm, vì sao cô ấy không thể ăn.
“Em mặc kệ, em muốn ăn đó.”
Chàng trai thấy cô ấy cáu kỉnh, trừng mắt nói: “Mấy miếng điểm tâm đen thui hư thối mà còn bán đắt như vậy, chỉ có bọn ngu mới bị lừa. Em đừng có ngu ngốc giống bọn họ.”
Giọng nói của hắn cũng không nhỏ, hầu hết người trong tiệm nghe được đều có chút tức giận. Mở cửa làm ăn buôn bán thì cần phải chú ý đến hòa khí sinh tài, mẹ Hướng cũng không có bước ra tranh cãi với bọn họ. Nhưng bà có thể nhẫn, không có nghĩa là nhóm khách hàng có thể nhẫn.
“Mua không nổi thì thôi, nói ai là đồ ngốc vậy cha nội!”
“Đúng đó, đâu có ai ép cậu mua. Không mua thì làm ơn cút ra ngoài, thái độ kiểu gì vậy, làm như mình thông minh lắm!”
“Đừng cho rằng đầu sắp hói thì bản thân thông minh tuyệt đỉnh…thật ra chính là càng ngu ngốc hơn”. Vị khách hàng miệng lưỡi sắc bén này rõ ràng là đang chơi chữ, dù sao tác dục của bánh mặc ngọc chính là dưỡng và mọc tóc.
Chọc cho nhiều người tức giận vậy mà chàng trai không những không thấy mình sai, ngược lại còn tranh cãi ầm ĩ với khách hàng trong tiệm. Chuyện nảy ảnh hưởng đến việc kinh doanh, mẹ Hướng không thể làm lơ nữa nên mới tiến lên nói: “Xin lỗi! Nếu không mua thì làm phiền cậu đi ra ngoài, đừng chắn lối ra vào của các khách hàng khác.”
Chàng trai đang định chế nhạo, cái nhà thổ này của bà có quỷ mới thèm đến, không ngờ vừa xoay đầu lại thì thấy ngoài cửa đúng là có không ít khách hàng đang lục tục tới cửa. Lời đã đến cửa miệng bị nhựng khách hàng này làm cho nghẹn lại cổ họng, có một khách hàng ở bên ngoài còn nói: “Nước sôi, nước sôi! Đừng cản đường.”
Chàng trai có chút thẹn quá hóa giận, chuẩn bị mở miệng mắng người. Nhưng không đợi hắn kịp mắng, bạn gái hắn đã cảm thấy vừa mất mặt vừa tức giận rồi. Điểm tâm 188 tệ đúng là khá đắt, nhưng thỉnh thoảng ăn một lần cũng không phải là ăn không nổi. Hắn có thể nói chuyện đàng hoàng và dỗ dành cô hai câu, cô cũng không một hai phải ăn cho bằng được. Nhưng bây giờ, cô gái chợt cảm thấy bọn họ có lẽ không hợp nhau.
“Chia tay đi!”. Cô ấy bỏ lại mấy chữ rồi xoay người đi thẳng.
Bạn gái cũng không còn, chàng trai làm gì còn tâm trạng mà mắng người. Hắn nhanh chóng đuổi theo, trong lòng còn đang lẩm bẩm đám con gái vừa thích kiểu cách vừa phiền phức.
–Wattpad: Autumnnolove–
Đây chẳng qua chỉ là một khúc nhạc đệm ngắn trong tiệm, nhóm khách hàng càm ràm vài câu thì cũng không nhắc đến chuyện này nữa.
Ngày đầu tiên bán thử, việc kinh doanh trong tiệm cũng rất ổn. Nhìn chung vẫn luôn có khách hàng lui tới. Bán thử ba ngày nên chỉ kinh doanh nửa ngày, sau buổi trưa sẽ đóng cửa. Hướng Vãn chia bánh mặc ngọc còn dư cho mọi người cùng ăn.
Nhóm Dương Điềm đến đây bận rộn cùng cô cả một buổi sáng, tới trưa được ba mẹ Hướng Vãn gọi về nhà ăn cơm. Tay nghề của ba Hướng vẫn ngon hơn mức bình thường. Vì để chúc mừng ngày đầu tiên buôn bán thành công, trên bàn ăn rất phong phú. Dương Điềm và hai cô bạn không ngớt lời khen ngợi.