Đọc truyện Toàn Tức Võng Du chi Khổ Lực – Chương 142: Hợp tác cùng đồng bọn (Thượng)
Edit: Aoi Tetsu
Tuy rằng y thuật hiện đại hưng thịnh, loại ngoại thương này của Quan Miên nghỉ ngơi hai ngày là không sao. Bất quá trong hai ngày đang nghỉ ngơi, Quan Miên vẫn luôn nằm ở trạng thái an dưỡng, hết thảy hoạt động không nên đương nhiên đều bị cấm chỉ. Dưới điều kiện ác liệt như vậy, Bạch Anh Tước chỉ có thể tức giận phấn đấu, gia tăng luyện tập kỹ xảo cận chiến.
Đến sáng sớm ngày thứ ba, Bạch Anh Tước lần thứ hai cùng Quan Miên cùng đi làm.
Lần này danh hiệu của Quan Miên là cố vấn tập đoàn, đương nhiên không cần dạng người này chạy đến phòng nhân sự báo danh như trước kia, bất quá thủ tục nên muốn vẫn là nên. Chân chạy tự nhiên biến thành trợ lý.
Giám đốc phòng nhân sự nhìn thư mời Bạch Anh Tước kí tên cậu ta đưa tới, kinh ngạc nói: “Gần đây rất lưu hành tên là Quan Miên sao?”
Trợ lý nói: “Dựa theo tuổi của cậu ấy, coi như lưu hành cũng là chuyện hai mươi mấy năm trước.”
Giám đốc phòng nhân sự yên lặng mà nhìn cậu ta. Cứ việc trong lòng cô ta mơ hồ có suy đoán, mà vẫn cứ không dám tin tưởng.
Trợ lý gật gật đầu.
Giám đốc phòng nhân sự nói: “Theo tôi được biết, cố vấn tập đoàn không phải chuyên gia phân tích số liệu nhân tài chuyên nghiệp như vậy chính là nhân tài nhất định từng trải mới có thể đảm nhiệm.” Cô ta nói nhất định từng trải đều là hàm súc, có thể dựa vào từng trải lên làm cố vấn, kia từng trải ít nhất đến thiểm hạt hai con mắt. Thế nhưng Quan Miên…
Cô ta căn cứ số chứng minh nhân dân Quan Miên cung cấp lúc trước trong tài liệu từ toàn quốc hết thảy công ty đăng ký đều có thể tìm trong kho hồ sơ công dân, như trước chỉ lục soát được một phần lý lịch không có gì lạ. Hảo đi. Tuy rằng lúc trước cô ta cảm thấy được cái người gọi Quan Miên này dựa vào phần từng trải như thế lên làm bảo an rất làm người giật mình, mà tuyệt đối sẽ không so với hiện tại khiến người khiếp sợ.
Trợ lý trong ánh mắt tràn ngập xem kỹ của cô ta rốt cục không chống đỡ được, thua trận, nói: “Cậu ấy là tổng tài bổ nhiệm.”
Giám đốc phòng nhân sự nói: “Không phải thân thích của cậu sao?”
Trợ lý không nói nói: “Cô cảm thấy được tôi có thể an bài một cái chức vị rất cao so với tôi cho thân thích của tôi sao?”
Giám đốc phòng nhân sự đến gần nói: “Nói thật, cậu ấy đến tột cùng lai lịch gì?” Làm giám đốc phòng nhân sự, nàng nhất định phải điều tra rõ ràng bối cảnh cùng từng trải của mỗi người trong tập đoàn.
Trợ lý nhớ tới Bạch Anh Tước lúc trước đối với cậu ta bàn giao, nhắc nhở nói: “Cô đi kho hồ sơ chuyên gia phân tích số liệu tìm một chút đi.”
Cậu ta đi rồi, giám đốc phòng nhân sự lập tức căn cứ tư liệu của Quan Miên gửi đi đối chiếu hiệp hội thân thỉnh cấp chuyên gia phân tích số liệu, sau một lát, thu được hồi phục, mặt trên bày ra viện giáo Quan Miên tốt nghiệp cùng với một phần giấy chứng nhận quét hình kiện.
Mặt trên giấy chứng nhận thiếp vàng đại tự vẫn là làm cho cô ta lấy làm kinh hãi.
Chuyên gia phân tích số liệu cao cấp.
Cô nguyên tưởng rằng cậu ấy hỗn cái chuyên gia phân tích số liệu sơ cấp đã rất giỏi rồi, dù sao cậu ấy còn trẻ như vậy, mà số lượng chuyên gia phân tích số liệu cao cấp thưa thớt như vậy. Có thể là vì trên hồ sơ không viết? Hơn nữa vừa bắt đầu lại chạy tới muốn làm bảo an?
Sau khi giám đốc phòng nhân sự phát tán tâm tư suy nghĩ các loại khả năng, cắt bỏ phần bưu kiện này.
Lên làm cố vấn, Quan Miên tại cao ốc Hưng Thịnh nắm giữ một gian thuộc về với phòng làm việc của mình. Văn phòng tại lầu ba mươi mốt, chỉ đứng sau Bạch Anh Tước sở tại lầu ba mươi ba và các cổ đông khác của tập đoàn ở lầu ba mươi hai. Văn phòng hai bên trái phải đều là phòng làm việc của các cố vấn khác, bên ngoài là phòng bí thư, tổng cộng có hai mươi thư ký đi làm, phụ trách nơi này hết thảy cố vấn công việc hàng ngày.
Cậu mới tới, nhiệm vụ là không có, cho nên liền dùng mật mã trợ lý phân cho cậu xem lướt qua tư liệu nội bộ tập đoàn.
Nhìn một chút, sắc mặt của cậu ngưng trọng.
Trước khi gia nhập Tập đoàn Thịnh An, cậu liền đoán được Tập đoàn Thịnh An làm trụ cột thứ ba lớn nhất của đảng Cải Cách, cùng đảng Cải Cách quan hệ tuyệt đối không giống như đồng nhất, mà sự thật so với trong tưởng tượng của cậu càng thêm chặt chẽ không thể tách rời.
Liền nói kế hoạch Thành phố trên không trước mắt Tập đoàn Thịnh An đang toàn lực trả giá, chính là đảng Cải Cách cho phiếu đề cử. Trước mắt mấy đảng lớn trong phái, đảng Cải Cách, đảng Công Bằng và đảng Liêm Chính chiếm cứ nhiều ghế nhất trong chính phủ, thế lực cường đại nhất, Tập đoàn Thịnh An muốn trả giá thành công, nhất định phải muốn đảng Cải Cách trợ lực, trong đó thậm chí khả năng cần đảng Cải Cách kia đút tiền bạc bí mật hoạt động. Có thể tưởng tượng, một khi trả giá thành công, tất nhiên còn cần đảng Cải Cách cuồn cuộn không ngừng chống đỡ.
Quan Miên chưa bao giờ là người chủ nghĩa lý tưởng, trở thành chuyên gia phân tích số liệu tiền đề nhất định phải là một người theo chủ nghĩa hiện thực. Cõi đời này không có chính khách hoàn toàn sạch sẽ, đảng Cải Cách có hối lộ dùng bí mật tài chính, như vậy đảng Công Bằng, đảng Liêm Chính và đảng Cải Cách kỳ phùng địch thủ thường thường đánh đến không phân cao thấp lẽ nào một chút cũng không có? Lẽ nào bọn họ hoàn toàn là dựa vào mị lực của chính đảng và chính sách mới sừng sững không ngã? Mặc dù là người chủ nghĩa lý tưởng chỉ sợ cũng không dám đối với bọn họ ôm ấp lý tưởng như vậy.
Mà cậu là chủ nghĩa hiện thực giả, cho nên sau khi phát hiện sổ sách, cậu chưa bao giờ nghĩ tới dùng quyển sổ sách này đi vạch trần cái gì hoặc là thay đổi cái gì, cậu biết điều này quá không hiện thực. Trong lòng đối với tất cả những thứ này đều rất rõ ràng, cậu lại phát hiện mình vẫn có chút chú ý đối với quan hệ của Tập đoàn Thịnh An và đảng Cải Cách như cũ. Loại chú ý này thật giống như, cậu vốn cho là cậu và Bạch Anh Tước có thể là một quốc gia, lại tại ngẫu nhiên phát hiện, kỳ thực Bạch Anh Tước cùng đảng Cải Cách đã sớm là một quốc gia, hơn nữa chắc chắn tiếp tục dắt tay tiếp tục đi.
Cửa bị gõ nhẹ hai lần.
Người có thể không trải qua thư ký thông báo trực tiếp gõ cửa, căn bản không cần hỏi là ai. Quan Miên ấn xuống bên cạnh bàn làm việc mở cửa.
Cửa xoát đến mở ra, Bạch Anh Tước bưng hai ly cà phê cười híp mắt đi tới, “Ngày thứ hai đi làm thích ứng sao?”
Quan Miên nói: “Tôi nghĩ anh lần này sẽ đem tới trái táo.”
Bạch Anh Tước đem cà phê đặt lên bàn, đưa đến trước mặt cậu, “Lần sau cải tiến.”
Quan Miên bưng lên cà phê nhấp một cái, “Cảm ơn.”
Bạch Anh Tước nói: “Buổi chiều có cái hội nghị liên quan đến thành phố trên không.”
Quan Miên nói: “Tôi đã xem qua bản kế hoạch, kế hoạch phi thường hùng vĩ.”
Bạch Anh Tước nói: “Mà trước mắt tài chính khởi động còn chưa hoàn thành xoay xở.” Thật ra với thực lực của Tập đoàn Thịnh An, tuy rằng không đủ độc lập xây dựng một tòa thành phố trên không khổng lồ hùng vĩ như vậy, nhưng xuất ra vốn khởi động vẫn là không thành vấn đề, vấn đề ở chỗ chính phủ quy định tổng giá trị tài sản bên bỏ thầu nắm giữ phải là gấp hai vốn đầu tư kế hoạch thành phố trên không. Cứ như vậy, anh liền không thể không tìm kiếm đồng bọn cùng hợp tác. Mà vốn khởi động nhất định phải do mỗi bên đầu tư căn cứ vào tỉ lệ định mức bọn họ chiếm trong số tiền đầu tư tiến hành đầu tư.
(其实以盛安集团的实力,虽然不够独立建设这样一座庞大宏伟的空中城,但拿出启动资金还是不成问题的,问题在于政府规定投标方拥有的资产总值必须是空中城计划投入资金的两倍。这样一来,他就不得不寻求合作伙伴。而启动资金必须由每个投资方根据他们在投资金额中所占份额的比例进行投资。Ai biết dịch lại cho dễ hiểu giúp mình >