Đọc truyện Toàn Tức Võng Du chi Khổ Lực – Chương 11: Tép riu công hội (trung)
Ba mươi thành tài, gia nhập công hội.
Thời gian biểu Quan Miên đã loại Thủy Lam Mộc Ngẫu ra khỏi thành phần luyện cấp, nhưng Tuyết Lý Hống và Bách Chiến Bách Thắng thì rất nghiêm túc chấp hành – Hai rưỡi chiều lên mạng, sáu giờ đúng ăn cơm, sáu rưỡi no nê mới vào game trở lại.
Tám giờ bốn lăm phút tối, dưới sự hỗ trợ nhiệt tình của Tuyết Lý Hống và Bách Chiến Bách Thắng, Quan Miên thuận lợi đột phá cửa ải cấp 30.
Trong Mộng Đại Lục, cấp 30 như ranh giới giữa vị thành niên và trưởng thành. Sau cấp này, game thủ có thể sử dụng trận truyền tống đến bất cứ thành phố nào, nuôi thú bay thú cưỡi, gia nhập bang hội, hơn nữa còn nhận được quà tặng từ hệ thống – Cộng 100 điểm thuộc tính, mười tiểu tinh linh, một huyết tinh linh, năm kim, một bộ trang phục, một phiếu nhuộm tóc.
Quan Miên cảm thấy mấy món phía trước khá hữu dụng.
Tuyết Lý Hống phân tích cho Quan Miên ưu khuyết của các nghiệp vụ.
Nghề nghiệp trong Mộng Đại Lục chia thành bốn hệ, bao gồm chiến đấu, nguyên tố, tín ngưỡng và phụ trợ.
Long kỵ sĩ, thần thánh kỵ sĩ, vong linh kỵ sĩ và cuồng chiến kỵ sĩ hệ chiến đấu là những lựa chọn “chuẩn man”. Thế nhưng không phải game thủ nam nào cũng phù hợp với điều kiện đưa ra. Yêu cầu về thể chất người chơi của chúng khá khắt khe. Cùng chiêu thức sử dụng, hiệu quả game thủ thân thể cường tráng và game thủ gầy yếu mang lại rất khác nhau.
Nói cách khác, muốn làm kỵ sĩ và chiến sĩ chỉ phụ thuộc vào thao tác vẫn chưa đủ, tố chất cơ bản là điều kiện không thể thiếu.
Tuy công việc chủ yếu của Quan Miên là “bán sức lao động” nhưng cậu chủ yếu không dựa vào thể lực mà là mánh khóe, bởi vậy hệ chiến đấu đương nhiên không hợp.
Thứ hai là hệ nguyên tố.
Hệ nguyên tố chính là nguyên tố ma pháp sư, cũng chia thành bốn nhánh: Ma pháp sư hệ mộc, ma pháp sư hệ thổ, ma pháp sư hệ hỏa và ma pháp sư hệ thủy.
Hệ hỏa cùng hệ thổ được công nhận là trùm công kích và trùm phòng ngự trong các loại ma pháp sư, rất nhiều người chơi xem trọng. Hệ thủy không mạnh công kích bằng hệ hỏa, phòng thủ yếu hơn hệ thổ, nhưng công thủ cân bằng, phát triển toàn diện. Hệ thổ được xem như hệ phụ trợ trong hệ nguyên tố, hoàn cảnh sử dụng khá khó. Dưới tình huống chung quanh không có thực vật, muốn sử dụng ma pháp hệ mộc đòi hỏi phải có hạt giống cùng nước tăng trưởng. Tuy thế, những loại kỹ năng để bao vây, cố định, bám cứng… lại vô cùng lợi hại.
Quan Miên rất hứng thú với ma pháp sư hệ mộc, liệt nó vào danh sách lựa chọn.
Hệ tín ngưỡng bao gồm quang minh tế tự, hắc ám tế tự và vong linh pháp sư.
Trong số đó, quang minh tế tự cùng quang minh kỵ sĩ, vong linh kỵ sĩ cùng vong linh pháp sư là cộng tác tốt nhất. Hiệu quả kỹ năng của họ tăng lên hai lần khi dùng với đồng đội thuộc tính giống nhau. Hệ quang minh và hệ vong linh là kẻ thù trời sinh, vết thương gây cho nhau cũng đạt hiệu quả gấp đôi.
Quan Miên cho rằng số lượng quang minh tế tự và vong linh pháp sư hơi nhiều, ít ra bản thân từng gặp qua kha khá. Ngược lại, hắc ám tế tự bị ghẻ lạnh để lại ấn tượng không tồi cho cậu.
Tuyết Lý Hống nói: “Tuy hắc ám tế tự không được như quang minh tế tự hay vong linh pháp sư, có sẵn bạn đời là quang minh kỵ sĩ và vong linh kỵ sĩ, nhưng Thần Giáng (Trời Giáng ^^) của họ mạnh nhất trong ba hệ tín ngưỡng.”
Quan Miên hỏi: “Thần Giáng là cái gì?”
Bách Chiến Bách Thắng phì cười, “Có thứ gì nằm trong phạm vi hiểu biết của anh không?”
Quan Miên đáp: “Nếu cậu là ‘thứ’ thì xem như tôi biết, cậu tên Bách Chiến Bách Thắng.”
Vì biểu cảm của Quan Miên vô cùng nghiêm chỉnh, nghiêm chỉnh đến nỗi Bách Chiến Bách Thắng hoàn toàn không có dục vọng phản bác.
Tuyết Lý Hống tiếp tục nói: “Ngoài hệ phụ trợ, hệ chiến đấu, tín ngưỡng và nguyên tố đều mang tuyệt kỹ riêng. Hệ chiến đấu có skill Liên Hợp (Liên Kết Phối Hợp), hệ nguyên tố có Ma Pháp Trận, những chiêu này đều đòi hỏi sự phối hợp của hai game thủ cùng hệ, nhưng quang minh kỵ sĩ cùng vong linh kỵ sĩ lại không phù hợp với nhau. Tuyệt kỹ của hệ tín ngưỡng là Thần Giáng, chính là tiếp nhận lực lượng của thần, nhưng khi sử dụng sẽ tiêu hao rất nhiều thần lực sẵn có, mất năm mươi đến bảy mươi lăm phần trăm máu.”
Quan Miên âm thầm phân tích.
Lượng máu giảm năm mươi đến bảy mươi lăm phần trăm, nghĩa là trừ phi game thủ chuẩn bị hy sinh bản thân, bằng không khi dùng phải có trên bảy mươi sáu phần trăm máu.
Tuyết Lý Hống thấy Quan Miên không trả lời bèn nói tiếp: “Tuy sức chiến đấu của hệ tín ngưỡng không bằng hệ chiến đấu hay hệ nguyên tố nhưng họ được mệnh danh là bác sĩ game, có thể tiếp máu cho đồng đội hoặc bản thân. Vì vậy khi tổ đội, bọn họ thường được bảo vệ kỹ lưỡng, không cần xông pha chiến đấu.”
Bách Chiến Bách Thắng nói: “Xì, kiểu như ai kia dù theo nghề gì thì vẫn cần người bảo vệ nhỉ?”
Quan Miên để ngoài tai, tiếp tục cuộc trò chuyện: “Hệ phụ trợ thì sao?”
Tuyết Lý Hống đáp: “Phụ trợ là tạp nham nhất, chia thành đạo tặc, thích khách, thi nhân hát rong cùng vũ giả. Hệ phụ trợ không có tuyệt kỹ chung, từng nghề có chiêu thức nổi trội riêng. Hóa Phong (Điều Khiển Gió) của đạo tặc, Súc Ảnh (Thế Thân) của thích khách, Di Trừ (Loại Trừ) của thi nhân và Hồi Kính (Đáp Lễ) của vũ giả đều là những skill rất lợi hại.”
“Nhưng mấy chiêu đó cấp 75 trở lên mới có thể học.” Bách Chiến Bách Thắng hếch mũi nhìn Quan Miên, “Với kỹ thuật của anh, hố hố, chắc phải năm, sáu năm.”
Quan Miên nói: “Tôi không như cậu.”
“Anh!” Bách Chiến Bách Thắng nhảy dựng lên, định bổ nhào qua nhưng Tuyết Lý Hống đã nhanh nhảu ôm ngang eo cậu ta.
“Bình tĩnh, bình tĩnh.” Tuyết Lý Hống bị lôi đến trước hai bước.
Quan Miên lùi lại hai bước.
Bách Chiến Bách Thắng chỉ thẳng vào mũi cậu: “Anh tưởng dùng hai ngày luyện đến cấp 30 là ngon lắm hả?”
Quan Miên lắc đầu.
Bách Chiến Bách Thắng tiếp tục phun mưa, “Tôi nói anh hay, tất cả chỉ là bắt đầu! Là bắt đầu! Sau 30, điểm kinh nghiệm để lên cấp nhiều đến dọa chết người đấy, hơn nữa học skill cũng cần kinh nghiệm cùng tiền, muốn đạt cấp 75 ư, hừ hừ, năm, sáu năm là đề cao anh rồi! Đề cao anh rồi!”
Quan Miên nhìn Tuyết Lý Hống, “Anh có phát hiện…”
Bách Chiến Bách Thắng ngừng giãy dụa, “Phát hiện cái gì?”
Tuyết Lý Hống cũng tò mò nhìn cậu.
Quan Miên từ tốn nói: “Cậu ta thích tự tạo tiếng vọng khi nói chuyện.”
Tuyết Lý Hống: “…”
Bách Chiến Bách Thắng càng vùng vẫy dữ dội hơn, “Khốn nạn! Khốn nạn!”
Quan Miên nói: “Thấy chưa?”
Tuyết Lý Hống: “…”
“Ủa.” Quan Miên lấy làm hiếu kỳ, “Tại sao ‘khốn nạn’ không bị hệ thống xử lý?”
Tuyết Lý Hống trả lời: “Tin vỉa hè đồn rằng đây là câu cửa miệng của cổ đông lớn nhất công ty trò chơi.”
Quan Miên trầm ngâm tự hỏi: “Không biết câu cửa miệng của mấy cổ đông khác là gì nhỉ.”
Bách Chiến Bách Thắng cười lạnh: “Anh đúng là đồ ngu!”
Vút. Cậu ta biến thành áng sáng trắng, dần dần tan biến trong không gian.
Mất thăng bằng đột ngột khiến mông Tuyết Lý Hống suýt tiếp đất.
Quan Miên dõi theo hướng ánh sáng biến mất, chậm rãi nói: “Xem ra hai chữ nọ không phải.”
Trước khi Bách Chiến Bách Thắng ra tù, Quan Miên nhận được tiểu tinh linh của Tội Lỗi Quá Xá, thúc giục cậu mau đến Baute thực hiện hoài bão đầu quân công hội.
Bởi Tuyết Lý Hống thuộc công hội đối lập với Tinh Nguyệt, anh ta chỉ tiễn Quan Miên đến trận truyền tống tại cửa thành thủ đô Chetu của Macey.
Quan Miên đến sát mép trận truyền tống chợt quay đầu lại: “Bách Chiến rất đáng yêu.”
Tuyết Lý Hống cười đáp: “Tôi biết.”
Quan Miên nói: “Cảm ơn cậu ấy và bạn bè hộ tôi.”
Tuyết Lý Hống cười phá lên, vui vẻ gật đầu.
Quan Miên bước vào trận truyền tống, bảy sắc cầu vồng xoay vần trước mắt. Chẳng bao lâu, Quan Miên đã xuất hiện tại một thành phố phồn hoa đậm phong cách phương Tây cổ điển.
“Hey.” Giọng Tội Lỗi Quá Xá vang lên bên cạnh, “Hoan nghênh đến Baute, thành phố xinh đẹp nhất Mộng Đại Lục.”
Quan Miên phớt lờ cậu ta, tự kiểm tra lại trang bị.
Tội Lỗi Quá Xá buồn bã hỏi: “Anh tìm gì thế?”
Quan Miên đáp: “Trận truyền tống trừ hết hai kim tệ của tôi.”
“…Vì cự ly giữa Macey và Chamanreal tương đối xa.” Tội Lỗi Quá Xá phân bua.
Quan Miên nghiêm túc hỏi cậu ta: “Có bao lộ phí không?”
“…”
Thân làm nguyên lão Công hội Tinh Nguyệt bao năm, Tội Lỗi Quá Xá trước giờ chưa từng nghe bất cứ đề nghị gì về việc tài trợ lộ phí. Thế nhưng để cổ vũ nhiệt tình cho hội viên mới, Tội Lỗi Quá Xá ân cần bày tỏ rằng tuy công hội không có ưu đãi này, song cá nhân cậu ta sẽ trợ cấp cho Quan Miên.
Quan Miên từ chối. “Cậu cũng chẳng dễ sống.”
Một câu nói khiến Tội Lỗi Quá Xá suýt lệ chảy thành sông.
Vào công hội nhiều năm, cuối cùng đã có người thấu hiểu những chua xót cùng cam chịu sau ánh hào quang của cậu ta: “Ôi tri kỷ, tri kỷ. Mọi người đều tưởng em chơi bời lêu lổng, ham ăn biếng làm, thế nhưng có mấy ai hiểu thấu được em? Thật ra, dưới lớp mặt nạ ăn chơi trác táng chính là một chàng bò tuy chỉ ăn cỏ nhưng lại tiết sữa cho đời.”
Quan Miên hỏi: “Vào công hội phải ăn cỏ ư?”
Tội Lỗi Quá Xá sợ con vịt luộc sắp chín đột nhiên bay mất bèn vội vã bào chữa: “Khẩu vị của em tương đối thanh đạm. Người trong công hội đều ăn thịt uống rượu cả.” Cậu ta còn quảng cáo thêm vô số sự tích tình thâm nghĩa trọng của giữa các hội viên với nhau.
Quan Miên lặng lẽ theo cậu ta đến Sở Quản lý bang hội. Ăn cơm của chùa phải quét lá đa, trước khi ba trăm kim tệ vào túi, Quan Miên cần nhẫn nhịn thận trọng hơn bao giờ hết.