Toàn Trí Độc Giả

Chương 24


Bạn đang đọc Toàn Trí Độc Giả – Chương 24


Hộp vật phẩm giới hạn ngẫu nhiên…!Đây là một vật phẩm mua bằng xu từng được bán trong một phiên bản giới hạn ở những kịch bản ngày trước.
[Ah, không, tại sao nó lại ở đây?] Biryu hoảng hốt la lên, [N-N-Nó đã bị cấm ngay sau khi ra mắt cơ mà!]
Trong Con đường Sinh tồn nguyên gốc, thiết lập của món đồ này khá phức tạp.

Nó là một vật phẩm xu đã ra mắt rất lâu trước đây, khi kịch bản hành tinh 8612 bắt đầu.

Đây là thứ đã bị cấm một cách triệt để bởi Cục Quản Lý Star Stream.
Nếu một vật phẩm phụ được bỏ vào chiếc hộp này, một món đồ thuộc hàng top chắc chắn sẽ xuất hiện.

Đây là một cú giáng mạnh vào sự cân bằng của các kịch bản.

Ngoài ra, mỗi cái hộp đen có giá lên đến 1 triệu xu.

Những chòm sao đã nổi giận vì chính sách thanh toán vô lí này, thế nên con dokkaebi ngu ngốc phát minh ra cái hộp đã bị sa thải bởi Cục Quản Lý.
[C-Các chòm sao! Thứ này…!Tôi không biết tại sao nó lạiở đây…Dừng phát sóng!]
[Kênh #BI-7623 đã tạm thời dừng phát sóng.]
Biryu bối rối đóng kênh lại và giọng nói của các chòm sao biến mất.

Tôi cảm thấy tiếc vì không thể thấy được biểu cảm của các chòm sao, nhưng cũng chẳng làm được gì.
[Bạn sẽ nhận được một vật phẩm loại kiếm do cùng loại với vật phẩm được bỏ vào.]
[Quá trình lựa chọn ngẫu nhiên đã bắt đầu.]
Hộp vật phẩm ngẫu nhiên sẽ cho ra một món đồ có cấp cao hơn thứ được cho vào.

Có cơ hội nhận được một vật phẩm cấp C đến cấp SSS.

Dù sao thì cũng chỉ là cơ hội thôi.
[Những vật phẩm có liên quan đến một chòm sao.]
[Khả năng xuất hiện một vật phẩm có liên quan đến chòm sao đó gia tăng.]
…Huh?
Một tin nhắn không ngờ tới đã xuất hiện.

Tuy nhiên, có vẻ như nó không gây bất lợi cho tôi.

Cả hai tay tôi đều đang chảy mồ hôi rồi.

Tôi chưa từng lo lắng thế này khi mua một món đồ có xác suất ngẫu nhiên trong game online.
Làm ơn cho ra một vật phẩm cấp A đi.
[Một vật phẩm hàng top đã xuất hiện.]
[Số lượng hộp vật phẩm ngẫu nhiên có sẵn là 0.]
Cái hộp dừng rung lắc và ánh sáng chói loá yếu dần.

Tôi nhìn Yoo Sangah và Lee Gilyoung.

Mắt họ như đang phát sáng.
“Tôi có thể mở nó chứ?”
“Tất nhiên!”
Chúng tôi mở cái hộp.
“W-Wow!” Lee Gilyoung ngạc nhiên đến mức la lên.
Dù sao thì nó thực sự rất tuyệt.

Một lớp vỏ màu bạc cùng lưỡi kiếm trắng sang trọng.

Hình dạng của nó cứ giống Hoại Tín thế nào ấy? Tôi lập tức kiểm tra thông tin của nó.
[Thông tin vật phẩm
Tên: Vẹn Tín
Đánh giá: Thánh tích Tinh tú
Mô tả: Trong quá khứ, nó đã từng là thanh kiếm của anh hùng Kaizenix, người đã chỉ huy Grusiad vượt qua Thời đại Quỷ dữ.

Thứ ether vượt trội của Kaizenix cho phép ông ta tạo ra một Thanh kiếm của Niềm tin chứa đựng sức mạnh của lửa, bóng tối và thánh năng.
-Như một hiệu ứng thêm vào, nó gia tăng sức mạnh và thể chất lên 2 level.]

Tôi cạn lời.

Không…!Nó không phải là một món đồ có đánh giá bằng chữ cái mà là một Thánh tích Tinh tú sao?
“D-Dokja-ssi! Nó là một vật phẩm tốt sao?”
Nó thực sự là một món đồ cực kì tuyệt vời.
Trong thế giới của Con đường Sinh tồn, Thánh tích Tinh tú là một món đồ không nằm trong bảng xếp hạng.

Điều này không phải là vì nó mạnh, mà là do nó rất đặc biệt.
Mỗi Thánh tích Tinh tú đều chứa sức mạnh của một chòm sao.

Điều khác biệt là chòm sao đó đã từng là anh hùng ở một hành tinh nào đó và số lượng sinh vật biết đến họ.

Dù thế nào đi nữa, thánh tích này có giá trị không tưởng.
Hơn nữa, nó còn tăng chỉ số thể chất và sức mạnh của tôi lên 2 level.

Xét đến việc một vật phẩm cấp A sẽ tăng tổng chỉ số lên 1 level, thứ này ít nhất phải là cấp S.

Yoo Jonghyuk còn chưa sở hữu được một vật phẩm thế này.
Tôi nhìn về phía Lee Gilyoung và Yoo Sangah, “Tôi thật sự có thể lấy nó sao?”
“Tất nhiên, nó thuộc về anh mà.” Yoo Sangah trả lời cho câu hỏi lặp đi lặp lại của tôi.

Lee Gilyoung cũng gật đầu một cách hào hứng.

Tôi nhìn về phía Han Myungoh nhưng lão ta chỉ đang ăn cái chân chuột với biểu cảm ngu ngốc.

Thường thì lão ta sẽ năn nỉ để có được một vật phẩm cơ mà.

Thật kì lạ.
[Bạn đã nhận được một Thánh tích Tinh tú.]
[Chủ nhân của Thánh tích này hiếu kì về bạn.]
Những dòng tin nhắn cho thấy rằng chòm sao vẫn còn tồn tại ở đâu đó.

Tôi sẽ mở Con đường Sinh tồn và kiểm tra sau vậy.
“Chúng ta nên quay lại.

Do có rất nhiều chuột đất ngoài đó nên ta chỉ cần mang theo Lò Ma Năng thôi cũng được.”
“Chúng ta quay lại bằng cách nào đây?”
“Với sức mạnh của Lee Gilyoung thì việc trở lại không phải là vấn đề.

Chỉ cần dùng Giao tiếp Đa loài và…”
Tuy nhiên, biểu cảm của Lee Gilyoung không được tốt cho lắm.

“Hyung, em…”
“Huh?”
“Không có con côn trùng nào ở gần đây cả.”
Nghĩ lại thì, đám côn trùng quanh đây đều đã nổ tung do áp lực khi tôi chiến đấu với kẻ canh giữ bóng tối.

Đó là một vấn đề mà tôi chưa từng nghĩ tới.

“Thực sự không còn con nào sao? Có lẽ vẫn còn vài con sống sót.

Nếu chúng ta đi một đoạn và sử dụng năng lực…”
Có rất nhiều côn trùng trên thế giới, nên tôi không quan tâm một số lượng nhỏ côn trùng đã chết kia.

Tuy nhiên, Lee Gilyoung vẫn có một biểu cảm tăm tối.
“Ừm…, thực ra em vẫn có thể gọi một con…” Lee Gilyoung nhắm mắt và bắt đầu tập trung.
“Dokja-ssi, không phải có hơi lạ sao?”
Đôi mắt của Lee Gilyoung dần mất đi sự tập trung và máu chảy xuống từ mũi của cậu bé.
Đột nhiên, những rung động mạnh mẽ đến từ phía trên.

Bụi đất bắt đầu rơi xuống.


Những rung động này đến từ trên mặt đất.
Vào lúc đó, tôi bắt đầu nổi da gà.
“Gilyoung! Lee Gilyoung! Dậy đi!”
“Vâng…!hyung?” Đôi mắt của Lee Gilyoung trở lại bình thường.
“Gilyoung, dừng kỹ năng lại! Nhanh lên!”
Rất nhiều quái vật nguy hiểm đang chạy trên mặt đất.

Có cả những quái vật cấp cao như con tê giác.

Vua côn trùng cũng nằm trong số đó.

Chỉ cần dựa vào tên của nó thôi cũng có thể chắc chắn rằng nó là một quái vật lớp côn trùng.
“Em thật sự…” Tôi đặt tay lên đầu Lee Gilyoung và không nói gì.

Cậu nhóc định gọi Vua côn trùng từ trên mặt đất xuống đây…!Có phải Fabre không? Suýt chút nữa thì chúng tôi đã phải chôn xác ở đây rồi.
“Bây giờ, hãy phong ấn kỹ năng này lại.

Đừng dùng nó trừ khi anh bảo, hiểu chứ?”
“Vâng…” Lee Gilyoung đáp lại với biểu cảm buồn bã.

Giờ chẳng còn cách nào ngoài chờ đợi cả.
“Chúng ta sẽ bị lạc trong bóng tối mất.

Hãy đợi một lát và di chuyển khi có những con côn trùng nhỏ tiếp cận.”
Dễ đi vào nhưng Rìa Tối là một nơi rất nguy hiểm.

Một người có thể kẹt trong đây 1 đến 2 ngày chỉ vì phạm phải một sai lầm nhỏ.

Sau đó, Yoo Sangah giơ tay lên, “Nếu chỉ là ra khỏi đây, vậy thì tôi có thể thế chỗ Gilyoung.”
“Bằng cách nào?” Tôi định hỏi xem cô ấy có thể trò chuyện với Rìa Tối hay không, nhưng tôi quyết định dừng lại vì nghe có vẻ mỉa mai.

Yoo Sangah nói với tông giọng có chút không chắc chắn, “Tôi cũng có kỹ năng tương tự.”
Nghĩ lại thì, tôi vẫn chưa biết thuộc tính và nhà tài trợ của Yoo Sangah.
“Kỹ năng nào thế?”
“Đó là một kỹ năng phức tạp dùng để gỡ rối…”
Gỡ rối?
“Xin lỗi, nhưng tôi có thể hỏi thuộc tính của Yoo Sangah-ssi là gì không?”
Yoo Sangah không phải là một nhân vật trong tiểu thuyết, thế nên tôi không xem được thuộc tính của cô ấy.

Điều này cũng tương tự với Han Myungoh và Lee Gilyoung.
“Uh, đó…”
Yoo Sangah làm một biểu cảm bối rối.

Tôi sẽ không phải khó khăn thế này nếu tôi có thể dùng Danh sách Nhân vật lên Yoo Sangah.

Tôi dùng Danh sách Nhân vật lên Yoo Sangah lần nữa để kiểm tra.
[Kỹ năng độc quyền, Danh sách Nhân vật đã được kích hoạt.]
[Người này không được đăng ký trong Danh sách Nhân vật]
Vẫn vậy…!nhưng có thêm một tin nhắn nữa
[Đang thu thập thông tin về nhân vật tương ứng.]
…Huh?
Có một tin nhắn chưa từng xuất hiện trước đây.

Nghĩ về nó, tôi từng nghe thấy tin nhắn hệ thống khi Yoo Sangah dùng kỹ năng Thông dịch viên.

Danh sách Nhân vật có thể cập nhật sau một thời gian sao? Có lẽ…
Tôi sắp xếp lại suy nghĩ của mình và quyết định dừng hỏi Yoo Sangah.


“Quên những gì tôi đã hỏi đi.

Dù sao thì, làm tốt lắm.

Trong tương lai, đừng để người khác biết được thuộc tính riêng của cô.”
“Không phải thế! Tôi tin Dokja-ssi mà…!” Chà, biểu cảm của cô ấy lại nói khác.
Vào lúc này, tôi chợt nảy ra một ý tưởng.

“Yoo Sangah, cô có thể cho tôi biết về nhà tài trợ của cô không?”
Yoo Sangah cúi đầu xuống, “Tôi xin lỗi.”
Những lời này thoát ra khỏi đôi môi đang run rẩy của Yoo Sangah một cách khó khăn.

Dựa trên mức độ này, có khả năng là cô ấy đã hứa vài điều với nhà tài trợ của mình.

Có lẽ đó là một cam kết sinh mệnh để ngăn việc rò rỉ thông tin.

Tôi không biết nhà tài trợ đó muốn gì, nhưng có lẽ họ đã quyết định sẽ huấn luyện cho Yoo Sangah một cách nghiêm khắc nhất.
“Không sao đâu, tôi hiểu mà.”
“Cảm ơn anh…”
Việc cảm ơn tôi là không cần thiết.

Sự thật rằng Yoo Sangah không thể nói cho tôi về nhà tài trợ của cô ấy…!khiến tôi trở nên căng thẳng.

Có khát khao lấp đầy những chỗ bị trống, đó chính là độc giả.
“Thử sử dụng kỹ năng của cô đi.”
Sau đó, một sợi chỉ sáng nhạt xuất hiện ở đầu ngón tay của Yoo Sangah và bắt đầu dài ra.

“Thực ra, tôi đã buộc một sợi chỉ khi bị bắt cóc.”
Một nhánh của sợi chỉ nối với tôi và một nhánh khác dẫn ra bên ngoài.

Có lẽ nó được buộc với Lee Hyunsung hoặc Jung Heewon.
“Đi thôi.”
Không có lí do nào mà Yoo Sangah lại có kỹ năng thế này vào lúc khởi đầu cả.

Chắc chắn đây là dấu ấn được trao bởi nhà tài trợ của cô ấy.

Thứ này…!vì lí do nào đó, tôi nghĩ đây là một chòm sao mà tôi biết.
[Kênh #BI-7623 đã mở.]
[Một số chòm sao đã đưa ra yêu sách trên hệ thống truyền dẫn của kênh.]
[Chòm sao Hắc Hoả Vực Long hiếu kỳ về thứ được hộp vật phẩm ngẫu nhiên cho ra.]
Ah, họ không nhìn thấy à? Thật đáng tiếc.
[Khỉ thật! Tên khốn đó đã làm loạn kênh của ta…!Hahaha, mọi người vẫn ổn trong lúc không có ta đấy chứ?]
Một giọng tuyệt…!Không, một giọng nói quen thuộc cất lên.
Bihyung.
____
– …Ngươi đã làm một việc đỉnh thế này khi ta đi vắng sao?
– Ngươi không trở lại được là vì ta à?
– Nó…!đúng thế, nó không liên quan.

Ta bị cảnh cáo bởi Cục Quản Lý vì quảng cáo quá lâu.
Lúc này, chỉ tôi mới có thể nghe thấy giọng của Bihyung.

Đây là giao tiếp dokkaebi, thứ chỉ có dokkaebi dùng được.

Tất nhiên, việc tôi sử dụng nó là phạm luật.
– Ta đã quyết định sẽ không quan tâm đến những điều nhỏ nhặt kể từ giờ.

Và ta có thể qua lại với Cục Quản Lý.

Hơn nữa…!sao ngươi lại biết về Hộp vật phẩm ngẫu nhiên?
– Ta tìm được nó do gặp may thôi
– Khỉ thật.

Vẫn còn lại tàn dư của cái lịch sử đen tối đó.

Tại sao cái hộp kia lại ở đây…
– Lịch sử đen tối?
– ….
– …Đợi chút.


Đừng nói là cái vật phẩm xu không hợp lệ kia được tạo ra bởi ngươi đấy nhé?
Là một độc giả của Con đường Sinh tồn, tôi không biết việc này.
– Khỉ thật! Giá mà ta không quá tham lam vào lúc đó.
Tiếng than vãn của Bihyung bị cắt ngang bởi tiếng la thán phục của Jung Heewon, “Wow, nó thực sự rất ngon.

Ngạc nhiên ghê.”
Nhờ có Yoo Sangah dẫn đường, chúng tôi đã đến chỗ nghỉ của nhóm một cách an toàn vào 10 phút trước.

May mắn là Jung Heewon và Lee Hyunsung đã ở yên nơi ranh giới khi chúng tôi trở lại.
“Cô sẽ phục hồi một chút sau khi ăn nó đấy.”
“Tôi thực sự cảm thấy mình khá hơn.” Trông cô ấy đã tốt hơn nhiều khi cô thử vươn vai để kiểm tra.

Thực tế thì thịt của những loài sống dưới lòng đất có những thành phần giải độc.
“Anh có lấy được nhiều thứ ở dưới đó không? Ngoài cái Lò Ma Năng ra…”
Tôi nhìn Lee Hyunsung và đưa cái khiên sắt cho anh ấy, “Tôi có tìm được vài thứ.”
Lee Hyunsung liên tục cầm và bỏ cái Khiên Sắt Cũ nhận được từ tôi.

Giờ thì anh ấy lại đánh bóng tấm khiên.

Trông giống như ai đó với chiếc xe hơi của mình.
[Nhân vật Lee Hyunsung có một chút trung thành với bạn.]
Jung Heewon cảm thấy ghen tị và hỏi, “Có thứ gì tôi dùng được không?”
“Không.”
“Thanh kiếm đó thì sao?”
“Nó là của tôi.”
“…Anh sẽ phân phát thịt cho mọi người chứ?”
“Nếu họ có xu.”
“Nhưng…!anh thực sự rất keo kiệt đấy, Kim Dokja.”
“Hãy nói rằng tôi có một ý chí sinh tồn mạnh mẽ.”
Khi chúng tôi ăn xong thịt chuột, đường hầm đã kết thúc.

Xung quanh đột nhiên sáng lên và mọi người nhìn sang chúng tôi.

Tuy nhiên, bầu không khí rất kì lạ.

Cái tình trạng gấp gáp và vội vàng này là sao?
[Còn 20 phút cho đến khi tính phí.]
[Hãy chuẩn bị phí sinh tồn.]
Giờ tôi mới chú ý đến thời gian.

Phải, sắp đến lúc đó rồi.

Thật thú vị khi từ trả phí lại có thể đáng sợ đến vậy.
“Xu, xu, làm ơn!”
“Tôi không có đủ xu! Làm ơn, chỉ vài xu thôi…”
100 xu chẳng là vấn đề với những người chịu tham gia vào các kịch bản.

Tuy nhiên, những người như thế rất ít.
“Tôi sẽ cho anh một triệu…!không, mười triệu won! Có ai bán 100 xu không?”
Giá của xu đang tăng lên.

Hài hước thật.

Đó là một cái giá nực cười với thứ tiền chẳng có giá trị gì khi sự diệt vong bắt đầu.

Có những kẻ mỉm cười trong khi đứng nhìn từ đằng xa.

Chúng đều đã có đủ xu.

Đó chính là Cheon Inho và Hội Cheldoo.

Một vài phụ nữ đổ xô về phía chúng và la lớn, “T-Trước đây anh đã nói rằng sẽ cho tôi 100 xu mà!”
“Hmm, vậy hả? Tôi không nhớ cơ đấy.”
“Gì…?”
“Tôi sẽ nghĩ lại nếu cô để tôi đút vào lần nữa.

Thế nào?”
Jung Heewon rút


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.