Bạn đang đọc Toàn Trí Độc Giả – Chương 185
“Tên điên kia! Anh đang nói điều vô nghĩa gì thế hả?” Tôi hét lên trong khi vội vã chạy về phía Yoo Jonghyuk.
Hào quang bắt đầu xuất hiện từ cơ thể Yoo Jonghyuk khi anh ta cầm miếng ngọc bích.
[Người được chọn đang tiến hóa thành quỷ vương!]
Người được ngọc lựa chọn sẽ trở thành quỷ vương thứ 73.
“Cậu có thể hứa sẽ không từ bỏ mục tiêu đó, bất kể điều gì không?”
Vài ngày trước, Yoo Jonghyuk đã hỏi tôi một câu hỏi về mục tiêu của tôi.
Mục tiêu của tôi là đi đến điểm kết của các kịch bản…
Đừng nói với tôi là…!Không, không thể được.
Tôi gần như bị ép điên và hét lên, “Yoo Jonghyuk, đồ khốn kiếp!”
Sau đó là âm thanh của dây thép chuyển động trong không khí.
Hàng chục sợi dây đổ xuống phía Yoo Jonghyuk, một trong số đó đã giật lấy viên ngọc bích trên tay Yoo Jonghyuk.
[Sự kế vị của quỷ vương bị hủy bỏ.]
Vẻ mặt hoang mang hiện lên trên gương mặt Yoo Jonghyuk.
“Dokja-ssi!”
Tôi nhìn lại và thấy hàng chục sợi chỉ đang kéo dài ra từ tay Yoo Sangah.
Tất cả mọi người như đông cứng lại, chỉ có mình cô ấy giữ vững được lý trí.
Cô ấy trói viên ngọc của quỷ vương bằng Sợi chỉ ràng buộc và hất nó bay sang bên này.
Yoo Jonghyuk phát ra một luồng sát khí cực lớn.
“Đừng có xen ngang!”
Ngay khi một làn sóng ma lực dữ dội sắp bao trùm Yoo Sangah, tôi kích hoạt Dấu trang và Con đường của gió chặn nó lại.
Nó không dễ dàng gì, ngay cả với khả năng tối đa của Con đường của gió.
Đây là sức mạnh của Yoo Jonghyuk, người đã trở thành một người siêu việt.
Tôi nói qua hàm răng nghiến chặt.
“Yoo Sangah-ssi! Canh chừng nó! Và đừng bao giờ đụng vào nó!”
“Vâng!”
Các thành viên trong nhóm của tôi đang tự hỏi cái quái gì đang xảy ra.
Han Sooyoung đã tạo ra hàng tá bản sao trong khi hét lên, “Tôi biết điều này sẽ xảy ra mà! Kim Dokja, tôi đã nói rồi! Yoo Jonghyuk là loại người đến cuối cùng cũng chỉ nghĩ đến bản thân mình thôi!”
Han Sooyoung tiếp tục hét lên trong khi tôi không thể nắm bắt được tình hình.
“Kim Dokja! Chúng ta phải ngăn hắn lại! Tên khốn này rõ ràng sẽ trở thành quỷ vương, giết tất cả chúng ta và giải quyết kịch bản một mình…!”
Bản sao của Han Sooyoung đã chặn Yoo Jonghyuk và phát nổ ngay lập tức.
Cơ thể chính của Han Sooyoung bị kẹt vào bức tường của hành lang.
Các thành viên khác lao đến trước mặt tôi.
“Sư phụ! Có chuyện gì với thầy vậy? Kyaaack!”
“Yoo Jonghyuk-ssi!”
Lee Jihye và Jung Heewon cũng vậy.
Họ không thể đối phó với cú đánh của Yoo Jonghyuk và ngã xuống.
Bây giờ Yoo Jonghyuk rất nghiêm túc.
Anh ta đã cam kết sẽ tiêu diệt tất cả những ai can thiệp vào mục đích của mình.
Tôi bước qua các thành viên trong nhóm trong khi nói với họ, “Mọi người không phải đối thủ của anh ta!”
Yoo Jonghyuk trừng mắt nhìn tôi.
“Tránh ra, Kim Dokja.
Tôi sẽ trở thành quỷ vương.”
“Chuyện vớ vẩn gì vậy? Sao đột nhiên lại thế hả?”
“Cậu nên biết điều này chứ? Chỉ có một cách để xóa bỏ kịch bản này.”
Tôi liếc nhìn cửa sổ kịch bản lơ lửng trên không trung.
[Kịch bản chính #10 – Quỷ vương thứ 73
Thể loại: Chính
Độ khó: SS+
Điều kiện: Bạn có thể chọn một trong hai cách, chiếm đoạt ngai vàng và trở thành quỷ vương thứ 73, hoặc giết quỷ vương thứ 73 mới được sinh ra.
Kịch bản chỉ có thể được giải quyết bằng cách chọn một trong hai phương pháp này hoặc không có cách nào khác để tiếp tục.
Giới hạn thời gian: 30 phút
Phần thưởng: 200.000 xu, ???
Thất bại: Chết và bị trục xuất khỏi kịch bản.]
Kịch bản này tương tự như kịch bản hy sinh.
Một người phải chết vì mọi người hoặc một người sẽ sống trong khi những người khác chết.
Tôi cắn môi và hỏi, “Anh đang định hi sinh chính bản thân mình sao?”
“Đánh bại tôi và chuyển sang kịch bản tiếp theo.”
“Sao tự nhiên anh lại làm một chuyện như thế này chứ?”
“Đây là điều phải làm.”
Không nghi ngờ gì khi anh ta nghĩ rằng đây là câu trả lời đúng.
Yoo Jonghyuk nói.
“Tôi đã quen với cơn đau, và tôi cũng đã quen với cái chết.
Cậu không biết điều này sao?”
Anh ta chắc chắn rằng tôi biết tất cả về anh ta.
Tuy nhiên, Yoo Jonghyuk đã nhầm.
Tôi không biết Yoo Jonghyuk.
Yoo Jonghyuk mà tôi biết sẽ không bao giờ làm điều này.
Có vẻ như còn có thể nói chuyện nên tôi quyết định cố gắng làm dịu con cá mặt trời chết tiệt này.
“Tôi biết anh đang nói gì nhưng anh không cần phải hy sinh bản thân.
Anh là một hồi quy giả nhưng anh không có nhiều sự sống.
Tôi có thể hồi sinh.
Đó là lý do tại sao anh không phải là người thích hợp để trở thành quỷ vương.”
“Hồi sinh.
Đó là một khả năng tốt.
Tuy nhiên, cậu nghĩ rằng nó sẽ hoạt động trong kịch bản này? Nếu cậu đã nhìn thấy hình phạt thất bại của kịch bản, cậu có chắc chắn rằng khả năng đó sẽ cứu được cậu?”
Trong một khoảnh khắc tôi đã quên mất.
Chắc chắn những gì Yoo Jonghyuk nói đều đúng.
Kịch bản này không chỉ kết thúc bằng cái chết.
Tên khốn này…!anh ta đã tính toán nó và hành động?
“Đừng cản trở nữa, Kim Dokja.”
Vẹn tín của tôi kêu lên khi Heaven Shaking Sword của anh ta chỉ vào tôi.
Trong trạng thái đối đầu này, tôi tuyệt vọng nghĩ về nó.
Làm thế nào tôi có thể thuyết phục tên này?
Dù có vặn óc đến mấy cũng không nghĩ ra được phương pháp.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, tên ngốc này sẽ trở thành quỷ vương và đi vào con đường hồi quy chết tiệt đó.
[Kỹ năng độc quyền, Độc giả toàn trí giai đoạn 2 được kích hoạt!]
Tôi bắt đầu đắm chìm vào những suy nghĩ của anh ta như bọt biển.
Cái giá phải trả cho việc thất bại kịch bản này là bị đuổi khỏi kịch bản.
Không ai có thể sống sót khi bị đuổi khỏi kịch bản.
Khi đó khả năng hồi sinh của Kim Dokja là vô nghĩa.
Có lẽ đây là cái chết mà số phận của cậu ta đang hướng đến.
Nếu Kim Dokja trở thành quỷ vương, cậu ta sẽ chết ở đây.
Lòng tôi trĩu nặng khi đón nhận dòng thác suy tư đó.
Dó đó, chính mình là người nên hy sinh bản thân ở đây.
Anh chàng này thực sự sẽ hy sinh bản thân.
Yoo Jonghyuk kiêu ngạo và xa cách.
Vì lợi ích của người khác, không phải vì chính mình.
Bất chợt, những cảm xúc không tên trỗi dậy trong tôi.
“Rồi sao? Vậy còn anh thì sao? Nếu anh chết, còn mục tiêu chết tiệt của anh thì sao đây?!”
“Cậu sẽ thực hiện nó cho tôi.”
“Sao cơ?”
Yoo Jonghyuk quan sát những người bạn đồng hành của chúng tôi sau lưng tôi.
“Người có thể cứu thế giới…!có lẽ là cậu, chứ không phải tôi.”
Lee Hyunsung, Lee Jihye, Shin Yoosung, Lee Seolhwa…
Ánh mắt Yoo Jonghyuk hiện lên sự hối hận sâu sắc khi anh nhìn chằm chằm vào từng người.
Tôi có thể biết anh ta đang nghĩ gì.
Chưa bao giờ có nhiều người đến được đây như vậy.
Và có lẽ nó sẽ không xảy ra nữa trong tương lai.
Đây là Yoo Jonghyuk, người đã trải qua nhiều kiếp nạn và nhận được thông tin trước từ lần hồi quy thứ 41.
Không có trường hợp nào như lần hồi quy này.
Sự thật này khiến Yoo Jonghyuk dao động.
Đầu óc tôi hoạt động hết công suất.
Làm sao tôi có thể thuyết phục anh ta…
“Mau tránh ra, không còn nhiều thời gian nữa.”
Anh ta đang sử dụng Biến lớn và bắt đầu to lên.
Anh ta đã trở nên mạnh mẽ hơn trong ba ngày hoặc các thành viên trong nhóm bị đóng băng bởi năng lượng mà anh tq phát ra.
Yoo Sangah vô cùng sợ hãi và Yoo Jonghyuk từng bước đến gần cô.
Cuối cùng tôi cũng kích hoạt được Vẹn tín.
“Dừng lại! Dừng lại đi, tên ngốc này!”
Thanh kiếm ether màu trắng va chạm với Chia cắt bầu trời của Yoo Jonghyuk.
Tất nhiên, chỉ có tôi bị thương.
Tôi ít nhất phải sử dụng đến Điện khí thế mới có thể đối phó với tên này.
…Tôi không thể để anh ta quay lại.
Lúc tôi chuẩn bị kích hoạt Dấu trang, Yoo Jonghyuk đã hỏi tôi,
“Cậu đang lo lắng về những gì sẽ xảy ra với thế giới này sau khi tôi quay trở lại?”
“Gì cơ?”
“Cậu hẳn phải lo sợ khoảnh khắc tôi biến mất, thế giới này sẽ biến mất theo, đúng không?”
Tôi ngạc nhiên đến nỗi không nói nên lời.
Làm thế quái nào mà anh ta biết được điều này? Tôi bắt đầu tự hỏi liệu anh ta có phải là người có Độc giả toàn trí thay vì tôi hay không.
Sau đó, tôi quên ngay cả suy nghĩ này.
“Không có gì phải lo lắng cả.
Tôi đã hỏi nhà tài trợ của mình rồi.”
…Gì?
“Thế giới này sẽ không biến mất kể cả khi tôi quay lại.
Thế giới này sẽ không kết thúc nếu tôi chết.”
Yoo Jonghyuk dễ dàng trấn áp Yoo Sangah và với lấy viên ngọc.
Như thể nó muốn anh ta, năng lượng ma quỷ kéo dài ra từ viên ngọc bích và quấn lấy những ngón tay của Yoo Jonghyuk.
“Tiếp tục sống đi, Kim Dokja.” Yoo Jonghyuk nhìn tôi với biểu cảm lạ lẫm.
“Bây giờ cậu phải cứu lấy thế giới này.”
________
Sấm sét tấn công bầu trời trên tầng hai của Lâu đài bóng tối.
Một tiếng sấm nham hiểm, như thể ám chỉ sự sụp đổ của Lâu đài Bóng tối.
Lee Sookyung nhìn lên bầu trời khi cô ấy di chuyển cùng những người lang thang.
Con trai của cô có lẽ đã ở bên ngoài bầu trời này.
“Dạo này trông cô rất lo lắng.”
Lee Boksoon là người nói.
Bà đã trao quyền xếp hạng Lâu đài Bóng tối của mình cho Jung Heewon và chọn ở lại đây.
Lee Sookyung liếc nhìn Lee Boksoon một lúc trước khi trả lời, “Tôi đoán tôi không quen với việc làm mẹ.”
“Mọi người có quen không? Cô sẽ không bao giờ quen với nó trong cuộc sống của cô.
Tôi cũng vậy…”
“Bà sẽ không nhắc lại câu chuyện về việc nuôi dạy sáu anh chị em nữa phải không?”
“Haha, cô nói xem?”
Lee Boksoon cười khúc khích.
Không có kẻ lang thang nào không biết câu chuyện về 6 anh chị em được Lee Boksoon nuôi dưỡng.
Lee Boksoon vỗ vai Lee Sookyung và nói với giọng thân thiện.
“Cậu nhóc chắc chắn sẽ sống lại.
Đừng quá lo lắng.”
“Tôi ước thế nhưng…!số phận thì không như vậy.”
“Cô không nghĩ rằng số phận có thể vượt qua à? Với tôi…”
Cuối cùng, Lee Boksoon đã kể lại câu chuyện về cách cô đã nuôi dạy sáu anh chị em của mình vượt qua mọi khó khăn gian khổ.
Lee Sookyung cười khổ.
Sẽ không có ai đau khổ nếu số phận có thể dễ dàng vượt qua.
[Nếu anh ấy không đi đến kịch bản tiếp theo, hóa thân Kim Dokja có thể sống.]
Lee Sookyung đã hy sinh 20 năm cuộc đời và đọc câu này từ số phận.
Kim Dokja có thể sống nếu nó không đi đến kịch bản tiếp theo.
Nói cách khác, Kim Dokja chắc chắn sẽ chết khi sang kịch bản tiếp theo.
…Dokja.
Tuy nhiên, Lee Sookyung vẫn không bỏ cuộc ngay cả khi mọi chỉ số đều chỉ ra cái chết của con trai cô.
Cô không thể buông tay.
Có tiếng rơi và Lee Sookyung nhìn xuống đầu ngón tay của cô.
Cơ thể của cô vẫn còn đang suy sụp vì sự hồi phục của cô còn chậm và chưa hoàn thiện.
Tất cả là do hậu quả của việc đi vào Bức tường thứ tư.
Lee Sookyung nhớ lại khoảnh khắc cô bị bức tường thứ tư ăn thịt.
Đó là một trải nghiệm khủng khiếp, như thể bản thân cô ấy đang bị phân hủy thành các hạt phân tử.
Có lẽ lúc đó cô đã chết.
Giống như một câu chuyện bị phá vỡ, cô bị hút vào trong tường và trải qua một điều mà chưa từng có con người nào có được.
Cô đã rất sốc vì có một bức tường bên trong con trai mình.
Cô cũng rùng mình khi biết có ai đó đang sống bên trong bức tường.
…Cái quái gì thế này?
Ở đó, Lee Sookyung đối mặt với sự hiện diện bên trong bức tường.
Sự tồn tại của cô đã bị phá hủy và tái tạo lại nên không còn lại nhiều ký ức chính xác.
Cấu trúc chính xác của bên trong bức tường…!cô không nhớ.
Tuy nhiên, có một điều cô nhớ.
Đó là câu trả lời cho một câu hỏi.
[Có cách nào để con trai tôi sống sót? Làm thế nào nó có thể thoát khỏi số phận chết tiệt đó?]
Lee Sookyung đã hỏi điều này ngay cả khi sự tồn tại của cô đang dần biến mất.
Sinh vật bên trong bức tường cười như đang rất vui.
[Chỉ có một cách để thoát khỏi số phận.]
Có một nụ cười kỳ lạ, như thể toàn bộ tình huống này là một trò đùa.
[Kim Dokja đã biết cách làm điều đó.]