Bạn đang đọc Toàn Trí Độc Giả – Chương 167
Không gian như bị chia cắt thành từng phần.
Những nơi mà năng lượng màu vàng xoẹt qua đều nứt toác.
Những con quái vật bị kẹt trong vết nứt bị cắt đứt đôi cơ thể khi chưa kịp kêu lên một tiếng.
Ánh sáng vàng thổi bay hết những loài cấp 4, cấp 5.
Phá Thiên kiếm.
Chỉ với một đường kiếm đã có thể rạch ngang bầu trời.
Ngay đến cả những con quái vật cấp 3, có thể dễ dàng phá hủy một khu vực trong 10 phút, cũng phát ra những tiếng kêu khủng khiếp.
Yoo Jonghyuk đã sử dụng thanh kiếm này trong bao lâu rồi? 10 năm? 20 năm? Nếu anh ấy luyện tập ngay trong khoảng tối thời gian, nó có lẽ đã kéo dài hơn 100 năm.
Qua ngần ấy năm, Yoo Jonghyuk đã có thể đạt đến đỉnh cao của con người.
Thể chất của ta còn kém nhưng ta vẫn đủ sức thực hiện nó.
Yoo Jonghyuk kiểm soát cơ thể bị quá tải của mình và liên tục vung kiếm.
Sức mạnh siêu việt này không thể tồn tại lâu, cho dù anh ấy có mạnh đến đâu.
Trình độ của anh vẫn kém xa so với sư phụ của mình, Phá Thiên Kiếm Thánh.
Tuy thế, các đòn tấn công của anh vượt xa danh mục kỹ năng thông thường.
Quái vật nổ tung như pháo trong khi Reinheit thì sững sờ.
[Tin đồn về sự siêu việt là thật.
Nhưng làm thế nào một con người không phải là người quay trở về lại có thể….]
Reinheit chưa kịp nói hết.
Nơi anh ta vừa đặt chân đã bị chẻ đôi bởi những lưỡi dao năng lượng của Heaven Shaking Sword của Yoo Jonghyuk.
Một sức mạnh hủy diệt đáng sợ.
Đây là năng lượng của Chia cắt Bầu trời.
“Làm ơn để ý mọi người xung quanh nữa! Họ đang bị cuốn vào nó đấy!” Yoo Sangah hét vào mặt Yoo Jonghyuk nhưng anh phớt lờ cô.
Anh ta ngay từ lúc bắt đầu cũng chỉ giỏi phá hoại chứ không phải cứu người.
“Không dễ gì để đánh bại một người là chủ nhân của một câu chuyện huyền thoại..
Ở Paradise, sức mạnh của hắn ta tương đương với quái vật cấp 2.”
Trên thực tế, Perpetual Motion của Reinheit không hề có dấu hiệu yếu đi mặc dù đã bị hư hại.
Những cành cây càng tỏ ra giận dữ và nhanh chóng hấp thụ thêm càng nhiều người xung quanh chúng.
“Aaaaack!”
Tốc độ phát triển của Perpetual Motion nhanh hơn tốc độ giải cứu người dân.
Thêm vào đó là số lượng lớn quái vật.
Yoo Sangah nói khi sử dụng Phương pháp đi bộ của Hermes và Quyết tâm của Theseus để giết những con thú xung quanh.
“Chúng vẫn tiếp tục xuất hiện.
Chúng đã được giấu ở đâu cơ chứ?”
“Những con quái vật được sinh ra từ Paradise.”
“Sinh ra?”
Yoo Jonghyuk nhìn lên không trung trong giây lát.
Những dokkaebi nói rằng sẽ không can thiệp đang tụ tập lại với nhau, như thể đây là một khung cảnh hài hước.
[Hả…!điều này khó đây.]
[Có vẻ như cần phải có một trang trại mới rồi.]
Yoo Sangah không lập tức hiểu ra điều họ nói đến là gì.
Giữa những con quái vật đang ngày một đông, cô có thể nhìn thấy những con quái vật quen thuộc trong các kịch bản trước.
Chuột đất cấp 9, chuột cống cấp 8…
“Những con quái vật được sử dụng trong kịch bản.
Cô có bao giờ tự hỏi chúng đến từ đâu không?” Yoo Jonghyuk hỏi cô ấy.
“Chúng đến từ một thế giới khác…”
“Có một giới hạn khi sử dụng phương pháp đó.
Các dokkaebi bận rộn và không có thời gian cho việc có năng suất kém này.”
Yoo Sangah nhìn chằm chằm vào Jonghyuk, các dokkaebi và những con quái vật của Paradise.
Cô sửng sốt và Jung Heewon, sử dụng Lửa Địa Ngục bên cạnh, là người phản ứng đầu tiên.
“Điều đó có nghĩa là…”
Yoo Jonghyuk gật đầu.
“Paradise là nguồn gốc của những con quái vật trong Star Stream.
Chính xác mà nói, nó là một trong số đó.”
Trong tâm trí của Jung Heewon, một số điều mơ hồ cuối cùng đã khớp với nhau.
Tầng hai của Lâu đài bóng tối.
Lý do tại sao dokkaebi, người can thiệp đến mọi thứ, lại để yên ngay từ đầu.
Nếu cô ấy nghĩ về nó, mọi thứ đều có lý do.
[Dokkaebi! Một Paradise mới có thể được tạo ra!]
Ở phía xa, nửa trên của Reinheit được phục hồi lại trên Perpetual Motion.
[Trong khoảng thời gian trước, lượng quái vật cung cấp hơi ít nhưng nó sẽ sớm được bổ sung! Đừng hủy bỏ hợp đồng của chúng ta!]
Nỗi đau đớn và tuyệt vọng trong anh ta là thứ không thể san sẻ được.
Đây là một thế giới hy sinh các hóa thân để bảo vệ các hóa thân.
Reinheit đã dốc hết sức với điều mà anh ta tin tưởng, ngay cả khi niềm tin đó khiến anh ta trở thành một con quái vật.
Các hóa thân muộn màng phát hiện ra dokkaebi lơ lửng trong không khí và hét lên.
“Dokkaebi! Dokkaebi!”
“Ugh, kịch bản đã bắt đầu rồi sao?”
“Tại sao? Tại sao lại làm điều này chứ? Chúng tôi không làm gì sai cả!”
Các dokkaebi chỉ cười.
[Tại sao ư? Các bạn không làm gì sai cả.]
[Đây cũng không phải là những gì chúng tôi dự định.
Hahaha!]
Jung Heewon cắn môi trước cảnh tượng đó.
Cô không muốn nhìn thấy nữa.
“Không có cách nào sao?”
Tất nhiên là còn một cách.
Nếu anh ấy sử dụng Biến lớn và sau đó là Siêu việt, anh ấy sẽ có thể nhấn chìm Reinheit bằng sức mạnh của mình.
Tuy nhiên, sức tàn phá là quá lớn.
Cả Paradise cũng sẽ bị thổi bay.
Hồi quy giả Yoo Jonghyuk không tán thành lối đánh kém hiệu quả như vậy.
“Nếu muốn giết hắn ta, chúng ta phải loại bỏ gốc rễ của Perpetual Motion.”
Nguồn năng lượng cốt lõi của Perpetual Motion nằm trong rễ.
Nếu rễ cây bị loại bỏ, anh ấy có thể chế ngự Perpetual Motion.
Vấn đề là con quái vật trong gốc rễ là một con quái vật hùng mạnh mà ngay cả Reinheit cũng không thể kiểm soát.
Ngay cả khi mình có con quỷ xếp thứ sáu, Sephirot…
Nếu anh ấy có Sephirot làm đồng minh như đã lên kế hoạch thì việc tấn công Paradise sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Tuy nhiên, Sephirot đã chết trong khoảng thời gian anh đến đón.
Cũng có một người săn bảng xếp hạng như mình.
Người đầu tiên anh nghĩ đến là Kim Dokja, nhưng không có gì đảm bảo rằng đó là Kim Dokja.
Có quá nhiều biến cố trong lần hồi quy này.
“Chúng ta không thể xuống dưới lòng đất.
Giờ chúng ta phải làm gì?”
“Không cần phải vào đó.
Tôi đã giao xong nhiệm vụ rồi.”
Jung Heewon ngay lập tức mở to mắt.
“Anh….!đừng nói với tôi…!”
Cô ấy đã nhận ra những người vắng mặt.
Tuy nhiên, Yoo Jonghyuk đã nói trước khi cô ấy có thể.
“Kim Dokja sẽ không bỏ lại mọi người mà không có lý do.”
Có lẽ anh ấy có thể nghĩ ra điều đó bởi vì anh ấy là hồi quy giả.
Từ trước luôn là Kim Dokja đơn phương hiểu ý anh nhưng lần này anh cũng đã hiểu được ý định của Kim Dokja.
[Chòm sao không tên đang mỉm cười.]
Yoo Jonghyuk cảm nhận được ánh nhìn và biểu cảm của anh trở nên méo mó.
______
Giữa bầy quái vật, Shin Yoosung và Lee Gilyoung nằm cuộn tròn vào nhau.
Chúng nhiều đến nỗi không thể nhìn thấy được cơ thể nhỏ bé của hai đứa trẻ.
Trong một khoảnh khắc, chúng đã cùng nhau thuần hóa một số quái vật cấp 8 và ong bắp cày khổng lồ.
Những con ong bắp cày nhảy múa bao quanh Shin Yoosung và Lee Gilyoung, đánh lạc hướng con mắt của lũ quái vật.
Tuy nhiên, điệu múa của ong bắp cày có giới hạn.
Ánh mắt hai đứa trẻ chạm nhau.
Chúng ta nên làm gì đây?
Tôi không biết.
Bậc thầy quái thú Shin Yoosung và Bậc thầy côn trùng Lee Gilyoung.
Hai đứa trẻ hiện đang là những người thuần hóa thú vật mạnh nhất ở Seoul.
Tuy nhiên, ngay cả chúng cũng không thể thuần hóa tất cả những con quái vật này.
Não của chúng sẽ nổ tung và chết.
Trên thực tế, giới hạn Thuần hóa mà chúng làm được là loài cấp 4.
Các loài cấp 3 cũng có thể nếu chúng cố hết sức, nhưng chỉ được trong chốc lát.
…Mình sẽ chết như thế này sao?
Những con quái vật mạnh hơn giẫm đạp lên những con quái vật xung quanh và hệ sinh thái của cả khu vực dần dần lắng xuống.
Những con sói quỷ và những mảnh tối nhe nanh và đánh hơi xung quanh.
Những con ong bắp cày sợ hãi càng ra sức nhảy múa nhưng việc bị tìm thấy chỉ còn là vấn đề thời gian.
Ngoài ra còn có một mối đe dọa khác ngoài những con quái vật.
Các nhánh của Perpetual Motio di chuyển qua đám quái vật và quật về phía bọn trẻ.
Lee Gilyoung ôm chầm lấy Shin Yoosung và có vẻ như cành cây sắp đập vào hai đứa trẻ.
Lúc này, cành cây dừng lại do một nguồn năng lượng cực mạnh từ đâu đó tỏa ra.
Cành cây có vẻ hoảng sợ và cuối cùng bỏ qua lũ trẻ.
Shin Yoosung quay đầu theo hướng năng lượng đã khiến cành cây dừng lại.
Đó là gì?
Một con quái vật đã nhìn thấy vũ điệu của ong bắp cày và đang nhìn chằm chằm về phía này.
Lúc đầu, Shin Yoosung không nghĩ nó là một con quái vật.
Nó quá lớn để hiểu như một sinh vật sống.
Cơ thể của nó chiếm chính xác một phần ba hang động này.
Đôi mắt màu vàng nhấp nháy trong bóng tối và khiến lông tơ trên cơ thể Shin Yoosung dựng đứng lên.
Đây không phải là một con quái vật. Cô bé không nghĩ nó có thể dùng từ đấy để mô tả.
Đây là một sự tồn tại lấn át tất cả quái vật.
Mọi ồn ào trong khu vực đều lắng xuống.
Tất cả đều cúi đầu kinh ngạc trước con quái vật.
Sinh vật với sự hiện diện vô lý như vậy đang nhìn về phía này với ánh mắt hứng thú.
Ngươi là ai?
Nó dường như đang hỏi.
Shin Yoosung không sẵn lòng trả lời câu hỏi lắm.
Bên cạnh, Lee Gilyoung cũng ở trong tình trạng tương tự như cô nhóc.
Shin Yoosung đã can đảm tiến lên phía trước.
“…Xin chào.”
Lee Gilyoung sợ hãi lắc đầu.
“Không được đâu.
Chúng ta không thể làm được.”
Chúng đã nâng cấp Truyền thông đa dạng đến mức giới hạn để có thể hiểu ý định của nhau mà không cần nói gì cả.
“Dù sao chúng ta vẫn sẽ chết nếu tiếp tục như thế này.”
Shin Yoosung cẩn thận đứng dậy và bước đi lảo đảo về phía con quái vật.
Những con quái vật xung quanh cô bé gầm gừ dữ dội nhưng đứa trẻ không quan tâm.
Lúc này, Shin Yoosung mới nhận ra sự hữu dụng của mình.
Đây là lý do tại sao Ahjussi bỏ mình ở đây.
Chỉ có cô mới có thể làm được điều này.
“Chết tiệt.” Lee Gilyoung chửi tục và đi theo sau cô bé.
Ngay khi họ đến gần, sự hiện diện của con quái vật to lớn mạnh hơn trước rất nhiều.
Shin Yoosung cảm thấy mình như bị lột da ra trước cái nhìn của con quái vật này.
[Kỹ năng độc quyền Truyền thông Đa dạng Nâng cao Lv.
5 đã được kích hoạt!]
Luồng khí trong suốt bắn về phía con quái vật trong tích tắc.
Truyền thông đa dạng.
Một kỹ năng để giao tiếp với các sinh vật.
Khoảnh khắc ánh hào quang chạm vào con quái vật, Shin Yoosung bị lấp đầy bới ký ức của nó.
Ah, ahh…
Những ký ức khủng khiếp về con quái vật tràn vào đầu cô bé.
Một tồn tại đã rơi xuống đáy của Paradise khốn khổ này và lớn lên nhờ ăn thịt những con quái vật khác.
Ăn, ăn, tuyệt vọng và la hét.
Một con quái vật đã đi qua một địa ngục không thể diễn tả bằng ngôn ngữ của con người.
Các mạch máu phồng lên như sắp vỡ bởi lượng thông tin quá nhiều.
Máu từ mũi và miệng của Shin Yoosung chảy ra.
Đôi mắt của cô bé thậm chí chảy ra máu.
Lee Gilyoung cố gắng kiểm soát Shin Yoosung nhưng tình hình đã vượt quá tầm kiểm soát.
Cuối cùng, Lee Gilyoung cũng kích hoạt Truyền thông đa dạng.
Hai đứa trẻ, luôn đánh nhau, đã chung tay vào lúc này.
Sức mạnh của Lee Gilyoung thêm vào và độ hiểu biết được nâng cấp.
Tuy nhiên, nó vẫn còn rất gian nan.
Ngay sau đó, mũi của Lee Gilyoung chảy xuống hai dòng máu đỏ.
“U…Uwaaaack!” Shin Yoosung hiểu được nỗi khổ của con thú kỳ lạ này và lần đầu tiên muốn từ bỏ mọi thứ.
Có tiếng nứt vỡ khi tinh thần của Shin Yoosung và Lee Gilyoung sụp đổ từng chút một.
Đó là cái giá phải trả của việc cố gắng chế ngự một bản ngã mà họ không thể đối phó, một đối thủ mà họ không thể chạm vào.
Vào lúc này, Shin Yoosung cảm thấy có ánh mắt từ phía sau lưng cô bé.
Như thể ai đó đang nhìn.
Một sinh vật không hề bị ảnh hưởn bởi sự hiện diện của con quái vật đang theo dõi cô.
[Chòm sao không tên đang nhìn bạn.]