Bạn đang đọc Toàn Trí Độc Giả – Chương 149
Người tiếp theo là Yoo Jonghyuk và anh ta nhận được sự chào mừng chưa từng có.
Thậm chí trên tầng hai cũng phát ra một số âm thanh khi anh ta bước ra.
Cảm giác như tôi nghe thấy cái tên Eden nên không rõ nên cảm thấy thế nào.
[Yoo Jonghyuuuuk―!]
[Vị vua tối cao lợi hại nhất!]
[Hãy vào tinh vân của chúng ta!]
Chỉ còn một chút nữa thôi là sẽ đến phần Kế vị câu chuyện.
Tôi ngồi xuống tầng một và quan sát một lúc.
Tôi phải cảnh giác với tất cả các chòm sao, bất kể họ là lớp trên hay lớp tường thuật.
Tôi không tìm kiếm những người đáng tin cậy.
Có một lý do mà Dionysus bảo tôi đừng tin ai cả.
Vì vậy, tôi không tìm ai đó đáng tin cậy mà là tìm người mà tôi có thể sử dụng.
“Tôi…” Iris đến gần tôi và mở miệng.
Tôi có thể đoán được cô ta sẽ nói gì.
Tôi đã cảnh báo cô ta trước khi cô ta mở miệng.
“Đừng nóng vội nếu cô còn muốn sống sót.”
“Vâng, vâng?” Khuôn mặt trống rỗng của Iris trở nên kinh ngạc khi cô ấy nhìn vào không trung.
[Một vài chòm sao ngạc nhiên trước khả năng phán đoán của bạn.]
[Một vài chòm sao đã tài trợ cho bạn 5.000 xu rượu táo.]
Có một tấm bảng trên trần nhà phóng to khuôn mặt của Iris.
Iris đỏ mặt và những chòm sao đang quan sát cười khúc khích.
Iris lẩm bẩm,
“A-Tất cả những gì xảy ra đều được quay lại?”
Thật ngây thơ khi nghĩ rằng kênh sẽ bị tắt sau khi bước vào thế giới của các chòm sao.
Đúng hơn, đôi mắt của chòm sao sáng lên ngay từ khi chúng tôi bước vào đây và họ sẽ theo dõi phản ứng của chúng tôi.
Đặc biệt là những người ở tầng hai.
Có lẽ phản ứng của các chòm sao đã gần đạt đến đỉnh điểm khi họ nhìn thấy cuộc đối đầu giữa tôi và Iris trong phòng chờ.
Tuy nhiên, tôi không muốn mang lại cho họ niềm vui.
Như tôi đã nói, tôi không đến đây để chơi.
Ít nhất, tôi không muốn mình trông ngớ ngẩn.
“Lần sau làm tốt hơn nhé, nhóc.”
Tôi vỗ vai Iris và đứng dậy.
Khi tôi di chuyển, các chòm sao ở tầng một xuất hiện phản ứng.
[Kim Dokja! Đến đây đi!]
Tất cả các chòm sao ở tầng đầu tiên đều ở dạng biểu tượng chứ không phải là hình người hoặc sinh vật.
Các chòm sao cấp trên khó có thể xử lý mức tiêu thụ xác suất nên họ đã tiết kiệm chi phí tiêu dùng bằng cách sắp xếp hợp lý cơ thể của họ vào các ký hiệu đơn giản.
Thoạt nhìn, tôi không thể biết ai là ai.
Sau đó, tôi nhìn thấy thanh tre, rơm và tiếp đến là vương miện vàng của Silla.
“Công lý Hói.
Và kia…!Quý bà say giấc của Thổ Cẩm?”
[Ồ! Ngươi nhớ ta!]
[Đúng thế.
Cũng đã được một thười gian rồi ha.]
Tôi cũng nhìn thấy các chòm sao của Bán đảo Triều Tiên.
[Ta muốn gặp ngươi một lần nhưng ta không nghĩ chúng ta sẽ gặp nhau như thế này.]
Con mắt đang lơ lửng dường như là Di Lặc một mắt…
Ngoài ra, còn có cơ thể tượng trưng cho Anh hùng cuối cùng của Hwangsanbeol, Heungmu Đại đế.
Có Gyebaek…
[Kim Dokja.]
Tôi nhìn phía có giọng nói và thấy một đồng xu 100 won đang trôi nổi.
100 won? 100 won là ai?
[Rất vui được gặp ngươi.]
“A-Ai thế…?”
[Ta thấy buồn đấy.
Ngươi không nhận ra ta?]
Từ từ.
Ai là được đúc trên đồng 100 won nhỉ?
“Đô đốc?”
Tôi giật mình hỏi.
Lòng yêu nước của tôi có thể gần bằng không nhưng tôi không khỏi xúc động khi nhìn thấy người này.
Đồng xu quay trong không khí, để lộ hình khắc ở mặt trước.
[Có vẻ như ngươi đang sử dụng dấu ấn mà ta đưa cho ngươi.]
“Cảm ơn vì khoảng thời gian đó.”
Công tước của lòng trung thành và chiến tranh, Yi Sunsin.
Người đã cho tôi Bài ca của kiếm cũng được mời đến đại tiệc này.
“Bên cạnh đó, tại sao ngài lại trông như thế này?”
[…Vẻ ngoài này không phải tuân theo ý muốn của ta.]
Tôi phần nào hiểu ý ông ấy.
Nói về điều này, Công tước Trung thành và Chiến tranh không phải là người duy nhất ở dạng tiền tệ.
Tôi nhìn tờ giấy xanh ở một bên của tầng một và hỏi,
“Vậy có lẽ người đó là…?”
Yi Sunsin gật đầu.
[Cậu ấy là người sáng lập Hangul. Cậu có biết bức tượng vàng lớn ở Gwanghwamun không?]
Tôi biết mà.
Tôi không thể không biết nó.
Yi Sunsin tiếp tục nói,
[Biểu tượng là dựa theo những hình ảnh được biết đến nhiều nhất của chúng ta.
Có lẽ cậu ấy cũng giống ta.]
Tôi buồn bã nhìn về phía Người sáng lập Hangul. Vua Sejong là tờ tiền 100 won trong khi Yi Sunsin là đồng 100 won.
Những con người vĩ đại này bị giới hạn trong tiền tệ và cuối cùng chúng trở thành biểu tượng của họ.
Sau đó, một âm thanh cười khúc khích phát ra từ tầng hai.
Các chòm sao ở tầng hai đều có ngoại hình hình người hoặc ít nhất là sinh vật sống.
Ngay cả những người nổi tiếng nhất trên Hàn Quốc cũng không có hình dạng giống người.
Thật khó để tưởng tượng những chòm sao này mạnh đến mức nào.
Tôi thực sự may mắn khi săn được cái bóng của Yamata no Orochi.
Lúc này, một chòm sao đập vào mắt tôi.
“Chòm sao đó là ai?”
[Ai cơ? Ồ, người đó?]
Tôi nhận thấy một người đang ngồi trên chiếu nghỉ giữa tầng một và tầng hai trong khi uống rượu.
Anh ta được trang bị một con dao dài và duy trì một hình người thay vì một biểu tượng.
Bất kể trông như thế nào, anh ta cũng phải ở cấp độ tường thuật.
Tuy nhiên, những chòm sao ở cấp độ tường thuật đi qua lại nhìn chằm chằm vào anh ta với vẻ khinh thường.
Samyeongdang cắt ngang.
[Trong số các chòm sao cấp cao ở Hàn Quốc, không có ai ở trên người đó.]
“Liệu anh ta có phải là cấp thượng lưu?”
[Ngươi có thể nói rằng cậu ta là chòm sao thượng lưu mạnh nhất.
Đó không phải là do sự nổi tiếng của các thế hệ sau mà là một vị trí mà cậu ta đạt nhờ những những câu chuyện tự mình tích lũy.]
Chắc chắn, nếu anh ta có đủ sức để duy trì một cơ thể giống người thì anh ta sẽ không bị đánh bại bởi các chòm sao cấp tường thuật.
Theo như tôi biết, sự hiện diện như vậy chỉ có ở Trung Quốc…
[Ngươi đã nghe nói về Thanh kiếm đầu tiên của Goryeo bao giờ chưa? Ta nghe nói rằng nó đã được hồi sinh gần đây.]
Thanh kiếm đầu tiên của Goryeo.
“Đừng nói với tôi…”
Tôi nhận ra rằng anh ta là ai.
Tôi tự hỏi tại sao tôi không nhận ra anh ta ngay lập tức.
Nếu chòm sao này được coi là người vĩ đại nhất trên Hàn Quốc thì anh ta nên là người đầu tiên tôi nghĩ đến.
[Mọi người mau rời đi!]
Sau đó, có một sự xáo trộn trên cầu thang.
Một số chòm sao đi xuống từ tầng hai đang đi sang hướng này.
Không ai có thể đối mặt với họ.
Yi Sunsin thở dài.
[…Sự nổi tiếng của ngươi thật tuyệt vời.
Họ muốn đưa ngươi lên tầng hai đấy.]
Yoo Jonghyuk đã được ai đó dẫn lên tầng hai.
Mặt khác, Iris vẫn ở trên tầng một và nhìn tôi với ánh mắt ghen tị.
Có lẽ câu chuyện mà cô đến để thừa kế chỉ là của một chòm sao thượng lưu.
[Hãy cẩn thận.]
Ngay khi tôi gật đầu, biểu tượng của một chòm sao xuất hiện.
Biểu tượng ở dạng máy gặt.
Tôi nhận ra đó là ai chỉ bằng một cái nhìn.
[Nữ hoàng đang tìm kiếm ngươi.]
Họ là thẩm phán của Địa phủ.
Điều đó nhắc nhở tôi họ cũng thuộc cấp tường thuật.
Mặc dù họ mượn những câu chuyện của Persephone để duy trì bản thân…
Tôi đang đi lên cầu thang với họ thì ai đó trên cầu thang nhổ nước bọt.
[…Ngươi thật thảm hại.
Nịnh hót những tên trên tầng hai.]
Các thẩm phán trở nên tức giận trước những lời nói của Thanh kiếm đầu tiên của Goryeo
[Thanh kiếm đầu tiên Goryeo, ngươi đang nói gì vậy?]
[Ngươi có muốn chết không?]
Thanh kiếm đầu tiên của Goryeo đứng dậy khỏi chỗ ngồi của anh ta trước lời nói của thẩm phán.
[Ta đã sẵn sàng để chết bất cứ lúc nào.
Chúng ta chiến đấu chứ?]
Cơ thể tượng trưng của Thanh kiếm đầu tiên của Goryeo to hơn tôi nghĩ.
Không, có lẽ cảm giác này không đến từ kích thước của cơ thể tượng trưng.
Đây là kích thước về trạng thái của chòm sao.
[Đừng cư xử ngu ngốc như vậy.
Ký sinh trùng đời sống thấp hầu như không thể đi đến cuối cùng của cuối câu chuyện.]
Khí tức kinh người khiến cho các chòm sao tầng một và tầng hai đều tập trung vào đây.
Các thẩm phán có vẻ hơi lúng túng nhưng không thể rút lui dễ dàng vì sự tự tin của mình.
Đôi mắt của Thanh kiếm đầu tiên của Goryeo tỏa sáng.
Anh ta tưởng như sẽ lấy mạng ba vị thẩm phán này ngay lập tức.
Anh ta nhìn qua những chòm sao đang hành động như quý tộc ở tầng hai.
[Olympus, Eden, Vedas…!ta không biết tại sao các ngươi lại đến một ngôi làng nhỏ như vậy nhưng sẽ thật tốt nếu các ngươi không để lại những người hầu của mình ở đây.]
Không khí tầng hai trở nên căng thẳng sau câu nói của anh ta.
Cho dù Thanh kiếm đầu tiên của Goryeo mạnh đến đâu, họ cũng không thể chịu được sự chế nhạo của một chòm sao thượng lưu.
Khoảnh khắc mà phòng tiệc sẽ diễn ra cuộc chiến giữa các chòm sao…
[Dừng lại!]
Một giọng nói chân thực mạnh mẽ trấn áp toàn bộ sảnh tiệc và bầu không khí nhanh chóng chìm xuống.
[Thẩm phán, đừng làm những việc không cần thiết.
Và Thanh kiếm đầu tiên của Goryeo, ngươi đừng quá thô lỗ như vậy.]
Với giọng điệu lạnh lùng, thẩm phán lại bắt đầu hướng dẫn tôi trong khi Thanh kiếm đầu tiên của Goryeo ngồi xuống với vẻ mặt bất mãn và bắt đầu uống rượu.
Tôi nhìn chủ nhân của giọng nói.
Không hổ danh là Nữ hoàng của Địa phủ.
Sức mạnh của Persephone không được biết đến nhưng cô là vợ của một trong ba người đứng đầu Olympus là có lý do.
Có lẽ trong số những chòm sao tường thuật đến đây hôm nay, Persephone nằm trong top đầu.
[Đã được một khoảng thời gian rồi nhỉ, Kim Dokja.]
Persephone mà tôi nhìn thấy vẫn giống Yoo Sangah.
Cô ấy thực sự là một bà cô cay nghiệt.
“Cô khỏe chứ?”
[Cậu đã làm một thứ vô ích ở Tartarus.]
“Haha…”
Tôi nhún vai và nhìn những chòm sao xung quanh mình.
Thật khó để phân biệt các chòm sao là ai khi họ mang cơ thể hình người thay vì cơ thể tượng trưng.
Một biểu tượng có thể gợi lên tên của một chòm sao…
Tôi cũng có thể nhìn thấy Hiền giả vĩ đại công bằng của Thiên đàng đang ngồi trên tầng hai.
Vị Hiền giả vĩ đại công bằng của Thiên đàng nhìn tôi một lúc rồi mới quay đầu đi.
…Tính cách của anh ấy nguyên bản là như vậy sao?
Sau một thời gian nữa, cách sắp xếp của tầng hai đã trở nên quen thuộc và tôi dường như đã tìm ra các doanh trại.
Olympus đặt trụ sở với trung tâm là Persephone, Vedas ở phía tây và những người không ở trong tinh vân hoặc ở trong tinh vân nhỏ thì ở phía bắc, bao gồm cả Hiền giả vĩ đại công bằng của Thiên đàng…
Cuối cùng, người ta dễ dàng nhận ra Eden ở phía nam.
Đó là do đôi cánh.
Một thiên thần vô cùng xinh đẹp nháy mắt với tôi.
Cô ấy là một thiên thần nhưng lại có phong cách ăn mặc giống ác quỷ trong chiếc váy đen…
Khoan đã.
Giống như một con quỷ? Đúng rồi.
Không phải cô ấy là thiên thần sao?
Tôi đột nhiên tò mò.
Có lẽ chòm sao đó…
“Nữ hoàng của Địa phủ.
Tôi muốn hỏi cô một điều.”
[Điều gì?]
“Chòm sao có tên Kẻ mưu phản Bí mật có đến đây không?”
[…Kẻ mưu phản Bí mật?]
Biểu hiện của Persephone kỳ lạ trong giây lát.
Rồi cô ấy lắc đầu.
[Ta không biết.
Hơn thế nữa, Kế vị câu chuyện sẽ sớm bắt đầu.
Ngươi đã quyết định xong chưa? Có một vài chòm sao muốn sử dụng sự hồi sinh của ngươi đấy.]
“Tôi vẫn đang suy nghĩ.”
Tất nhiên, có một vài phương án tôi nghĩ ra.
Tuy nhiên…!Persephone dường như đọc được suy nghĩ của tôi.
[Có lẽ ngươi muốn từ chối tất cả mọi người.
Nó đã như thế này suốt thời gian qua.]
Đúng thế, đây là một câu nói yêu thích trong kênh của tôi.
Thực tế, tôi muốn chọn phương pháp này.
[Tuy nhiên, lựa chọn này không ổn đâu.
Bởi vì mọi người sẽ bắt đầu tranh chấp bản quyền.]
“Bản quyền của một câu chuyện?”
[Họ sẽ khẳng định đó là của riêng họ.
Nó có lẽ sẽ khá đau đớn.]
Chết tiệt, họ hoàn toàn là những tên côn đồ.
“Cô đang bảo tôi chọn Olympus sao?”
Persephone cười.
[Ta không nói vậy.
Trên thực tế, ta ghét những kẻ đó.]
Như đã nói trong Con đường sinh tồn, Persephone có mối quan hệ khá thù địch với Olympus.
Trên thực tế, những người tham gia Olympus trong bữa tiệc này chỉ là thế hệ thứ ba.
Mặc dù vậy, các chòm sao của tinh vân khác vẫn miễn cưỡng chấp nhận.
Có lẽ Persephone…!nói chính xác, họ đang đề phòng Hades. Vì vậy, tôi đã vô tình được bảo vệ bởi Địa phủ.
Có lẽ thật may mắn khi người đầu tiên tôi gặp trong những chòm sao lớp tường thuật là Persephone.
“Vậy thì Nữ hoàng-nim, cô nghĩ tôi nên chọn ai.
Vedas? Hay là Eden? Hay có lẽ là một tinh vân khác?”
Persephone lắc đầu.
[Ngươi vẫn sẽ kết thù dù ngươi chọn ai đi chăng nữa.
Ngoài ra, những kẻ thù này sẽ mạnh hơn nhiều so với bất kỳ kẻ thù nào ngươi từng gặp.
Như ngươi thấy, câu chuyện hồi sinh là cơ sở thần thoại của nhiều tinh vân.
Chấp nhận một câu chuyện đôi khi có nghĩa là từ chối một câu chuyện khác.]
Persephone liếm môi như thể cô có miếng bít tết ngon lành trước mặt.
Có lẽ nữ hoàng đang tận hưởng tình huống này.
Tôi cảm thấy hơi khó chịu khi hỏi cô ấy, “…Vậy thì cô đang muốn nói gì?”
[Ta chỉ muốn chia sẻ suy nghĩ của mình.
Hãy suy nghĩ về nó.
Biến họ thành kẻ thù có phải là vấn đề không?]
Biến họ thành kẻ thù không phải là vấn đề sao?
Cuối cùng, một dokkaebi bước lên sân khấu và mở miệng.
“Từ giờ trở đi, nghi thức Kế vị Câu chuyện sẽ bắt đầu!”