Toàn Trí Độc Giả

Chương 135


Bạn đang đọc Toàn Trí Độc Giả – Chương 135


Theo phản xạ, tôi hỏi Yoo Jonghyuk, “Anh biết những người này sao?”
“Chỉ một trong số họ.”
Yoo Jonghyuk biết Giáo hội cứu rỗi? Chà, anh ta hẳn đã gặp họ trong lần hồi quy thứ hai.

Tôi cũng rất quen thuộc với Giáo hội cứu rỗi.

Theo tiểu thuyết gốc thì Giáo hội cứu rỗi là một nhóm hoàn toàn từ bỏ khuôn mẫu ​​của từ cứu rỗi.
[“Không có sự cứu rỗi ở kiếp sau.”]
Bài giảng đầu tiên của Giáo hội cứu rỗi bắt đầu với điều này.
[“Điều quan trọng nhất chúng ta cần để giải phóng bản thân là câu chuyện và hiện tại.”]
Thoạt nhìn, học thuyết của họ chả có vấn đề gì.

Nó có tầm quan trọng với hiện tại, không phải quá khứ hay tương lai.

Một câu chuyện tôi đã nghe nhiều lần ngay cả trước khi sự hủy diệt đến.
Giáo hội cứu rỗi lầm bầm những từ khó hiểu trong khi lãnh đạo các lực lượng khổng lồ.

Những chú voi đang phát ra tiếng kêu thảm thiết là những chú voi có gai ở sa mạc cấp 7.

Có một người trong số họ có thể thuần hóa những con voi.
“O-Ohh…”
“Giáo hội cứu rỗi!”
Các hóa thân reo hò trước sự xuất hiện lộng lẫy.

Tôi có hơi lo lắng.

Giáo hội cứu rỗi đã xuất hiện.

Ai đó đã can thiệp vào tương lai mà tôi biết.

Đó cũng là một sự hiện diện rất mạnh mẽ.
Tôi nghe thấy một giọng nói từ con voi ở đằng trước.

“Những hóa thân non nớt.

Giáo hội cứu rỗi đã đến.

Chúng tôi sẽ giải thoát cho các bạn khỏi kịch bản.”
Trước những lời này, các thành viên của Giáo hội cứu rỗi dang rộng cánh tay của họ về phía các hóa thân.

Một số hóa thân đã lên tiếng.
“…Ý anh là gì khi giải phóng khỏi kịch bản?”
“Theo nghĩa đen của nó.

Tôi sẽ cho các bạn tự do khỏi các kịch bản.”
Những lời này vẫn khó nắm bắt nhưng chúng thích hợp để cám dỗ các hóa thân.
Giải phóng, tự do.
Một số hóa thân đã được chuẩn bị nhưng đối với hầu hết các hóa thân bị ép vào nơi này, đây lại là những lời dụ dỗ ngọt ngào.
“C-Chúng tôi có thể trở nên mạnh mẽ hơn nếu chúng tôi tham gia vào Giáo hội cứu rỗi không?”
Một số hóa thân đã bị thuyết phục trong khi những người khác thận trọng hơn.

Họ tin vào sức mạnh trực tiếp hơn là những lời mơ hồ như cứu rỗi.
“Mạnh hơn…” Một bóng đen di chuyển trên chiếc kiệu trên đỉnh con voi.

Giọng nói khó có thể xác định giới tính vang lên.

“Anh nghĩ sức mạnh là gì?”

Một ánh mắt tập trung nhìn vào người đàn ông đã hỏi câu hỏi ban đầu và anh ta lắp bắp với khuôn mặt đỏ bừng.

“Chà, sức mạnh là trở nên mạnh mẽ…!hoặc có những kỹ năng mạnh mẽ! Đó không phải là ý nghĩa của nó sao?”
“Một sức mạnh mạnh mẽ và kỹ năng mạnh mẽ…!một cái gì đó như thế này?”
Sức mạnh ma thuật từ từ phát ra khỏi chiếc kiệu và tạo thành một lòng bàn tay khổng lồ.

Đó là biểu hiện sức mạnh ma thuật.

Một kỹ thuật với sức mạnh ngang với một người trở về đã được thực hiện chỉ bằng một hóa thân trong kịch bản.
[Chòm sao Tù nhân của vòng Kim cô thù địch với lòng bàn tay.]
Một lòng bàn tay khổng lồ bao trùm bầu trời và rơi xuống phía người đàn ông.
“Waaaaahhhhh!”
Mọi người ồ lên trước sự choáng ngợp của ma thuật.

Khoảnh khắc lòng bàn tay bao phủ các hóa thân, nó biến thành gió và biến mất.

Một luồng không khí ấm áp và nhẹ nhàng bao quanh hóa thân.
“Cậu đang đuổi theo những thứ phù du.

Điểm mạnh và điểm yếu đều là hình ảnh do câu chuyện tạo nên.”
Màn kiệu được vén lên và một thứ gì đó nổi lên.

Giống như mặt trời rực rỡ, toàn thân phát ra tia sáng.

Nó giống như một vị thần giáng thế khi ánh sáng đáp xuống mặt đất.
Rồi tôi nhận ra điều gì đó.

Tôi đã không nghĩ rằng thủ lĩnh của Giáo hội cứu rỗi mà tôi biết sẽ xuất hiện trong kịch bản.

Hóa thân cầu xin sức mạnh do dự khi mở miệng.
“C-Cái gì vậy…!tôi có thể trở nên mạnh hơn nếu tôi ở dưới trướng của anh?”
Thủ lĩnh của Giáo hội cứu rỗi nở một nụ cười nhân từ.

“Không có ý nghĩa gì cả.”
“K-Không có nghĩa?”
“Một sinh vật đáng thương bị mắc kẹt trong thời gian.

Bây giờ cậu đang bị lừa dối bởi câu chuyện.” Bàn tay của thủ lĩnh Giáo hội cứu rỗi chạm vào trán của hóa thân.

“Nói với tôi.

Ai đã truyền cảm hứng để cậu trở nên mạnh mẽ? Tại sao cậu muốn trở nên mạnh mẽ hơn?”
Hóa thân mở miệng như bị ma nhập.

“Đ-Điều đó…!mạnh mẽ…!có thể tồn tại…”
“Tồn tại có nghĩa như thế nào?”
“Để tồn tại…!là tồn tại! Trở nên mạnh mẽ hơn và sống…”
Nó được lặp lại như một bài hát ngớ ngẩn.

Tuy nhiên, có lẽ đây là câu trả lời trung thực nhất.

Thủ lĩnh Giáo hội cứu rỗi hỏi, “Đó là cuộc sống của cậu ư?”
“G-Gì…?”
“Nếu cậu sống cả ngày chỉ để trở nên mạnh mẽ hơn, thì cuộc sống của cậu ở đâu?”
Như thể nhận ra điều gì đó mà anh ta không nên biết, cơ thể của hóa thân run lên.
“Cuộc sống của tôi là…!huh?”
Nước mắt người đàn ông chảy dài.


Người đàn ông tiếp tục khóc mà không hiểu ý nghĩa của những giọt nước mắt của mình.
Bất cứ khi nào con người đối mặt với một cảm xúc khó hiểu, họ sẽ cố gắng tìm ra câu trả lời.

Mọi người xem cảnh tượng đều cảm thấy cao hứng.

Nó như thể họ đã chờ đợi một ai đó để sửa chữa tình hình.
Thủ lĩnh của Giáo hội cứu rỗi lau nước mắt cho người đàn ông và một số người thở dài.
“Đây là cái bẫy của câu chuyện.”
Tôi nhìn lên không trung và dokkaebi dường như đang lắng nghe một cách thích thú.

Thủ lĩnh của Giáo hội cứu rỗi tuyên bố, “Đừng để bị ăn thịt trong tương lai.”
Từng lời nói cứa vào tim các hóa thân.
“Đừng để bị lừa rằng sự cứu rỗi của thế giới bên kia sẽ đến vào một ngày nào đó.”
Tất cả các hóa thân vừa bước vào kịch bản đều bị mê hoặc.

Dù họ hiểu hay không hiểu, những lời nói đó đã trở thành âm thanh thấm sâu vào tim mỗi người.
Thủ lĩnh của Giáo hội cứu rỗi tiếp tục nói, “Sự cứu rỗi đang ở đây và đây là nơi mọi người nên ở.”
Sống và bảo vệ hiện tại.

Lấy lại niềm tự hào của con người mà không bị ăn thịt trong tương lai.
“Cố gắng ở đây! Sau đó để lại cho mình một câu chuyện mới! Đây là cách duy nhất để được giải phóng khỏi kịch bản!”
Thật tuyệt khi nghe thấy điều đó, nếu người nói không phải Thủ lĩnh của Giáo hội cứu rỗi. Tôi nhìn Yoo Jonghyuk.

“Yoo Jonghyuk.”
Yoo Jonghyuk cũng đang rút kiếm ra.

Trên mặt anh ta hiện lên sát khí dữ tợn.

“Đó là một cách tuyệt vời để huấn luyện một đơn vị cảm tử với những trò nhảm ruồi.”
Thủ lĩnh Giáo hội cứu rỗi quay lại trước lời nói của Yoo Jonghyuk.

Khoảnh khắc họ chạm mắt nhau, Yoo Jonghyuk nói, “Tốt hơn hết là ngươi nên dừng điều này và rời đi, thủ lĩnh Giáo hội cứu rỗi.”
“Anh?”
Một làn sóng không khí rộng lớn dường như xâm lấn xung quanh và thủ lĩnh của Giáo hội cứu rỗi bắt đầu từ từ bay về phía này.

Người mặc ghagra và bay trên bầu trời tỏa ra một bầu không khí kỳ lạ như một cổ tích.

Thủ lĩnh của Giáo hội cứu rỗi thốt nên, “Yoo Jonghyuk?”
(*Ghagra: Ghagra là một phần của bộ trang phục truyền thống hai mảnh được mặc bởi các cô gái nhỏ và phụ nữ lớn tuổi ở nhiều vùng của Ấn Độ.)
Tại sao? Một nụ cười tuyệt đẹp nở trên khuôn mặt của thủ lĩnh Giáo hội cứu rỗi.

“Yoo Jonghyuk! Anh có biết tôi tìm anh bao lâu rồi không?”
Anh ta mạnh hơn bất kỳ hóa thân nào mà tôi gặp trước đây.

Theo nguyên tác tiểu thuyết, còn lâu người này mới xuất hiện.

Vì vậy, tôi đã không chuẩn bị cho việc đối mặt với anh ta.
Tôi lặng lẽ kích hoạt Danh sách nhân vật.
[Kỹ năng độc quyền, Danh sách nhân vật được kích hoạt.]
[Có quá nhiều thông tin về người này.

Danh sách nhân vật được chuyển đổi thành Danh sách tóm tắt.]
Sau đó, một thông báo tôi nhìn thấy lần đầu tiên hiện lên.

[Vẫn còn quá nhiều thông tin liên quan về người này.

Danh sách nhân vật sẽ cố gắng tóm tắt lại.]
[Bản tóm tắt thông tin không thành công.]
[Thông tin liên quan của người đó không thể được tóm tắt.]
Thật nực cười.

Không thể tóm tắt thông tin? Tôi suy nghĩ một lúc trước khi thay đổi cài đặt thành chỉ hiện lên thuộc tính.
[Cài đặt của danh sách tóm tắt đã được thay đổi.]
[Danh sách tóm tắt
Tên: Nirvana Moebius.
Thuộc tính: Người tái sinh (Huyền thoại)]
…Tôi nổi da gà khi nhìn thông tin.

Chết tiệt, đó thực sự là anh ta.
Cách thứ ba để tồn tại trong một thế giới đổ nát.

Người trước mặt tôi là phương pháp thứ ba.

Người tái sinh, Nirvana.

Một con người không phải là một con người.
“Yoo Jonghyuk!” Đó là một giọng nói hân hoan.
Tôi nhìn người đàn ông đến gần và lòng bàn tay tôi trở nên ẩm ướt vì căng thẳng.

Suy nghĩ của người này khác với những người bình thường.

Dù tôi có đọc Con đường sinh tồn đến mức nào đi nữa, thì cách tôi có thể chiếm lợi ích từ anh ta cũng có giới hạn.

Vì vậy, tôi nên làm gì…
Nirvana mỉm cười rạng rỡ và dang rộng vòng tay.

“Yoo Jonghyuk! Hãy trở thành một với tôi!”
Tại thời điểm này, tôi đã hiểu cách tôi có thể sử dụng anh ta.
________
Nirvana nhớ rất rõ khoảnh khắc đầu tiên anh thức dậy trong thế giới này.

Khá kỳ dị, Nirvana là một con bọ.

Ngay khi vừa mở mắt, Nirvana đã bị một con ếch ăn thịt.

Kiếp sau Nirvana sinh ra là con ếch.
Đó không phải là một cuộc sống dễ dàng.
Trong kiếp đó, anh bị rắn đuôi chuông ăn thịt và chết.

Nirvana trở thành một con rắn đuôi chuông trong cuộc đời sau đó.
Ít nhất mình có thể ăn ếch.
Trong kiếp đó, Nirvana đã bị giết bởi một anaconda.

Trong kiếp sau, Nirvana được sinh ra như một con anaconda.
(*Trăn anaconda/trăn Nam Mỹ nước (Eunectes): là một chi gồm các loài trăn Nam Mỹ có kích thước lớn được tìm thấy ở vùng nhiệt đới Nam Mỹ.)
Mình sẽ ăn tất cả loài rắn.
Trong kiếp đó, Nirvana đã tiến hóa thành một con quái vật mạnh mẽ.

Ngay sau đó, anh trải qua cơn khủng hoảng vì bị con người săn đuổi.

Những con người mù quáng bởi phần thưởng đã làm hại anh ta và Nirvana phải chịu những tổn thương lớn.

Trên bờ vực của cái chết, Nirvana đã chạy vào rừng để lần trốn những người thợ săn.
Tuy nhiên, anh đã được một con người chú ý.
“…Ngươi bị thương rồi.”
Tại sao? Con người này không làm anh ta bị thương.

Người đàn ông chăm sóc vết thương cho anh rồi thả anh vào rừng.

Nirvana không thể hiểu được lòng tốt của người đàn ông nhưng anh nhớ bàn tay của người đàn ông đó trong thời gian rất dài.

Rồi Nirvana sinh ra làm con người.
[Chòm sao Người bảo vệ Mandala đang quan sát cuộc sống của bạn.]
Nirvana biết có người đang theo dõi mình.

Sau đó anh nhận ra đó là một chòm sao.

Kể từ đó, Nirvana tiếp tục được sinh ra làm người.
Anh trở thành một nông dân xuất sắc và sau đó là người lãnh đạo những người nông dân.

Anh trở thành một người lính và sau đó là một bậc thầy kiếm thuật được binh lính kính trọng.

Anh là một nô lệ và một quý tộc tàn sát nô lệ.
Anh ta trải qua vô số cái chết và sống vô số kiếp.

Anh ta đã trải qua nhiều kịch bản.

Sau đó anh nhận ra rằng anh là sinh vật đặc biệt duy nhất trong vũ trụ này.
Chỉ có mình được tái sinh với tất cả ký ức.
Sự thật này khiến anh cô đơn khủng khiếp.

Anh cô đơn nên càng tận hưởng cuộc sống.

Anh đã sống như thể anh sẽ không bao giờ sống được nữa.

Anh ta sống như thể anh ta chỉ có một cuộc đời. Anh ta dạy người khác cách anh ta sống.

Sau đó anh ta sống sót một mình.
Một ngày nọ, anh nhận được một tin nhắn.
[Bạn đang bị cuốn vào bánh xe thời gian khổng lồ.]
[Vòng luân hồi của bạn phụ thuộc vào bánh xe thời gian.]
[Chòm sao Người bảo vệ của Mandala cảm thấy thương hại cho số phận của bạn.]
[Bạn đang tham gia vào các kịch bản của Hệ thống hành tinh 8612.]
Nirvana bắt gặp một người.
Yoo Jonghyuk.
Lần đầu tiên, anh tìm thấy một người lặp lại cuộc đời của họ.

Hình thức khác nhau nhưng anh vẫn bị ràng buộc vào bánh xe của vĩnh cửu.
Anh giống tôi.
Chỉ điều này thôi đã khiến Nirvana nhận được sự cứu rỗi to lớn.

Trong vũ trụ bao la này, cuối cùng cũng có một người hiểu anh.
Mình đã thất bại trong kiếp trước.

Lần này sẽ khác.
Thủ lĩnh Giáo hội cứu rỗi đến gần Yoo Jonghyuk và hét lên, “Yoo Jonghyuk!”
Nirvana nhìn Yoo Jonghyuk và cười nhiều hơn.

Nirvana hẳn đã chờ đợi ngày này kể từ khi anh ta bước vào thời gian của Yoo Jonghyuk.
“Yoo Jonghyuk! Hãy trở thành một với tôi!”
“Dừng những điều nhảm sh*t này lại.

Trước khi ta giết ngươi.”
Nirvana bật cười trước thái độ của Yoo Jonghyuk.

Anh ta buồn chán đến nỗi ngay cả điều này cũng cảm thấy dễ thương.
“Anh giả vờ ghét tôi nhưng thực ra, anh muốn tôi hơn bất cứ ai khác.

Anh cần sức mạnh của tôi!”
Lần trước, Nirvana đã làm hỏng công việc của anh ta nhưng lần này sẽ khác.

Nirvana tiếp tục hét lên, “Tôi sẽ giúp anh! Anh đã quên thất bại cuối cùng của mình rồi à? Chỉ tôi mới có thể cứu anh! Tôi sẽ giải phóng anh khỏi bánh xe của…”
“Ta không cần một người như ngươi.”
“Gì chứ?”
Nirvana hỏi với một giọng ảm đạm và Yoo Jonghyuk liếc sang hắn ta trước khi nói lại.
“Ta đã có sẵn một đồng đội rồi.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.