Bạn đang đọc Toàn Trí Độc Giả – Chương 12
Cơ thể tôi trở nên nặng trĩu và tôi cảm thấy nước đang tràn vào phổi mình.
Rồi tôi bị hút vào đâu đó.
Tôi không bị xé thành từng mảnh vì đã căn thời gian rơi một cách hoàn hảo.
Tuy nhiên, tôi không thể mất ý thức tại đây được.
Tôi phải giữ cho mình tỉnh táo.
Tôi cần phải đợi một thời gian.
Bằng cách nào đó, tôi đã cuộn tròn cơ thể lại và nín thở.
10 giây, 20 giây, 30 giây,…
Tôi gần như không thể thở được khi tay tôi chạm vào một bức tường trong bóng tối.
“Uwaaah…!”
Tôi đã có thể thở một cách khó khăn sau khi khạc nước sông vài lần.
Nhờ vào thể chất lv.
10 của mình, tôi đã không bị giết chết bởi cú va chạm với mặt nước, nhưng những vết bầm khắp người tôi thì cực kì đau.
Để bản thân không rơi vào hoảng loạn, tôi điều chỉnh nhịp thở của mình rồi bật chiếc điện thoại lên.
Tôi lo rằng nó đã bị hỏng bởi cú rơi, nhưng thật may mắn, chiếc điện thoại của tôi vẫn ổn.
Số tiền tôi phải bỏ ra khi mua một chiếc điện thoại chống nước đã không uổng phí.
Đèn pin (của chiếc điện thoại) được bật lên, khung cảnh xung quanh hiện ra trước mắt tôi.
Những bức tường lớn với phần còn lại của bê tông trôi nổi khắp nơi.
Bên trong dạ dày của một con ichthiyzard thực sự kinh tởm hơn tôi tưởng rất nhiều.
“Khốn nạn.”
Biểu cảm của Yoo Jonghyuk khi hắn thả tôi rơi xuống rồi rời khỏi cây cầu in sâu vào tâm trí tôi một cách sống động.
Tôi đã đoán trước được hành động đó, nhưng cú sốc đến từ nó lớn hơn những gì tôi nghĩ.
…Nếu tôi muốn trở thành đồng đội của hắn, tôi phải sống sót.
Không phải là tôi không hiểu.
Từ ‘đồng đội’, đối với Yoo Jonghyuk, là cực kỳ nặng nề.
Kể từ thất bại ở lần hồi quy thứ nhất, Yoo Jonghyuk chưa bao giờ xem ai là ‘đồng đội’ đúng nghĩa.
Những người có thể dễ dàng bắt kịp sự phát triển của một người hồi quy là cực hiếm.
Hậu quả của việc đó là Yoo Jonghyuk phải xử lý mọi thứ một mình.
Điều này khiến cho anh ta được tôn trọng như một vị cứu tinh và sự cô độc đó được xem là lẽ tự nhiên.
Đối với Yoo Jonghyuk, con người chỉ có thể là cấp dưới hoặc kẻ thù.
Do đó, đây là một bài kiểm tra.
Nếu tôi muốn có một vị trí ngang hàng với anh ta, tôi phải giải quyết tất cả những thứ này một mình.
…Ừm, đó là những gì tôi biết được khi nhìn từ quan điểm của Yoo Jonghyuk.
“Một đồng đội như anh… Đồ điên.”
Tôi bò bằng cả tứ chi đến chỗ một tấm xốp đang trôi nổi và đặt cơ thể mình lên nó.
Nhờ vào sự ấm áp đến từ dạ dày của con ichthiyzard, tôi không bị lạnh.
Tuy nhiên, những rắc rối bây giờ mới bắt đầu.
Tôi nhắm mắt lại và nghe những tin nhắn.
[Bạn đã không hoàn thành kịch bản.
Chu trình trả phí sẽ bắt đầu.]
[100 xu đã được sử dụng để trả cho phí bộ nhớ của kênh.]
[Chòm sao ‘Tù nhân của vòng kim cô’ cảm thấy hứng thú với lựa chọn của bạn.]
[100 xu đã được tài trợ.]
[Chòm sao ‘Thẩm phán Quỷ diện Hoả thiêng’ đồng tình với lựa chọn của bạn.]
[100 xu đã được tài trợ.]
[Chòm sao ‘Kẻ mưu phản Bí mật’ thất vọng vì lựa chọn thiếu suy nghĩ của bạn.]
Chỉ có vài tin nhắn.
Ngoài ra, một số chòm sao đã ra mặt còn tài trợ cho tôi.
Có lẽ họ làm thế là do cuộc hội thoại lúc trước giữa tôi và Yoo Jonghyuk.
Tâm trạng của tôi đi xuống một chút khi đọc những dòng tin nhắn đến từ các chòm sao.
Nếu tôi lựa chọn một trong số họ vào lần Lựa chọn tài trợ đầu tiên, có thể chuyện này đã không xảy ra.
Tuy nhiên, tôi không hề hối tiếc về lựa chọn của mình.
Sau cuộc chạm trán với Yoo Jonghyuk, tôi chắc chắn rằng sự lựa chọn của mình là đúng.
Tề Thiên Đại Thánh có lẽ là một trong những nhà tài trợ tốt nhất, nhưng thế vẫn chưa đủ.
Nếu tôi muốn đối đầu với Yoo Jonghyuk, tôi cần nhiều hơn là ‘tài trợ’.
Tôi sẽ đạt được thứ tôi muốn tại đây.
Thành dạ dày rung lên và những đợt sóng xuất hiện.
Có vẻ như chỉ huy biển cả đang di chuyển đến nơi nào đó.
Tôi bật điện thoại của mình lên và bắt đầu tính toán thời gian.
Trong Con đường Sinh tồn, con ichthyizard bắt đầu tiết ra dịch tiêu hoá sau ba giờ kể từ khi ăn xong.
Nói cách khác, tôi không còn nhiều thời gian nữa.
[Haha, thật buồn khi mọi chuyện lại kết thúc thế này, nó đã rất thú vị đấy.] Có một hiệu ứng âm thanh xuất hiện trước khi giọng của con dokkaebi vang lên.
“…Dokkaebi?”
[Chính xác, trông ngươi không hề hoảng loạn nhỉ?]
“Ta biết rằng ngươi sẽ tới.”
[Hmm, có vẻ như ngươi đang đợi ta?]
“Đúng thế, ta đang đợi ngươi.”
Ánh sáng phát ra và dokkaebi xuất hiện.
Tôi không thể đoán chắc bởi biểu cảm đơn điệu của nó, nhưng có vẻ như nó thực sự cảm thấy hứng thú.
Nếu tôi bị đẩy vào đường cùng, tôi chẳng thể sống sót được.
Vì thế, tôi cố gắng nói một cách thật bình tĩnh
“Ngươi định lấy xu của ta à?”
[…Xu?]
“Ngươi lấy xu vì ta đã không thể hoàn thành kịch bản.”
[Hmm, tại sao không phải là mạng sống của ngươi?]
“Nếu ngươi muốn lấy mạng ta, ngươi đã viết “Cái chết” vào ô thất bại, chứ không phải ba dấu chấm hỏi.
Vậy nên chẳng phải vẫn có thể đàm phán sao?”
[…Hahaha.
Thật thú vị.]
Thực ra, có một lỗ hổng trong lời nói của tôi.
Tin nhắn kịch bản là ‘Thất bại: ???’.
Điều này có nghĩa hình phạt của thất bại là bí ẩn.
Sử dụng xu để trả phạt chỉ đơn thuần là giả thuyết của tôi mà thôi.
Tuy nhiên, có lí do khiến tôi dám chắc như thế.
“Ta nói sai sao?”
Đó là vì tôi đã biết trước kịch bản.
Dokkaebi do dự trong chốc lát trước khi gật đầu.
[Ngươi đã đúng.
Thật khó để tin được ngươi có thể tìm ra điều này chỉ với gợi ý như thế… Như mong đợi từ kẻ thu hút được sự chú ý của các chòm sao.] Giọng của dokkaebi tràn đầy sự ngưỡng mộ.
[Như ngươi đã nói, ngươi có thể sống sót qua kịch bản phụ này, kể cả khi ngươi thất bại.]
“Bao nhiêu?”
[Trả 5.100 xu và ta sẽ để ngươi sống.]
Tôi kiểm tra lại số xu của mình.
[Số xu hiện có: 5.100 xu]
Tôi không thể cười nổi.
Việc này đúng là rắc rối.
“Như thế là quá nhiều.”
[Haha, vậy ngươi muốn chết sao? Nhận xu hay không là tùy thuộc vào ta.
Nếu ngươi làm sai, ta chỉ việc kết thúc mọi thứ tại đây thôi.]
“Vậy thì giết ta đi.”
[…Hả?]
“Giết ta đi.”
[……]
“Ngươi không thể giết ta được à?”
Con dokkaebi không hề di chuyển.
Đây là phản ứng tự nhiên thôi.
Sau tất cả, nó đã có rất nhiều niềm vui với tôi.
Hơn nữa, nó chẳng cần phải xuống đây gặp tôi làm gì nếu nó có ý định giết tôi từ trước.
Đối với con dokkaebi này, tôi phải sống sót ra khỏi đây hoặc ít nhất là chết một cách thảm hại.
[Haha.
Ngươi thực sự làm ta tức điên lên rồi đấy.
Nhìn đây, bây giờ…] Hàng lông mày phẳng lì của con dokkaebi uốn éo một cách dữ dội.
Đã đến lúc dừng việc chọc tức và trở lại vấn đề chính rồi.
“Dokkaebi cấp thấp Bihyung, bhững hoạt động của một streamer là gì?”
Lần đầu tiên, con Dokkaebi thể hiện sự khó hiểu một cách rõ ràng.
[L-Làm thế nào mà ngươi biết tên ta?]
“Gần đây ngươi không thể hưởng thụ việc trình chiếu được phải không? Các chòm sao quá bủn xỉn.”
[N-Ngươi là cái quái gì? Làm thế nào mà một con người…] Cái sừng của Bihyung lắc lư.
Đó là phản ứng tự nhiên.
Sau tất cả, chẳng có con người bình thường nào có thể biết về Hệ thống Star Stream.
Tuy nhiên, tôi không phải là một con người bình thường.
[Một vài chòm sao nghi ngờ sự hiện diện của bạn.]
[Chòm sao ‘Kẻ mưu phản Bí mật’ chú ý đến kế hoạch của bạn.]
Từ giờ trở đi, đây không còn là câu chuyện dành cho các chòm sao nữa.
Tôi nói với Bihyung, “Chúng ta sẽ nói tiếp sau khi ngươi tắt kênh của mình, ngươi thấy sao?”
Bihyung trở nên lo lắng và bắt đầu tắt kênh đi.
[Kênh #BI-7623 đã tắt]
Sau khi các chòm sao rời kênh, Bihyung cho thấy bộ mặt thật sự của mình.
[Nói chuyện tự do được rồi đấy.
Ngươi… Làm thế nào mà một con người bình thường lại có thể biết về Hệ thống Star Stream?]
“Chuyện đó không quan trọng.”
[Hả?]
“Bihyung, ngươi có muốn trở thành ‘Vua dokkaebi’ không?”
[Giờ lại đến cái…]
“Ngươi không muốn trở thành streamer tuyệt nhất, vượt qua cả Dokgak và Gildal sao?” Biểu cảm của Bihyung bắt đầu thay đổi.
“Dokkaebi Bihyung, kí một hợp đồng với ta và ta sẽ làm cho ngươi trở thành vua của các dokkaebi.”