Toàn Trí Độc Giả

Chương 1: Phần Mở Đầu - Tam Thức Cầu Sinh Tại Thế Giới Đổ Nát


Bạn đang đọc Toàn Trí Độc Giả – Chương 1: Phần Mở Đầu – Tam Thức Cầu Sinh Tại Thế Giới Đổ Nát


[Tổng cộng có ba cách sinh tồn trong một thế giới bị diệt vong.

Đáng buồn thay lúc này tôi đã vô tình quên mất số ít nội dung của chúng, nhưng chắc chắn một điều rằng.

Sự thật là bạn, người đang dõi theo con chữ của tôi đây, chắc chắn sẽ sống sót.
– Tam Thức Cầu Sinh Tại Thế Giới Đổ Nát]
Một nền tảng tiểu thuyết mạng hiện lên trên màn hình chiếc di động cũ mèm của tôi.

Tôi cố gắng trượt xuống rồi lại lướt ngón tay lên.

Đã bao nhiêu lần tôi lặp lại chuỗi hành động ngu ngốc này rồi?
“Cái…? Nhiêu đây là hết rồi sao?”
Tôi căng mắt nhìn lại một lần nữa, dòng chữ “Hoàn thành” rõ ràng kia chẳng thể nhầm đi đâu được.

Bộ truyện này đã đi đến hồi kết.
[Tam Thức Cầu Sinh Tại Thế Giới Đổ Nát]
Tác giả: tls123
3,149 chương.
“Tam Thức Cầu Sinh Tại Thế Giới Đổ Nát” là một quyển tiểu thuyết dài hạn với 3,149 chương.

Gọi vắn tắt “Tam Thức Cầu Sinh”.
Tôi đã đọc bộ tiểu thuyết này đều đặn mỗi ngày từ hồi năm thứ ba ở cấp 2.

Tôi đọc nó trong suốt quãng thời gian khi bị bắt nạt bởi đám đầu gấu, khi tôi tự làm hỏng bài kiểm tra đầu vào và phải rút về một trường đại học địa phương, khi cái máy bốc ngẫu nhiên chết tiệt bị hỏng và tôi không còn lựa chọn nào khác ngoài việc phải vào đơn vị tiền tuyến, khi tôi thay đổi công việc liên tục và hiện đang ký hợp đồng bán mạng cho một chi nhánh của tập đoàn lớn…Mẹ kiếp, ngừng nhắc tới chuỗi quá khứ ngu xuẩn này nào.
Dù sao…
[Nhắn nhủ của tác giả: Chân thành cảm ơn độc giả vì đã đọc “Tam Thức Cầu Sinh” cho đến tận kết cục.

Tôi sẽ trở lại với chương kết cuối cùng!]

*Gốc [epilogue]: vĩ thanh, là một dòng kết luận hay phân tích thêm của tác giả cho phần tác phẩm chính.

Vĩ thanh không phải là một phần của tác phẩm.
“À…Vẫn còn một chương.

Sau chương đó thì mới thật sự kết thúc.”
Từ lúc thiếu niên cho đến tận khi trưởng thành, quyển tiểu thuyết này vẫn được duy trì trong 10 năm ròng rã.

Phải nói rằng thật khá tiếc nuối khi thế giới này đã đi đến hồi kết, bên cạnh đó là phần nào thỏa mãn.

Tôi mở phần bình luận và gõ suy nghĩ của mình sau vô số lần lặp đi lặp lại.
– Kim Dokja: Tác giả, thật lòng cảm ơn vì tất cả mọi thứ.

Tôi rất mong chờ được đọc chương cuối cùng này.
Đó chắc hẳn là những gì tôi muốn nói.

Tam Thức Cầu Sinh đã tạo nên cuộc đời tôi.

Tuy nó không nổi lắm, nhưng nó là tác phẩm hay nhất tôi từng được đọc qua.

Tôi có rất nhiều thứ muốn bộc lộ nhưng không thể gõ ra được.

Bằng mớ văn chương tệ hại này, tôi e nó có thể ảnh hưởng đến tác giả.
Trung bình 1.9 lượt truy cập vào mỗi chương.
Trung bình 1.08 lượt bình luận.
Đây là những con số thống kê cho “Tam Thức Cầu Sinh”.

Vào chương đầu tiên có tận 1,2000 lượt truy cập, và rồi lại rơi xuống 120 tới chương thứ mười, tiếp theo nữa là 12 cho đến bốn mươi chương sau đó.
Bắt đầu từ chương một trăm, lượt xem chỉ còn một.
Lượt truy cập=1.
Tôi bị choáng ngợp bởi cảm giác tự mình nhìn thấy số lượt đọc “1” được thống kê bên cạnh dãy chương dài đằng đẵng.

Đôi lúc nó sẽ tăng lên 2, nhưng khả năng cao là ai đó đã ấn nhầm.
“Cảm ơn.”
Tác giả đã tạo ra quyển tiểu thuyết này với hơn 3,000 chương nhưng suốt mười năm chỉ nhận lại được một lượt truy cập cho mỗi phần.

Điều này khiến tôi cảm giác Tam Thức Cầu Sinh thật sự được tạo ra dành cho tôi.

Tôi ấn vào mục “Đề Cử” và vội vàng gõ lên bàn phím,
– Tôi có một tác phẩm tuyệt vời dành cho mọi người đây.
Tác giả đã viết cho tôi một bộ tiểu thuyết miễn phí, vậy nên những gì tôi có thể làm là cố gắng tăng lên lượt đọc của Tam Thức Cầu Sinh.

Tôi nhấp nút hoàn thành và dòng bình luận nhanh chóng xuất hiện.
– Có vẻ như lại là gã đấy.

Tôi đã thử tra ID của tên đó và nực cười là tất cả bình luận đều cùng đề cử cho một quyển tiểu thuyết phèn gà.
– Không phải lượt đề cử của nó đã bị chặn rồi sao? Vậy mà tên tác giả vẫn viết tiếp kìa.
Có vẻ như tôi đã từng viết một lời bình như vậy hồi tháng trước.

Ngay lập tức liền có hàng đống bình luận yêu cầu quản trị viên ra mặt.


Mặt tôi nóng như thiêu đốt vì ngượng.

Tôi khá chắc rằng tác giả sẽ đọc được nó, vậy nên tôi cố gỡ tin nhắn xuống nhưng bất thành.

Bình luận đã bị báo cáo và hiện không thể thu hồi được nữa.
“Đây là……”
Thật mệt mỏi khi lời thành tâm từ tôi lại hóa thành ra như vậy.

Nếu đã nhìn thấy những dòng bình luận cố chấp của tôi thì sao không ai thử đọc Tam Thức Cầu Sinh một lần đi chứ?
Tôi rất muốn donate cho tác giả, nhưng trái với mong muốn tôi đã không thể làm được.

Tôi chỉ là một nhân viên văn phòng kém cỏi với mức lương ít đến đáng thương.
Sau đó tôi nhận được thông báo.
– tls123: Cảm ơn bạn.
Một tin nhắn không biết từ đâu bay ra.

Phải mất một lúc lâu tôi mới hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
– Kim Dokja: Tác giả??
tls123 là tác giả của “Tam Thức Cầu Sinh”.
– tls123: Tôi có thể hoàn thành câu chuyện là nhờ bạn, bên cạnh đó, tôi cũng đã thắng một giải thưởng.
Thật không thể tin được.

Tam Thức Cầu Sinh, thắng một giải thưởng?
– Kim Dokja: Hoan hỉ! Đó là giải thưởng gì vậy?
– tls123: Bạn không biết, bởi nó là một cuộc thi ẩn danh.
Tôi hoài nghi vị kia đã nói dối vì xấu hổ, nhưng tôi mong rằng nó là sự thật.

Có thể là tôi thật sự không biết, Tam Thức Cầu Sinh đã trúng giải trên một nền tảng khác.
Về suy nghĩ “Tác phẩm này là được tạo ra dành cho…”, tôi có chút buồn bã, nhưng thật tốt khi cuối cùng sức ảnh hưởng của bộ tiểu thuyết này đã được lan rộng.
– tls123: Tôi muốn tặng bạn một món quà xem như lời tri ân vì sự ủng hộ từ bạn.
– Kim Dokja: Quà sao?
– tls123: Nhờ độc giả thân yêu của tôi nên câu chuyện này mới tồn tại.
Tôi đưa email của mình khi tác giả hỏi.
– tls123: À, phải rồi.


Tôi đã có lịch trả lương.
– Kim Dokja: Wow, thật ư? Vậy nó bắt đầu từ lúc nào? Siêu phẩm này lẽ ra nên được trả nhuận bút ngay từ đầu…
Nó là một lời nói dối.

Tam Thức Cầu Sinh là tiểu thuyết cập nhật mỗi ngày, nếu vậy thi tổng cộng tôi phải chi ra 3,000 won một tháng.

Nhiêu đó đủ để ăn một bữa tại cửa hàng tiện lợi rồi.
– tls123: Nhuận bút sẽ được trả vào ngày mai.
– Kim Dokja: Vậy chương kết cũng phải tính phí ư?
– tls123: Đúng vậy, tôi e rằng bạn cần phải tính phí để đọc nó.
– Kim Dokja: Đương nhiên, tôi phải trả! Tôi chắc chắn phải mua được chương cuối cùng.
Tác giả không để lại bất kỳ lời nhắn nào nữa.

Tôi đăng xuất khỏi nền tảng tiểu thuyết mạng và chìm vào bể trầm mặc khó nói.

Tác giả rời đi mà không có bất kỳ lời giải thích nào về sự “thành công” của chính mình…? Thoáng chốc tôi đã thay đổi từ ngưỡng mộ thành một chút ghen tị.
Rốt cuộc thì tôi đã trông chờ vào thứ gì chứ? Dù vậy nó cũng chẳng phải là tác phẩm của tôi.
“Tác giả sẽ tặng mình phiếu quà à? Vậy thì cũng khá tốt nếu nó trị giá 50,000 won.”
Vào thời điểm đó, tôi đã suy nghĩ quá đơn thuần.
Tôi hoàn toàn không biếtchuyện gì sẽ xảy đến với thế giới của mình qua tối hôm nay.
……
(Về cách dịch, nguyên tác là “Three Ways to Survive in a Ruined World” mình sẽ tạm dịch là “Tam Thức Cầu Sinh Tại Thế Giới Đổ Nát”, viết tắt nguyên tác là “Ways of Survival”, sau khi tra từ điển và tìm hiểu kỹ càng thì mình hiểu là “Cách để sinh tồn”, cũng là tách ra từ tên tác phẩm của tls123 nên mình cũng xin phép được tách 4 chữ đầu trong tên nguyên tác đã dịch, “Tam Thức Cầu Sinh”, mặc dù trong ORV không có vụ này.

Ngoài việc trên ra thì mình xin cam kết sẽ cố gắng dịch sát ít nhất 90% tác phẩm gốc vì năng lực ngoại ngữ có hạn.

Cảm ơn độc giả đã nhiệt tình theo dõi.).


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.