Đọc truyện Toàn Thế Giới Đều Là Thần Trợ Công – Chương 207: Lựa chọn của mỗi người
Editor: Aminta.
Sigourney bình tĩnh tuyên bố khiến những người đã từng là bạn im lặng hồi lâu.
Hoặc hoang mang, hoặc mâu thuẫn, hoặc khó tin.
Sigourney quyết đoán vạch trần dã tâm và dục vọng đang bắt đầu bành trướng trong lòng họ.
Sigourney nói đúng, họ không hề thoả mãn với việc giành được tự do, họ khát vọng đảo ngược vị trí giữa con người và sinh vật ma pháp, trả lại cho sinh vật ma pháp những gì mà họ đã làm với con người.
Nhưng suy nghĩ này có gì sai sao?
Họ bị ức hiếp khi họ chẳng có năng lực gì, bây giờ có năng lực trả thù, chẳng lẽ họ phải bỏ qua?
Họ vừa bối rối vừa tức giận nhìn Sigourney, chẳng phải năm đó Sigourney cũng suy nghĩ như vậy à? Vì sao anh không thể hiểu họ?
Sigourney hiểu họ.
Chính là bởi vì hiểu nên anh mới không nói “Mọi người hãy buông bỏ hận thù, đi thành lập một lãnh địa con người và sinh vật ma pháp sống chung yên bình với tôi”.
Anh tôn trọng lựa chọn của mọi người, nhưng anh không thể đứng đối lập hoàn toàn với sinh vật ma pháp như mong muốn của mọi người.
Anh cũng không thể dùng lời nói truyền đạt suy nghĩ của mình cho mọi người.
Anh đã từng là con người.
Về sau là sinh vật ma pháp.
Linh hồn bên trong và thân xác bên ngoài khiến anh đã từng vừa là con người vừa là sinh vật ma pháp.
Mà bây giờ, anh được sinh ra từ quy tắc, không phải con người, cũng không phải sinh vật ma pháp.
Anh đã trải qua hai thế giới khác nhau, hai thân phận khác nhau, đứng ở hai lập trường khác nhau để quan sát gút mắc thù hận giữa con người và sinh vật ma pháp.
Dù vậy, anh vẫn tốn rất nhiều thời gian mới thoát khỏi sự mờ mịt, nghi ngờ bản thân, chán ghét bản thân, bởi vì anh đã gặp một số người và một số chuyện trên Ilov Bạc dần dần thay đổi suy nghĩ của anh, thay đổi nhận thức của anh về thế giới, về khác biệt chủng tộc.
Mọi người trong liên minh Tự Do không thể trải qua những gì anh đã trải qua, đương nhiên họ cũng không thể hiểu suy nghĩ của anh.
Những người bạn đã từng cùng chung chí hướng sau cùng cũng có khác biệt.
Không ai thuyết phục được ai.
Sigourney đã đoán được cảnh tượng trước mặt từ rất lâu trước kia.
Khi anh thẳng thắn thân phận thật của mình với Ash, Ash đã hỏi anh “Nếu như có thể quay về, anh muốn làm gì?”, khi đó anh đã có đáp án…
Anh muốn cùng thực hiện với Ash những lời cậu đã nói trên đài chiêm tinh.
Sau một khoảng im lặng dài lâu.
Trưởng lão thở dài, dường như lưng cũng khom hơn nhiều: “Sigourney à, dù thời gian quay trở lại, dù bọn ta buông bỏ thù hận với sinh vật ma pháp, nhưng con người và sinh vật ma pháp sẽ luôn đối lập nhau, bọn ta muốn giành lấy tự do thì không thể không giẫm đạp lên sinh vật ma pháp. Bọn ta không còn lựa chọn nào khác.”
“Có.” Ash ngước mắt nhìn ông, đôi mắt trong veo: “Chẳng phải Sigourney đã nói rồi sao? Chúng tôi sẽ thành lập một vùng đất tự do chân chính, lãnh địa của chúng tôi sẽ bảo vệ tất cả người dân. Ông có tin tưởng Sigourney không?”
Trưởng lão cười khổ: “Thật sự có nơi như vậy ư?”
Ash nghiêm túc gật đầu: “Có.” Nói xong cậu lại cười: “Bây giờ nói có cũng khó trách mọi người không tin. Nhưng không sao, không bao lâu nữa mọi người chắc chắn sẽ nghe thấy tin tức về lãnh địa của chúng tôi.”
Cậu nói vô cùng chắc chắn khiến người ta rất khó nghi ngờ cậu.
Sigourney gật đầu: “Trưởng lão, trong khoảng thời gian này, mọi người hãy tạm thời ở lại nơi này đi. Đợi sau khi thế giới hợp lại, thế lực con người và sinh vật ma pháp ngang nhau lần nữa thì hãy rời khỏi đây. Khi đó mọi người có thể lựa chọn gia nhập hiệp hội phù thủy… Đương nhiên, cũng chào đón mọi người gia nhập lãnh địa của chúng tôi.”
Có cô gái nhỏ giọng lầu bầu: “Các người muốn đi? Không dẫn chúng tôi theo sao?”
Sigourney hỏi lại: “Mọi người có muốn rời đi cùng chúng tôi không?”
Không ai trả lời.
Đề nghị vừa rồi của Sigourney là lựa chọn tốt nhất của họ.
Bây giờ Ilov Đỏ vẫn là thiên hạ của sinh vật ma pháp, họ vừa đi ra ngoài là sẽ trở thành bia ngắm ngay.
Không bằng đợi đến khi thế giới hợp lại, thế lực của con người vùng dậy trở nên lớn mạnh, rồi họ sẽ gia nhập với con người từ bên thế giới bên kia để học tập pháp thuật, làm bản thân mạnh lên.
Sigourney để lại thiết bị luyện kim dùng để liên lạc, trước khi trời sáng, anh dẫn Ash, Jain và Quentin rời khỏi Thánh Địa.
“Chúng tôi đi trước. Phải tìm một nơi để xây lãnh địa nữa.” Trước khi đi, Ash vẫy tay với mọi người: “Hãy chờ tin tốt của chúng tôi nhé!”
Thật ra cậu còn muốn sửa lời trưởng lão, con người và sinh vật ma pháp không phải luôn luôn đối lập. Nhưng lời nói suông của cậu chắc cũng chẳng có ai tin?
Thế giới đang hợp lại, địa vị của con người trên Ilov Đỏ cũng được thay đổi.
Chắc chắn sẽ có một số người, một số việc tốt đẹp giống như Mogo, Nance và Sigourney sẽ lặng lẽ thay đổi suy nghĩ của mọi người nhỉ?
Sigourney cũng không nói gì nữa, lời anh nên nói thì anh đã nói hết.
Sau khi ra khỏi Thánh Địa, họ lập tức dịch chuyển đến đảo rồng.
Ash kéo tay Sigourney: “Sẽ có người muốn đến lãnh địa của chúng ta.” Cậu hơi nghiêng đầu, ánh mắt rơi trên người Jain và Quentin, thù hận có thể sẽ khiến người ta mù quáng cực đoan, nhưng cũng có những cảm xúc khác có thể khiến người ta trở nên minh mẫn ôn hòa.
Jain và Quentin bị cậu nhìn đến mất tự nhiên, một người lạnh mặt một người đen mặt, sau đó cả hai xoay người rời đi.
Trong cả buổi tối dài dằng dặc, Sigourney cuối cùng cũng nở nụ cười đầu tiên: “Lãnh địa còn chưa thấy bóng dáng mà cậu đã bắt đầu mạnh miệng như vậy hả?”
Ash cũng nở nụ cười: “Có Sigourney ở bên tôi, lãnh địa chắc chắn có thể được thành lập.”
“Lãnh địa gì?”
Bên cạnh vang lên giọng nói của rồng vàng Lavinia: “Mà này, các ngươi làm gì trong Thánh Địa vậy? Có mang thứ gì tốt ra ngoài không?”
Sau khi hắn tốn một lúc lâu mà không thể phá vỡ bức tường, hắn chợt nghĩ lỡ như bức tường là do hai “hi vọng thế giới” làm ra thì sao? Thế là hắn dứt khoát quay trở về đảo rồng, sắp xếp những con rồng khác trông coi ngoài Thánh Địa.
Quả nhiên bây giờ hắn đã chờ được hai người. Rồng vàng đắc ý nghĩ, hắn tính đúng thật.
Ash và Sigourney liếc nhau… Nếu để cho rồng trở thành nhóm đầu tiên đến lãnh địa của họ nghe có vẻ cũng không tệ lắm nhỉ?
Ash giơ bàn tay đang nắm chặt tay Sigourney lên với Lavinia: “Đây.”
Lavinia: “Gì?”
“Tôi mang Sigourney ra.” Ash nghiêm túc nói: “Đây là chìa khóa khống chế thế giới.”
Lavinia: “Ồ?”
Ash cười để lộ lúm đồng tiền cạn, chọn kể vài chuyện trong Thánh Địa cho Lavinia.
Lavinia lắng nghe, biểu cảm của hắn cực kỳ khoa trương và phong phú, giống như đang nghe một câu chuyện ly kỳ không thể tưởng tượng nổi.
Nghe đến sau cùng, cảm tưởng đầu tiên của hắn lại là: “Thế có tính là thế giới ép duyên các ngươi không?” Hắn nhìn hai người, tiếp theo hắn nhớ lại tình trạng ế ẩm của mình gần đây thì càng hâm mộ nói: “Chậc, nhìn các ngươi này, ép duyên cũng được hạnh phúc. Vì sao ta không có một người yêu chỉ định nhỉ?”
Ash cảm thấy bất lực, trọng điểm trong những lời cậu nói nằm ở đây sao?
“Người có thể khống chế thế giới đang đứng trước mặt ta, ta không thể căng thẳng một chút à?” Rồng vàng ho nhẹ một tiếng, sau đó vẻ mặt hắn trở nên nghiêm túc: “Để ta xem phần thưởng thế giới tặng các ngươi được không?”
Sigourney nhướng mi, như ngươi mong muốn.
Lúc này rồng vàng biến mất tại trước mặt họ.
Trong chớp mắt, Lavinia đã xuất hiện trong hang rồng đen và rớt vào đống kho báu.
Rồng đen đang dạy rồng con đen mặt phát ra một tiếng gầm nhẹ: “Lavinia! Đồ ăn trộm vừa nghèo vừa tham, ngươi rốt cuộc muốn làm gì kho báu của ta!”
Lavinia vội vàng chui ra khỏi núi kho báu, nhanh chóng giải thích: “Không phải ta, ta không có! Zeldorf, ngươi bình tĩnh một chút! Ta bị người khác ném tới đây!”
Zeldorf hoàn toàn không tin chuyện hoang đường của hắn.
Tuy trước giờ Lavinia không đứng đắn gì cả, nhưng ít nhất hắn cũng là tộc trưởng của loài rồng, vào những thời khắc quan trọng sức mạnh của hắn cũng rất đáng tin. Sao có ai có thể “ném” hắn tới đây?
“Ta nói thật!” Lúc này Lavinia cũng chấn động, tuy trước đó hắn đã chuẩn bị tâm lý rồi, nhưng khi thật sự cảm nhận mới thấy sức mạnh của đối phương sâu không lường được như vực thẳm.
Trong nháy mắt đó, dường như toàn thế giới đều đứng đối lập mình, những nguyên tố và quy tắc ngày thường hắn điều khiển như cánh tay trở nên lạ lẫm đến đáng sợ, chúng không hề phản ứng với hắn. Dù là lúc ra đời hắn cũng chưa từng có cảm giác yếu ớt không có năng lực phản kháng như thế, Lavinia hoàn toàn không muốn nếm cảm giác đó lần nữa.
Đúng thật là được sinh ra từ nền tảng thế giới.
Lavinia nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc của mình, sự kiêu ngạo của rồng là sự kiêu ngạo nằm trong huyết thống. Nhưng rõ ràng, huyết thống của đứa con của thế giới cao hơn hắn, không cách nào sánh ngang.
Chờ Sigourney và Ash chậm rãi đi tới đó, Lavinia đã giải thích khô miệng với rồng đen, được sự giúp đỡ của rồng con nên hắn mới khó khăn nhận được chút lòng tin của rồng đen.
Khi trông thấy Sigourney và Ash, Lavinia cảm thấy nhẹ nhõm vì được cứu: “Mau lên mau lên, mau nói rõ cho Zeldorf là ngươi ném ta qua đi!” Hắn lớn tiếng nói mình bị ném tới ném lui mà cũng không thấy mất mặt.
Zeldorf lại không nhận ra vấn đề này, hắn hỏi: “Chắc chắn thế giới có thể hợp lại suôn sẻ chứ?” Zeldorf vừa mới nghe được chuyện này từ lời giải thích của rồng vàng, hiển nhiên hắn biết nắm bắt trọng điểm hơn rồng vàng nhiều.
Ash: “Chắc. Khoảng một năm nữa có lẽ thế giới sẽ hợp thành một hoàn toàn.”
Zeldorf thở ra một hơi dài, vẻ mặt thoải mái hơn rất nhiều. Hắn nghiêng đầu nói với Grey: “Một năm sau là em có thể gặp cha mẹ của chúng ta rồi.”
Grey vòng lấy một viên đá quý, vui vẻ “Ngoao” một tiếng, nó muốn cường tráng như anh trai mình vào một năm sau để cha mẹ cũng khen ngợi nó!
“Ash, về lãnh địa mà ngươi nói.” Lavinia cố gắng tìm kiếm cảm giác tồn tại của mình: “Ngươi có thể nói kỹ với ta không?”
Một khi thế giới hợp lại, có lẽ cuộc chiến tranh giữa các chủng tộc lại nổ ra giống như trước khi thế giới chia tách.
Loài rồng từng bị thiệt hại nặng nề vì nó, số rồng trong tộc dần dần giảm bớt, gần như đến mức tuyệt chủng.
Ngay cả con rồng trẻ tuổi gà mờ như hắn cũng được lên làm tộc trưởng của rồng.
Lần này, Lavinia suy nghĩ thông minh hơn, hắn muốn xác định lập trường trước khi cuộc chiến nổ ra. Hắn cũng không muốn bị cuốn vào những cuộc đấu tranh phức tạp tẻ nhạt đó.
Dù có thắng, rồng cũng không có lợi ích gì cả.
Không bằng chọn đứng ở một phe đúng đắn để nằm hóng mát dưới tàng cây, không có chỗ nào yên ổn hơn lãnh địa của những người con thế giới đúng không?