Toàn Thế Giới Đều Cho Rằng Tôi Là Nữ Giả Nam

Chương 8: Váy


Đọc truyện Toàn Thế Giới Đều Cho Rằng Tôi Là Nữ Giả Nam – Chương 8: Váy


Edit: Kidoisme
Đó là một quả bom khói.

Chủ kênh có ID game là Yeran001 theo bản năng thở phào nhẹ nhõm.

Hắn biết người đứng đằng sau tảng đá đang có ý định đột phá vòng vây nên mới dùng khói che chắn, sau khi tính toán chủ kênh cố gắng cảm nhận bước chân của đối phương, định hạ cậu trong một băng đạn cho tiết kiệm.

Tuy rằng đám sương trắng khiến hắn không nhìn rõ người thế nhưng Yeran001 vẫn không dám đi ra ngoài.

Đúng lúc này, hắn nghe thấy đằng xa có tiếng bước chân vọng lại, vội vàng dí họng súng về phía đó rồi xả đạn.

Lúc này Tiết Lan đang đi giữa đống khói, cậu cầm dao đứng yên lặng trong đó, nín thở nghe tiếng bước chân đối thủ.

Khi Yeran001 bắn viên đạn đầu tiên, Tiết Lan nhanh chóng xác định vị trí, vòng sang một bên phi thẳng con dao về phía đó!
Sương mờ dần dần tan đi…!
Mấy người đồng đội phe Tiết Lan đang điên cuồng bắn căn cứ quân địch nghe thấy tiếng súng bèn vội vàng thay đổi hướng nhìn về phía đám khói nhưng không thấy gì, chờ một lúc thì thấy thông báo hiện lên:
Hệ thống: BabyCandy đã hạ Yeran001 [Dao]
Bình luận bùng nổ.

@Newwave: 666666
@Liquor: 6666

(“666!” có cách phát âm giống 溜溜溜 /liùliùliù/, và nghe giống như 牛牛牛 /niúniúniú/ Trong Tiếng Trung, 牛 /niú/ ngoài nghĩa là “con trâu”, “con bò”, còn được dùng như một tính từ với nghĩa “hay”, “giỏi”, “tuyệt vời”)
Sau khi đồng đội bắn nát căn cứ quân địch, trận đấu đã kết thúc với chiến thắng thuộc về đội của Tiết Lan và Đoàn Văn Tranh.

Tiết Lan thu dao về, dưới bầu trời xanh bụi mù, cậu nhìn về phía tảng đá nơi một người đang đứng.

Tiết Lan nhận được ba lời mời kết bạn mới.

Sau khi kết thúc trận đấu, cậu vội vàng mở khung chat nhắn tin cho Đoàn Văn Tranh.

BabyCandy: Cảm ơn.

Đoàn Văn Tranh vẫn đang mở Mic: “Cảm ơn cái gì?”
Trong mic của anh vẫn còn vang tiếng chửi rủa của tên chủ kênh, Đoàn Văn Tranh lập tức cho bé xuống: “Bẩn tai, bạn nhỏ đừng nghe.”

Tiết Lan chẳng quan tâm lắm.

Chỉ cần cậu thắng thì tất cả lời nói tức giận của những người thua cuộc cũng chẳng thay đổi được kết quả.

Tiết Lan cũng không biết có phải mình bị Đoàn Văn Tranh ảnh hưởng hay không, anh càng bảo cậu không nghe thì Tiết Lan càng muốn làm phản, cậu lén lút mở kênh livestream của Yeran001 vừa tìm được trong video lịch sử trận đấu, định xem hắn nói gì.

Vừa vào đến nơi đã nghe thấy hắn mắng chửi.

Tiết Lan vội vàng hạ âm thanh xuống mức thấp nhất để tránh nổ tai, lướt thấy bình luận hoàn toàn là trào phúng Yeran001.

Cậu vốn dĩ chỉ muốn đến nhìn trộm cho biết, nhưng hấp tấp quá lại quên mất mình cũng là một streamer khá hot, cuối cùng vẫn bị người ta phát hiện thông qua nhắc nhở hệ thống.

Sắc mặt chủ kênh trong nháy mắt đen càng thêm đen.

“Nếu không phải tôi vừa chơi vừa live thì căn bản không cho cô có chỗ mà chui! Cô đến khiêu khích cái quỷ gì? Có bản lĩnh đánh với tôi trận nữa!”
“Thắng được một ván thì kiêu, em gái, tôi chờ cô đi đánh chuyên nghiệp đấy.

Hờ hờ, cô nghĩ cô còn có thể may mắn thêm lần nữa à, không có cửa đâu!” Chủ kênh hệt như kiếm được đường thoát, tích cực mỉa mai Tiết Lan: “Thôi đợi đến khi em nhục thì em cứ nhảy trước cho bọn anh một điệu đi? Nếu không thì em rủ thằng kia nhảy cùng, mấy người nói có được không?”
Tiết Lan mở bình luận trên kênh livestream ra, cắn răng gõ chữ:
@BabyCandy: Ba tháng, tôi chờ cậu livestream ăn bàn phím.

Chủ kênh thấy cậu trả lời đang định nói tiếp bỗng nhiên khu bình luận bị một địa chỉ Web chiếm đóng.

Hắn hơi tò mò, theo bản năng click vào đó…!
Trang Web chuyển đến một địa chỉ khác là video được người ta biên tập lại, nội dung là [Góc nhìn thứ nhất của Y tá BabyCandy.]
Toàn bộ video là quá trình cậu tránh thoát trong làn khói sau đó chuẩn xác tìm được vị trí của hắn, một dao trí mạng.

Trong đó cũng có cảnh hắn bắn lung tung trong đạn khói, mờ mịt di chuyển so với sự nhanh nhạy quyết đoán của Tiết Lan như hai mặt của đồng xu, sau đó trơ mắt nhìn đối phương móc ra sau lưng mình, end game.

Hoàn toàn vả mặt những câu hắn đã và đang nói.

Video rất ngắn, nhưng đến khi chủ kênh hiểu được hoàn toàn ý nghĩa của nó thì đã không kịp nữa rồi, hắn nhìn màn hình bị đường link này spam, đưa tay lên muốn cho nó biến mất nhưng không thể, đoạn video này cứ như một lời nguyền ám lên phòng livestream.

Hắn đổ mồ hôi lạnh, lưng dán vào ghế ngồi.


@Tôi đến hóng drama 233( 233 = lol): Nói thật, anh em tự hiểu với nhau.

@Đưa cả thế giới cho người: Đột kích bị Vú em chém chết, ngầu vch.

@Color: Vừa coi live đã cảm thấy em gái chơi tốt rồi…xem góc nhìn thứ nhất của em xong còn thấy em giỏi hơn nữa.

…!
Đến khi trong kênh live hoàn toàn chung một phương hướng thì có một bình luận nhiều like xuất hiện
@Reset0526: Nhân lúc còn tý fame thì nhờ người ta chọn cho hãng bàn phím.

Tiết Lan nhìn chằm chằm bình luận đó, hai mắt sáng ngời.

Trong tai nghe một lần nữa vang lại tiếng nói của Đoàn Văn Tranh.

“Chơi tiếp không?”
Tiết Lan lấy lại tinh thần.

BabyCandy: Không được.

“Giận hở?” Đoàn Văn Tranh bật cười: “Bản lĩnh cãi nhau của em đúng là chán đời, nhưng nếu muốn thì mình tiếp tục dí hắn cũng được?”
BabyCandy: Không…!
BabyCandy: Mai có việc rồi, muốn dậy sớm.

“Được.”
Tiết Lan dừng lại một chút trước bàn phím, cậu nghĩ nghĩ, vẫn quyết định mở miệng:
BabyCandy: Sao anh tin em có thể lấy được mạng hắn?
Đoàn Văn Tranh không trả lời cậu mà hỏi một vấn đề khác: “Vì sao em cảm thấy anh sẽ đi chơi chuyên nghiệp?”
BabyCandy: Vì em thấy anh bắn rất tốt, không ai sánh được.

Đoàn Văn Tranh cười cười: “Chơi tốt là phải đi chơi chuyên nghiệp?”
BabyCandy: Chỉ có chơi chuyên nghiệp anh mới gặp được người mạnh hơn, sau đó lại mạnh hơn nữa.

“Mạnh hơn có gì tốt?”

BabyCandy: Nhưng em muốn mạnh hơn.

BabyCandy: Để trở thành đồng đội của anh.

Đoàn Văn Tranh im lặng thật lâu, lâu đến mức gương mặt của Tiết Lan nóng bừng, vội vàng đánh chữ chào anh qua loa rồi thoát khỏi game.

Sau đó Tiết Lan cũng không đi ngủ, hai mắt cậu mở thao láo nhớ đến lúc Đoàn Văn Tranh tùy tiện chia sẻ video trực tiếp hôm đó, chỉ cần mở ra trang web của trò chơi là có thể nhìn thấy bài viết của anh.

Nhập vào mấy từ ngữ tìm kiếm cơ bản, quả nhiên cậu tìm được trên trang web đó rất nhiều tư liệu sống đáng học hỏi, thậm chí còn có người cắt trận đấu của cậu ra, xếp chung với các đoạn của người khác, tên là [Tuyển tập những thao tác thần sầu trong game.]
Tiết Lan đỏ mặt coi video.

Cuộc sống hiện tại của cậu giống hệt như đang nằm mơ, thế mà cậu lại có cơ hội trọng sinh, có cơ hội hoàn thành ước mơ mà từ bé đến lớn cũng không dám hi vọng —cùng thần tượng Đoàn Văn Tranh đứng chung một đội, tất cả các điều tưởng chừng như vô vọng, cậu chỉ mất vài ngày để thực hiện.

Bình luận video còn có fan cuồng của Ôn Diễn, luôn mồm diss Đoàn Văn Tranh là đồ vô danh, nhưng đa số người xem đều nhìn thấy thao tác tuyệt vời của của anh, thậm chí còn có người phân tích để bắt chước theo.

Tiết Lan nhìn ngó hai bên xé nhau, nhớ đến đoạn tình cảm yêu nhau lắm cắn nhau đau của Ôn Diễn Đoàn Văn Tranh trong tiểu thuyết nhịn không được chờ mong mấy người đang chửi nhau bị nghiệp quật, sau đó lại tôn người ta là CP quốc dân.

Tiết Lan mang theo góc nhìn của tương lai hưng phấn chờ mong đến tình tiết tiếp theo của truyện.

Cậu cẩn thận tải video của mình chơi chung với Đoàn Văn Tranh xuống mới vui vẻ tắt đèn đi ngủ.

Sáng sớm hôm sau.

Tiết Lan sắp vào trại huấn luyện thế nên định đi mua mấy bộ quần áo bình thường.

Vì sao ư? Vì khi cậu mở tủ quần áo ra mới phát hiện.

Đù má! Tất! Cả! Đều! Là! Váy!
Cậu bé Tiết Lan đáng thương bị dọa đến hoài nghi cuộc sống tươi đẹp, cúi đầu nhìn bộ áo ngủ màu hồng phấn, cố gắng tìm lại tam quan đang mờ đi một nửa.

Trước khi vào trại huấn luyện, cậu chính là Tiết Lan, cho nên hay là đi trộm quần áo của baba nhể…Thôi, không có khả năng!
Cậu đã từng ngây thơ cho rằng, ít nhất trong đống này có thể tìm thấy một chiếc hoodie hoặc là một cái quần jean áo sơ mi gì đó…Nhưng cuộc đời mà thuận lợi thì đã không phải là cuộc đời.

Tiết Lan mang một trái tim nguội lạnh đóng tủ quần áo, quyết định lên mạng đặt đồ, sau đó tự sa ngã ngồi trước máy tính cày tài khoản đột kích mới lập được vài hôm.

Một ngày qua đi.

Đến tận hôm sau khi cậu tỉnh lại đã là buổi chiều, cậu nhìn thấy ngày mai chính là ngày báo danh, mở máy tính ra ngó tình trạng đơn hàng.

Số chó là gì? Nhìn Tiết Lan mà xem, quần áo của cậu không thể giao đến đúng ngày!!!
Tình huống số một: mặc váy đi huấn luyện.


Tình huống số hai: Đi mua quần áo con trai thoải mái dễ chịu đi huấn luyện.

Có ngu mới chọn số một nhá!
Tiết Lan lạnh lùng mở tủ quần áo, nhắm mắt lấy đại một chiếc váy liền…!
Cậu đã tìm hiểu kỹ càng, gần nhà mình có một trung tâm thương mại.

Ghét bỏ mặc chiếc váy vào người, Tiết Lan kiếm cho mình một cái mũ lưỡi trai mới chịu đi ra khỏi của.

Cậu cúi gằm mặt chạy nhanh đến trung tâm thương mại, trong lòng tự thôi miên bản thân rằng đi một lúc sẽ không được người quen, cậu chỉ cần đi nhanh thì sẽ..

“Ớ, kia là Tiết Lan hở?”
Âm thanh xa lạ khiến bước chân của cậu cứng đờ, Tiết Lan ngẩng đầu theo bản năng nhìn về phía người nói, chỉ thấy trước cổng trung tâm thương mại có hai bóng người thon dài đang đứng nói chuyện.

Có lẽ người lên tiếng quen biết nguyên chủ, nhưng cậu không quen! Người còn lại—
Là cái mặt to tổ chảng trong tấm poster treo thù lù trên trang web của trò chơi mà Tiết Lan đã nhìn mòn cả mắt:
LGW -Wind, Ôn Diễn.

Ánh mắt hắn chuyển từ người đang nói chuyện với mình qua cậu.

Bốn mắt chạm nhau, Tiết Lan theo bản năng…quay đầu co giò chạy!!!
Cậu vừa trốn vừa hoảng vội vàng chui vào bên trong một quán net mới thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng mà không! Chân trước Tiết Lan vừa thả lỏng, chân sau không biết vì sao Ôn Diễn cũng theo đến đây rồi má!
Chưa kể việc từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến giờ Tiết Lan chưa cho Ôn Diễn được một ấn tượng tốt nào, mà còn nói đến chuyện nguyên chủ thích mặc đồ con gái là một chuyện, Tiết Lan mặc đồ con gái bị người quen nhìn thấy lại là một chuyện khác…!
Thế là gắn tên lửa vào đít chạy tiếp, hoảng loạn chui vào nhà WC của quán net, có người.

Người đó đang đứng trước bồn, hồn nhiên xả lũ.

Tiết Lan còn chẳng kịp nhìn mặt mũi người ra thế nào, vội vàng quay đầu đi chỗ khác: “Xin, xin lỗi…”
Sau đó lại nghĩ, nhầm kịch bản rồi!
Cậu cũng là con trai! Ngượng cái gì mà ngượng!
Tiết Lan tự an ủi bản thân, quay đầu lại muốn giải thích, phía sau lại vang lên tiếng bước chân.

“Chắc em nhìn nhầm chăng? Tiết Lan nhìn anh hầu hết đều nhào đến, chắc không chạy đâu? Mà anh cũng kỳ vậy, tìm làm gì? Thôi…anh cứ từ từ, em đi xả lũ trước.”
Hô hấp của Tiết Lan cứng lại, cậu muốn chạy nhanh tìm một chỗ trốn thì người đàn ông vốn đang khoe tr*m trước mặt lại đột nhiên bắt lấy cổ tay Tiết Lan, kéo cậu vào trong buồng WC riêng, ngăn cách với thế giới bên ngoài.

– —
Kidoisme: Đoán xem anh là ai?.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.