Toàn Giới Giải Trí Đang Đợi Chúng Ta Ly Hôn

Chương 109: Phiên Ngoại 15


Đọc truyện Toàn Giới Giải Trí Đang Đợi Chúng Ta Ly Hôn – Chương 109: Phiên Ngoại 15


Lương Yên đột nhiên dự cảm có chút không đúng, khép chân lại, muốn chuồn đi, cười khan một tiếng: “Cái này, không cần làm phiền anh.”
Lục Lâm Thành ở bên tai cô cười trầm thấp một tiếng, cười đến Lương Yên nhịn không được nổi một lớp da gà.
Bàn tay anh từng chút từng chút kéo đầu gối khép lại của cô ra, sau đó lòng bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve da bắp đùi da nhẵn nhụi.
“Anh muốn phiền phức.”Anh nói.
Tai trắng nõn của Lương Yên nổi lên màu đỏ thật đáng yêu, dúi đầu vào trước ngực anh.
Căn phòng vô cùng kiều diễm.
** ** ***
Sinh nhật 26 tuổi của Lục Lâm Thành rất nhanh sẽ đến.
Tiếp ứng sinh nhật hằng năm của Lục Lâm Thành là hoạt động lớn nhất của hội fan hâm mộ, hội hậu viện chạy quảng cáo ở tàu điện ngầm, chạy quảng ở sân bên ngoài.
Show ánh sáng ban đêm là một hệ liệt hoạt động vì ăn mừng sinh nhật của anh, trong đó có ý nghĩa nhất là lấy danh nghĩa Lục Lâm Thành quyên góp 26 phòng đọc sách cho trẻ em vùng núi, cho thấy fan hâm mộ cũng giống như Lục Lâm Thành nhiệt tình làm công ích.
Lương Yên vì thế rất đau đầu.
Cô muốn tặng cái gì đó tốt tốt a a a a
Cô là bạn gái chính quy có tình cảm đàng hoàng, không thể thua fan hâm mộ quá nhiều.
Lương Yên ngồi ở trên giường, ôm vải oa oa gọi điện thoại cho Khương Mộc xin giúp đỡ.
Khương Mộc kể từ khi biết Lương Yên cùng Lục Lâm Thành xác định tình cảm về sau đã cảm thấy cô gái này đã từ bỏ trị liệu, mặt lạnh lùng mặt: ” đồng hồ nổi tiếng xe sang trọng đồ xa xỉ tùy tiện đưa một cái là được rồi.”
Lương Yên: “…!.

.

.”
“Anh biết rõ em mua không nổi, anh có phải châm chọc em hay không.”
Khương Mộc: “Lục Lâm Thành không cho em tiền sao? Một món hàng xa xỉ có thể mua được chứ, cậu ta keo kiệt như vậy à?”
Lương Yên níu lấy mảnh vải: “Không có, em không muốn dùng tiền của anh ấy.” Lục Lâm Thành cho cô một tấm thẻ, nhưng Lương Yên đặt vào ví, không động vào nó, nếu như dùng tiền của cô mua quà tặng, Lương Yên cảm thấy Lục Lâm Thành khẳng định sẽ chướng mắt cô mua quà rẻ tiền.

Lương Yên: “Xin anh giúp em một chút đi, anh cũng là đàn ông khẳng định biết đàn ông thích gì.”
Khương Mộc thở dài một hơi: “Mặc kệ là cái gì, có tâm liền tốt rồi.

Đương nhiên, biết cậu ta thích gì, hợp ý là tốt nhất.”
“Vâng.” Lương Yên cái hiểu cái không gật đầu.
Khương Mộc đột nhiên bổ sung một câu: “Đúng rồi, tuyệt đối đừng đưa cái gì hạc giấy ngôi sao, tuyệt đối đừng đưa!”
“Biết rồi, em cũng không ngốc.” Lương Yên cười.
Trước kia khi còn bé đọc tiểu thuyết thường xuyên có nhân vật nữ chính tự tay xếp chín trăm chín mươi chín hạc giấy đưa cho bạn trai, bạn trai còn cảm động ào ào.

Ngay lúc đó Lương Yên chỉ lắc đầu, nghĩ bạn học nam đưa cho cô chín vạn chín ngàn chín trăm chín mươi chín con hạc giấy cô cũng không cảm giác, thứ này còn không bằng một bữa cơm no.
Chỉ là Khương Mộc nói muốn hợp ý, vậy Lục Lâm Thành thích gì?
Lương Yên không đoán ra được.
Cô mặc dù cùng Lục Lâm Thành có tình yêu nồng nhiệt, nhưng cảm thấy Lục Lâm Thành ngoại trừ diễn xuất ngoài ra không đặc biệt thích cái gì, bình thường không quay phim thi chính là đọc sách suy nghĩ kịch bản, ngay cả game trong điện thoại cũng không chơi.
Cho đến khi Lương Yên trùng hợp phát hiện trong phòng khách sạn của Lục Lâm Thànhmột tấm hình nhóm nhạc nữ mới xuất đạo siêu nổi gần đây, poster và album của Thiếu Nữ Sao Trời.
Lương Yên cầm album mới của Thiếu Nữ Sao Trời: “…!.

.

.”
Không nghĩ tới Lục Lâm Thành nhìn bề ngoài đàng hoàng mang dán vẻ cán bộ kỳ cựu, không nghĩ tới vậy mà lại thích loại thần tượng thanh xuân mỹ lệ nhảy nhót hát hò?
Lương Yên liếc mắt.
Trạch nam tốt.
Muộn tao tốt.
Tốt.


.

.
Lương Yên tưởng tượng ra Lục Lâm Thành đối tinh không thiếu nữ chín cái xinh đẹp muội muội lộ ra một loại nào đó thần bí mỉm cười biểu lộ, sợ run cả người.
Lương Yên cẩn thận từng li từng tí đem tinh không thiếu nữ album thả lại chỗ cũ.
Nếu biết Lục Lâm Thành là fan của Thiếu Nữ Sao Trời, vậy thì dễ rồi.
Ca khúc chủ đề của Thiếu Nữ Sao Trời là «Cheer Up! » gần đây rất hot, ở chỗ nào cũng có thể nghe được tiếng ca ngọt ngào động lòng người của nhóm nhạc nữ này, nhìn thấy các cô ấy tràn đầy sức sống nhảy múa, thế là Lương Yên cảm thấy mình đưa thứ gì Lục Lâm Thành có thể sẽ không thích, còn không bằng, ách, nhảy cho anh bài hát của nhóm nữ anh thích nhất.
Động tác vũ đạo «Cheer Up! » nhìn thì đơn giản, rất dễ học, nhưng kỳ thật muốn nhảy tốt cũng không dễ dàng.

Không chỉ có cường độ vũ đạo vô cùng, Thiếu Nữ Sao Trời lúc nhảy còn nở nụ cười ngọt ngào cũng là vũ khí để họ hút fans hâm mộ.
Lương Yên trước kia ở trường thể thao chuyển tới ban nghệ thuật có học qua khiêu vũ, về sau ở đại học cũng có học một khóa hình thể.

Toàn bộ động tá của «Cheer Up! » muốn nhớ rất dễ, cô phát hiện động tác vũ đạo còn khá ổn, nhưng khi cô nhảy múa liền quên biểu cảm, nếu không để mặt nghiêm thì là tươi cười rất miễn cưỡng.
Nhưng mà rất khéo, gần đây vai nữ chính Yến Ẩm Hí mà cô diễn thế thân, trong đó có cảnh nữ chính khẽ múa kinh diễm, nữ chính chỉ cần quay mặt khi múa, Lương Yên sẽ quay ở phần bối cảnh, độ khó của động tác vũ đạo phía sai rất khó, đoàn làm phim cố ý mời chuyên gia vũ đạo chuyên nghiệp để hoàn thành.
Lương Yên phát hiện lúc diễn viên vũ đạo thay nữ chính múa, biết rõ mình chỉ là múa thay không lộ rõ mặt, nhưng mỗi một tâm trạng đều rất đúng chỗ, ánh mắt cùng dáng múa phối hợp vừa đúng.
Lương Yên đặc biệt khiêm tốn đi học hỏi một chút.
Diễn viên vũ đạo: “Biểu cảm khi khiêu vũ chính là linh hồn, cô phải đem mình hòa cùng vũ đạo thể hiện tâm trạng tình cảm vào trong đó, ví dụ như nữ chính trong phim dáng múa nhẹ nhàng linh động, là vì nam chính mà nhảy, chính là tưởng tượng cô đang nhảy trước mặt người mình thích, đặt mình vào nhân vật đó mà thể hiện tình cảm.”
Lương Yên nhẹ gật đầu, về đến nhà, bày một con gấu bông trên mặt đất, đem nó tưởng tượng thành Lục Lâm Thành, lại biểu diễn một lần.
Sau đó Lương Yên xem chiếu lại phát hiện mình có một mặt ẩn tình, cô không cần phải quản lí biểu tình, gương mặt mỉm cười cùng ánh mắt yêu thương tự nhiên sẽ hiện ra.
Ngày sinh nhật của Lục Lâm Thành trải qua ở đoàn phim, fans hâm mộ đến thăm ban sẽ ở đoàn phim cùng cắt bánh kem, đến ban đêm sau khi kết thúc công việc, đoàn làm phim sẽ làm chủ đi ăn tiệc mừng sinh nhật cho anh, Lục Lâm Thành lại từ chối, cười cười nói mình còn có việc khác.
Lương Yên đã sớm hẹn với anh tối hôm nay, rất bá đạo nói với anh sinh nhật này nếu như để cô một mình cô sẽ tức giận.
Lục Lâm Thành kỳ thật rất thích lúc Lương Yên tức giận hai má phồng lên, giống con cá nóc nhỏ, đáng yêu đến nỗi làm cho người ta muốn nhéo một cái, nhưng thấy khó có khi cô được lên mặt, anh thuận thế dỗ con mèo nhỏ này đồng ý.

Lúc Lục Lâm Thành về phòng, Lương Yên đang đợi anh, cô đã mua bữa ăn, trên bàn có vài món anh thích ăn, ngoài ra còn có một cái bánh kem.
“Anh đã về rồi.” Lương Yên cười hì hì đi đến.
Hai người ăn cơm xong, Lương Yên đốt nến trên bánh kem sau đó tắt đèn, tranh thủ thời gian để Lục Lâm Thành cầu nguyện.
Lục Lâm Thành đột nhiên nhíu mày: “Em không hát chúc mừng sinh nhật anh hả?”
Lương Yên: “…!.

.

.”
Cho nên phải làm sao để nói với anh cô mù âm nhạc sợ hát lên anh sẽ sợ chết mất.
Bất quá may mắn là Lục Lâm Thành cũng không hỏi nhiều, nhìn cô có chút do dự cũng không kiên trì hỏi, cầu nguyện xong liền thổi ngọn nến.
Sau đó anh chỉ ăn một miếng bánh kem rồi không ăn tiếp nữa tập trung tinh thần nhìn hành động tiếp theo của cô.
Tất cả mọi thứ đêm nay đều là cô làm.
Nếu như không đoán sai, tiếp theo chính là đưa quà sinh nhật.
Lục Lâm Thành rất hiếu kì Lương Yên sẽ tặng quà gì cho anh.
Theo tính tình của Lương Yên, anh không đoán ra được.
Lương Yên chờ Lục Lâm Thành thổi xong ngọn nến thì mở đèn, ngồi trở lại chỗ của mình.
“Cái bánh kem đó, là em làm.” Lương Yên chỉ vào bánh sinh nhật của Lục Lâm Thành.
Lục Lâm Thành “Ừ” một tiếng, đột nhiên cảm thấy cái bánh này so vừa rồi ăn ngọt hơn một chút.
“Còn có gì nữa?” Anh nhìn cô hỏi.
Khuôn mặt nhỏ của Lương Yên đỏ lên, biết anh muốn quà tặng khác, một cái bánh kem nhất định không thể thỏa mãn được.
“Vậy anh từ từ đã.” Lương Yên đột nhiên đứng lên, đứng cách anh ba mét.
Lục Lâm Thành vốn cho rằng cô sẽ cầm hộp quà ra, lại trông thấy Lương Yên đứng cách xa, đang cầm điện thoại làm gì đó.
Làm cái gì vậy?
Anh hơi nhíu nhíu mày.
Chỉ thấy Lương Yên thao tác điện thoại xong, để ở một bên.

Ngay sau đó, tiếng ca của Thiếu Nữ Sao Trời ngọt ngào đầy sức sống vang lên.


Lương Yên bắt đầu nhảy
Lục Lâm Thành có chút giật nảy mình.
Lương Yên nhìn thấy Lục Lâm Thành tựa hồ có chút kinh ngạc, sửng sốt một chút.

Nhưng trên mặt vẫn nở nụ cười, hoàn chỉnh nhảy xong toàn bộ.
Nhưng mà Lục Lâm Thành cũng chỉ có xíu kinh ngạc, liền nhìn dáng múa của Lương Yên nở nụ cười.
Động tác vũ đạo «Cheer Up! » vừa nũng nịu bán manh lại vừa tỏa sức sống, phối hợp với biểu cảm thẹn thùng lúc Lương Yên nhìn thấy anh càng làm người ta không thể dời mắt nổi.
Sân khấu của Thiếu Nữ Sao Trời từ trước đến nay mang đến cho fans hâm mộ một cảm xúc tích cực, Lương Yên cũng giống như thế, cô nhảy rất happy, Lục Lâm Thành cũng cười ôn nhu.
Lương Yên nhảy xong thở nhẹ, làm xong dáng ending pose tay thỏ.

Nhìn Lục Lâm Thành, đột nhiên lại tăng thêm một động tác, hai tay đỉnh đầu dựng lên một trái tim lớn, tâm tư thiếu nữ tỏ tình hết sức rõ ràng.
Lương Yên bị anh nhìn chằm chằm bắt đầu thẹn thùng, đi qua: “Em không có chuẩn bị quà gì khác, đây là quà sinh nhật.”
Lần đầu tiên Lục Lâm Thành nhận được quà như thế này, cảm thấy cô nhảy bài hát đang hot gần đây, phố lớn ngõ nhỏ đều bật, ôm chầm lấy cô: “Cảm ơn.”
Lương Yên cười.
Lục Lâm Thành: “Bài hát này có phải rất hot không ? Ai hát vậy?”
Lương Yên nghe xong đột nhiên ngẩng đầu một cái, nhìn Lục Lâm Thành: ? ? ?
Lục Lâm Thành cũng không hiểu vì cái gì Lương Yên nhìn anh như vậy nghi hoặc: “Làm sao?”
Lương Yên có chút mơ hồ: “Anh không phải fan của Thiếu Nữ Sao Trời sao? Làm sao không biết bài hát của họ?”
Cho nên cô mới nhảy bài hát của Thiếu Nữ Sao Trời cho anh a.
Lục Lâm Thành: “Cái gì thiếu nữ?”
Lương Yên lập tức ý thức được ở trong đó khẳng định có hiểu lầm gì đó, có album thì thế nào, người khác tặng cũng có khả năng, Lục Lâm Thành làm sao giống mấy trạch nam thích Thiếu Nữ Sao Trời chứ.
Lương Yên có chút thất vọng, mình luyện tập lâu như vậy, thì ra cũng không hợp ý.
Cô ủ rũ cúi thấp đầu: “Thì ra anh không thích Thiếu Nữ Sao Trời.”
Lục Lâm Thành thấy được dáng vẻ thất vọng của cô nàng hơi sững sờ, sau đó đưa tay xoa xoa cái ót:
“Thế nhưng anh thích em.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.