Toàn giới giải trí đang chờ chúng ta ly hôn

Chương 96


Bạn đang đọc Toàn giới giải trí đang chờ chúng ta ly hôn – Chương 96:

 
Thời gian trong đêm động phòng hoa chúc vô cùng quý giá, dĩ nhiên Lục Lâm Thành sẽ không chịu lãng phí một giây phút nào cả.
 
Cuối cùng Lương Yên không thể nào chống đỡ được nữa nói hết lời cũng vô dụng, nghĩ đến tư thế đi đường ngày hôm sau, không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt lại, làm một chuyện vô cùng xấu hổ.
 
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lục Lâm Thành đột nhiên cứng đờ, sau đó rên lên một tiếng, cuối cùng tựa như đang trút giận cúi người cắn lên bả vai trắng nõn của cô.
 
Lương Yên lắng nghe tiếng hít thở nặng nề của người đàn ông nằm bên cạnh mình, rốt cuộc cũng yên tâm chìm vào giấc ngủ say sưa.
 
Ngày hôm sau, Lương Yên tỉnh dậy rất muộn, Lục Lâm Thành bình thường có thói quen dậy sớm cũng hiếm khi nằm cùng cô ngủ đến tận trưa, không rời giường trước.
 
Lương Yên ngáp một cái thức dậy trong vòng tay anh.
 
Cô đưa tay dụi dụi mắt, nhìn thấy Lục Lâm Thành đang một tay ôm cô một tay chơi cầm điện thoại.
 
Lương Yên chẹp chẹp miệng, cũng chậm rãi ghé mắt nhìn vào màn hình điện thoại Lục Lâm Thành.
 
Sau khi tỉnh ngủ đầu óc vốn dĩ vẫn còn đang mơ mơ màng màng ngay lập tức giật mình một cái.
 
Cái gì đây???
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Đồng hồ bấm giờ???
 
Phía trên ghi lại thời gian tối hôm qua, còn lâu hơn rất nhiều so với lúc anh đưa cho cô nhìn.
 
Khuôn mặt Lương Yên trong nháy mắt trở nên ửng đỏ, từ trong chăn vươn tay ra cướp điện thoại di động của anh: “Lục Lâm Thành! Anh có cần đến mức phải thế không???’’
 
Lòng dạ người đàn ông này thật đúng là quá nhỏ nhen, không phải  bị fan hâm mộ nghi ngờ mình chỉ có năm phút thôi sao, đến nỗi phải dùng đồng hồ tính giờ à! Anh có biết xấu hổ không vậy??
 
Lục Lâm Thang đè chặt điện thoại di động xuống dưới người mình, giữ lấy cánh tay nhỏ nhắn của Lương Yên, nghiến răng: “Đến mức như thế nào?’’
 
Đây là chuyện lớn liên quan đến mặt mũi lòng tự tôn của một người đàn ông đấy, bị người ta nghi ngờ về phương diện kia, dĩ nhiên người không tim không phổi như Lương Yên sẽ không thể hiểu được rồi.
 
Lương Yên hầm hừ, đột nhiên nghĩ đến việc Lục Lâm Thành mới sáng sớm đã bắt đầu nhìn đồng hồ bấm giờ, trong lòng chợt run lên.
 
“Lục Lâm Thành, không phải anh… Anh còn muốn đăng Weibo đấy chứ?’’
 
Lương Yên càng nghĩ càng cảm thấy rất có khả năng này, bị dọa lập tức bật dậy từ trên giường, ngón tay trắng nõn run rẩy chỉ về phía anh, vẻ mặt hoảng hốt: “Anh anh anh, nếu như anh đám đăng lên mạng, em… Em cũng dám ly hôn với anh!!’’
Chuyện năm mươi phút trong buổi phát sóng lần trước truyền ra ngoài cô đã rất rất xấu hổ đến mức hận không thể tìm được một lỗ chui vào, cũng may lúc đó không nghe không thấy được bất cứ thứ gì mới có thể một mực phủ nhận, bây giờ lại chạy đi phát Weibo cho thiên hạ xem, không bằng cô trực tiếp chết đi vì quá xấu hổ cho rồi.
 
Lục Lâm Thành không nói muốn đăng hay không muốn đăng gì đó, chỉ theo cô ngồi dậy, bắt lấy ngón tay nhỏ bé đang chỉ về phía mình của Lương Yên, cười nói: “Vậy em nên làm gì bây giờ?’’
 
Lương Yên hít một hơi thật sâu, để đề phòng Lục Lâm Thành nhất thời xúc động đăng lên, nhẫn nhục gánh trọng trách cao cả, chủ động chui vào lồng ngực người nào đó thân mật ôm.
 

“Ông xã…’’ Giọng nói cô ỏn ẻn ẻo lả đến mức ngay cả chính bản thân mình cũng không thể nghe lọt tai, cả người nổi một lớp da gà.
 
Đây là lần đầu tiên Lương Yên gọi “ông xã”, Lục Lâm Thành nghe thấy, trong lòng hạnh phúc tựa như đang nở hoa, khóe miệng nở một nụ cười dịu dàng.
 
Lương Yên tùy tiện ngồi trên đùi Lục Lâm Thành, tựa cằm trên bả vai anh, tiếp tục nhẫn nhục, cắn lỗ tai nũng nịu nói: “Em biết ông xã của em chắc chắn không chỉ có năm phút thôi đâu, em cũng đau lòng lắm, ông xã đừng quan tâm đến người khác nói như thế nào được không?’’
 
Lương Yên rất ít khi tỏ ra nũng nịu thế này, mặc dù kỹ thuật không thực sự trơn tru thành thạo nhưng Lục Lâm Thành nghe được lại vô cùng hưởng thụ, ôm chặt vòng eo nhỏ nhắn của cô khẽ cười: “Được.”
 
Lương Yên chôn mặt vào trên người anh, bàn tay âm thầm siết chặt nắm đấm nhỏ, cực kỳ xấu hổ.
 
Cả đời này cô chưa bao giờ phát ra những âm thanh ỏn ẻn ẻo lả như vậy cả.
 
Vài tiếng gọi “Ông xã” lấy lòng cũng khiến cô không nhịn được âm thầm khinh bỉ chính mình.
 
Lương Yên lặng lẽ ngẩng đầu nhìn Lục Lâm Thành đang hưởng thụ tiếng gọi nũng nịu này.
 
Tiếp tục siết chặt quả đấm nhỏ, quyết định.
 
Một ngày nào đó, Lương mỗ em nhất định sẽ khiến anh phải gọi một tiếng ba.
 
** ***
 
Bộ phim điện ảnh đầu tiên của Lương Yên sau khi kết hôn –“Trường An yêu sát” bắt đầu công chiếu đúng dịp Tết Nguyên Đán, hiệu ứng tinh xảo đẹp mắt, bối cảnh hoành tráng rộng lớn, danh tiếng phòng bán vé không tầm thường, nhưng điều để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng khán giả nhất của bộ phim có lẽ là nàng hoa khôi xinh đẹp xứ Nam phủ do Lương Yên đảm nhận.
 
Tiểu hoa đang ăn khách Lương Yên dựa vào sự nổi tiếng của bộ phim “Tiên Quân động lòng người” lần đầu tiên lấn sân sang màn ảnh rộng, nàng hoa khôi xứ Nam phủ vốn chỉ là một bình hoa chịu trách nhiệm xinh đẹp và tô điểm cho nhân vật chính nhưng lại được Lương Yên khắc họa vô cùng sâu sắc. Trong phim, Lương Yên không chỉ chịu được sự khảo nghiệm và thử thách của màn ảnh rộng về giá trị nhan sắc mà hình ảnh cô ôm chiếc đàn tỳ bà vào trong ngực nhẹ nhàng khảy đàn dưới cảnh đêm trăng thanh gió mát đã trở thành một bức tranh kinh điển trong lịch sử phim điện ảnh. Để phù hợp với hình tượng nàng hoa khôi yêu mị quyến rũ, cách tạo hình trang điểm cũng khá vô lý và táo bạo, nhưng vẫn đẹp đến mức chỉ cần liếc mắt một cái, cười một tiếng đều có thể trực tiếp cắt xuống làm ảnh tạp chí. Ngoài những thứ này ra, kỹ năng diễn xuất ở dòng phim điện ảnh của Lương Yên cũng biết tròn biết méo, một nhân vật vốn dĩ chỉ là một bình hoa không hơn không kém nhưng khi xuất hiện trong phim lại mang đến cho khán giả tràn ngập cảm xúc. Mặc dù với thời lượng hạn chế, bộ phim không thể giải thích rõ ràng nhưng chỉ cần nàng đứng ở nơi đó nhìn về phía bạn, trong ánh mắt ấy tựa như mãi mãi có điều gì muốn nói, kể lể những ai oán của nàng, tình yêu của nàng và sự lạnh lùng của nàng.
 
Còn Lục Lâm Thành, sau khi hoàn thành xong khóa học bồi dưỡng đạo diễn ở Học viện Điện ảnh cuối cùng cũng đã quay bộ phim đầu tiên của mình với vai trò là một người đạo diễn. Nghe nói bộ phim đầu tiên của anh thuộc thể loại tình cảm gia đình ruột thịt ấm áp và triết lý, mặc dù công tác giữ bí mật vô cùng nghiêm ngặt nhưng từ kịch bản tóm tắt được lập hồ sơ gửi về Cục Quản lý Phát thanh, Điện ảnh và Truyền hình để đánh giá kiểm duyệt cũng khiến mọi người vô cùng mong chờ, không biết tác phẩm mà Lục Lâm Thành gửi đến cho tất cả khán giả sẽ  như thế nào.
 
Một bên là nam nghệ sĩ đa tài đa năng Lục Lâm Thành, một bên là tiểu hoa khí thế rào rạt mạnh mẽ tiến lên Lương Yên, sự nổi tiếng của hai người tăng nhanh theo cấp số cộng cuối cùng tạo thành một cặp vợ chồng quốc dân số một trong làng giải trí.
 
Một người lần đầu tiên đảm nhận vai trò đạo diễn điện ảnh đang ở trên phim trường quay phim, một người mới ra mắt trong màn ảnh rộng với năng lực thần kỳ, ngay khi tất cả mọi người đều đang chờ đợi hai vợ chồng nhà này đại sát tứ phương thì đột nhiên có hai bức ảnh nổ ra trên mạng.
 
Nghe nói trong phim trường phim điện ảnh mới của Lục Lâm Thành,  Lương Yên với đôi giày xăng đan đế bằng màu trắng phối hợp với chiếc váy suông màu xanh lá mỡ bò đang hot trong thời gian gần đây, màu sắc kén chọn dễ dàng lộ rõ khuyết điểm đối với người bình thường này mặc trên làn da trắng ngần tựa như phát sát của Lương Yên khiến bức ảnh như được tăng thêm bộ lọc chỉnh sửa, hoàn toàn phô bày ngoại hình vượt trội của người nghệ sĩ so với các nhân viên làm việc phía sau cô.
 
Chỉ là hai bức ảnh này không phải chỉ để mọi người thưởng thức chiếc váy xinh đẹp mà điểm mấu chốt là trong hình, Lương Yên đang đi về phía trước, ngược theo chiều gió khiến chiếc váy bó sát vào người, mặc dù bụng dưới không được xem là quá nhô ra, nhưng nhìn rất rắn chắc, có vẻ như hơi không ăn khớp với chân tay mảnh khảnh của cô.
 
Chỉ cần là những nữ nghệ sĩ đã kết hôn trong làng giải trí này, bất cứ động tĩnh nào nơi bụng đều sẽ nhận được sự chú ý đặc biệt. Các phương tiện truyền thông và cư dân mạng giống như dì Bảy cô Tám xung quanh mỗi người, mọi lúc mọi nơi vẫn luôn nhìn chằm chằm vào bụng của bạn, cách một khoảng thời gian sẽ lan truyền tin đồn người nào đó bị nghi ngờ đang mang thai, sau khi bị vả mặt, lắng xuống một thời gian lại bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy truyền đi, trở thành tin đồn kinh nguyệt* trói chặt lấy các nữ minh tinh đã kết hôn.
 
(*Tin đồn kinh nguyệt: Tin đồn theo chu kỳ đến rồi đi tựa như kinh nguyệt.)
 
Nhưng từ sau khi Lương Yên kết hôn với Lục Lâm Thành, những tin đồn kinh nguyệt về việc mang thai như thế này rất ít.
 
Chủ yếu là do trước đó lúc còn chưa kết hôn những chứng cứ chứng minh mình không mang thai mà Lương Yên đưa ra có sức thuyết phục vô cùng mạnh mẽ, sau khi xảy ra tai nạn giao thông tỉnh lại vẫn không quên đăng bức ảnh chụp cô mặc chiếc váy bỏ sát người hở eo trước tai nạn để bác bỏ tin đồn, quả thực là vừa chua xót lại vừa cảm động.
 
Người ta cũng đã như vậy rồi, động một chút là lan truyền Lương Yên đang mang thai thực sự nhàm chán biết bao nhiêu.

 
Vì thế lần này, khi bức ảnh chụp bị gió thổi để lộ bụng hơi nhô ra của cô bị tuôn ra ngoài, không chỉ fan hâm mộ không tin mà ngay cả những người qua đường thích ăn dưa nhất cũng bày tỏ không tin.
 
[Tôi nói này, mấy người ngày ngày cứ nhìn chằm chằm vào bụng người ta rồi lãi nhãi mang thai gì đó không thấy chán à?]
 
[Bây giờ sự nghiệp của Lương Yên đang trong giai đoạn phát triển bứt tốc, sao có thể mang thai được.]
 
[Đúng vậy, đúng vậy, cái bụng kia rõ ràng là mới cơm nước xong xuôi thôi mà.]
 
[Bụng và chân tay không hài hòa ăn khớp với nhau thì sao chứ, đầy người chỉ béo bụng đấy thôi.]
 
[Giày đến bằng thì sao, có phải là đi catwalk hay tham dự thảm đỏ event gì đó đâu, chẳng lẽ các nữ minh tinh không thể đi giày đế bằng trong các hoạt động cá nhân à, cứ đi là y như rằng lại gào thét ầm ĩ đang mang thai.]
 
[Bụng của Lương Yên như vậy mà cũng có thể bảo là đang mang thai, vậy thì của tôi chắc đã hơn mấy tháng rồi cũng nên!]
 
[Hu hu hu cái váy này đẹp quá đi mất, tôi cũng muốn một cái, cần link đặt hàng!!]
 
[Tỉnh lại đi, những kiểu dáng và màu sắc như thế này chỉ có làn da và vóc dáng của Lương Yên mới “cân” được thôi, người bình thường như chúng ta vẫn nên quên đi thì hơn.]
 
[Nhưng mà thực sự quá đỉnh!!]
 
Vì thế tài khoản marketing nào đó đăng mấy bức ảnh nghi ngờ Lương Yên đang mang thai, nhưng cuối cùng sự chú ý của mọi người lại tập trung lên chiếc váy xinh đẹp trên người cô, thậm chí hot search nghi ngờ Lương Yên đang mang thai còn không cao bằng hot search chiếc váy màu xanh mỡ bò của cô.
 
Tài khoản marketing: … … …
 
Tài khoản marketing gây  xôn xao dư luận lần này con mẹ nó thực sự quá mất mặt!!
 
** ** ** ***
 
Trong nhà, Lương Yên nhìn thấy bức ảnh chụp kia, sau đó lại cúi đầu xuống nhìn bụng hơi nhô ra của mình.
 
Lương Yên đưa tay sờ sờ, trong lòng cảm thấy hơi phức tạp.
 
Cô nên cao hứng hay mất hứng đây???
 
Các nữ minh tinh khác không mang thai nhưng hàng tháng đều phải đối mặt với tin đồn mang thai, chỉ có cô, rõ ràng đang mang thai, ngay cả bức ảnh chứng minh bụng hơi nhô ra cũng đã bị chụp được, thế mà mọi người lại cứ thế tin chắc cô không mang thai.
 
Trước khi kết hôn Lục Lâm Thành và cô vẫn luôn dùng các biện pháp tránh thai an toàn, sau khi kết hôn cô biết trong lòng anh rất muốn có đứa nhỏ, mình cũng không bài xích, vì thế không làm các biện pháp gì đó nữa, cứ thuận theo tự nhiên là được rồi.
 
Hai tháng trước cô kiểm tra thì phát hiện que thử thai hai vạch.
 
Rút kinh nghiệm từ bài học lần trước, lần này cô thậm chí còn dùng ba que thử thai khác nhau để thử, tất cả đều hai vạch, sau đó lại đi với Lục Lâm Thành đển hai bệnh viện, kết quả kiểm tra đều là đang mang thai, cuối cùng mới thả lỏng tinh thần, chắc chắn trong bụng có đứa nhỏ.
 

Theo như kế hoạch ban đầu thì tháng sau cô sẽ phải tham gia vào đoàn làm phim mới quay phim, sau khi biết mình đang mang thai lập tức đẩy lùi lại, chỉ nhận những quảng cáo và chương trình tạp kỹ nhẹ nhàng thoải mái, yên tâm dưỡng thai.
 
Ngoại trừ bộ phim công sở gây dựng sự nghiệp kia ra thì cô vẫn còn một bộ phim tích trữ khác cho nên cũng không cần phải lo lắng về việc sẽ biến mất trước mặt khán giả quá lâu trong thời gian mang thai.
 
Liên quan đến chuyện mang thai này, cô và Lục Lâm Thành đã thống nhất sau ba tháng, nếu như có ai đó chụp được sẽ thuận thế thông báo tin mừng cho tất cả mọi người, kết quả bây giờ chụp cũng đã chụp được rồi, thế mà cô và Lục Lâm Thành còn chưa kịp thừa nhận thì fan hâm mộ và người qua đường đã đồng thời lên tiếng nhanh chóng phủ nhận giúp bọn họ.
 
Cho nên tình huống này hơi lúng túng khó xử…
 
Lương Yên lại sờ sờ lên bụng mình, phồng má.
 
Cũng đã hơn bốn tháng sắp năm tháng rồi, nhưng vì cô gầy nên cũng không lộ rõ dấu hiệu đang mang thai, bụng chỉ hơi nhô ra một chút mà thôi, vẫn chưa thể nhìn ra được gì.
 
Mấy ngày nay cô đều mơ hồ cảm nhận được thai động, chỉ là còn rất nhỏ, giống như đang có người nào thổi bóng bóng trong bụng vậy.
 
Nhưng đây cũng không phải điều quan trọng nhất, bên ngoài như thế nào cứ để mặc Lục Lâm Thành lo nghĩ đi, Lương Yên đứng dậy đi đến trước tủ lạnh, ngồi xuống, ở trong góc xó xỉnh của tầng dưới cùng ngăn đông lạnh móc là một hộp kem Haagen Dazs nhỏ nhất.
 
Hai ngày trước cô đi khám thai định kỳ thì bác sĩ nói lượng đường huyết trong thời gian mang thai của cô hơi cao, thuốc thang gì đó vẫn chưa phải dùng, chỉ cần bình thường ăn uống chú ý một chút, không thể ăn đồ ngọt, chờ lần sau đi khám lại nếu như lượng đường huyết đã được không chế ở mức cho phép thì không sao.
 
Lục Lâm Thành nghiêm túc lắng nghe lời dặn dò của bác sĩ, về nhà lập tức tịch thu tất cả các đồ ngọt đồ uống, còn có kem ly nằm trong ngăn tủ lạnh lẽo cũng bị lấy đi.
 
Lương Yên vô cùng chua xót nhìn hộp kem Haagen Dazs trong tay mình, một hộp nhỏ như thế này nhưng khó khăn lắm cô mới có thể giấu Lục Lâm Thành len lén giấu đi đấy.
 
Có lẽ là do các kích thích tố trong thời gian mang thai, trước kia cô rất thích ăn cay, thích ăn nồi lẩu không cay không vui, nhưng sau khi mang thai lại đột nhiên đổi khẩu vị sang ăn những món ngọt, mang thai dĩ nhiên muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, kết quả vừa mới mua một đống bánh quy bánh ngọt kem ly về cất trong nhà, một chuyến đi khám thai về bác sĩ lại bảo không được ăn.
 
Trong lúc mang thai cảm giác muốn ăn nhưng lại không được ăn thực sự rất rất hành hạ người, thậm chí Lục Lâm Thành còn mời chuyên gia dinh dưỡng về giám sát chặt chẽ chế độ ăn uống của cô, những thứ khác vẫn có thể dùng xylitol* với liều lượng thích hợp, nhưng chuyện kem ly khiến người ta thèm đến phát điên này, dùng xylitol cũng vô ích mà thôi.
 
(*Xylitol là một rượu đường sử dụng như một chất làm ngọt.)
 
Lương Yên đã đọc rất nhiều chia sẻ về thay đổi khẩu vị trong thời gian mang thai của những bà mẹ khác, có người thích ngửi mùi xăng, có người muốn ăn kem đánh răng, cô cũng chỉ muốn ăn kem thôi mà, đã là bình thường nhất trong số đó rồi đấy.
 
Lương Yên ngồi ở bàn ăn, mở hộp kem ly còn bốc hơi lạnh trong tay lên, cầm một thìa sắt nhẹ nhàng cạo một lớp trên bề mặt, sau đó dè dặt từng li từng tí cho vào trong miệng, từ từ nhắm mắt hưởng thụ hương vị kem ly khiến cô phát điên này.
 
Chính bản thân Lương Yên cũng cảm thấy vô cùng có lỗi, cô không thể ăn kem, nhưng cô lại thực sự rất thích rất muốn ăn, ăn xong một muỗng nhỏ đầu tiên, nhìn hộp kem ly nhỏ trước mặt, đột nhiên bật khóc thành tiếng.
 
Lương Yên lại múc một muỗng kem cho vào trong miệng, vừa ăn vừa khóc.
 
Tại sao cô mang thai lại lượng đường huyết hơi cao, tại sao biết rõ lượng đường huyết của mình hơi cao cô lại muốn ăn kem, tại sao biết rõ làm như thế này không tốt nhưng sao cô lại không nhịn được muốn ăn vụng thế này.
 
Lương Yên cố gắng kiềm chế, kiềm chế, kiềm chế, nghĩ đến đứa con trong bụng, nghĩ đến lượng đường chứa trong hộp kem này, cuối cùng ngay cả hộp kem Haagen Dazs nhỏ nhất cũng không ăn hết, tổng cộng chỉ múc một ít thạch hoa quả nhỏ trong hộp mà thôi.
 
Một ít thạch hoa quả nhỏ dĩ nhiên không thể thỏa mãn nội tâm đang điên cuồng kêu gào ầm ĩ của mình, cuối cùng cô cũng nhịn được, vì đứa nhỏ, rưng rưng nắp hộp kem lại, vừa khóc vừa giấu nó vào một góc xó xỉnh của tủ lạnh, không thể để cho Lục Lâm Thành phát hiện.
 
Lương Yên vừa cất xong hộp kem đứng dậy thì đã nghe thấy tiếng người mở cửa bên ngoài phòng khách.
 
Sau đó nghe được âm thành đổi giày của Lục Lâm Thành.
 
Cô sợ bị phát hiện, luống cuống tay chân vội vàng lau nước mắt.
 
Tại sao hôm nay Lục Lâm Thành lại kết thúc công việc về nhà sớm như thế này.
 
Lương Yên xoa xoa mặt, hít hít lỗ mũi, sau đó nở một nụ cười vui vẻ đi ra ngoài: “Anh đã về rồi sao.”
 
Lục Lâm Thành: “Ừ, hôm nay kết thúc công việc sớm, tối nay chúng ta đi ăn lẩu.” Anh biết mấy ngày gần đây Lương Yên không thể ăn ngọt những lại rất thèm ăn cho nên quyết định đi ăn lẩu mà trước kia cô thích nhất.

 
“Được.” Lương Yên giả vờ như đang rất vui vẻ gật đầu, nhưng thực tế từ sau khi mang thai cô đã không còn chút hứng thú nào với món lẩu nữa rồi.
 
Lục Lâm Thành đột nhiên phát hiện Lương Yên có gì đó là lạ.
 
Vành mắt đỏ bừng, chóp mũi cũng ửng đỏ, lông mi dường như vẫn còn hơi ướt át, giống như vừa mới khóc xong vậy.
 
Lương Yên thấy Lục Lâm Thành đang chăm chú nhìn mình, lập tức chột dạ: “Anh nhìn em như vậy làm gì?’’
 
Lục Lâm Thành đi đến, một tay vòng qua ôm chặt eo Lương Yên, một tay sờ sờ lên bụng cô: “Hôm nay còn có động không?’’
 
Lương Yên thời phào nhẹ nhõm, thành thật trả lời: “Buồi sáng có động một chút.”
 
Lục Lâm Thành lại xoa đầu cô, sau đó nhìn đôi môi nhỏ nhắn không biết ăn cái gì mà đỏ chói của người phụ nữ trong lồng ngực, anh khẽ cau mày rồi cúi đầu hôn lên.
 
Hôn là chuyện dường như đã trở thành thói quen mỗi ngày sau khi kết hôn, Lương Yên đưa tay vòng quanh cô anh, nhắm mắt đáp lại.
 
Lục Lâm Thành cuối cùng cũng hôn xong, buông Lương Yên ra, nếm được hương vị trong miệng cô, hỏi: “Có phải em vừa mới ăn kem không?’’
 
Lương Yên ngạc nhiên trợn mắt, không thể nào ngờ được chỉ một nụ hôn mà đã bị anh vạch trần chuyện mình đã lén ăn vụng.
 
Biết rõ không thể ăn nhưng vẫn không nhịn được ăn vụng hai muỗng, cảm giác tự trách và tội lỗi trong lòng vốn dĩ đã rất nặng nề, bây giờ lại bị Lục Lâm Thành phát hiện, cô lập tức cảm thấy nhân sinh u ám vô cùng.
 
Lục Lâm Thành còn chưa nói một lời đã thấy Lương Yên bắt đầu ngửa đầu bật khóc. Trước đây cô không phải là người thích khóc như thế này, nhưng sau khí mang thai do ảnh hưởng của kích thích tốt tính tình cũng thay đổi theo, động một chút cũng có thể bộc phát tính khí khóc lóc một trận.
 
“Hu hu hu em không biết phải làm sao cả, em cũng biết không thể ăn hu hu hu hu”
 
“Nhưng em… Em không thể nhịn được mà hu hu hu hu”
 
“Em chỉ ăn một miếng nhỉ thôi, em thực sự chỉ ăn một miếng nhỏ thôi hu hu hu”
 
“Tại sao lượng đường huyết của em lại hơi cao, tại sao vậy hu hu hu”
 
“Mang thai thật vất cả, thực sự rất vất cả!!!”
 
Lương Yên khóc đến mức gần như thở không ra hơi.
 
Lục Lâm Thành bị dọa vội vàng ôm người đến ghế sô pha ngồi xuống dỗ dành: “Không sao đâu, không sao đâu, chỉ một miếng thôi mà, không sao đâu, không sao đâu.”
 
Lương Yên hai mắt ngấn lệ mông lung hỏi: “Thật không? Em chỉ ăn một muỗng nhỏ thôi, thực sự chỉ một muỗng nhỏ thôi.” Vừa nói cô vừa đưa tay ra ước lượng diễn tả mình ăn một muỗng nhỏ kia như thế nào.
 
Lục Lâm Thành nhẹ nhàng vỗ vào lưng cô, thấy Lương Yên khoa tay mua chân diễn tả một muỗng kia, ăn cũng đã ăn rồi, cũng không thể bắt cô nôn ra, thở dài một hơi: “Ừ, không sao đâu.”
 
Lương Yên nghe được câu trả lời uể oải của anh, bĩu môi: “Anh lừa em, anh đang trách em chứ gì, anh đang trách em!’’
 
Lục Lâm Thành chỉ còn thiếu giơ hai tay đầu hàng: “Anh không gạt em, anh cũng không trách em, thật không trách em mà, em muốn anh nói gì em mới chịu tin đây, đừng khóc nữa được không?’’
 
Lương Yên vẫn bĩu môi, không trả lời anh, nằm trên bả vai Lục Lâm Thành, một lúc lâu sau mới nói ra thỉnh cầu nho nhỏ đó của mình:
 
“Lục Lâm Thành, anh đã làm ba rồi, anh cũng gọi em một tiếng ba được không?’’
 
Lục Lâm Thành: “… . . .”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.