Toàn giới giải trí đang chờ chúng ta ly hôn

Chương 86


Bạn đang đọc Toàn giới giải trí đang chờ chúng ta ly hôn – Chương 86:

Một cảnh hôn của “Tiên Quân động lòng người” đủ để thuộc tính cp của “Cặp vợ chồng năm phút” phát huy đến trình độ cao nhất.
 
Fan hâm mộ chạy đến dưới Weibo cầu xin cô phục hôn để cho tình nhân trong bóng tối một danh phận càng thêm điên cuồng hơn bao giờ hết.
 
Với những bình luận như thế này Lương Yên chọn cách phớt lờ tất cả, đăng nhập tài khoản phụ đi vào Nanh sói tụ hội.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Các Nanh sói kiên cường vững vàng của cô chắc chắn sẽ không dễ dàng bị hạ gục chỉ vì một nụ hôn thôi đâu.
 
Lương Yên click vào group chat đang sục sôi ngất trời, những H văn của Tiểu yêu nữ và Tiên Quân tràn ngập bay đầy khắp nơi.
 
Một đám fan hâm mộ lúc trước còn cắt máu ăn thề cam đoan sẽ không bao giờ phản bội lúc này thì hay rồi, điên cuồng với cp đến quên cả trời đất.
 
Song khi cô dùng tài khoản chính đi vào trong group chat của fandom thì lại bầu không khí lại giống như chủ nhiệm lớp đột ngột xuất hiện trước cửa của một lớp học đang hò hét mất trật tự, những H văn vừa rồi còn bay tứ tung khắp nơi lập tức không thấy bóng dáng đâu cả,  fan hâm mộ nhanh chóng chuyển sang chế độ nịnh nọt lấy lòng.
 
“Oa, tập đêm nay Yên Yên diễn thật tuyệt!’’
 
“Lương Anh Tuấn, chị yên tâm đi, chúng em chỉ xem bản “Không có Lục tiên sinh nào đó thôi.””
 
“Yên Yên à, trong khoảng thời gian dưỡng bệnh chính là lúc nội tâm tình cảm con người yếu ớt nhất, chị tuyệt đối không được chỉ vì biểu hiện ân cần tận tình chăm sóc của vị Lục tiên sinh nào đó mà mềm lòng đâu đấy! Đừng để ý đến anh ta, ngay cả một ánh mắt nhìn về phía anh ta cũng không xứng! Chúng em quyết không lọt vào hố “Cặp vợ chồng năm phút” gì đó đâu.”
 
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Đúng, đúng, chúng em không bao giờ tham gia trong “Cặp vợ chồng năm phút” gì đó đâu, nhất quyết không, mấy cảnh kia thì có gì đâu chứ, chẳng ngọt ngào chút nào cả! Vẻ mặt nghiêm túc.jpg”
 
Lương Yên: “… . . .”
 
Tại sao cùng một fandom mà lại có thể có hai mặt như thế này!!!
 
Vì thế Lương Yên quyết định ngừng đăng bất cứ bức ảnh tự sướng nào của mình lên Weibo ít nhất là trong vòng nửa năm tới, ngay cả khi đám fan hai mặt này năn nỉ như thế nào đi  nữa cô cũng sẽ không đăng đâu! Hừ!
 
Thế là Lương Yên phải dưỡng thương một trăm ngày chính thức bắt đầu trở thành một vị thần mai danh ẩn tích chân chính.
 
Lúc trước sẽ còn thỉnh thoảng đăng một vài bài viết hoặc xuất hiện trong group chat của Nanh sói tụ hội nhưng bây giờ lại không hề có bất cứ tin tức nào mặc kệ các fan hâm mộ gào thét như thế nào đi chăng nữa, cứ thế biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi đâu cả.
 
Lương Yên thuê một dì giúp việc, một ngày ba bữa có người nấu cơm, còn mình thì thoải mái vui vẻ ở nhà dưỡng thương. Lục Lâm Thành bận quay phim không ở nhà, buổi tối một mình cô nằm ngang nằm dọc dạng tay dạng chân trên chiếc giường rộng lớn thoải mái đến nhường nào.
 
“Tiên Quân động lòng người” vẫn cứ lấy tốc độ phát sóng một tuần sáu tập tiếp tục nổi danh khắp cả cộng động mạng.
 
Cứ thế khoảng chừng hơn nửa tháng sau, dần dần đến một ngày.
 
Cũng may có Khương Mộc nhắc nhở Lương Yên mới nhớ hóa ra sắp đến sinh nhật Lục Lâm Thành.
 
Lục Lâm Thành sinh nhật ba mươi tuổi, chính là độ tuổi người đàn ông xây dựng sự nghiệp.
 
Quà tặng của người hâm mộ sớm đã chuẩn bị xong- Quyền được đặt tên cho một hành tinh nhỏ trong vũ trụ.
 
Dựa theo quy định của Liên minh thiên văn quốc tế, bất kỳ ai tìm ra một hành tinh nhỏ hay một ngôi sao mới trên bầu trời đầu tiên thì quyền đặt tên sẽ thuộc về người đó, nghe nói có một nhà thiên văn học là fan hâm mộ của Lục Lâm Thành đã lấy hành tinh đó xem như là món quà sinh nhật lần thứ ba mươi của mình tặng cho anh.
 
(*Liên minh thiên văn quốc tế ( IAU ; tiếng Pháp: Union astronomique internationale , UAI ) là một hiệp hội quốc tế gồm các nhà thiên văn học chuyên nghiệp, ở cấp độ tiến sĩ và hơn thế nữa, tích cực trong nghiên cứu và giáo dục chuyên nghiệp trong thiên văn học. Trong số các hoạt động khác, nó đóng vai trò là cơ quan được quốc tế công nhận về việc gán các chỉ định và tên cho các thiên thể (sao, hành tinh, tiểu hành tinh, v.v.) và bất kỳ đặc điểm bề mặt nào trên chúng.)
 
Từ nay về sau, trong vũ trụ sẽ có một hành tinh nhỏ mang tên “Lulincheng*”
 
(*Tên phiên âm tiếng La ting của Lục Lâm Thành.)
 

Món quà sinh nhật này của Lục Lâm Thành nhanh chóng lên hot search, còn nghe nói nhà thiên văn học tài ba ấy là một cô gái, hơn nữa còn là cô gái trẻ tuổi dịu dàng thuộc phần tử trí thức cấp cao.
 
Người này chỉ nặc danh tặng quà sinh nhật cho Lục Lâm Thành chứ không để lại tên tuổi, uyển chuyển từ chối tất cả các phỏng vấn, chỉ bày tỏ từ lúc Lục Lâm Thành vừa mới ra mắt với tư cách là một ca sĩ cô đã bắt đầu thích anh. Cho đến tận bây giờ kiếp sống học hành nghiên cứu của cô vẫn rất cô độc,  mỗi lần cảm thấy bản thân mình không thể tiếp tục kiên trì được nữa cô sẽ nghĩ đến Lục Lâm Thành, sau đó lập tức có động lực, sự tồn tại của anh tựa như một vì sao sáng chói trong sinh mệnh của cô. Hành tinh nhỏ mới được phát hiện sau một thời gian dài tìm kiếm nằm giữa sao Mộc và sao Hỏa này mang tên “Lunlincheng”.
 
Mọi người sối nổi bày tỏ một fan hâm mộ vừa thâm tình vừa học bá như vậy thực sự khiến người khác cảm động, nếu là tôi tôi sẽ cưới cô ấy về làm vợ ngay lập tức.
 
Nhưng có lẽ với Lục Lâm Thành bây giờ, cảm giác lại hơi vi diệu.
 
Lúc này ánh đèn đồng loạt tập trung vào người phụ nữ có tên là Lương Yên nào đó.
 
Khương Mộc đến nhà bàn bạc về kịch bản phim tiếp theo của cô cũng mở miệng nhắc đến chuyện này.
 
“Chuyện một fan nữ tặng quà sinh nhật tuổi 30 cho Lục Lâm Thành đã chễm chệ trên hot search mấy ngày rồi, cô không có gì để nói sao?’’
 
Lương Yên ngồi tựa trên ghế sô pha, tay trái cầm điện thoại di động, lúc đọc đến tin tức này vẻ mặt giống hệt như đang ăn chanh: “Hu hu hu, tôi chua quá đi mất!’’
 
Khương Mộc an ủi: “Không sao không sao, cô chuẩn bị cho Lục Lâm Thành một món quà cho ý nghĩa hơn là được mà, quyền đặt tên cho một hành tinh nhỏ thì có gì đặc biệt hơn người chứ.”
 
Lương Yên im lặng nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, vẻ mặt tiếp tục giống hệt như đang ăn chanh: “Hu hu hu, tại sao tôi lại không có một fan học bá làm bên thiên văn rồi tặng cho tôi một quyền đặt tên cho hành tinh nhỏ nào đó chứ.”
 
Quàn tặng này rất có ý nghĩa đấy, mấy trăm năm sau lúc ấy Lục Lâm Thành sớm đã không còn tồn tại trên thế gian này nhưng hành tinh nhỏ mang tên anh vẫn còn ở đó.
 
Khương Mộc: “… . . .”
 
Rốt cuộc trong đầu người phụ nữ này đang chứa cái gì vậy?
 
“Cô không ăn dấm sao? Không bày tỏ gì, không có gì để nói à? Rốt cuộc cô có thích Lục Lâm Thành hay không vậy?’’  Rốt cuộc Khương Mộc cũng không thể nhịn được nữa liên tiếp hỏi ba câu hỏi.
 
Sinh nhật của bạn trai mình, một người phụ nữ khác tặng cho anh ta một món quà có ý nghĩa vô cùng đặc biệt lấn át tất cả, chẳng phải điều này sẽ khiến cho bạn gái chân chính của người ta cảm thấy ngột ngạt không thoải mái sao.
 
Hắn là một thẳng nam cũng có thể hiểu được đạo lý này, tại sao Lương Yên lại không hiểu điều đó cơ chứ.
 
Lương Yên nghe thấy ba câu hỏi liên tục của Khương Mộc, khẽ nhếch mép: “Quà cũng đã đưa rồi, tôi lại không thể cấm cô ấy không được tặng quà, tôi là người phụ nữ nhỏ mọn hẹp hòi như thế sao?’’
 
Khương Mộc chỉ hận không thể rèn sắt thành thép: “Chuyện này không phải là vấn đề hẹp hòi hay không hẹp hòi, bây giờ cô là chính cung nương nương, là chính cung đấy hiểu không, đối mặt với những hành động đê tiện lỗ mãng của mấy người bên ngoài nhất định phải lấy khí chất và quyền uy của một chính cung ra. Bây giờ đã dám trước mặt nhân dân cả nước tặng cho Lục Lâm Thành một hành tinh nhỏ, vậy chẳng phải sau này sẽ muốn ngồi trên đầu cô sao?’’
 
Lương Yên ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào hai mắt của Khương Mộc.
 
Khương Mộc bị ánh mắt kia của cô nhìn chằm chằm đến nổi cả da gà, xoa xoa cánh tay: “Cô, cô nhìn tôi như vậy để làm gì?’’
 
Lương Yên: “Anh kích động như thế, có kinh nghiệm như thế, có phải… Trước kia cũng đã bị người khác cho đội nón xanh rồi đúng không?’’
 
Khương Mộc đen mặt.
 
Con mẹ nó cả chuyện này mà cô cũng có thể nhìn ra được.
 
** ** ** ** **
 
Sinh nhật lần thứ ba mươi của Lục Lâm Thành trôi qua ở trong đoàn làm phim.
 
Khoảng thời gian gần đây bộ phim mới đề tài chiến tranh mà anh tham gia đang lấy bối cảnh ở tỉnh G phía Tây Bắc nước ta, công việc trong đoàn làm phim vô cùng bận rộn, kể từ lần trước quay về thành phố B thăm Lương Yên xong Lục Lâm Thành cũng chưa về thêm một lần nào nữa.
 
Từ thành phố B ngồi máy bay đến tỉnh G cũng mất gần bốn tiếng đồng hồ.
 

Mười một giờ đêm hôm đó, Lương Yên lăn qua lăn lại trằn trọc không ngủ được, quyết định quyết định gọi điện thoại qua video cho Lục Lâm Thành.
 
Còn tưởng rằng giờ này Lục Lâm Thành chắc chắc đã trở về khách sạn nghỉ ngơi, kết quả cuộc trò chuyện được kết nối, nhưng là trợ lý của anh nhận, phía bên camera kia là phim trường rực sáng ánh đèn và âm thành ồn ào khắp nơi, trợ lý nói cho cô biết Lục Lâm Thành vẫn còn chưa kết thúc công việc.
 
Lương Yên đợi một lúc lâu mới đợi được Lục Lâm Thành kết thúc công việc đi đến, anh nhận lấy điện thoại di động trong tay người trợ lý, xích lại gần, gương mặt đẹp trai của người đàn ông cũng không hề bị góc độ kỳ quái của camera trước ảnh hưởng, vẫn hoàn hảo không thể bắt bẻ như thường.
 
“Tại sao muộn thế này rồi mới kết thúc công việc?’’ Lương Yên dẫu môi phàn nàn.
 
Lục Lâm Thành cười cười, nhìn thấy Lương Yên đã mặc quần áo ngủ nằm trên giường, hỏi: “Tay có khá hơn chút nào không? Ban đêm đi ngủ đừng đè lên đấy!’’
 
Cô bị thương ở cánh tay, nhất định phải chú ý bồi dưỡng cho thật tốt, nếu không sau này để lại di chứng thì xong rồi.
 
“Biết rồi, biết rồi.” Lương Yên liên tục nghe những lời dặn dò này nhiều đến mức lỗ tai sắp đóng thành kén rồi, lại hỏi: “Sinh nhật anh định như thế nào? Em muốn đến chỗ anh.”
 
Cô đã cẩn thận ngẫm nghĩ lại những lời Khương Mộc nói, mặc dù bây giờ Lục Lâm Thành chỉ là tình nhân được bao nuôi trong bóng tối của cô nhưng cô lại là chính cung nương nương của anh, trong những trường hợp  đặc biệt như thế này, thân làm chính cung nhất định phải bày tỏ một chút gì đó.
 
Lục Lâm Thành thở dài: “Không phải đã nói với em không cần đến đây rồi sao, nơi này quá xa, lại không ở trong nội thành, em cứ ngoan ngoãn ở nhà dưỡng thương đi.”
 
Lương Yên bĩu môi: “Vậy anh muốn quà tặng gì? Em không có hành tinh nhỏ gì đó tặng cho anh đâu đấy.” Giọng điệu chua lè.
 
Lục Lâm Thành nhìn điệu bộ ăn dấm ghen tuông của Lương Yên mỉm cười: “Vậy thăng chức cho anh trở thành chính cung được không?’’
 
“… …. …” Lương Yên thâm trầm liếc anh một cái: “Mơ đi.”
 
Cô dứt khoát cúp điện thoại.
 
Bây giờ muốn trở thành chính cung, vậy chẳng phải sau này còn muốn kết hôn với cô sao?
 
Trong ngày sinh nhật của Lục Lâm Thành hôm đó, đoàn làm phim đã mua một chiếc bánh ngọt rất lớn tổ chức sinh nhật cho anh ngay tại phim trường, còn cố ý chụp ảnh chung với nhau rồi đăng Weibo.
 
Tất cả mọi người đều đồng loạt để lại lời chúc mừng sinh nhật phía dưới bài viết, sau đó còn có người phát hiện trong bức ảnh không có Lương Yên, rõ ràng cho thấy cô ấy không có mặt tại bữa tiệc sinh nhật ở phim trường.
 
Nhưng mà chuyện này cũng có thể hiểu được, bây giờ Lương Yên đang nghỉ ngơi tĩnh dưỡng sau tai nạn giao thông, phim trường của Lục Lâm Thành đặt ở nơi khắc nghiệt gió cát khắp nơi, Lương Yên không đi được cũng là chuyện bình thường.
 
Vẫn nên tập trung xem “Tiên Quân động lòng người” đi thì hơn, những tình tiết ngược tâm ngược thân Tiên Quân trong mấy tập gần đây rất hấp dẫn đáng chú ý đấy.
 
Chỉ là vẫn có một vài antifan nào đó lên tiếng nói rằng Lương Yên không thể đến tận phim trường cũng được thôi, nhưng tại sao ngay cả một lời chúc sinh nhật trên Weibo cũng không có?
 
Cho dù là đang “mai danh ẩn tích” dưỡng thương đi chăng nữa cũng không thể ẩn tích đến mức này chứ?
 
Thực sự cứ muốn để cho Lục Lâm Thành lấy thân phận tình nhân bao nuôi này tiếp tục mối quan hệ mờ ám không rõ của hai người thật sao?
 
Lập tức có fan thay Lương Yên đáp trả lại anti, tại sao cứ phải đăng Weibo để thể hiện tình cảm? Nói không chừng Lương Yên đã sớm gọi điện cho Lục Lâm Thành thì thầm to nhỏ riêng tư rồi cũng nên, hai người bọn họ chúc mừng sinh nhật nhau cũng nhất thiết phải đăng Weibo để chiếu cáo thiên hạ sao?
 
Chẳng mấy chốc hai bên đã tranh cãi ầm ĩ trên Weibo.
 
Lục Lâm Thành dự sinh nhật ở phim trường xong lại tiếp tục vùi đầu vào công cuộc quay phim. Có lẽ nghĩ đến hôm nay là sinh nhật anh, hơn nữa mấy ngày nay phải quay phim với cường độ lớn giữa nơi cát vàng khắp nơi lại hoang vu xa xôi điều kiện gian khổ này cho nên ê kíp sản xuất hiếm khi cho mọi người nghỉ ngơi sớm, bốn giờ chiều đã kết thúc công việc, cả đoàn cùng hẹn nhau đi đến nhà hàng tổ chức một bữa tiệc liên hoan mừng sinh nhật Lục Lâm Thành.
 
Vốn dĩ sau khi bữa tối kết thúc còn có kế hoạch tăng hai ca hát nhưng lại bị Lục Lâm Thành khéo léo từ chối, mọi người đều nghĩ có lẽ anh cũng muốn về sớm nghỉ ngơi thật tốt. Hôm nay Lương Yên không đến được nên tối nay chắc chắn hai người họn họ sẽ gọi video với nhau trò chuyện cái gì đó, vì thế bữa ăn vừa kết thúc tất cả đã nhanh chóng giải tán.
 
Chủ yếu là Lục Lâm Thành muốn nhanh nhanh quay lại khách sạn để xem món quà sinh nhật của mình.

 
Là Lương Yên tặng, trợ lý bảo hôm nay chuyển phát nhanh vừa giao đến.
 
Mấy ngày gần đây ở tỉnh G trời tối nhất ranh, mới sáu giờ trời đã gần như tối đen.
 
Lục Lâm Thành bước vào khách sạn, vừa đi về phía phòng mình vừa gọi điện qua video cho Lương Yên.
 
Không có ai nhận.
 
Lục Lâm Thành đi đến trước cửa phòng mình, cuộc gọi video vẫn ở trong trạng thái không có người nghe.
 
Thôi quên đi, anh cất điện thoại vào trong túi quần, mở cửa nhưng lại phát hiện đèn trong phòng sáng choang.
 
Lương Yên ngồi trên ghế sô pha, cánh tay phải bị bó thạch cao vẫn còn treo trên cổ, nhìn người đàn ông đang đứng trước cửa, mở miệng oán trách: “Mấy người các anh chỉ ăn một bữa cơm thôi mà sao lâu đến thế?’’
 
Lục Lâm Thành nhìn thấy Lương Yên đang ngồi chỗ đó bày ra một vẻ mặt oán trách, sống mũi bỗng nhiên chua xót.
 
** ** ** ***
 
Lúc này bộ phim “Tiên Quân động lòng người” trên tivi đang chiếu đến cảnh Tiểu yêu nữ trái tim nguội lạnh tựa như tro tràn đồng ý gả cho Thái tử Ma giới, Tiên Quân chạy đến cướp tân nương.
 
“Không phải bảo em đừng đến đây rồi sao?’’ Lục Lâm Thành dịu dàng vuốt ve mái tóc Lương Yên.
 
Lương Yên liếc mắt: “Anh bảo em không đến em lại ngoan ngoãn không đến, vậy chẳng  phải em đây mất hết mặt mũi sao.”
 
“Cái chỗ chết tiệt này của các anh đúng là xa thật, em ngồi máy bay mất bốn tiếng đồng hồ sau đó lại ngồi xe hai tiếng, suốt cả dọc đường nghiêng ngả xóc xảy đến mức em suýt nữa thì ói ra ngoài luôn rồi.”
 
Lương Yên hất cằm kiêu ngạo: “Chính cung nương nương trèo đèo lội suối đến đây để thăm tình nhân trong bóng tối, anh cảm thấy thế nào?’’
 
Ánh mắt Lục Lâm Thành vô cùng ôn nhu: “Em vất cả rồi.’’
 
Hóa ra món quà sinh nhật mà trợ lý nói lại chính là cô.
 
Đây chính là món quà sinh nhật quý giá nhất trên thế gian này, cho dù có nhiều hành tinh ngôi sao gì đó hơn nữa cũng không thể sánh bằng người phụ nữ đang tồn tại chân thật bên cạnh anh đây.
 
Thực ra Lương Yên cũng hơi xấu hổ, trước đó cô đã sớm chuẩn bị cho anh một chiếc đồng hồ đeo tay nhưng lúc gần đi lại quá vội vàng nên đã để quên ở nhà. Cô cảm thấy bây giờ người cũng đã đến đây rồi nhưng hai tay lại trống trơn quả thực không được hay cho lắm, vì thế hắng giọng ho khan một tiếng: “Khụ, khụ, em không chuẩn bị những thứ khác, hay là em háy cho anh nghe bài chúc mừng sinh nhật nhé…”
 
Vừa dứt lời cố đã bắt đầu hát: “Happy birthday to you, happy birth to you…”
 
Thuộc tính của những người mù nhạc lý vẫn phát huy bình thường, Lục Lâm Thành mỉm cười nghe hết bài hát chúc mừng sinh nhật lệch tông đáng yêu của Lương Yên.
 
Hai người xem phim một lúc, Lục Lâm Thành đã không thể chờ được nữa đứng dậy đi tắm.
 
Trong phòng tắm vang lên tiếng nước chảy rào rào, bầu không khí vô cùng ái muội.
 
Lương Yên nhìn thoáng qua cánh cửa phòng tắm.
 
Cô chạy từ thành phố B xa xôi đến đây, dĩ nhiên Lục Lâm Thành sẽ không chỉ để cho cô hát một bài hát sinh nhật vui vẻ thôi đâu.
 
Thừa dịp anh còn đang tắm rửa, một tay Lương Yên mở balo quần áo mình mang đến, thần bí lấy một chiếc hộp từ bên trong ra.
 
Lương Yên đặt chiếc hộp lên đầu gường, hít một hơi thật sâu, sau đó vô cùng nghiêm túc mở ra.
 
Chỉ thấy một chiếc bộ đồ lót tình thú màu đen, viền ren lẳng lặng nằm trong hộp.
 
Lương Yên nhìn hai mảnh vải chỉ lớn khoảng chừng bằng hai bàn tay trước mắt, hơi đỏ mặt, dùng cánh tay trái phẩy phẩy gió cho mình.
 
Đã là người phụ nữ trưởng thành rồi, còn sợ cái gì, sợ cái gì nữa.
 
Chẳng qua cũng chỉ là một hình tinh nhỏ, không thể ăn, không thể dùng thì có gì đặc biệt hơn người chứ, so với món quà tặng tối nay của chính cung nương nương cô đây, những thứ diêm dúa đê tiện kia của mấy người có thể sánh được sao?
 
Lương Yên dùng ngón tay vạch mở bộ áo quần áo kia đánh giá một phen, sau đó bắt đầu thay.

 
Tay phải không thể cử động được, mấy ngày gần đây khả năng mặc quần áo bằng tay trái của cô đã được dày công tôi luyện trở nên thuần  thục, chờ Lục Lâm Thành tắm rửa xong đi ra khỏi phòng tắm, cô nhất định đã có thể thay xong rồi nằm ở trên giường, bày ra một tư thế gợi cảm quyến rũ chết người.
 
Dĩ nhiên với điều kiện là phải phớt lờ cánh tay phải xác ướp trên người cô đi.
 
Lương Yên ngồi ở trên giường, một tay cởi quần áo trên người mình xuống, sau đó cầm lấy bộ quần áo màu đen kia bắt đầu mặc vào.
 
Lúc mua cô đã cố ý chọn mua một cửa hàng nổi danh nóng bỏng và bốc lửa nhất, thiết kế dây buộc nhỏ, viền ren trước ngược được thêm thắt nơ con bướm, sau lưng viền ren thắt nơ hình bướm, phía dưới cũng là viền ren nơ con bướm.
 
Nghe nói lúc tháo thắt nơ hình con bướm ra sẽ mang lại cho người khác khoái cảm tựa như đang tháo quà sinh nhật.
 
Lương Yên cho rằng mình mặc vào chắc chắn cũng giống như những gì người bán miêu tả.
 
Nhưng thực tế lại vô cùng tàn khốc.
 
Loại quần áo này vừa mỏng vừa nhỏ lại xuyên thấu, khắp nơi đều là viền ren và đủ loại dây đeo, cô đã đánh giá quá cao năng lực của mình, thiết kế phức tạp như thế này dùng cả hai tay e rằng vẫn còn khó khăn, một cánh tay, đơn giản chính là thảm họa.
 
“A, cái quỷ gì thế này?” Lương Yên cởi dây đeo trên cổ mình ra, cúi đầu mình thoáng qua người mình.
 
Không phải cái này phải thắt ở sau lưng sao?
 
A a a a tại sao cái này lại chạy đến đây rồi?
 
Cái cổ này tại sao lại nhỏ thế này đầu cô không thể chui lọt vào được!
 
Trời ạ! Sao lại khó mặc thế chứ!
 
Hôm nay Lục Lâm Thành lại đặc biệt tắm nhanh hơn bình thường, tiếng nước chảy trong phòng tắm đã ngừng lại.
 
Lục Lâm Thành tắm xong rồi, chẳng mấy chốc sẽ đi ra thôi.
 
Nhanh lên nhanh lên!
 
Nhưng mà Lương Yên càng gấp gáp càng loạn, lại thắt thành mấy nút chết, cái thứ chết tiệt này dường như đang cố ý chống lại cô vậy, mặc như thế này cũng không đúng như thế kia cũng không xong, vỗn dĩ là một bộ nội y tình thú mỏng manh gợi cảm cứ thế nị cô biến thành một cái lồng đen trói buộc ngổn ngang lộn xộn trên người.
 
Thôi quên đi, không mặc nữa.
 
Lương Yên quyết định từ bỏ, cánh tay phải đang bị bó thạch cao không thể động đậy, muốn dùng tay trái để cởi bộ nội y trên người ra thì lại phát hiện chẳng biết từ lúc nào tay trái của mình đã bị cột thành một nút thắt chết trước ngực, càng kéo càng siết chặt vào cổ.
 
Đúng lúc này, cánh cửa phòng tắm mở ra.
 
Lương Yên bắt đầu hốt hoảng.
 
Lục Lâm Thành lau tóc, ngẩng đầu nhìn lên thì đột nhiên mặt đối mặt với người nào đó đang ngồi trên giường vật lộn đấu tranh với cái thứ miễn cưỡng gọi là quần áo mặc trên người mình.
 
Lục Lâm Thành: “… . . .”
 
Lương Yên: “… . . .”
 
“Em đây là…” Lục Lâm Thành hơi sửng sốt,  nhìn thấy đống vải vóc viền đen ngổn ngang trên người đang cuốn lấy Lương Yên.
 
Lương Yên vẫn còn chưa thể mở được tất cả các nút chết.
 
Cánh tay giơ lên vướng víu trên đầu mình còn khiến cánh tay phải đang bị thương siết chặt vào cổ.
 
Cô đang lấy một dáng vẻ cổ quái nhất tư thế quỷ dị  nhếch nhác nhất và không có chút lực hấp dẫn nào, lấy dung nhan xác ướp vải băng màu trắng đại chiến với viền ren màu đen đối mặt với ánh mắt khiếp sợ bàng hoàng tựa như thấy quỷ của Lục Lâm Thành.
 
Lương Yên lập tức ngã nhào vào trên giường, vùi mặt vào gối đầu.
 
Tự mình khiến mình tức đến phát khóc.
 
 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.