Bạn đang đọc Toàn giới giải trí đang chờ chúng ta ly hôn – Chương 4:
Một lúc lâu sau Khương Mộc mới trả lời tin nhắn của Lương Yên, cũng không biết có phải là do vừa mới nhìn thấy lời đề nghị của cô làm hoảng sợ đến mức không kịp phản ứng hay không.
“Lương Yên à, bây giờ đầu của cô còn đau không? Nếu không ngày mai tôi đi cùng cô đến bệnh viện một chuyến nữa nhé, vào khoa nội thần kinh, kiểm tra lại cho kỹ một lần nữa.’’
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“Nổi tiếng hay không nổi tiếng trong giới giải trí này chẳng có liên quan gì đến chủ nghĩa thần bí đâu, nghe tôi đi, đừng làm chuyện điên rồ được không?’’
“Tôi khinh.’’ Lương Yên hận không thể rèn sắt thành thép mà lắc đầu: “Tốt nhất tiểu tử ngươi nhanh chóng đổi nghề sang làm quản lý gia đình đi, nếu như thế này thì hai ta chỉ có thể nghèo cả đời mà thôi.’’
Ba năm trước, khi vừa mới tốt nghiệp Học viện Điện ảnh còn chân ướt chân ráo vào nghề , trong một lần đến Lương Tranh làm diễn viên quần chúng thì gặp được Khương Mộc lúc ấy cũng đang làm việc vặt trong đoàn làm phim, đúng lúc Lương Yên cũng đang muốn tìm một người trợ lý, hai người nhanh chóng bắt nhịp với nhau, cùng ngồi xuống trong một quán nhỏ ở chợ đêm thành phố Cổ Đông, vừa ăn xiên nướng vừa lập kế hoạch lớn trong ba năm tới phải làm thế nào trở nên nổi tiếng và bước lên hàng ngũ của những tiểu hoa trong làng giải trí.
Nhưng nhìn đến tình cảnh bây giờ mà xem, kế hoạch lớn còn chưa cất cánh thì đã bị cái tên Khương Mộc không bằng lái làm cho lật xe rồi.
Lương Yên quyết định không thảo luận về vấn đề hình tượng với Khương Mộc nữa, hắn vẫn nên lui về làm công tác hậu cần thì hơn, vì thế nói tiếp: “Tôi đã chuyển ra khỏi nhà rồi, hai ngày nay vẫn ở trong khách sạn, anh giúp tôi tìm một phòng ở thích hợp đi, tôi muốn tự mình thuê nhà.’’
Khương Mộc biết Lương yên và Lục Lâm Thành đang cãi nhau nên trả lời: “Được rồi, tôi sẽ tìm cho cô, cô có yêu cầu cụ thể gì không?’’
Lương Yên: “Tôi muốn một căn nhà quay lưng về hướng Bắc, ngoảnh mặt về phía Nam, có phong thủy tốt, không cần gấp gáp đâu, anh cứ từ từ mà tìm, sau khi tìm được rồi thì nhờ anh tìm một thầy phong thủy đến xem cách trang trí, sắp đặt nội thất trong nhà có cần thay đổi cái gì không, làm một cái kính Huyền Quang hoặc kiếm gỗ đào gì đó cũng được, tóm lại là phải thịnh vượng.’’
Khương Mộc cảm thấy cái trán mình dường như có mấy vạch đen xoẹt qua: “Tôi… Tôi sẽ cố gắng hết sức.’’
Truyện được dịch và edit bởi Sắc – Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lương Yên: “Cố lên ヾ(°°), tôi đặt trọn niềm tin vào anh.’’
Khương Mộc một lời khó mà nói hết với yêu cầu tìm nhà của Lương Yên, hắn chỉ cảm thấy người phụ nữ này từ sau khi mất trí nhớ đã thay đổi một cách chóng mặt, trước kia là một diễn viên không muốn, không cầu, không tin theo đạo Phật, bây giờ lại biến thành một kẻ suốt ngày chỉ nghĩ làm thế nào để trở nên nổi tiếng trong giới giải trí, không biết có phải bị ép gấp gáp đến mức thậm chí còn định sử dụng hình tượng người vợ bị bỏ rơi, giống như đã bị ai đó hạ hàng đầu*.
(Hạ hàng đầu hay Tame Head là một loại tà thuật được lưu hành rộng rãi trong các nước Đông Nam Á, sử dụng xương người, máu, tóc, móng tay, lốp xe đúc hành hình người. Dựa theo mức độ xử dụng mà nó được chia thành hai loại: Một là sử dụng kỹ thuật đánh đầu để giải quyết những bất bình và loại kia là khiến người bị hạ vô tình bị thương hoặc thậm chí là chết.)
Khương Mộc tải một app hỗ trợ cho thuê nhà về điện thoại, liên tục lướt lướt tìm kiếm trong đống thông tin cho thuê nhà hoa hè sặc sỡ, cuối cùng lại thoát app, mở Baidu ra.
Khương Mộc nghiêm túc gõ mấy chữ trong thanh tìm kiếm trên Baidu:
“Nữ diễn viên bị hạ hàng đầu thì phải làm gì bây giờ?’’
….
Lương Yên nhốt mình trong khách sạn hai ngày, cân nhắc thật kỹ mới nghĩ ra được hình tượng người vợ bị bỏ rơi, thế mà cái tên tiểu tử Khương Mộc kia lại không hiểu phong tình, sau khi buồn bực trong phòng từng ấy ngày, cô quyết định ra ngoài tản bộ hít thở không khí một chút, nhân tiện tìm nhà hàng ăn cơm bên ngoài.
Lương Yên chỉ trang điểm nhẹ nhàng rồi đeo chiếc túi xách nhỏ trực tiếp ra cửa, kết quả lại phát hiện có người đang đứng trong thang máy của khách sạn lặng lẽ nhìn mình.
“Cậu nhìn người phụ nữ bên kia xem, ngoại hình rất xinh đẹp, có phải rất giống Lương Yên không?’’
“Lương Yên là ai vậy?’’
‘’Là bà xã của Lục Lâm Thành đó.’’
“A, hóa ra là cô ta, thực sự là Lương Yên ư, hình như cô ta còn chưa ly hôn với Lục Lâm Thành đâu.’’
“Đúng vậy, tại sao còn chưa ly hôn chứ, mỗi ngày tớ đều lên mạng đánh dấu trong Weibo Super Topic chờ bọn họ ly hôn đấy, sốt ruột chết tớ mất!’’
Lương Yên: “…”
Cô mặt không đổi sắc rời khỏi thang máy, sau đó leo cầu thang bộ quay về phòng của mình, lấy một chiếc kính râm to nhất đeo lên, che khuất đi nửa khuôn mặt.
Bước vào thang máy một lần nữa, cuối cùng cũng không bị người khác nhận ra.
Lương Yên âm thầm thở phào nhẹ nhõm, vô cùng khó chịu khi ý thức được mặc dù tình trạng bây giờ của mình rất thê thảm nhưng lại nhờ vào mức độ nổi tiếng của Lục Lâm Thành trước công chúng mà mình có thể sẽ bị nhận ra, cho nên không dám tùy tiện đi dạo lung tung, kế hoạch đi tản bộ lúc đầu đành phải đổi lại thành ăn một bữa cơm rồi quay về phòng khách sạn.
Lương Yên là người miền Nam không cay không vui, thời gian gần đây cô chỉ ăn cơm hộp trong đoàn làm phim hoặc khẩu phần ăn trong khách sạn, con sâu thèm ăn trong trong bụng sớm đã bắt đầu rục rịch nổi dậy, vì thế lúc đi ngang qua nhà hàng lẩu với hương thơm đặc trưng của bánh rán dầu đã thành công níu giữ bước chân cô.
Bây giờ còn chưa đến giờ cơm nhưng đã có mấy vị khách lục đục bước vào nhà hàng, Lương Yên đứng trước cửa, móc điện thoại ra, mở danh bạ điện thoại.
Trong ký ức ba năm trước, cô vẫn còn nhớ mình có mấy người bạn, phần lớn đều quen biết nhau trong quá trình đóng những vai diễn nhỏ trong đoàn làm phim ở thành phố Cổ Đông, theo như cô được biết thì có một số người đã đổi nghề, mấy người còn lại vẫn còn tiếp tục theo đuổi sự nghiệp của mình ở Cổ Đông, chỉ là chưa có ai trở nên nổi tiếng, cũng không biết phải liên lạc bằng cách nào.
Lương Yên lục lọi trong điện thoại một lúc, bi thảm phát hiện mối quan hệ giao tiếp xã hội trong ba năm qua hẹp đến mức đáng sợ, người cô có thể gọi đi ăn cơm với nhau lúc này chắc chỉ có Khương Mộc mà thôi.
Nhưng tiểu tử Khương Mộc này lại là người không thể ăn cay, ngay cả mì ăn liền cũng mấy chục năm như một, chỉ dùng đúng mỗi nước canh nhạt nhẽo vị gà hầm nấm hương.
Lương Yên cất điện thoại vào trong túi xách, đẩy đẩy chiếc kính râm trên mũi, sau đó tựa như một thiếu nữ võ lâm một thân một mình vác đao hành tẩu giữa sa mạc rộng lớn, khó khăn lắm mới gặp một quán trọ, ưỡn ngực ngẩng cao đầu bước vào nhà hàng lẩu.
Lương Yên gọi một đống thức ăn, một mình tự nhúng tự ăn, nhân viên phục vụ nhà hàng sợ cô cảm thấy cô đơn, lại vác một chú gấu bông cao hơn nửa người bình thường đặt trên chiếc ngế đối diện.
“Tiểu thư, kính râm của cô có cần lấy xuống để tôi lau giúp không?’’ Người phục vụ mỉm cười hỏi.
Lương Yên cũng ngại lúc ăn lẩu còn phải đeo kính râm trên mặt thực sự rất rắc rối, tiện tay lấy xuống đưa cho nhân viên rồi tiếp tục ăn uống thỏa thích.
Cuối cùng Lương Yên phải vịn tường trở về khách sạn, để duy trì vóc dáng của mình nữ diễn viên phải thực hiện chế độ ăn uống cực kỳ nghiêm khắc. Bình thường cô ăn rất ít nhưng hôm nay lại được ăn lẩu, cộng thêm trong lòng thầm nghĩ ngay cả vai diễn còn không có thì còn để ý dáng người cái rắm gì, thế là cô không thể kiềm chế được nữa mà ăn đến no căng bụng, sau khi trở về khách sạn lập tức ôm bụng nằm trên giường không muốn động đậy.
Cô nghỉ ngơi trong chốc lát, lại tiếp tục suy nghĩ một là không làm, hai là đã làm thì phải làm đến cùng, cuối cùng tự thưởng cho mình một lon coca- loại đồ uống lọt vào top đầu trong danh sách “Những đồ ăn mà nữ nghệ sĩ đánh chết cũng không thể chạm vào”, vừa uống vừa bắt đầu chơi điện thoại.
Cô mở Weibo ra xem, phát hiện những bình luận dưới bức ảnh tự sướng mà mình đăng lên hôm trước không những không đột phá lên trăm cái mà fans hâm mộ còn vơi đi mấy trăm người.
Cho nên người ta đăng Weibo là để tăng thêm phúc lợi cho người hâm mộ, còn cô đăng Weibo là để nhắc nhở mọi người trong danh sách theo dõi của họ còn có một Lương Yên chưa hủy theo dõi…
Lương Yên buồn rầu uống một hơi gần nửa lon coca mới có thể bình tĩnh lại, tự biết thân biết phận mình chỉ là một diễn viên có đại danh Lương Yên và hình tượng bé tí, tiếp tục mở diễn đàn Weibo Super Topic #Hôm hay Lục Lâm Thành đã ly hôn chưa xem những thảo luận hot của ngày hôm nay.
Bài đăng thứ nhất khiến cô sợ hết hồn.
Một người dùng Weibo tên là Lục Thành Tâm Thành Ý có viết: “Đây là Lương Yên sao? Chiều hôm nay tôi bắt gặp trong một nhà hàng lẩu, không dám bước lên chào hỏi, cô ấy chỉ đi ăn một mình, không những thế còn ăn rất nhiều, một mình ăn hết ba đĩa thịt bò.’’
Phía dưới kèm theo một bức ảnh không biết đứng từ góc độ nào để chụp lén, Lương Yên buộc tóc lên gọn gàng, đôi môi cay đến đỏ bừng, vẻ mặt chuyên chú nhúng thức ăn vào trong nồi lẩu và trên chiếc ghế đối diện có đặt một con gấu bông to đùng.
Sau đó còn là một bảng xếp hạng các cấp độ cô đơn theo chuẩn quốc tế, một mình ngồi trong nhà hàng ăn lẩu thuộc vào cấp độ cô đơn thứ năm.
Lúc Lương Yên nhìn thấy Weibo này thực sự chỉ mắng một câu bà nó.
Thật ra thì chụp lén không đáng sợ, dù sao vóc người cô sinh ra đã đẹp, nhưng lại cố ý nhấn mạnh cô một mình ăn hết ba đĩa thịt bò cộng thêm cái bảng xếp hạng các cấp độ cô đơn kia là sao? Muốn giễu cợt nàng vừa tham ăn vừa cô đơn sao?
Fans hâm mộ của Lục Lâm Thành thực sự khiến người ta tức chết mà.
Vì thế chủ đề hot được thảo luận trong #Hôm nay Lục Lâm Thành đã ly hôn chưa tối nay đều tập trung vào việc Lương Yên một mình đi ăn lẩu.
Nhưng ngay sau đó, sự chú ý của những người hâm mộ qua đường ngắm phong cảnh và một số fans nhỏ chỉ tập trung vào việc Lương Yên vừa tham ăn lại vừa cô đơn, còn những master fans đứng đầu trong club lại cảm thấy sự kiện Lương Yên đi ăn lẩu một mình vô cùng vi diệu.
Trưởng fanclub đại diện cho những người hâm mộ không chỉ có nhiệm vụ tập trung lực lượng của các thành viên đông đảo mà có lúc còn phải đóng vai trò như một cầu nối giữa fans và người quản lý công ty. Thậm chí một số fans lớn còn có phương thức liên lạc với quản lý hoặc chính bản thân nghệ sĩ, nếu như quản lý hay nghệ sĩ có nhu cầu gì mong muốn người hâm mộ giúp đỡ ví dụ như tiến hành bình chọn hay đánh giá trong các bảng xếp hạng, thì sẽ thông qua trưởng bọn họ để thông báo đến những người phía dưới.
Đồng thời, người đứng đầu của một fanclub nào đó cũng có thể xem là người hâm mộ có tiếp xúc gần gũi nhất với thần tượng, thông thường sẽ là người đầu tiên nắm được lịch trình hoạt động của nghệ sĩ.
Các fans bình thường chỉ biết khoảng thời gian gần đây Lục Lâm Thành đang hợp tác đóng phim với một đạo diễn tài ba và kỳ lạ, nhưng mấy người đứng đầu lại biết được mấy ngày nay vị đạo diễn ấy không tìm được cảm hứng trong công việc nên đã cho đoàn làm phim tạm thời nghỉ ngơi, Lục Lâm Thành đã bắt máy bay về thành phố B ngay hôm đó.
Rõ ràng hai vợ chồng đều đang ở thành phố B, đều đang tận hưởng kỳ nghỉ ngơi của mình, nhưng Lương Yên lại bị một người qua đường bắt gặp hình ảnh đang đi ăn lẩu một mình.
Mặc dù nhắc đến chuyện này sẽ cảm thấy đau lòng nhưng trong đầu những người kia đều có một câu hỏi to đùng: “Lương Yên đi ăn lẩu một mình, vậy chồng của cô ấy- Lục Lâm Thành đã đi đâu và làm gì?’’
Chẳng phải chuyện này đã gián tiếp chứng minh một điều rằng, Lục Lâm Thành không muốn ở bên cạnh người phụ nữ Lương Yên này sao, tình cảm thầm kín của hai người còn phẳng lỳ hơn cả mặt bàn.
Xưa nay người hâm mộ đều là những bậc thầy trong việc cầm kính lúp soi mói các chi tiết bất thường dẫu chỉ là nhỏ nhất, cuối cùng tổng kết được một kết luận khiến người khác phát hét lên sung sướng, tựa như đã nhìn thấy ánh sáng bình minh của ngày Lục Lâm Thành ly hôn. Một trong số master fan còn kích động đến mức đăng một Weibo tăng giá cả, tuyên bố phần quà rút thăm trúng thưởng sau khi Lục Lâm Thành ly hôn sẽ tăng thêm một vạn nhân dân tệ.
Phía dưới lập tức có người bình luận hỏi tại sao lại tăng phần thưởng lên.
Chủ nhân của bài viết Weibo kia cũng không nói thẳng ra việc bây giờ Lục Lâm Thành đang nghỉ ngơi ở thành phố B, mà trả lời: “Lương Yên đi ăn lẩu một mình không làm phiền đến Lục Lâm Thành, không phải là chuyện đáng chúc mừng sao?’’
Thế là chủ đề tối nay lại được chuyển sang một hướng khác, trên diễn đàn vô cùng náo nhiệt, không biết là ai khởi đầu, tất cả mọi người không ai bảo ai đều đồng loạt đăng Weibo.
Có người dịu dàng:
“Vậy hi vọng sau này Lương Yên tiếp tục đi ăn lẩu một mình đi.’’
Phía dưới còn kèm theo hình ảnh Lương Yên ngồi đối diện chú gấu bông một mình ăn lẩu.
Có người kích động:
“Nếu như Lương Yên dám kéo anh nhà tôi đi ăn lẩu cùng với mình, cả đời này tôi sẽ làm antifan của cô.’’
Phía dưới cũng là hình ảnh Lương Yên ngồi đối diện với chú gấu bông một mình ăn lẩu.
Có người chỉ tay năm ngón:
“Xem ra người phụ nữ này vẫn biết thức thời.’’
Phía dưới vẫn là hình ảnh Lương Yên ngồi đối diện với chú gấu bông một mình ăn lẩu.
Lương Yên chăm chú nhìn những bài viết thảo luận sôi nổi trên diễn đàn, tức giận đến mức chiếc lon coca đang cầm trong tay cũng bị cô bóp xẹp lép.
Những cái khác còn có thể nhịn được nhưng lời chúc phúc sau này mãi mãi cô phải đi ăn lẩu một mình là chuyện không thể nhịn được nữa!
Lương Yên nuốt không trôi cục tức này, chợt nhớ đến bây giờ mình vẫn đang dùng tài khoản của một người qua đường, vì thế nhanh chóng bình luận dưới một bài viết có nhiều lượt thích nhất trên diễn đàn, tức giận lên án: “Cả đời này Lương Yên sẽ không bao giờ cần Lục Lâm Thành cùng đi ăn lẩu, các người yên tâm đi.’’
Lương Yên biết bình luận này sẽ bị fans của Lục Lâm Thành dập cho tơi tả cho nên cũng lười nhìn điện thoại di động, trực tiếp đi thẳng vào phòng tắm tắm rửa.
Đến khi cô tắm rửa sấy tóc xong nằm trên giường lần nữa, điện thoại di động đột nhiên rung lên.
Trên màn hình hiển thị cái tên Khương Mộc.
Lương Yên nhận điện thoại: “A lô.’’
Khương Mộc đi thẳng vào vấn đề: “Tiểu tổ tông của tôi ơi, có phải cô đã quên chuyển sang tài khoản phụ rồi không.’’
Lương Yên khẽ cau mày: “Tài khoản phụ cái gì?’’
Khương Mộc: “Cô tự xem đi, xem Weibo.’’
Trái tim Lương Yên khẽ run rẩy, sau đó mở bài viết Weibo mà mình vừa mới phản hồi, trong phần bình luận, người dùng có tích V đỏ “Diễn viên Lương Yên” đã trả lời một bình luận: “Cả đời này Lương Yên sẽ không bao giờ cần Lục Lâm Thành đi ăn lẩu cùng đâu, các người yên tâm đi.’’
Ba giây yên tĩnh trôi qua.
Lương Yên nhất thời hoảng sợ đến muốn khóc, sức chiến đấu của fans hâm mộ Lục Lâm Thành dũng mãnh đến mức nào, người trong làng giải trí không ai là không biết, chọc phải mấy người kia chính là tự mình lao vào con đường chết.
Đăng một bức ảnh tự sướng cũng chưa đầy một trăm lượt thích, nhưng chỉ với câu trả lời cả đời này sẽ không bao giờ mời Lục Lâm Thành đi ăn lẩu mà lượt thích đã chạm đến con số hàng ngàn.
Lương Yên vẫn không ngừng tự chuẩn bị tâm lý sẵn sàng đối mặt với bão tố, tự nói với chính mình không nên để “bạo lực” internet ảnh hưởng đến cuộc sống ngoài đời thực, cánh tay run rẩy mở phần bình luận ra.
“Hả?’’ Lương Yên đột nhiên không thể tin nổi mà mở to hai mắt ra nhìn.
Cô còn tưởng rằng mình sẽ bị chửi rủa hay giễu cợt thậm tệ, nhưng không ngờ lại trở biến thành những bình luận vô cùng ăn ý.
“Cảm ơn Lương Yên, mong cô nói được làm được.’’
“Cảm ơn Lương Yên, mong cô nói được làm được.’’
“Cảm ơn Lương Yên, mong cô nói được làm được.’’
… … …
Lương Yên vẫn không dám tin nhìn vào màn hình, lại dụi dụi mắt một cái, chăm chú nhìn vào số lượt theo dõi trên Weibo, sau đó phát hiện ra một sự thật khiến người khác kinh ngạc.
Cô…
Hình như…
Hình như…
Số fan hâm mộ tăng đột biến rồi*!
(Nguyên văn là Trướng phấn:Phấn ở đây có nghĩa là người hâm mộ, trướng là vượt quá…)