Đọc truyện Toàn Gia Hắc Đạo: Cha Hồ Ly, Mẹ Phúc Hắc, Song Sinh Bảo Bảo – Chương 6
Để giúp các bạn hiểu rõ công việc của Vân Nhàn, chúng ta tìm hiểu thoáng qua về lập trình nhé!
Lập trình viên là người thiết kế, xây dựng và bảo trì các chương trình máy tính (phần mềm). Bằng cách thao tác các đoạn mã (các ngôn ngữ) trên các công cụ lập trình, họ có thể tạo ra các chương trình mới, sửa lỗi hay nâng cấp chương trình đó để tăng tính hiệu quả của việc sử dụng máy tính.
Công việc của người lập trình được gọi là software engineering. Để làm ra một phần mềm, trước hết người ta phải tạo ra một “bản thiết kế” (framework), mỗi lập trình viên đảm nhiệm một phần việc, sau đó các phần được kết nối lại tạo thành một sản phẩm hoàn chỉnh. Lập trình viên được ví là những thợ “coding” (người ngồi gõ những dòng lệnh (code) trên máy tính), làm ra các phần mềm hoặc chỉnh sửa, phát triển nó dựa trên các công cụ lập trình.
Mà những kí tự hiện lên trên màn hình laptop của Vân Thiên chính là bản thiết kế của của một phần mềm lập trình. Cái đáng nói ở đây là framework ấy vô cùng, cực kì phức tạp, cho dù lập trình viên xuất sắc với kinh nghiệm lâu năm cũng chưa chắc thiết kế ra được!
Muốn trở thành một thợ ’coding‘ yêu cầu rất cao. Đầu tiên bạn phải thật sự yêu thích công việc này, thứ hai là có lòng kiên nhẫn bền bỉ. Hai điều trên là yêu cầu đệ nhất, tiếp theo mới kể đến các kĩ năng khác như sự sáng tạo, linh hoạt,… Một chương trình cao cấp hoàn chỉnh nhiều khi cần thời gian vài năm mới ra đời.
Framework trên máy vi tính trước mặt Vân Thiên đã cao cấp thì thôi, cái khiến những lập trình viên phải khiếp sợ chính là chương trình này đã vô hạn tiếp cận trình độ hoàn mỹ, nghĩa là khả năng xảy ra sai sót đã gần như đạt đến 0%. Đặc biệt, chương trình này có liên hệ trực tiếp với hệ thống vệ tinh tối tân nhất, không hề kém hơn thiết bị của cơ quan vũ trụ NASA chút nào!
Đây rõ ràng là một tổ hợp siêu khủng bố a!
Thậm chí nếu muốn tê liệt mạng thông tin toàn cầu cũng chỉ cần nhấc một ngón tay, gõ vài kí tự hoàn tất bản thiết kế là xong.
Một vũ khí công nghệ kinh người như thế tại sao lại xuất hiện trước mắt đứa trẻ 6 tuổi?!
Còn có, bàn tay nhỏ bé kia dường như đang nhập dữ liệu cho máy tính đi à nha!?!?
Những cái này đại biểu cho điều gì?
Lời giải đáp sẽ được tiết lộ ngay đây! [tg: yên tâm, lần này sẽ không bị ngắt truyện đâu ^•^]
………
Vân Thần hơi nhíu mày, nghi hoặc hỏi:”Cái gì thế?”
Thật ra bé đã đoán được một hai nhưng vẫn theo thói quen mở miệng hỏi.
Nói sao chứ hai bé vẫn là anh em sinh đôi, hiện tại ngoài ông cố, mẹ, Phong di chăm sóc từ nhỏ thì chỉ có Vân Thiên là người Vân Thần tín nhiệm nhất. Mà Vân Thiên cũng đồng dạng như vậy, đối với người thân bé luôn muốn làm những điều tốt nhất cho họ.
Bất kể mối quan hệ tích cực nào đều cần dựa trên sự tin tưởng lẫn nhau! Bất kể là tình thân, tình bạn hay tình yêu nếu không có trụ cột lòng tin sẽ không bao giờ vững chắc, gặp mưa to gió lớn sẽ sụp đổ ngay!
Tựa như một hạt giống muốn nảy mầm cần điều kiện thích hợp, muốn phát triển thành đại thụ cần trải qua các giai đoạn mà lớn lên. Trong quá trình đó không thể thiếu một bàn đạp nâng đỡ nó; ví dụ như cây cối sinh trưởng trên mặt đất đem rẽ sinh sôi nảy nở không ngừng hút lấy chất dinh dưỡng trong lòng đất, nếu không có thổ nhưỡng thì đừng mơ tưởng sống sót. Sự tin tưởng có vai trò như đất giữ cây đứng thẳng!
Với chỉ số thông minh tuyệt đỉnh của Vân Thiên đương nhiên hiểu Vân Thần thắc mắc chẳng phải vì “mấy” kí tự kia, cái em trai muốn biết lại là nguyên nhân vì sao có sự hiện diện của những kí tự này.
Vân Thiên cười ngọt ngào, kết hợp với khuôn mặt tròn trịa của bé là cỡ nào đáng yêu, khiến bất kì ai nhìn thấy đều muốn cắn một ngụm. Tuy nhiên nếu nhìn kỹ sẽ thấy khóe miệng của bé giương lên thành một độ cong mười phần tà khí.
Người bình thường sẽ rất khó nhận ra điểm này, thế nhưng thân là anh em với Vân Thiên-Vân Thần sao lại không nhìn thấy?——Xem ra sắp có người gặp xui xẻo rồi!
“Không có việc gì lớn, chỉ là có kẻ muốn ném boom vào hệ thống thôi! Ta mất 10 phút hoàn thành, đã đến lúc tặng lại cho hắn món quà siêu cấp ý nghĩa rồi! Có lẽ hắn phải dùng cả năm để thưởng thức a!”
Vừa nói xong thì kí tự cuối cùng đã vào đúng vị trí. Bàn tay Vân Thiên lướt qua hàng phím, sau đó…toàn bộ kí tự đều biến mất như chưa từng tồn tại, trên màn hình chỉ còn hình ảnh của một hộp quà to màu tím rực rỡ.
Vân Thiên híp mắt cười lộ ra bản tính tiểu hồ ly, có vẻ khá hài lòng với tác phẩm của mình!
…………
Ở một nơi nào đó, chuông báo động vang lên liên hoàn.
Trong phòng, một nhóm 20 người ai nấy đầu đầy mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, mười ngón tay liên tục gõ bàn phím như múa, chỉ hận đôi chân sao không biến thành một đôi tay nữa!
Chưa đến một phút sau tất cả thiết bị điện tử đồng loạt ngưng hoạt động.
Cả phòng chết lặng!
Một người đàn ông trung niên sắc mặt âm trầm, nặng nề nói:”Dữ liệu trong bộ nhớ đều bị phá hủy không còn khả năng phục hồi, là triệt để mất đi! Ước tính thiệt hại 100 tỷ USD! “
Lập tức, không khí đông cứng đến nghẹt thở! Không ai lên tiếng!
Mất một lúc, người đàn ông kia nói tiếp :”Hệ thống vệ tinh chắc hẳn hư hỏng luôn rồi, muốn phục hồi nguyên vẹn chí ít cần một năm!”
Nở nụ cười chứa đầy mỉa mai và đắng chát, hắn tự giễu:”Không hổ danh là Tử Thiên Hồ, ra tay thật nhanh! Lần này chúng ta phạm phải sai lầm quá lớn!”
Đáp lại người đàn ông vẫn là một mảnh im lặng!
Bọn họ còn có thể nói cái gì?
Dám kiêu ngạo hướng WIND WORLD khiêu chiến, nhất định phải có giác ngộ hi sinh! Chỉ là, cái giá phải trả thực quá mức khổng lồ. Sau hôm nay Cas đã định phải biến mất trên thế giới ít nhất một năm cho tới khi xây dựng lại cơ sở.
Tài năng không bằng người chỉ có thể chấp nhận thất bại.
Trong nội tâm họ tràn ngập hâm mộ và ghen tị tài năng đối thủ!
Nhưng nếu để cho những người ở đây biết đầu sỏ khiến họ tổn thất nghiêm trọng như vậy không phải là một nhóm lập trình viên hắc đạo như họ suy đoán mà là một đứa trẻ chưa đến 7 tuổi, phỏng chừng ngay cả tử tâm cũng có!
Hai mươi đỉnh cấp lập trình viên thế giới lại thất bại dưới tay trẻ con!?
Quá mất mặt rồi!
Rất may chuyện này rất lâu về sau họ mới được biết. Khi đó lòng hiếu thắng tranh phong đã nguội lạnh nhưng để tiếp nhận sự thật này cũng phải kinh ngạc trợn mắt một phen….