Toàn Bộ Cá Khô Của Đế Quốc Đều Thuộc Về Miêu Vương Phi

Chương 5


Đọc truyện Toàn Bộ Cá Khô Của Đế Quốc Đều Thuộc Về Miêu Vương Phi – Chương 5


Kỳ quái, loại sinh vật cường đại đến không thể tưởng tượng nổi như Địch Hách Lạp đã dần dần bị quy luật tự nhiên xua đuổi, gần như sắp tuyệt chủng.
Sự kết hợp cường đại cùng hi hữu như vậy, năng lượng phát ra đủ để khiến các thú nhân trời sinh sự kẻ mạnh tâm lý thiêu đốt đến phát rồi!
Đó cũng là lý do vì sao Hạ Mộc tìm kiếm hơn mười trang kết quả mới rốt cuộc tìm được gần mười tin tức không liên quan đến Trứng Cuốn điện hạ.
Trong đó đại đa số là nội dung có liên quan đến Giang Vũ, Weibo liên quan đến vai Cố Sanh, tổng cộng chỉ có bốn cái, bình luận nhiều nhất là một bài đăng yêu sách.
# đế quân lịch sự kịch. Tin tức nội bộ cho biết, Cố Sanh lúc trưởng thành sẽ để một Omega diễn, người này có bảy phần chính là hoa hậu giảng đường của học viện nhạc kịch, Đông Na!
Tuy rằng Hạ Mộc cũng không quá cảm thấy hứng thú đối với vai Cố Sanh lúc thành niên, nhưng phàm là tin tức về vai diễn Cố thị, tất cả đều là về Đông Na, cô đành phải tiếp tục xem.
Đa số Weibo tương quan đều đang moi móc các loại chuyện xấu về Đông Na, cũng có người qua đường tự xưng là người biết chuyện, nhảy ra che chở mỹ nữ hoa hậu giảng đường, chỉ trích những tài khoản kia là bởi vì đố kị mà bịa đặt.
Cư dân mạng đăng hơn một nghìn bình luận, cơ bản đều là hùa theo nói xấu.
Còn có vài tài khoản Weibo mỉa mai vở kịch này là kịch bách hợp mỗi năm một lần.
Có cư dân mạng còn cười nói, đế quân đại quan nhân xuất phẩm a, đây có phải là đang phát tín hiệu cho thấy Phục Áo Đế Quốc chúng ta sắp thông qua luật hôn nhân đồng tính?
Phía dưới có cư dân mạng bình luận: “Tỉnh lại đi đại ca, quốc gia của ta chỉ là muốn phía chính phủ biểu đạt một chút lòng bao dung đối với cộng đồng đồng tính ít ỏi mà thôi. Nhưng tư tưởng chỉ đạo vẫn là trăm năm bất biến, ủng hộ trên mặt tinh thần, nhưng muốn hợp pháp hóa thì đi gặp quỷ đi, kết hợp phi pháp là sẽ bị phạt đến táng gia bại sản, sinh con phi pháp sẽ ngồi tù rụt xương.”

Hạ Mộc nhìn đến phiền chán, tiếp tục kéo xuống, vẫn không có tin tức về vai cô muốn thử, thảo luận về vai Cố Sanh lúc nhỏ, dường như là con số không.
Điều này hiển nhiên có chút làm người ta thất vọng, nhưng cô ngược lại cảm thấy rất may mắn.
Nếu không có tin tức về vai Cố Sanh lúc nhỏ, chứng tỏ vai này sức cạnh tranh không lớn, điều này đối với cô mà nói, là hiện tượng tốt, dù sao cô tham gia biểu diễn chỉ là vì tiền, mà không phải là vì thu hút sự chú ý.
* * * * * *
Sáng hôm sau, Hạ Mộc nộp phiếu báo danh,  sau đó lại đến cửa hàng tiện lời của trường mua một chai nước có gas, trở về phòng học đưa cho người bạn đầu óc có bệnh ngồi cùng bàn, Tề Lỗi.
Buổi trưa trên đường đến căn tin, trong dự liệu, một trong hai nam sinh chặn đường cô hôm đó đã kiên nhẫn chờ cô tại hành lang.
Hạ Mộc ánh mắt mẫn tiệp đảo qua xung quanh — dĩ nhiên chỉ có một mình cậu ta.
Nam sinh kia ngoắc ngón tay với cô, lại làm một tư thế tỏ vẻ uy hiếp.
Hạ Mộc thấy thế nhún vai một cái, đôi mắt mèo tựa hồ bịt kín một tầng hơi nước, khiếp đảm mà dời bước đến trước mặt nam sinh, run giọng nói: “Tôi sẽ không chạy, chúng ta có thể đến chỗ khác nói chuyện không?”
Cô nghiêng đầu nhìn về phía lầu hai tòa nhà học, ý bảo nam sinh kia: “Nơi này có camera, tôi sợ sẽ gây phiền phức cho cậu…”
Nam sinh ngẩng đầu liếc xéo một cái, nhất thời bật cười ra tiếng, khinh bỉ nhìn về phía Hạ Mộc, trở tay vỗ vỗ khuôn mặt hồng nhuận còn mang nét trẻ con của cô, tiến đến trước mặt cô, cười lạnh nói: “Coi như cô thức thời, theo tôi!”
Hạ Mộc cúi đầu, thuận theo mà đi phía sau nam sinh, đến phía sau sân vận động, thoát khỏi phạm vi camera giám sát.

Nam sinh dừng bước, quay đầu  khởi động đốt ngón tay, hất càm châm chọc nói với miêu nữ đang run lẩy bẩy ở đối diện: “Dáng vẻ bệ vệ kiêu ngạo của cô đâu rồi, mèo con?”
Hạ Mộc không trả lời mà chỉ nghiêng đầu, xác nhận chỗ góc tường ẩn nấp một bóng người, lúc này mới ngẩng đầu, thản nhiên nhìn về phía nam sinh kia, thái độ thay đổi một trăm tám mươi độ, mặt không biểu tình nói: “Chen ngang chính là cậu, tụ tập gây hấn cũng là cậu, bộ dạng phách lối dĩ nhiên cũng là cậu.”
Nam sinh biến sắc, rồi đột nhiên tiến lên một bước, dùng ngón tay trỏ chỉ vào chóp mũi cô, mắng: “Cô lại muốn tìm chết? Con ranh chết tiệt, hiện tại quỳ xuống nhận lỗi, tôi còn có thể đánh cô nhẹ tay một chút!”
Hạ Mộc ngưỡng mặt lên, vẻ mặt đơn thuần, cho dù cô diện vô biểu tình, nhưng vẫn mang theo vài phần xinh đẹp làm cho người ta thương tiếc, nhưng lời nói ra lại càng sắc bén: ” Không cần đâu học trưởng, tôi khuyên anh tốt nhất là nên dùng hai trăm phần trăm sức lực đến đánh tôi, nghìn vạn lần đừng khách khí, để tránh mấy ngày nữa vẫn cảm thấy không cam lòng, không ngừng quấy rầy .”
” A…” Ánh mắt của nam sinh lộ ra ý cười dữ tợn, vừa gật đầu vừa cười khẩy nói: “Được, được, cô như vậy mới giống tiện nhân muốn tìm đường chết hôm đó!
Vốn tưởng rằng cô chỉ là nghé con không sợ hổ, thiếu bị đánh cho nên tôi mới không ngại cực nhọc cho cô một bài học, hiện tại xem ra, cô là đầu óc bị cửa kẹp hỏng rồi? Đế quân thật không thể tha cho loại nhân sĩ tàn chướng như cô rồi!”
Hạ Mộc thần sắc trấn định nâng gương mặt nhỏ, nghiêm túc hỏi nam sinh: “Anh nói xong chưa học trưởng? Trước đây mẹ tôi từng nói, người có bản lĩnh không nhiều lời vô ích, vấn đề có thể giải quyết bằng nắm đắm thì càng không phải nhiều lời, cảm ơn hợp tác.”
Nam sinh nhất thời đầy mặt cuồng nộ, không nói lời vô ích nữa mà nhanh như thiểm điện, ra quyền dùng sức đấm thẳng vào mặt Hạ Mộc!
Quyền phong cách không khí phất qua mái tóc của Hạ Mộc, chỉ trong giây lát, khóe miệng của cô khẽ nhếch lên, khuôn mặt thiên chân vô tà dần hiện ra một tia ngoan lệ chưa từng có.
Cô ngữa đầu ra sau, nắm đấm phất qua chóp mũi cô, Hạ Mộc lập tức nhiễu đến bên cạnh nam sinh, một động tác bắt lấy cổ tay của nam sinh.
Thời gian tựa hồ dừng lại, nam sinh chậm rãi trợn to đôi mắt, tựa hồ là không ngờ bản thân lại vồ hụt, một đấm dồn hết sức lực khiến cậu ta không cách nào dừng lại động tác do quán tính, cổ tay lại bị miêu nữ dùng động tác khóe léo bẻ sang một bên.

“Phịch!”
Hạ Mộc nhấc chân đá vào khớp gối của nam sinh, thừa dịp cậu ta quỳ xuống, bỗng nhiên đem cánh tay  cậu ta bẻ gập về sau, tạo thành một góc độ đáng sợ!
“Rắc —”
” A! A!” Nam sinh nhất thời đau đến ngửa đầu gào thét, muốn giãy dụa nhưng cả người bị đè xuống mặt đất, cổ tay bị miêu nữ gắt gao kiềm ở phía su, chỉ cần cử động một chút, sẽ là một cơn đau nhức đau tê tâm liệt phế!
” A… Buông! Tiện, nhân!” Nam sinh nước miếng văng tung tóe, đầy mắt kinh sợ cùng khó có thể tin.
Cậu ta không cam lòng, hận bản thân khinh địch, hơn nữa có thể cảm giác được miêu nữ này sức bật cũng không kinh người, chỉ là lợi dụng thân thủ linh hoạt cùng ưu thế nhanh nhẹn để tránh né và phản kích, cho dù thắng lợi nhất định cũng là do may mắn!
Hạ Mộc hé miệng mỉm cười, trầm ổn nói với nam sinh trên đất: “Cầu xin người khác, phải chú ý thái độ, học trưởng tính tình này, hiển nhiên là thiếu bị đánh, tôi quyết định không ngại cực nhọc mà cho anh chút dạy dỗ.”
Vừa dứt lời, Hạ Mộc đột nhiên bẻ gập cổ tay nam sinh, nhất thời lại là một trận gào khóc như giết lợn: “A! Đừng! Đừng bẻ!”
Sự dằn vặt cũng không bởi vì cậu ta gào thét mà đình chỉ, nam sinh nước mắt giàn giụa phun nước bọt cầu xin: “Cầu…Cầu xin cô! Buông!”
Hạ Mộc cong khóe môi,  đạp lên cổ cậu ta, buông cánh tay của cậu ta ra, quay đầu nhìn góc tường sân vận động vỗ tay một cái.
Tề Lỗi từ trong góc tường bước ra, vẻ mặt khó có thể tin tưởng mà nhìn miêu nữ cách đó không xa, hai tay cầm điện thoại di động dường như cứng lại rồi…
Mèo và vân vân, thực sự là sinh vật nguy hiểm đáng sợ  nhất trên thế giới QAQ!
Chỉ là bề ngoài khả ái mà thôi! Bọn họ là ác ma! Ác ma!

Tề Lỗi đầy mặt hoảng sợ đi đến trước mặt cô, run rẩy đưa điện thoại.
Hạ Mộc nhận lấy điện thoại, mở đoạn video quý giá Tề Lỗi ghi lại được, nhấn nút lưu lại.
Cô phải dùng một lon nước ngọt, mới đổi được sự hợp tác của  bạn cùng bàn đầu óc có bệnh.
Từ lúc gặp phải đám học trưởng không biết sống chết, kế hoạch phản kích của cô đã bắt đầu áp dụng.
Thuận tiện giả vờ nhát gan rèn luyện kỹ thuật diễn xuất một chút, nhìn phản ánh của học trưởng, xem ra hiệu quả hẳn là rất tốt.
Trên đất nam sinh dần dần khôi phục thể lực, rục rịch muốn giãy dụa.
Miêu nữ đứng phía sau lại vào lúc này cúi người đưa điện thoại đến trước mặt cậu ta, bắt đầu phát đoạn video ghi lại toàn bộ quá trình cậu ta bị đánh…
” Cô muốn làm gì, Nam sinh hoảng sợ nghiêng đầu muốn nhìn cô.
Hạ Mộc nở nụ cười chiêu bài của một học sinh gương mẫu, ghé vào lỗ tai cậu ta, nói: “Đoạn video này đã xem rõ rồi chứ, là học trưởng gây sự trước, động thủ trước, cũng là anh nằm xuống trước, toàn bộ quá trình, một giây không lọt.”
” Nghe cho kỹ, học trưởng, từ hôm nay trở đi, chỉ cần anh hoặc đám bạn của anh còn dám đến quấy rầy tôi một lần nữa, tôi sẽ lập tức công khai đoạn video này trên diễn đàn của trường.”
Là học sinh của Phục Áo đế quốc, cá lớn nuốt cá bé là chuyện thường tình, cho dù trường học sẽ không vì vậy khai trừ anh,  nhưng lần đánh nhau này sẽ ghi vào học bạ, theo anh cả đời.
Tôi nghĩ, quốc gia cũng không cần một phế vật tự mình gây hấn còn bại bởi một miêu nữ mười ba tuổi, vì tiền đồ của anh đi, học trưởng tốt nhất là từ giờ trở đi, ngoan ngoãn nghe theo lời tôi.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.