Đọc truyện Tòa Thành Tội Ác – Chương 52: Những Ngày Bên Nhau (Trung)
Ở cùng Sơn Dữ Hải đã lâu Richard cũng dần phát hiện một ít í mật của nàng, nàng căn bản không để ý đến mùi vị thức ăn mà chỉ quan tâm đến thuộc tính và năng lượng chứa trong đó. Richard thậm chí còn nghi ngờ không biết nàng có gặm ma tinh không nữa. Ngoài ăn ra thì ngủ cũng là một việc quan trọng trong sinh hoạt của nàng, nhất là sau khi ăn no nàng sẽ tiến vào trạng thái buồn ngủ mông lung. Khi Richard đi ngủ nàng cũng ngủ, khi Richard minh tưởng nàng cũng ngủ, khi Richard công tác và học tập thì phần lớn thời gian nàng tùy tiện tìm một chỗ thoải mái cuộn tròn lại ngủ. Chỉ có khi Richard lên lớp thì ngẫu nhiên nàng không lên cùng mà chạy đến ngóc ngách Thâm Lam nào đó chơi còn lại đại đa thời gian nàng ở không xa quá Richard năm mét!
A, đúng rồi, nàng vẫn theo quy củ lựa chọn môn học, số lượng hoàn toàn đầy đủ phù hợp với thân phận học sinh của pháp sư truyền kỳ nhưng là thời khóa biểu của nàng phần lớn chỉ dùng để thanh toán cuối tháng!
Thiếu nữ hình như không biết kiêng dè là gì, khi nàng tắm cũng không cố ý tránh Richard cho nên theo thời gian trôi qua Richard không chỉ một lần nhìn thấy thân thể săn chắc hấp dẫn tràn đầy lực lượng như báo săn của nàng. Làm da màu trà của nàng tỏa ánh mịn màng tơ lụa tựa như sờ lên đó sẽ rất mịn vậy làm người khác không tự giác được suy nghĩ miên man mà hai đùi của nàng rất dài và thẳng, hoàn mỹ đến đủ làm bất cứ nam nhân nào biến thành dã thú.
Richard đã là nam nhân cho nên mỗi buổi tối ngủ cùng Sơn Dữ Hải đều là giày vò với hắn. Thiếu nữ khi ngủ đều luôn không thành thật, luôn tìm cơ hội tiến gần ngực hắn và cuối cùng là quấn chặt lấy hắn. Dây dưa như vậy làm những bộ phận mẫn cảm không tránh khỏi tiếp xúc thân mật mà Richard đang trong thời kỳ tinh lực dồi dào và mỗi ngày đều bị thực vật đặc biệt tăng trưởng nên càng khó mà chịu đựng. Hơn nữa nếu bỏ qua lực lượng và tài phú thì Sơn Dữ Hải quả thật rất đẹp, sức sống thanh xuân tăng thêm không ít mị lực cho nàng.
“Chúng ta là bạn, là bạn…” Mỗi khi Richard khó ngủ nổi, thậm chí có chút ý nghĩ muốn lật ép thiếu nữ xuống thì hắn đều phải thì thào như vậy. Thậm chí có đôi khi hắn vừa nhìn gương mặt nhỏ nhắn ngủ say của thiếu nữ vừa tự an ủi bản thân: “Điều này không phải ta được quyền lựa chọn…”
Richard cũng không chú ý tới là dù hắn trằn trọc lãng phí không ít thời gian nhưng giấc ngủ vẫn đảm bảo thể lực và tiến bộ ma lực của hắn. Mà Richard cũng không để ý đến một vấn đề khác đó là nếu muốn cưỡng ép Sơn Dữ Hải thì có nguy hiểm như nào. Cho đến một ngày nào đó, khi một con muỗi vo ve bay hướng thiếu nữ đang ngủ trưa, khi mà Richard bỗng nhàn rỗi quan sát con vật nho nhỏ đó. Con muỗi là một loại sinh vật kỳ dị, dù cho là ở Thâm Lam, dù cho là pháp sư truyền kỳ cũng không thể làm nó triệt để tan biến được.
Dưới ánh mắt chăm chú của Richard, con muỗi lượn vòng hai vòng rồi trực tiếp nhào lên mặt nhỏ của thiếu nữ. Nhưng nó vừa bay vào phạm vi một mét quanh thiếu nữ thì đột nhiên phốc một tiếng, chỗ của con muỗi lúc nãy đã thay bằng một làn khói xanh… Richard đột nhiên ứa mồ hôi lạnh toàn thân.
Những ngày đầu khi Richard lên lớp, Sơn Dữ Hải đều tự động tan biến. Nàng nói nàng có rất nhiều hoạt động khác, ngẫu nhiên ngứa ngáy tay chân cũng xuống biển bắt cá cùng tộc nhân. Nhưng là càng ngày nàng càng chán các hoạt động khác, thời gian nàng dính lấy Richard càng lúc càng nhiều thế là cả khi Richard lên lớp nàng cũng lên lớp theo. Wulazhazu và Cương Nham đã rất ít xuất hiện, cấm vệ cung đình Ngàn Năm Vương Triều cũng được hưởng thụ những ngày nghỉ khó có.
Biến hóa này lập tức dẫn đến chú ý của hôi ải nhân, giờ đây toàn bộ an toàn của Sơn Dữ Hải đã đè nặng lên vai hắn. Không nói đến trách nhiệm và hậu quả vội, chỉ xem ở việc giải quyết nguy cơ tài chính Thâm Lam một năm thì hôi ải nhân cũng không cho phép có sai lầm gì xuất hiện. Đây là xây dựng trên nền việc công và tình cảm tư nhân, mỗi khi nhìn thấy Sơn Dữ Hải, hôi ải nhân đều như nhìn thấy một khối quáng bảo khổng lồ vậy. Sùng bái đã không đủ để hình dung tình cảm của hôi ải nhân nữa, chỉ cần thoáng nhìn thấy khối quáng bảo khổng lồ này đã đủ để hắn hạnh phúc thật lâu.
Cho nên hôi ải nhân quyết định dốc toàn lực bảo vệ Sơn Dữ Hải, thế là ở khu cư trú của Richard và những lớp học Richard học, số lượng pháp sư chấp pháp đoàn được tăng gấp đôi, mỗi tiểu đội đi tuần cũng được tăng thêm một bộ chiến kỵ sĩ được trang bị tận răng. Mà số lượng pháp sư ở trung tâm chờ lệnh cũng được tăng thêm, ngoài ra mười bảy vị đại ma đạo sư cũng phải luân phiên chờ lệnh để có thể kịp thời chạy đến hiện trường.
Khu cạnh Thâm Lam cũng bắt đầu dậy sóng, rất nhiều kẻ hắc ám kiếm ăn quanh đó đột nhiên phát hiện không khí tràn đầy áp lực, tựa như luôn có tròng mắt vô hình theo dõi bọn họ. Những người này giống như chuột già thành tinh vậy, khứu giác vô cùng nhạy bén. Mà ở phương diện khác, hôi ải nhân cũng tăng thêm một ngàn mắt ma pháp giám sát, số lượng này quả thật nhiều chút nhưng đây là một tín hiệu rõ ràng giúp khu đất quanh Thâm Lam đột nhiên yên lành hơn nhiều.
Có những con chuột già không rõ tình huống dù cho cảm giác được nguy hiểm nhưng vẫn không muốn vứt bỏ mồi ngon thế là chúng nó đều yên lặng tan biến trong đêm nào đó, giống như trước giờ chưa từng xuất hiện vậy. Dám gây ra phiền toái cho Hắc Kim ở giây phút then chốt này thì sẽ phát hiện khi Hắc Kim tức giận lên sẽ không kém chút nào những đồng tộc uống say của hắn. Hắn không cần gióng trống khua chiêng cảnh cáo bởi vì những con chuột liên tục tan biến đã là cảnh cáo tốt nhất. Thế là những con chuột già dồn dập trốn vào trong ổ.
Mấy ngày nay tâm trạng của Nayar không phải rất tốt, bởi vì mùi máu tanh luôn không tan trong phòng bếp của hắn. Hắn và đồng bọn luôn rất ghét mùi máu tanh này, nó sẽ làm đồ vật Nayar nấu bị biến vị cũng làm hầm rượu tăng thêm mùi vị kỳ lạ. Thật ra ở trong thế giới hắc ám càng lâu thì càng ghét mùi máu tanh, đương nhiên luôn luôn có kẻ biến thái.
Tâm tình Nayar không tốt còn có một nguyên nhân khác là hắn đã giúp Hắc Kim làm nhiều chuyện như vậy nhưng vẫn không được bớt một kim tệ tiền thuế nào cả. Bởi vì hôi ải nhân cho rằng pháp sư chấp pháp đoàn không thể tham dự chuyện khu xunh quanh Thâm Lam, kẻ duy trì trật tự không thể làm loạn trật tự được cho nên việc thanh lý những con chuột đều do Tai Họa và hai đồng bọn của hắn thực hiện. Ngày xưa huyết sắc loan đao chỉ chém giết đại nhân vật thì giờ không thể không dính máu dơ bẩn của rất nhiều con chuột thấp kém!
Sát thủ chân chính là có tôn nghiêm! Khi Tai Họa nhịn không được phàn nàn với Hắc Kim thì hôi ải nhân chỉ trả lời: “Thời đại đã thay đổi.”
Thời đại đã thay đổi nhưng thuế vĩnh viễn không biến đổi. Đây chính là quy tắc ngầm của hôi ải nhân mà Nayar chỉ biết phẫn nộ mắng: “Quy tắc rắm chó!” Nhưng đương nhiên hắn chỉ dám mắng khi hôi ải nhân đã rời đi, sau đó lại phải vừa chăm chú xem xem có con chuột nào ngu xuẩn vẫn ra kiếm ăn không vừa đau lòng vì khoản thuế nộp mỗi tháng. Hiện tại khoản thuế nộp mỗi tháng của hắn còn nhiều hơn thu nhập từ quán rượu trong cả năm.
Thật ra Nayar chịu khó như vậy một phần vì sau lưng hôi ải nhân là vũ lực không thể chống lại, một phần vì không thể trốn thoát pháp sư truyền kỳ truy đuổi mà nguyên nhân thật sự là hắn bắt đầu thích hoàn cảnh sinh sống an bình và ổn định của Thâm Lam, cũng bắt đầu thích nhìn Richard trưởng thành dưới dạy bảo của hắn.