Đọc truyện Tòa Thành Tội Ác – Chương 27: Lần Đầu Đả Kích (Thượng)
Nhưng mình có thể điều khiển lực lượng này sao? Lần đầu tiên Richard sinh ra nghi hoặc trong lòng.
Trong trường thí nghiệm, thể lực của thiết giáp mã nhanh chóng tiêu hao, tốc độ của nó đã giảm đi rõ rệt dù vậy vẫn nhanh hơn thiết giáp mã bình thường nhiều nhưng là thể lực trôi đi càng lúc càng nhanh. Sau khi nó đụng đổ một chướng ngại vật, nó đột nhiên sùi bọt mép nằm gục trên đất bất động.
Richard kinh ngạc thốt lên, hắn không ngờ kết quả lại như này nên nhìn hướng Phil đại sư. Lão đại ma đạo sư vỗ vỗ vai hắn nói: “Đừng lo sợ. Sơ cấp mẫn tiệp bình thường tăng 30% tốc độ mà ma văn cấu trang con làm ra chưa hoàn thiện, tốc độ tăng thêm dao động từ 30% đến 50%. Con thiết giáp mã kia bản thân nó cũng không đủ sức chịu được cấu trang, chẳng qua vì thí nghiệm nên mới mạnh mẽ cắm cấu trang vào cho nó. Nếu như tất cả hoàn thiện thì ma văn cấu trang sẽ không làm tổn thương bản thể. Hiện tại con đã hiểu cấu trang sư thay đổi thế giới như nào rồi chứ?”
Richard khẽ gật đầu, tâm tình hắn vẫn còn hoảng loạn không biết phải nói sao.
“Đây là lực lượng thay đổi thế giới phải sử dụng cẩn thận, nhất là con.” Phil đại sư nói đầy thâm ý rồi dẫn Richard rời đi.
Hôm nay Richard được nghỉ học, mà hắn cũng cần thời gian nghỉ ngơi. Chế tạo sơ cấp mẫn tiệp cả đêm trong trạng thái hương phấn làm thể lực, tinh thần và ma lực của hắn đã sớm cạn kiệt. Ngay khi nhìn thấy hiệu quả của ma văn cấu trang do bản thân chế tạo hắn đã không kiếm chế được phấn khích để rồi sau khi bình tĩnh lại thì mệt nhọc ập đến làm mí mắt hắn nặng như đá nằm gục tại chỗ.
Phil gọi một pháp sư trực ban đến dặn hắn mang theo hai lực sĩ dị tộc dẫn Richard về khu cư trú của hắn. Đợi pháp sư trực ban rời đi, Phil suy nghĩ một lát rồi gọi một học sinh đưa cho hắn một biên lai mua hai rương dược tề khôi phục ma lực và khôi phục tinh thần rồi bảo hắn mang hai rương này đến khu cư trú của Richard mà hóa đơn ký tên đại sư.
Vị học sinh này đã ba mươi tuổi, hắn đã theo đại sư nhiều năm cho nên trên mặt chỉ khẽ lộ tia kinh ngạc nhưng thật ra trong lòng hắn cuồn cuộn sóng lớn.
Hai rương dược tề cũng chỉ có mười bình mà thôi, nhưng dược tề Thâm Lam lấy hiệu lực gấp mấy lần bên ngoài mà nổi danh thêm vào đó là giá tiền gấp mười lần! Phil mặc dù địa vị cực cao ở Thâm Lam, thu nhập cũng sánh ngang địa vị nhưng hai rương dược tề này cũng bằng thu nhập cố định của đại sư trong một tháng. Phải biết thu nhập của Phil không chỉ dùng để duy trì cuộc sống bình nhật mà còn để vận hành phòng thí nghiệm của hắn nữa!
Mà những học sinh trẻ tuổi khác thì càng không dấu được tâm sự. Kinh ngạc có, khen thưởng có, đố kỵ cũng có mà bình thản cũng có dù cho rất ít!
Thí nghiệm ma văn cấu trang chiếm mất cả buổi sáng, Phil nhìn một chút đồng hồ cát ma pháp, buổi học xế chiều của hắn cũng sắp bắt đầu.
Ngay lúc này, ma pháp trận phía đông bắc khán đài lóe sáng, thân ảnh Stevenson và Minnie xuất hiện phía xa. Vừa nhìn thấy Phil từ xa, Stevenson đã lập tức kêu lên: “Phil đại sư, cuối cùng cũng tìm được ngài!” Hắn một mực ôn nhã lúc này cũng không kiềm chế được vội vã và vui vẻ.
Stevenson dứt khoát chạy đến trước mặt Phil mới dừng lại. Dù cho bộ dáng nôn nóng nhưng hắn vẫn cung kính hành lễ. Không thể không nói lễ nghi và khí độ của hắn vô cùng xuất chúng. Suy xét đến bối cảnh không tầm thường và năng lực thiên phú trác tuyệt thì điều này càng khó có được. So với Stevenson, hai vị học sinh khác của điện hạ rõ ràng kém hơn không ít. Minnie sẽ bất chợt để lộ kiêu ngạo tận xương tủy mà Richard phần lớn thời gian căn bản không để ý ai. Cho dù là trong lúc nghỉ ngơi, Richard cũng chăm chú vào bút ký và giảng giải của bản thân căn bản không để ý xung quanh làm rất nhiều người không thể kết giao được với hắn.
“Phil đại sư! Đây là tác phẩm dưới linh cảm ngẫu nhiên của con tối qua, mời ngài giám định!” Trong lời nói của hắn khó che dấu được nôn nóng. Dù cho cố gắng bảo trì khiêm tốn nhưng vẫn không dấu được tự hào và kiêu ngạo làm người khác không tự chủ được tò mò muốn biết hắn sẽ lấy ra sản phẩm gì. Stevenson cẩn thận mở một rương da phụ ma lấy ra một tấm da thú đưa đến trước mặt Phil đại sư.
Đây là một da thú màu ám hồng tràn ngập khí lưu huỳnh, từng đường vân đỏ sậm như máu và những khối đen lấm tấm trên da thú giúp đại sư nhận ra đây là da của một loại ma thú vô cùng nguy hiểm: liệt diễm địa hành long. Da địa hành long vô cùng kiên cố mà lại có tính truyền dẫn ma pháp cao nên là tài liệu tiêu chuẩn chế tạo ma văn cấu trang cấp 2 trở xuống. Mà tấm da Stevenson lấy ra phẩm chất ưu tú, nếu như rơi vào tay một vị đại cấu trang sư kỹ nghệ tinh thông thì còn có thể chế tạo cấu trang cấp 3!
Khâu xử lý của tấm da trước mắt này được làm rất tốt rõ ràng không phải Stevenson có thể làm được. Ở giữa tấm da được khắc ma pháp trận phức tạp, hình dạng như nắm đấm hung dữ hướng lên, khí tức hoang dã không ngừng tỏa ra. Từ đường nét và kết cấu có thể thấy kỹ nghệ của người chế tạo khá thuần thục đối với tiêu chuẩn cấp 1 thì đã khá tốt nhưng đối với ma pháp trận mà nói thì thủ pháp khá thô. Bởi vì ma pháp trận dùng trong cấu trang đều là hợp chế cho nên yêu cầu số lượng nhiều và độ chính xác cao. Cho nên ma pháp trận trước mắt này còn chưa hoàn chỉnh, tuy nhiên ở mấy ngóc ngách của nó cũng ngẫu nhiên lóe sáng ánh sáng ma pháp chứng minh nó có hiệu quả nhất định.
Phil đại sư tùy ý nhìn lướt qua ma pháp trận cũng khẽ kinh ngạc rồi gật đầu nói: “Hóa ra là sơ cấp lực lượng, độ hoàn thành khoảng 20%. Ừm, lấy tuổi của con hoàn thành được như vậy cũng khá tốt. Bức cấu trang này mang đậm phong cách của thánh Cruise xem ra ông ấy rất quan tâm chỉ đạo con nhỉ. Đợi Luther trở về con bảo hắn nghiên cứu chút xem xem có chỗ nào cần sửa đổi không.”
Nói xong Phil tiện tay giao tấm da rồng ột vị học sinh bên cạnh mà chính mình đi hướng truyền tống ma pháp trận. Khi đi qua Stevenson, vị ma đạo sư khẽ dừng bước nhìn thanh niên long mạch thuật sĩ nói: “Đáng tiếc, da rồng thật tốt, đáng tiếc a.”
Dưới vòng vây của vài học sinh, thân ảnh Phil nhanh chóng tan biến.
Stevenson thì mờ mịt đứng tại đó… Bầu trời bỗng rất âm u mà gió rất lạnh…