Tòa Thành Tội Ác

Chương 240: Mẫu Sào Chiến Đấu (Trung)


Đọc truyện Tòa Thành Tội Ác – Chương 240: Mẫu Sào Chiến Đấu (Trung)


Trên tường thành từng trấn hùng kỵ sĩ ngã xuống, dù cho mỗi trấn hùng kỵ sĩ trước khi chết phải kéo theo mấy chục chiến sĩ chết cùng nhưng là trấn hùng kỵ sĩ là chuẩn cấu trang kỵ sĩ, là lực lượng tinh nhuệ không thể thay thế, trung thành và chiến lực của bọn họ không thể nghi ngờ mà Richard tổn thất là gì chứ? Dã man nhân, sa dân, chiến sĩ, kỵ sĩ sắc phong… tất cả đều là tài nguyên vị diện này, chỉ có vài bộ chiến kỵ sĩ là đến từ Noland nhưng là trong cảm nhận của Cink Leier, mười bộ chiến kỵ sĩ cũng không bằng một trấn hùng kỵ sĩ!
Nàng bắt đầu do dự, ánh trăng ngọc bích tuy đã phai màu nhưng đến giờ vết bỏng mới dần hòa hoãn, thần lực màu vàng cũng ảm đạm như sắp tan biến. Đợi khi khôi phục năng lực hành động, nàng sẽ giết chết Richard trước hay cứu vài trấn hùng kỵ sĩ trước? Ở dị vị diện, nếu như không có thuộc hạ trung tâm thì vô cùng khó phát triển. Nàng không có thần ân của vĩnh hằng và thời quang chi long nên không muốn lãng phí sinh mạng ở dị vị diện!
Lúc này thân thể hạt sư bỗng hạ thấp, từng tia lửa xanh thở ra từ mũi nó, giống như trong sương mù ẩn chứa kẻ địch vô cùng đáng sợ với nó vậy. Ngay khi Cink Leier do dự thì từng con sói một xuất hiện từ màn sương mù, chúng như đàn sói thật sự chạy vòng quanh vây lấy hạt sư, không ngừng gầm gừ trầm thấp đe dọa.
Đàn sói đột nhiên dừng lại trong tích tắc nhưng là không phải để lao lên cắn xé điên cuồng mà là từng đợt phong nha bắn hướng hạt sư. Đối với hạt sư, uy lực những phong nhận này nhỏ vô cùng, nhiều nhất chỉ có thể tạo ra một vết cắt nhỏ trên da nó mà thôi nhưng là đàn sói quá nhiều.

Cink Leier quét mắt nhìn quanh phát hiện ít nhất ba trăm con sói vây lấy mình. Hiện tại nàng đã lờ mờ đoán được đàn sói không có linh hồn này có người chỉ huy mà rất có thể chính là Richard!
Phong nhận càng lúc càng dày đặc, cuối cùng như mưa to gió lớn quất lên người hạt sư. Hạt sư to lớn gầm gào lên, nó bắt đầu tấn công dùng lợi trảo xé nát phong nha. Nó có chiến lực tương đương cấp 16, đối với những con phong nha này thì hoàn toàn là một đòn phải chết. Nó có chiến lực tương đương cấp 16, đối với những con phong nha này thì hoàn toàn là một đòn phải chết. Nhưng là hạt sư này như sợ hãi, cảnh giác cái gì đó, không dám toàn lực giết phong nha.
Cink Leier cuối cùng quyết định rời khỏi nơi quỷ quái này trước đã, nàng nắm lấy bờm hạt sư kêu lên: “Bảo bối bé nhỏ, giết sạch chúng nó rồi nhanh rời khỏi đây! Nhanh! A, trời ơi, đó là cái gì!”
Ở phía trước không đến trăm mét, từ sương mù nồng nặc xuất hiện một bóng đen khổng lồ. Dù cho Cink Leier từng thấy rất nhiều loại ma thú nhưng khi nhìn thấy một con côn trùng khổng lồ cao sáu bảy mét, dài đến ba mươi mét thì cũng không khỏi kinh hãi!
So với mẫu sào thì hạt sư như một con mèo nhỏ ôn thuần. Hạt sư đương nhiên không phải mèo, nó vội thoát khỏi đàn sói rồi đột nhiên lao hướng mẫu sào, một cái nhảy vọt đã nhảy lên lưng mẫu sào, lợi trảo hung hăng đâm xuống lớp giáp xác! Trong cảm nhận của nó, đây mới là kẻ địch có uy hiếp lớn nhất.
Phần giáp lưng của mẫu sào cứng hơn sắt nhưng không ngăn trở được lợi trảo của hạt sư là bao, từng nhát đâm đến cả nửa mét đâm sâu vào lưng mẫu sào! Hạt sư không chút dừng lại, đuôi nhọn của nó hung hăng đâm xuống, hoàn toàn chìm vào phần đầu nhỏ bé không tỷ lệ với thân mình của mẫu sào! Lượng độc trí mạng theo đuôi nhọn truyền vào thân thể mẫu sào, không đến một giây, lượng độc trong túi độc của hạt sư đã được thả ra hết, rõ ràng trông nó có vẻ yếu đi mấy phần.
Kịch độc như vậy đã đủ độc chết một tòa thành rồi nhưng hành động của mẫu sào chỉ khẽ dừng lại rồi như không có việc gì mang theo hạt sư tiếp tục bò hướng thành bảo. Nó gần như miễn dịch với độc nên có thể nói là khắc tinh của hạt sư. Phần đầu của mẫu sào đã bị đuôi nhọn đâm thủng nhưng những mũi đao của mẫu sào dù nhỏ ngắn nhưng lại vô cùng sắc bén và tràn đầy lực lượng đã cắt phăng đi hơn nửa đuôi nhọn của hạt sư.
Hạt sư đau đến gào thét, thân thể run rẩy suýt chút hất văng Cink Leier trên lưng.
Không chút dò xét, trong lần tấn công đầu tiên, đôi bên đã dùng toàn lực. Cink Leier chỉ có năng lực chỉ huy có hạn đối với hạt sư, trận chiến vừa rồi làm nàng hao tổn sức lực vô cùng nhiều nên chỉ có thể nắm chặt bờm hạt sư để bản thân không bị văng ra. Một tay của nàng vẫn nắm chặt song đao, liều mạng tích trữ lực lượng nhưng là ánh trăng ngọc bích tạo ra vết thương quá khó chịu, chỉ cần đấu khí xông đến nơi vết thương là lực lượng ánh trăng sôi trào, đau đến làm nàng muốn ngất.

Hạt sư ra sức đào phần lưng mẫu sào nhưng thủy chúng không thể vượt qua được lớp lưng giáp mẫu sào. Phần giáp lưng mẫu sào dày đến hơn mét, hạt sư phải đào mấy lần vào cùng một chỗ thì may ra mới xuyên qua được mà khác với các loại côn trùng khác, phần đầu của nó chỉ để trang trí mà thôi, dù cho bị phá hủy thì cũng không ảnh hưởng gì, đó không phải điểm yếu mà là cạm bẫy…
Đàn phong nha xung quanh đột nhiên dừng chạy, sau đó đồng thời há miệng nhắm hướng hạt sư trên lưng mẫu sào! Lông mao toàn thân hạt sư dựng đứng, nó muốn lập tức nhảy lên chạy trốn nhưng là ý thức nó đột nhiên nhói đau mà lại loại uy áp nào đó đột nhiên ập đến làm tứ chi nó mềm nhũn, ngã sấp trên lưng mẫu sào.
Đây là tinh thần xung kích của mẫu sào, một đòn chỉ có thể làm hành động của hạt sư trì trệ trong mấy giây nhưng chỉ mấy giây ngắn ngủi thôi là đủ trí mạng rồi.
“A, không!” Cink Leier chỉ kịp hét lên một tiếng, lập tức vùi sâu bản thân vào lớp lông của hạt sư. Một giây sau, vô số luồng gió như đao kiếm vạch qua, đau đớn và sợ hãi làm nàng hét lớn lên. Dưới tình thế cấp bách, song đao trong tay nàng đã được ném ra, song đao đi qua nơi nào là phong nha nằm rạp đến đó nhưng là đấu khi và nguyệt lực giao kích lại làm toàn thân nàng sôi trào.
Hơn ba trăm phong nhận như mưa rào ập đến bao lấy cả người mẫu sào. Gần nửa số phong nhận rơi trên thân thể to lớn của mẫu sào, cắt gọt ra vô số mảnh giáp xác hay lớn da dày uốn nếp nơi bụng. Nửa số phong nhận còn lại rơi xuống người hạt sư và Cink Leier, vô số lông, máu đen, giáp vụn, tóc tung bay, cuối cùng là từng chùm máu đen nổ bung trong không khí!
Cink Leier hai tay thả lỏng, ầm một cái té ngã từ lưng hạt sư xuống đất, không chút nhúc nhích.

Hạt sư đau đớn gầm lớn, cũng trượt xuống từ người mẫu sào. Một cái phong nhận tạo ra thương tổn có hạn với nó nhưng số lượng phong nhận quá nhiều, hoàn toàn có thể dùng da tróc thịt bong để hình dung, chỉ riêng chảy máu thôi cũng đã đủ uy hiếp tính mạng nó rồi. Đau đớn làm hạt sư điên cuồng và sợ hãi, không ngờ nó muốn vứt xuống Cink Leier, một mình chạy trốn.
“Ngăn cản nó!” Richard và mẫu sào đồng thời ra lệnh. Thế là phong nha đã dùng hết phong nhận lập tức ào lên người hạt sư, nào cắn nào xé, không chỗ nào không chịu công kích! Răng và móng của phong nha còn không đủ phá vỡ phòng ngự của hạt sư nhưng như vậy đủ để ngăn nó chạy trốn rồi. Nháy mắt bị mấy chục con phong nha bám chặt vào người làm hạt sư giảm mạnh tốc độ, hung tính của nó đại phát, quay người chiến đấu, chỉ chốc lát đã cắn xé gần nửa số phong nha trên người.
Richard trên tường thành chăm chú nhìn nơi mấu chốt trên chiến trường này, thấy hạt sư khẽ dừng lại liền lạnh lùng hạ lệnh: “Mẫu sào, phun axit!”
Mẫu sào đột nhiên nâng lên nửa người trên, phần đầu đã bị bắn nát đột nhiên rơi rụng, lộ ra lỗ miệng hoàn toàn mới, một tia axit xanh lục vượt qua mấy chục mét rơi xuống người hạt sư!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.