Tòa Thành Tội Ác

Chương 229: Nguy Cơ


Đọc truyện Tòa Thành Tội Ác – Chương 229: Nguy Cơ


Ngày thứ ba sau khi rời khỏi thôn Bran, Richard đã đến thành bảo của nam tước Fontaine hơn nữa được gặp vị nam tước được Ác Lang công tước lệnh cung cấp tiếp viện ình.
Thành bảo của nam tước được xây trên một hòn đảo nhỏ ở hồ Mir, được nối với đất liền bằng một con đường rỗng. Tòa đảo này cũng không phải do thiên nhiên hình thành mà là gia tộc nam tước chầm chậm lấp ra, hao phí vô số nhân lực vật lực mới tạo được quy mô như này.
Vòng ngoài cùng thành bảo là tháp lâu hình tròn kiên cố, đỉnh tháp là máy bắn tên và kính viễn vọng. Cả thành bảo có thể nói là một tác phẩm nghệ thuật, các đỉnh đủ hình dáng, trụ vuông nối liền các tầng, ban công kéo dài theo các phương hướng, không đâu không phải hoa mỹ tinh lệ đến cực điểm.
Từ lầu chính nhìn ra ngoài có thể thưởng thức cảnh sắc hồ nước, rừng núi phía xa. Tòa thành bảo này có một cái tên từ cổ xưa ý nghĩa là hoàng hôn trên hồ nên lâu dần người ta gọi nó là Hoàng Hôn thành bảo.
Khi lần đầu thấy thành bảo này, suy nghĩ đầu tiên trong Richard là nên tiến công nó như nào. Lấy ánh mắt không chuyên nghiệp của hắn cũng tìm được ba bốn phương pháp tấn công, có thể thấy lực phòng ngự của thành bảo này yếu thế nào. Có lực phòng ngự nhất lại là con đường dài không đến hai mươi mét nối lục địa và hòn đảo. Con đường này tuy có thể chưa tám vị trọng trang kỵ sĩ xung phong nhưng còn hạn chế được số lượng và tốc độ kẻ tấn công. Tiếp theo, Richard mới phát hiện đây là một thành bảo vô cùng xinh đẹp giàu có. Từ góc độ xây dựng, rõ ràng nó không được dùng cho chiến tranh.
Trước khi gặp mặt, Richard đã được nghe nói Fontaine nam tước là kiếm thủ xuất chúng, truyền thống kiếm thuật của gia tộc cộng với thực lực cấp 14 của ông đủ để không thẹn với danh xưng kiếm thuật đại sư. Nam tước đồng thời rất yêu thích hội họa ca hát thậm chí không kém lòng yêu kiếm thuật là bao.
Khác với những thuộc hạ của Ác Lang công tước, Fontaine nam tước là người vô cùng ôn hòa cũng rất ít khi khoách trương ra ngoài. Quân đội trong lãnh địa duy trì ở khoảng tám trăm người trong đó có một trăm kỵ sĩ tinh nhuệ. Thoạt nhìn thì thực lực quân sự của nam tước rất yếu nhưng nếu không cẩn thận thì sẽ ăn thiệt đủ. Fontaine nam tước là người học rộng tài cao, đa mưu túc trí phong phương diện lĩnh quân tác chiến, trước sau đánh bại mấy kẻ địch, từ đó mở rộng lãnh địa đến hơn năm trăm cây số vuông. Ở vị diện Noland, diện tích như vậy đã vượt quá nam tước.
Lãnh địa nam tước phì nhiều, lương thực trù phú, sản lượng đồng, sắt vô cùng nhiều, dù cho không có quáng sản hiếm nhưng sát và đồng là vật liệu chế tạo vũ khí phổ biến ở vị diện Pháp La. Fontaine nam tước mượn nhờ điều này dựng xưởng sản xuất từ binh khí đến giáp. Bởi vì như thế, trang bị cho quân đội của Fontaine nam tước có thể nói là cao nhất trong các nam tước dưới quyền Ác Lam công tước. Đây cũng là một trong những lò sản xuất vũ khí trang bị lớn nhất của Hồng Sam vương quốc.

Những chiến sĩ của Richard dựng trại ở bên ngoài thành bảo, hắn chỉ mang theo mười tùy tùng tiến vào Hoàng Hôn thành bảo gặp mặt Fontaine nam tước.
Nam tước ước chừng bốn mươi tuổi, chính là độ tuổi tràn đầy mị lực giàu có. Khi gặp mặt Richard, ông vô cùng kinh ngạc về sự trẻ tuổi của Richard, cuối bữa tiệc, ông lại bị chinh phục bởi kiến thức ma pháp phong phú của Richard. Nam tước có ba nhi tử và bảy nữ nhi, trong đó có mấy đứa vô cùng ưa thích ma pháp, thế là nam tước ra lệnh gọi chúng đến gặp Richard, đồng thời để Richard đánh giá thiên phú ma pháp cho chúng.
Thế là trong tiệc trà sau bữa cơm, Richard dùng ma pháp trinh trắc thuật phát hiện mấy đứa nhỏ thiên phú ma pháp đều rất tốt, tương lai đạt đến cấp 10 không khó. Thế là hắn nhân thể chúc mừng nam tước một phen mà rõ ràng gương mặt ông cũng đầy hớn hở. Đợi nam tước an bài chỗ nghỉ cho Richard và thủ hạ xong thì đêm đã khuya. Richard và nam tước tùy ý tán gẫu phẩm trà, hắn lại biết được không ít chuyện thâm cung bí sử của Hồng Sam vương quốc.
Fontaine nam tước phong cách không hợp với Ác Lang công tước nhưng lại phụ dung là vì quan hệ ba đời trước. Lúc đó lão nam tước thề đời đời trung với công tước, đó đã là chuyện hơn bảy mươi năm trước rồi.
Tình thế trong nước Hồng Sam vương quốc vô cùng phức tạp, vương thất trên danh nghĩa là chủ của giới quý tốc nhưng thực tế lực ảnh hưởng vô cùng nhỏ. Đổi từ góc độ khác mà nhìn thì đại quý tộc có vô hạn quyền tự trị nên không loạn mới lạ. Mà còn có giáo hội tiến đến nữa, có ba vị chân thần thành lập thần điện ở Hồng Sam vương quốc, được đại quý tộc ủng hộ. Chưa kể đến còn rất nhiều giáo hội nỗ lực tiến vào.
Nhưng là nhóm giáo hội lại bị nhóm quý tộc sùng bái tổ tiên do Ác Lang công tước dẫn đầu ngăn lại. Bởi vì nếu như lĩnh dân chuyển qua tín ngưỡng chúng thần thì linh hồn tổ tiên bọn họ không thu được kính ngưỡng, sẽ dần dần suy yếu. Điều này đối với gia tộc sùng bái tổ tiên có thể nói là đả kích trí mạng. Cường giả như Ác Lang công tước chí ít có một nửa sức mạnh liên quan đến linh hồn tổ tiên.
Ở phương diện khác, khi có đầy đủ tín ngưỡng và sùng bái, linh hồn tổ tiên họ có thể điểm thần hỏa, khả năng thu được thần vị. Hoặc là lúc nào đó trong khi tế tự, linh hồn tổ tiên có thể cộng minh với hậu duệ tiềm chất, trực tiếp rót lực lượng vào người hậu duệ, tăng tiềm năng xung kích thánh vực thậm chí là cảnh giới truyền kỳ.
Cho nên sùng bái tổ tiên và kính ngưỡng chúng thần có xung đột về lợi ích. Đôi bên tranh đấu vô cùng kịch liệt, bất cứ thủ đoạn nào cũng được thi triển, chỉ kém nước tuyên chiến. Chỉ khi có kẻ xâm nhập từ dị vị diện gây nguy hiểm lớn thì đôi bên mới tạm thời liên thủ sau đó lại lập tức quyết tử chiến. Nhưng là từ trận thảm bại của liên quân Thiết Tam Giác đế quốc và Hồng Sam vương quốc, có thể thấy cái gọi là liên minh không đáng tin chút nào.
Richard sau khi nhận được thư của Marvin lập tức đoán ra cấu trang là nguyên nhân Ác Lang công tước tiếp nhận hắn. Hiện tại thu được nhiều tin tức như vậy, Richard có thể hiểu vì sao Ác Lang công tước khát vọng lực lượng như vậy. Thậm chí dù cho biết thân phận Richard có vấn đề, Marvin làm ra giấy tờ giả có rất nhiều sơ hở nhưng vì để được đến cấu trang gia tăng lực lượng, hắn sẽ che chở cho Richard. Đối với Richard mà nói thì điều này rất có lợi, có nhu cầu thì sẽ tồn tại giao dịch thậm chí là hợp tác, điều này bền chắc hơn bất cứ lời thề kết minh nào.

Fontaine nam tước là người điềm đạm giàu mỵ lực, một đêm tán gẫu này cũng giúp Richard học được nhiều điều. Đồng thời ông cũng để lại ấn tượng rất tốt cho Richard, khí độ thong dong bình tĩnh này chỉ xuất hiện ở hào môn đỉnh cấp.
Đêm đã khuya, Richard quay về phòng nghỉ. Sáng hôm sau, sứ giả của nam tước sẽ tiến hướng lãnh địa Ác Lang công tước, đưa ý của Richard đến với công tước và chờ câu trả lời.
Ngoài ra Fontaine nam tước cũng cho Richard biết, công tước trước đây đã phái một đội kỵ sĩ tinh nhuệ do một thánh vực cường giả dẫn đội chạy đến Hoàng Hôn thành bảo. Mục đích chủ yếu của họ là mang cấu trang thần bí của Richard trở về. Đến lúc đó, Richard có thể theo nhóm kỵ sĩ này cùng về, vấn đề an toàn sẽ được đảm bảo hơn. Dù cho hiện tại không phải thời chiến nhưng mâu thuẫn giữa giáo hội và quý tộc sùng bái tổ tiên đã rất căng thẳng, xung đột vũ trang lúc nào cũng có thể xảy ra.
Nam tước bố trí cho Richard một phòng khách rộng rãi hoa lệ, cửa sổ sát đất nhìn ra cảnh hồ mỹ lệ. Gian phòng này cách phòng thuộc hạ Richard không xa, tất cả đều được suy xét vô cùng chu đáo. Chỉ là khi Richard nằm lên giường lại không biết vì sao luôn lật đi lật lại khó ngủ. Ở trong tâm trí hắn, cảm giác bất an không ngừng trào dâng làm hắn không thể tiến vào giấc ngủ.
“Đến cùng là chuyện gì? Chẳng lẽ Fontaine muốn giết ta?” Richard nhíu mày suy tư. Cảm giác bất an kia có ang theo sát ý tựa như một chuôi dao sắc bén tùy lúc đâm đến vậy. Nhưng mà nhiệt tình và chân thành của nam tước không chút giả dối, điều này Richard còn phân biệt được. Trong cổ bảo không có nhiều lực lượng phòng ngự, khi đi trong cổ bảo hắn cũng không thấy có vũ lực bố trí thêm.
Cảm giác bất an này không phải là bản năng đề phòng khi tiến vào khu vực xa lạ, riêng nói lực lượng hộ vệ tuy Fontaine nam tước chiếm ưu thế nhưng đấy chỉ là trên số lượng mà thôi. Sandrew và Richard có thể ùn ùn không ngừng triệu hoán sinh vật ma pháp, chiến lực của Bọt Nước không thể dùng cấp 10 để tính được.
Hơn nữa phe Richard còn có Lưu Sa cầm quyển sách thời quang nữa. Sau khi tiến cấp xưng hiệu rạng đông, Lưu Sa có thể dùng lượng lớn quyển trục thần thuật, chỉ cần không hết quyển trục thì nàng sẽ là cỗ máy trị liệu không biết mệt mỏi.
Nhưng nguy hiểm đến từ đâu chứ? Richard dứt khoát ngồi dậy, mặc quần áo vào hơn nữa đặt trường đao ở nơi dễ dàng vươn tay lấy sau đó hạ mệnh lệnh cảnh báo từ trong ý thức. Đồng thời hắn cũng liên lạc mẫu sào nhanh chóng tiến đến phạm vi lãnh địa nam tước tùy thời chờ lệnh.

Lấy tốc độ chậm chạm mười cây số mỗi giờ của mẫu sào thì muốn đến đây chi viện là chuyện không thể. Chỉ có thể lệnh nó chặn đường mai phục trước hoặc giữ đường lui, chờ bản thân đột phá vòng vây thì hội họp, cho truy binh một đòn trí mạng mà thôi. Cảm giác nguy hiểm càng lúc càng mạnh. Đây là trực giác nhưng đối với ma pháp sư thì trực giác vô cùng chính xác. Trực giác cảnh báo mạnh mẽ như vậy thì chắc chắn có chuyện gì đó sẽ xảy ra.
Theo tin tức của Richard, Just, Bọt Nước nhanh chóng chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu. Bọt Nước lặng lẽ tiến vào phòng thông báo cho Lưu Sa, đồng thời ở lại đó bảo vệ thần quan duy nhất của đội. Ở ngoài thành bảo, hai thực nhân ma lật người dậy, bọn họ có chút thô bạo đánh thức bộ chiến kỵ sĩ. Tất cả bọn họ hết sức tránh làm kinh động quân thủ vệ thành bảo đánh thức tất cả chiến sĩ, chuẩn bị tốt cho chiến đấu có thể xảy ra.
Đây là lần đầu Richard tiếp xúc với thế lực Ác Lang công tước, trước khi làm rõ thái độ của Fontaine nam tước thì tất cả chiến sĩ đều mặc giáp đi ngủ. Đến lúc đó chỉ cần nắm vũ khí, chui ra khỏi doanh trướng là đã có thể tác chiến.
Chạng vạng hôm đó, khi nửa mặt trời nhuốm đỏ còn chưa chịu hạ xuống đường chân trời, một thợ săn trẻ tuổi nhanh nhẹn trở về thôn Bran.
Vùng rừng núi này chưa hề thái bình, gần đây còn từng có cự lang qua lại. Thợ săn có kinh nghiệm đều không muốn đối mặt với dã thú loại gấu và sói, người trẻ tuổi này cũng không phải ngoại lệ. Hắn hy vọng trước khi trời tối kịp về thôn, ở trong rừng ban đêm là điều quá nguy hiểm.
Nhìn về thôn làng ở phía xa, thợ săn trẻ tuổi không khỏi rảo bước nhanh hơn. Nhưng là mắt hắn đột nhiên hoa lên, một nữ nhân xinh đẹp như trong mộng xuất hiện trước mặt hắn. Nhìn vào bộ trang phục gần như lõa lỗ trên người nàng, tròng mắt thợ săn trẻ như muốn lồi ra để nhìn thấy kỹ hơn.
“Lãnh chủ thôn xóm này tên là Richard?” Nữ nhân mỹ lệ kiều diễm hỏi.
“Richard? Không a! À đúng, hắn là lãnh chủ mới, tên là Richard. A…” Tâm tư của thợ săn trẻ trở nên trì độn, tròng mắt thế nào cũng không rời được bộ ngực trắng nõn kia, cũng may là còn trả lời được câu hỏi.
“Là hắn thì tốt! Bảo bối a, tới, giúp ta hỏi xem tiểu Richard kia hiện tại đi đâu?” Nữ nhân mỹ lệ kia quay lại nói.
Thế là một con sư tử khổng lồ đột nhiên xuất hiện trước mặt thợ săn trẻ, đầu con sư tử này gần như to bằng hắn! Mà hạt sư mở rộng miệng, cắn mất từ vai ngực trở lên của thợ săn trẻ.

Chốc lát sau từ đôi mắt hạt sư bắn ra hai tia sáng, phác thảo hình ảnh trong không gian. Trong ảnh, một ma pháp sư trẻ tuổi cưỡi ngựa tuần tra quanh thôn Bran. Tuy ảnh tượng mơ hồ nhưng vẫn nhìn ra được ma pháp sư còn rất trẻ mà Cink Leier nháy mắt đã nhận ra đó là Richard. Trước khi đi Pháp La, nàng đã nhìn tư liệu Richard vô số lần.
Richard hiện tại thành thục thong dong, thâm mấy phần thâm trầm ổn trọng hơn so với trong tư liệu.
“A, vốn là rất đẹp trai, bây giờ lại càng thêm hấp dẫn! Nhất định phải hưởng thụ a!” Khi nói những lời này, bên dưới Cink Leier đã có chút ẩm ướt.
Ánh sáng trong mắt hạt sư nhanh chóng tan biến, ảnh tượng cũng theo đó biến mất. Thời gian ảnh tượng hiện ra chỉ chưa đến nửa phút nhưng hạt sư hiện vẻ uể oải mệt nhọc. Nhưng là Cink Leier hiện tại vô cùng phất khích, dùng sức xoa bờm hạt sư, thì thào bên tai nó: “Ngươi nhất định có thể lần theo mùi Richard đúng không?”
Hạt sư gầm nhẹ một tiếng biểu đạt có thể. Sau đó ánh mắt nó trông hướng thôn Bran cách đó không xa, lại rống lên hai tiếng.
Cink Leier vỗ vỗ hạt sư nói: “Trong thôn có bao nhiêu người đều là của ngươi hết, muốn ăn bao nhiêu thì ăn!”
Nửa giờ sau, Cink Leier cưỡi hạt sư rời khỏi thôn Bran. Ở sau lưng nàng còn có trấn hùng kỵ sĩ và hai vị đại ma pháp sư. Bọn họ một đường hướng bắc, men theo con đường Richard đã đi tiến hướng Hoàng Hôn cổ bảo của Fontaine nam tước.
Thôn nhỏ Bran sa vào tuyệt đối tĩnh lặng, tất cả đèn đuốc đã tắt, vụ khí đen lượn lờ từng ngóc ngách trong thôn, không ngừng có dịch thể nồng đặc trào ra từ những cửa phòng đóng chặt. Nhưng là dịch thể kia không phải màu đỏ sẫm của máu mà là đen nhánh như bóng đêm!
Linh hồn tuy không phải lĩnh vực của riêng chúng thần nhưng ai muốn đụng chạm phải trả giá lớn. Hạt sư mạnh mẽ như vậy nhưng cũng phải hao hết thể lực để rút lấy linh hồn của thợ săn trẻ tuổi nên vô cùng đói khát. Tất cả thôn dân cũng chỉ đủ no nửa cái bụng của nó mà thôi, thực vật cho hạt sư không phải máu thịt phổ thông mà là sinh mệnh lực và tinh hoa linh hồn, thật ra nếu không phải quá đói thì nó còn không thèm để ý đến bình dân còn chưa phải cường giả.
Dưới màn đêm, đội ngũ ma quỷ truyền bá sợ hãi và tử vong không ngừng hành quân, lấy tốc độ của Cink Leier thì chỉ rạng sáng hôm sau có thể đến thành bảo nam tước.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.