Đọc truyện Tòa Thành Tội Ác – Chương 226: Không Cam Thất Bại
Salunweier đang đứng trên nóc xe làm việc quen thuộc của mình ngắm nhìn chiến trường phương xa và liên tục gầm rú ra mệnh lệnh. Hắn đã mượn lực lượng ma pháp phóng to thanh âm bản thân hết mức nhưng giữa tiếng chém giết, la hét, rú thảm nơi chiến trường này thì phạm vi thanh âm của hắn cũng có hạn.
Lúc này pháp sư đã sớm mất đi ưu nhã và thong dong, mồ hôi không ngừng úa ra từ đầu trán. Cho dù có ma pháp trợ giúp thì giọng nói của hắn theo gầm rú thời gian dài đã dần khàn khàn.Lính liên lạc tận trung chức trách vẫn như nước chảy liên tục lui tới từ chiến xa của hắn đến chiến đội phía trước nhưng chiến cuộc chiến trường mỗi giây một khác, mệnh lệnh của Salunweier rất khó được chấp hành chuẩn xác, thường thì phải chậm đến mấy phút.
“Bên phải! Bên phải ngăn lại! Chết tiệt, ai cho các ngươi phái trọng kỵ binh tiến lên, lui xuống! Không thấy đối phương chuẩn bị đột kích sao… A! Đáng chết, bọn họ đã đột kích! Ngăn lại, a, không… Nita, phái một đội kỵ sĩ đế quốc đến cánh phải, đột kích tuyến đầu địch nhân, nhớ mang theo một thần quan.”
Theo tiếng gầm rú của Salunweier, hai mươi kỵ sĩ áo giáp bóng loáng chậm rãi từ sau xe ngựa phi ra, sau đó dần dần gia tốc, sau vài trăm mét đã đạt tốc độ cao nhất, kỵ thương buông thẳng mượn lực chiến mã nghênh hướng trấn hùng kỵ sĩ đang đột phá trận tuyến.
Hai làn sóng thép hung hăng va chạm nhưng là sau va chạm, kỵ sĩ đế quốc thu được kết quả thảm bại! Kỵ sĩ đế quốc cao lớn khỏe mạnh nhưng đứng trước trấn hùng kỵ sĩ thì chỉ nhỏ bằng nửa mà lực lượng thậm chí còn chênh lệch lớn hơn cả thể hình. Đại đa bọn họ bị chiến mã đụng văng mà lực lượng ma mã của trấn hùng kỵ sĩ phát ra lớn đến khó tin, va chạm gần như không tạo được chút trở ngại nào thậm chí làm dừng lại chỉ trong tích tắc thôi cũng không làm được, mà trấn hùng kỵ sĩ còn tăng nhanh tốc độ để chém giết những kỵ sĩ đế quốc bị hất văng!
Trấn hùng kỵ sĩ y như tử thần, một lần xung phong, một lần quay lại, kỵ sĩ đế quốc đã không còn sót lại người nào! Lỗ hổng cánh phải càng lúc càng lớn. Cũng may những ác ma giáp đen này không đánh lâu, sau khi xung loạn đội hình đối phương là lập tức quay về, những tạp binh lộn xộn với đủ loại binh khí trong tay lập tức thế chỗ họ, bắt đầu hỗn chiến.
Cánh phải triệt để hỗn loạn mà lúc này một đột trấn hùng kỵ sĩ đột nhiên đập vỡ trung lộ, mạnh mẽ xé ra một vết nứt trong trận hình nghiêm chỉnh, thế là lượng lớn chiến sĩ hung ác theo gót trấn hùng kỵ sĩ xông vào trận địa.
Ngay khi nửa chiến trận của liên quân Thiết Tam Giác đế quốc và Hồng Sam vương quốc sa vào hỗn loạn, gần như sụp đổ thì một mảnh sáng lóng lánh đột nhiên hạ xuống, những chiến sĩ được ánh sáng bao phủ như uống vào dược tề sức sống, nháy mắt tinh thần no đủ, lực lượng, phản ứng thậm chí phòng ngự đều tăng lên, lập tức tạo thành thương vong thảm trọng cho kẻ địch thậm chí hai trấn hùng kỵ sĩ còn bị kéo xuống ma mã.
Cách đó không xa, Cink Leier nheo tròng mắt lại đứng trên hạt sư, nàng khẽ liếm môi thì thào: “Lại là thần thuật, ta ghét thần quan…”
Phần lớn thời gian nàng đứng bên rìa chiến trường, không chỉ huy quân đội cũng không giết địch, y như một bé gái thần trí không quá bình thường, ngây ngốc đứng tại chỗ không ngừng thì thào. Nhưng là sau khi nói xong câu này, Cink Leier đột nhiên biến mất. Trong tích tắc, nàng vẫn duy trì tư thế trước lúc tan biến, thần thái vẫn tràn đầy mê mang, thuần khiết và vô tội nhưng lại hiện ra sau người đại thần quan duy nhất trên chiến trường, cự ly này đã vượt quá trăm mét so với vị trí đứng lúc trước của nàng. Sau đó y như bé gái lạc đường, nàng nhìn đông ngó tây hơn nữa hét lên không ngừng nhanh chóng đi về hướng trận địa phe mình.
Tiểu đội kỵ sĩ thần điện hộ vệ hoàn toàn không kịp phản ứng, chỉ thấy một thiếu nữ xinh xắn như búp bê nhưng quần áo gần như lõa lỗ kêu thét chạy qua, thậm chí không ai nghĩ đến vươn tay ngăn lại.
Từ đầu đến cuối nàng như không làm gì nhưng là thần thuật của đại thần quan đột nhiên dừng lại, thần thuật tăng thêm trên người những chiến sĩ cũng đột nhiên tan biến. Đại thần quan đầy ngạc nhiên cúi đầu nhìn ngực bản thân, chỉ thấy trên thần bào xa hoa nơi ngực không biết từ bao giờ thủng một lỗ lớn, qua khe hở thần bào, có thể nhìn thấy bộ ngực cũng có một lỗ hổng khủng bố, bên trong không có gì cả!
Đó không phải vị trí trái tim sao? Mang theo nghi hoặc, ánh mắt đại thần quan dần dại đi rồi thân thể hắn dần ngã ngửa. Mà thiếu nữ đang chạy trong tay không biết từ lúc nào có thể một trái tim.
Nhưng trái tim này không phải của đại thần quan, trái tim của đại thần quan đã sớm vào bụng nàng. Còn về trái tim này, nàng chỉ khẽ ngửi rồi ném đi, sau đó trong tay lại như có kỳ tích xuất hiện một trái tim khác, trái tim nóng bỏng vẫn còn ngoan cường phập phồng, không chút biết bản thân đã rời xa thân thể.
Cứ như vậy, thân ảnh Cink Leier không ngừng chợt ẩn chợt hiện trong chiến trường. Thần thái nàng ngây thơ non nớt, hoàn toàn không hợp với cảnh chém giết khốc liệt. Nàng y như bé gái tùy hứng, vừa đi vừa hái quả, vừa cắn một miếng thấy không hợp là lập tức ném quả đi. Chỉ là bé gái khác nhặt quả cây còn nàng thì thu lấy trái tim người! Hễ nơi nào nàng đi qua thì có không ít chiến sĩ đối phương đột nhiên ngưng trệ hành động sau đó không chút dấu hiệu té ngựa, chỉ thấy một cỗ máu loang lổ nơi ngực dần lan rộng ra.
Cink Leier cứ như vậy xuyên qua chiến trường trở về trận doanh của mình, nàng tiện tay đưa một trái tim vào miệng hạt sư sau đó nhảy lên đầu nó. Nàng nhìn một chút chiến trường, đột nhiên cao giọng rít lên, vươn tay chỉ về phía trước, mười trấn hùng kỵ sĩ lập tức điều khiển ma mã dưới háng, xung kích hướng nàng chỉ.
Nơi đó chính là nơi trận địch dày đặc nhất, ngay khi trấn hùng kỵ sĩ xung phong, một kỵ sĩ thần điện trẻ tuổi đột nhiên té ngựa. Cánh phải và chính giữa càng lúc càng hỗn loạn, cánh trái cũng dần mất thế trận.
“Đáng chết! Nơi đó không thủ được!” Salunweier dùng sức nện xuống vòng bảo hộ nóc xe. Hắn đột nhiên quay đầu hô lớn: “Một đội kỵ sĩ đế quốc, một đội kỵ sĩ thần điện! Một trăm trọng bộ binh và một thần quan!”
Sau khi ra lệnh xong, thanh âm Salunweier đột nhiên ngưng trệ. Ở sau người hắn, đội quân dự bị đội hình chỉnh tề đột nhiên dần thưa thớt. Mệnh lệnh mới vừa đưa ra lập tức có chiến sĩ tương ứng ra khỏi hàng, bổ xung cho tiền tuyến lung lay muốn đổ. Nhưng là sau khi phái ra đội viện quân này, trên tay hắn chỉ còn lại trăm người, trong đó chỉ có một đội hai mươi kỵ sĩ, pháp sư và thần quan đã toàn bộ lên chiến trường.
Pháp chức giả duy nhất còn chưa sử dụng là chính Salunweier, còn có một vị đại ma pháp sư cấp 15 và một đại thần quan cấp 16 nữa. Thân phận địa vị hai người sau hắn đều là tầng cao của Hồng Sam vương quốc. Bọn họ đều thuộc về đại nhân vật thật sự, không thể lấy thân mạo hiểm được.
“Ma quỷ… Nàng là ma quỷ thật sự! Chúng ta phải tiêu diệt nàng! Không tiếc đại giá!” Râu mép trắng của đại thần quan run rẩy, gương mặt giăng đầy nếp nhăn bởi vì phẫn nộ mà vặn vẹo. Tức giận còn không đủ để biểu đạt phẫn nộ trong hắn, hắn còn ra sức dùng quyền trượng khảm ngọc gõ xuống nóc xe dưới chân.
“Đó là xe ngựa của ta!” Salunweier khẽ tức giận hô lên trong lòng nhưng không nói ra. Hắn còn định hét lên một câu nữa: “Nếu như ngươi thống hận ma quỷ như vậy thì tự đi qua tiêu diệt nàng ta đi.”
Nhưng trong lòng Salunweier vô cùng rõ ràng, khi nhìn thấy một vị đại thần quan cấp 16 bị Cink Leier giết chết dễ dàng và lấy đi trái tim thì vị đại thần quan này nhất quyết không chịu lên chiến trường nữa. Hắn có thể làm nhiều nhất chỉ là chúc phúc cho đội dự bị chuẩn bị lên chiến trường. Thế lực của thần dũng cảm Nội An ở Hồng Sam vương quốc có hạn, tổng cộng chỉ có ba vị đại thần quan cấp 16. Trong bọn họ nhất định sẽ có một người tiến cấp giáo hoàng. Hiện tại ngoài ý chết mất một người làm kẻ còn sống này từ một phần ba cơ hội thăng chức nâng lên một phần hai! Đây là gia tăng mãnh liệt nhưng nếu như hắn cũng chết thì người không xuất chiến chắc chắn 100% sẽ làm giáo hoàng.
Phép tính số học rất đơn giản nhưng nhân tâm lại không đơn giản chút nào. Cho dù là dưới vinh dự của chúng thần cũng cho phép tín đồ giữ lại chút tư tâm nho nhỏ.
“Nữ nhân kia thật sự chỉ có cấp 15 sao?” Salunweier đầy trịnh trọng hỏi đại ma pháp sư bên cạnh.
“Ma pháp của ta không nói dối, nhiều nhất là cấp 15!” Đại ma pháp sư trịnh trọng đáp lại.
Vị đại ma pháp sư này tuổi còn rất trẻ, cũng không kém hơn Salunweier là bao, tương lai gần như chắc chắn sẽ trở thành đại ma đạo sư. Salunweier cũng hiểu rõ đối phương chắc chắn sẽ không lên chiến trường, trừ khi chiến cuộc chuyển biến thành có thể khống chế tất cả nếu không một kẻ tuổi trẻ tài cao, tương lai rộng mở sẽ nhất định không chịu mạo hiểm. Đại ma pháp sư khi mới bắt đầu chiến đấu đã ném ra một đống ma pháp phụ trợ, hoàn toàn hoàn thành nghĩa vụ theo quân lần này của hắn, hoàn toàn không có chỗ nào có thể chê trách.
Trong quá khứ không thiếu những trận Salunweier khống chế hoàn toàn, một trận chiến đấu, chiến đấu liên hoàn hay cả chiến dịch cũng có. Cho dù có bất ngờ nho nhỏ thì thói quen giữ lại bài trong tay giúp Salunweier san bằng bất ngờ đối phương tạo ra.
Danh xưng “Chiến tranh nghệ thuật gia” của hắn cũng không phải là bốc phét ra mà là nhờ mấy chục trận chiến thắng. Ở phương diện lĩnh quân, cũng vì còn trẻ tuổi nên hắn mới đứng dưới Lisu. Chí ít chính Salunweier và thủ hạ đều cho rằng như vậy.
Chính vì uy danh như vậy nên Salunweier mới bị chỉ định trở thành thống soái liên quân nếu không, theo tập tục thông thường thì phải là tướng quân cấp cao của Hồng Sam vương quốc nhận quyền chỉ huy tối cao. Nhưng mà trong quá trình quan chiến, những đại quý tộc, đại lĩnh chủ của Hồng Sam vương quốc đều âm thầm vui mừng vì quyền chỉ huy không rơi vào tay mình. Cũng chỉ nhờ Salunweier mà mới duy trì được thế cục đến hiện tại, nếu như là bọn họ thì chỉ sợ đã sớm bị nữ ma quỷ phá nát phòng tuyến rồi.
Nhưng là Salunweier cũng chỉ khá hơn bọn họ ở khoản thời gian chống đỡ lâu hơn mà thôi!
Ở phía trước xe ngựa Salunweier là một đại chiến trường hỗn chiến mấy ngàn người. Hai ngàn quân tinh nhuệ của liên quân đã tham gia chiến đấu, cả mấy trăm trợ thủ kỵ sĩ không tính trong con số hai ngàn đó cũng đã tham gia chiến trường.
Xung quanh Salunweier chí ít còn có hơn trăm tinh nhuệ, đây đều là thân binh bảo vệ những lão gia quý tộc, chưa đến lúc bị giết đến nguy cơ sống chết thì đừng mong điều khiển được nhóm người này. Giống như năm mươi kỵ sĩ hộ vệ của Salunweier vậy, họ sẽ không lên chiến trường. Họ thuộc về đội kỵ sĩ hoàng gia, trách nhiệm của họ là bảo vệ an toàn cho Salunweier.
Đối diện với liên quân là sáu ngàn quân hỗn tạp. Đám tạp quân này đủ loại người, từ đạo tặc hung hãn đến nam nhân phổ thông tay cầm vũ khí. Nhưng là nếu một chọi một, nam nhân phổ thông ở vùng đất Đẫm Máu thậm chí còn mạnh mẽ hơn binh sĩ bình thường, những kẻ mềm yếu không có đất sống ở vùng đất hỗn loạn này. Cho nên đôi bên đánh thành hỗn chiến, đương nhiên là tạp quân với ưu thế nhân số và chiến lực cá nhân không thấp chiếm lợi thế.
Quân đội có ưu thế tổ chức, kỷ luật, phối hợp, chiến lực cá nhân, những yếu tố này không đơn giản chỉ là cộng thêm lẫn nhau. Quân đội huấn luyện đầy đủ có thể phát huy gấp đôi chiến lực bình thường thậm chí hơn mà sĩ khí cũng được duy trì lâu hơn. Nhưng là trên chiến trường lúc này không thất chút ưu thế nào cả, liên quân căn bản không duy trì được trận hình, mỗi khi Salunweier chỉ huy chiến tuyến hơi chỉnh tề chút, trấn hùng kỵ sĩ lại như trọng trùy hung hăng nện xuống, phá nát mọi đề kháng.
Khi trấn hùng kỵ sĩ phá nát phòng tuyến sẽ lập tức trở về đội hình phe mình, lần nữa xếp đội chờ mệnh lệnh tiếp theo đồng thời tranh thủ nghỉ ngơi. Đám tạp quân phía sau lập tức như sói đói lao lên cắn xé.
Hai đại ma pháp sư của gia tộc Schumpeter không phụ thêm ma pháp cho chiến sĩ, tinh lực của bọn họ toàn bộ tập trung vào cường giả đối phương. Trong quyết đấu ma pháp, có bốn vị ma pháp sư cấp 10 của liên quân bị ma pháp cuồng bạo oanh chết, ngoài ra còn có ba thần quan cấp 12 trở thành tế phẩm cùng. Từ đây có thể thấy rõ chênh lệch ma pháp giữa Noland và Pháp La, ở vị diện Pháp La, hai đại ma pháp sư đồng cấp khi quyết đấu, nhiều nhất là gian khổ chiến thắng chứ không thể dễ dàng giết chết đối phương như này.
Mà Cink Leier thì càng quỷ dị hơn, nàng luôn mang theo thần tình hoảng hốt nhưng lại tùy thời bạo phát trong chiến đấu. Chiến trường hỗn chiến không chút trói buộc nàng, nàng muốn đến đâu là đến mà lại gần như là nháy mắt di động, điều này giúp nàng lặng lẽ xuất hiện phía sau mục tiêu rồi giết chết. Tay, chân, đầu gối, khuỷu tay thậm chí mấy bộ phận thân thể nàng đều có thể biến thành hung khí mà song đao ảm đạm không ánh sáng của nàng thì bén nhọn đến đáng sợ, trước mũi đao, cả trọng giáp của kỵ sĩ đế quốc cũng mỏng như giấy.
Số lần Cink Leier xuất kích không nhiều, nhưng mỗi lần đều làm ảnh hưởng nặng nề đến chiến cục. Thần quan cấp 16, đại ma pháp sư cấp 14, một thánh vực kỵ sĩ cấp 16 đều chết trong tay nàng. Mà đây là trên chiến trường! Chỉ có đòn phản kích của thánh vực kỵ sĩ trước khi chết mới làm phun ra một búng máu, đó là máu đen!
Hạt sư lặng lẽ nằm phục xuống, hình thể khổng lồ mười mét của nó nói lên uy hiếp rõ rệt. Chiến lực của nó chưa hiện rõ, tựa như chỉ phụ trách bảo vệ Cink Leier đang ngây ngốc đứng đó mà thôi. Đã từng có một đội kỵ sĩ tinh nhuệ xông qua quân hỗn tạp lao hướng hạt sư, kết quả là bị độc vụ từ đuôi của nó bao phủ, trong nửa phút đã bị độc chết. Sau khi phun độc thì hạt sư có chút uể oải nhưng khi đón lấy một trái tim từ tay Cink Leier, nó lại tràn đầy sức sống.
Dùng quân đội tinh nhuệ đối đầu mấy ngàn quân ô hợp, ban đầu Salunweier vốn tưởng trận này dễ như trở bàn tay.
Ưu thế số lượng chỉ là trên giấy mà thôi, Salunweier đã từng chỉ huy đội hộ vệ Cossacks nên hắn biết, sáu ngàn tạp quân kia thật ra chiến lực thua xa đội quân của hắn. Đấy là còn chưa kể chiến tổn ảnh hưởng đến sĩ khí tạp quân.
Nhưng là chiến tranh không diễn ra như tưởng tượng của hắn, thiếu nữ như ma quỷ kia có khứu giác chiến trường nhạy bén, từng điểm mạnh của chiến trường bị Cink Leier nhổ đi, trận tuyến ổn định bị trấn hùng kỵ sĩ mạnh mẽ nghiền nát, cuối cùng chiến cuộc biến thành hỗn chiến. Mà lại số người Cink Leier mang đến không ngờ lên đến sáu ngàn người! Lấy hiểu biết của Salunweier với vùng đất Đẫm Máu thì sợ rằng tất cả nam nhân thành niên đều bị nàng ép lên chiến trường. Điều hắn khó hiểu nhất là chiến lực thực tế của đối phương thua xa phe mình nhưng là những tạp binh bị ép buộc lên chiến trường này không có ai định chạy trốn!
Khi bóng hình Cink Leier một lần nữa tan biến rồi xuất hiện giữa một đội kỵ sĩ đế quốc đang khổ chiến, đôi mắt Salunweier đột ngột tối sầm, hắn biết đội kỵ binh này xong rồi. Thiếu nữ như ma quỷ này đã giết bao nhiêu người rồi? Chẳng lẽ nàng không biết mệt nhọc, không bị thương sao?
Salunweier thậm chí còn có ảo giác thiếu nữ kia rõ ràng có mệt mỏi đau xót nhưng chỉ cần nàng gặm một trái tim cường giả là lại hồi phục lại.
Thật ra đây không phải là ảo giác, trên người Cink Leier có ma văn cấu trang cấp 4: hắc ám hiến tế. Cấu trang này ban cho nàng một năng lực giống với thiên phú huyết mạch, có thể thu được lượng lớn sinh mệnh lực từ trái tim của đối phương, bổ sung tinh lực và chữa lành các vết thương.
Đây là một cấu trang rất mạnh, mạnh đến độ có thể đứng ngang hàng với những cấu trang cấp 5 bình thường nhưng nó có một điểm yếu rất lớn, đó chính là hắc ám hiến tế là năng lực vĩnh hằng và thời quang chi long chán ghét, cho nên kẻ nào dùng cấu trang này sẽ không được thần ân. Cũng chính là con đường cường giả của họ ít hơn người khác trăm năm là ít.
Mắt thấy Cink Leier hủy diệt đội kỵ sĩ thần điện, Salunweier nắm chặt đại ma pháp sư bên người, tròng mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm đối phương rồi rống giận: “Nói xem nào, đây là cấp 15 đây sao? Ngươi dám nói nàng chỉ có cấp 15 sao?”
“Tối đa là cấp 15.” Đại ma pháp sư trẻ tuổi đầy tự tin và bình tĩnh, hắn lạnh lùng vuốt ve bàn tay đang nắm chặt cổ áo mình của Salunweier đồng thời không chút khách khí nói: “Ma pháp không nói dối, đợi tương lai có ngày ngươi sẽ tin câu nói này. Đại ma pháp sư tiên sinh cấp 12 à!” Hắn nhấn mạnh mấy từ cấp 12 làm sắc mặt Salunweier vô cùng khó coi.
Làm một vị đại ma pháp sư cấp 15, tuổi tác còn trẻ cỡ Salunweier thì địa vị của hắn không thấp hơn thân phận hoàng tử, ngược lại có khi còn cao hơn. Hơn nữa vị đại ma pháp sư này thuộc về Hồng Sam vương quốc, không cần để ý đến mặt mũi của một vị hoàng tử Thiết Tam Giác đế quốc. Nếu không phải Salunweier có danh xưng chiến tranh nghệ thuật gia thì vị đại ma pháp sư đã nói những câu xúc phạm hơn rồi. Dù ọi người ở khu chỉ huy bằng mặt không bằng lòng nhưng vẫn có không ít người đã thấy chiến cuộc không ổn.
Dù cho đối phương có hai nghìn chiến sĩ bỏ mạng nhưng phe họ cũng mất đi gần ngàn chiến sĩ, điều này làm tỉ lệ đối quyết từ 1:2 biến thành 1:4. Chiến tuyến của họ lúc nào cũng có thể sụp đổ mà ở phía sau chiến tuyến đối phương, trấn hùng kỵ sĩ bắt đầu tập kết, lần này không phải dùng đơn vị mười người mà là tất cả! Rõ ràng Cink Leier muốn một lần đột kích giết chết con mồi!
“Rút lui đi!” Salunweier đưa ra mệnh lệnh cuối cùng, cảm giác đắng chát trào dâng trong lòng hắn.
Lần thất bại này sẽ là vết ô khó tẩy trong cuộc đời hắn, tổn thất cả đoàn kỵ sĩ tinh nhuệ và năm trăm bộ binh cơ động của đế quốc, đối với Thiết Tam Giác đế quốc đây cũng là tổn thất trầm trọng. Mà cả đoàn kỵ sĩ thần điện và chiến đấu thần quan chết đi cũng làm minh hữu thiên nhiên thần điện thần Dũng Cảm ở Hồng Sam vương quốc chịu đả kích trầm trọng. Tổn thất một đại thần quan, một thánh vực kỵ sĩ cùng đông đảo ma pháp sư còn lớn hơn cả quân đoàn kỵ sĩ.
Làm hắn khó tiếp nhận nhất là vị đại ma pháp sư bên cạnh một mực đóng đinh lực lượng của kẻ địch ở mốc “cấp 15”, bởi vì “ma pháp không nói dối” hơn nữa hắn là thiên tài ma pháp sư, tương lai chắc chắn là đại ma đạo sư nên nhận định không thể sai được.
Khi xe ngựa bắt đầu quay đầu, Salunweier lần cuối nhìn về chiến trường, hắn đột nhiên có xúc động muốn mắng chửi. Nhìn đi, nữ nhân kia lại giết một tá bộ binh, nàng gần như là cỗ máy giết chóc không chút ngừng nghỉ! Trước đó, nàng còn giết một đại thần quan, một thánh vực kỵ sĩ, nếu như đó là chiến lực cấp 15 thật thì Salunweier sẵn sàng đào mắt mình ra!
Salunweier rất muốn hỏi đại ma pháp sư thiên tài này là trong não hắn có phải chứa đầy bã rượu không? Hắn từng thấy kẻ nào dưới cấp 18 đạt được chiến tích như vậy trên chiến trường chưa? Salunweier có thể lấy danh nghĩa tổ tiên thề, bất kể thiếu nữ ma quỷ kia cấp bao nhiêu thì chiến lực của nàng chắc chắn là cấp 18!
Trước khi Salunweier đưa ra mệnh lệnh cuối, rất nhiều lãnh chủ quý tộc đã phát hiện tình thế không ổn, rời khỏi chiến trường trước. Vài chục cỗ tư binh hỗn loạn chạy về đủ hướng, những chiến sĩ còn đang chiến đấu quyết tử thì vô tình bị để lại phía sau. Đây là tình cảnh thường thấy trong chiến tranh quý tộc, chiến sĩ chết rồi còn có thể chiêu mộ, cùng lắm là thuê lính đánh thuê nhưng một khi lãnh chủ bị bắt thì chuẩn bị sẵn bị chém giết đi. Kết quả tốt nhất là đối phương đòi khoản tiền chuộc, nếu không mất khoản tiền chuộc này thì có thể thuê cả đống lính đánh thuê!
Cink Leier phía xa đột nhiên phát ra tiếng hét cao vút, con hạt sư lập tức nhảy lên không. Thân thể khổng lồ với sức bật kinh người giúp mỗi lần bật nhảy của nó xa đến mấy chục mét, nhanh chóng xông qua chiến trường đuổi hướng Salunweier!
Trong đội ngũ rút lui không thiếu cường giả nên cũng không sợ hạt sư lao đến. Salunweier và đại ma pháp sư vẫn đang đứng ở đỉnh xe cùng lúc phóng ra ma pháp phân ly thuật cấp 6, hai quang cầu xanh nháy mắt khóa lấy Cink Leier, lao nhanh đến.
Thiếu nữ nhanh chóng di chuyển đến gần đội hộ vệ xe ngựa, chém giết mãnh liệt. Lần này thân hình nàng không còn như ẩn như hiện mà như một cơn lốc đen, nhanh chóng cuốn vào đội ngũ kẻ địch, song đao không ngừng bay múa thu gặt sinh mạng.
Nhưng là hai quang cầu phân ly thuật đột ngột chuyển hướng, vẫn khóa chặt lấy nàng. Nàng vươn tay nắm lấy hai hộ vệ ném về phía hai quang cầu, một tên hộ vệ trúng phải quang cầu nháy mắt tan thành cát bụi. Một tên khác cường tráng hơn, phản ứng cũng nhanh hơn nhiều, đấu khí đánh tới bị phân ly thuật dập tắt nhưng là sắc xanh trí mạng cũng nhạt đi không ít, cuối cùng thành công chống cự được lực lượng ma pháp nhưng vẫn bị thương nặng, sau khi phun ra một ngụm máu thì mất đi thần trí. Hai ma pháp phân ly thuật cũng lan đến gần Cink Leier làm mặt nàng ửng lên sắc xanh quỷ dị.
Ngay khi Cink Leier tiếp tục đuổi theo xe ngựa, đại thần quan trên nóc xe đã sử dụng quyển trục thần thuật hoa lệ, theo tiếng gầm lên của hắn, một thần phù hiện ra giữa không trung, thần lực dần ngưng tụ rồi ập xuống người Cink Leier.
Đây là chân ngôn thần thuật: trừng phạt cấp 7, vốn là thần thuật diện rộng nhưng lại bị thu hẹp lại chỉ đánh lên người Cink Leier, không ngừng làm nàng phun ra một ngúm máu đen, bắn ngược người về phía sau.
Hạt sư gào thét lao đến, răng cắn, trảo vồ xé nát mấy tên chiến sĩ định chiếm tiện nghi, vững vàng bảo vệ Cink Leier. Thiếu nữ khẽ huýt lên rồi nắm lấy lông bờm hạt sư, nhảy lên người nó rồi lạnh lùng nhìn đại thần quan trên đỉnh xe ngựa, nàng không định truy kích tiếp. Dưới cái nhìn chăm chú của nàng, đại thần quan kia sắc mặt vô cùng khó coi, bàn tay nắm lấy quyền trượng của hắn có chút run rẩy, chỉ là mạnh mẽ chống đỡ đứng vững không ngã mà thôi.
Salunweier nhìn xung quanh một vòng, nhìn vào gần ngàn tư binh tinh nhuệ hoảng hốt chạy trốn quanh mình, không khỏi muốn mắng to lần nữa. Nếu như giao cho hắn chỉ huy những chiến sĩ này, nếu như hai vị trên xe ngựa có thể ra tay sớm mà không phải đứng đó chỉ điểm giang sơn, nói cái gì mà “ma pháp sẽ không nói dối” thì chiến cuộc trận chiến đã sớm xoay chuyển rồi.
Đáng tiếc, chuyện đã xảy ra rồi thì không tồn tại nếu như.
Tàn dư liên quân vẫn còn đang quyết tử chiến, bọn họ tuy đã bị vứt bỏ nhưng tín ngưỡng và vinh dự vẫn chống đỡ huyết tính trong họ. Bọn họ đều biết thiếu nữ này là người phát ngôn của ma quỷ, thường thường tùy tâm sở dục ngược sát tù binh. Cho dù trở thành người hâu của nàng thì cũng không tránh được vận mệnh bi thảm mà bọn họ cũng không phải lưu dân không có tương lai ở vùng đất Đẫm Máu, bọn họ là quân nhân, có gia đình, gia tộc, giữa đọa lạc sống và vinh dự chiến tử thì bọn họ lựa chọn điều sau. Chiến sĩ liên quân anh dũng quấn chặt kẻ địch kiếm thêm thời gian cho lãnh chủ quý tộc chạy trốn. Nhưng là cũng sẽ không có ai nhớ đến bọn họ, trừ người nhà bọn họ.
Cink Leier tĩnh lặng đứng trên đỉnh đầu hạt sư, một giây trước nàng còn như búp bê rách nát suy yếu nhưng hiện tại đã qua, khí tức nàng đang dần mạnh lên.
Có một điểm Salunweier không đoán sai, đấy chính là Cink Leier tuy chỉ là sát thủ bóng tối cấp 15 nhưng nàng lại là cấu trang kỵ sĩ cấp 3 tiêu chuẩn, cấu trang cấp 4 hắc ám hiến tế giúp chiến lực của nàng vượt qua cấu trang kỵ sĩ cấp 3. Dưới 3 cấu trang cấp 3, 1 cấu trang cấp 4 tăng phúc, chiến lực của nàng dù ở Noland cũng sánh ngang thánh vực, ở vị diện Pháp La nơi mà thánh vực hạ thấp xuống cấp 16 thì nàng phải ngang với trấn quốc cường giả cấp 18! Hơn nữa do hắc ám hiến tế tăng cao năng lực khôi phục, trên chiến trường, chiến lực thật sự của nàng còn cao hơn.
Đúng như Richard từng suy nghĩ, ma văn cấu trang quyết định chênh lệch giữa vị diện Noland và Pháp La!