Đọc truyện Tòa Thành Tội Ác – Chương 13: Tìm Tòi
Thực ra trong mắt cậu bé Richard, thế giới xung quanh là một thế giới của các con số. Trải qua sự rối loạn ban đầu, giờ Richard đã học được cách lợi dụng những con số này. Chẳng hạn như với thiên phú Chân Thực, Richard có thể cảm nhận chính xác tổng ma lực của một pháp sư cấp một thông thường, nó sẽ coi lượng ma lực này là mười để so sánh, vậy ma lực hiện giờ của nó sẽ là tám. Nhưng nó không hề biết được ý nghĩa của hành động của mình chính là mở đầu cho việc hệ thống dữ liệu hóa ma pháp.
Thuật Cầu Lửa cần mười lăm ma lực, còn thông thường nhu cầu ma lực của ma thuật cấp ba đều xấp xỉ mức hai mươi. Giờ Richard đã rõ, cần ít ma lực nhưng uy lực mạnh và cách phóng đơn giản chính là điểm mấu chốt làm nên sự nổi bật của thuật Cầu Lửa trong số các ma thuật cấp thấp. Có điều, trong quá trình phóng ma thuật sẽ không tránh khỏi việc có một ít ma lực bị tiêu hao, hơn nữa một pháp sư không thể dùng sạch ma lực trong một lần, nếu không sẽ tạo thành thương tổn nghiêm trọng cho cơ thể. Nên Richard trực giác cảm thấy được thực ra Cầu Lửa còn có thể cải tiến thêm rất nhiều. Trải qua quá trình nghiên cứu mất ăn mất ngủ về sau, cậu bé phát hiện sau khi cải tiến mấy lần, ma lực cần dùng của hỏa cầu thuật có thể giảm đến tám nếu quá trình làm phép hoàn mĩ và không giảm thời gian làm phép xuống dưới ba giây. Giảm sự tiêu hao ma lực có thể khiến uy lực thuật Cầu Lửa hạ thấp, thế nhưng khi tiêu hao ma lực giảm xuống tám thì uy lực vốn là mức mười lăm lại chỉ giảm xuống mức mười năng lượng, xét đơn vị ma lực và lực sát thương thì hiển nhiên loại cầu lửa này tốt hơn hẳn. Mặt khác, so sánh với các ma thuật cấp một có uy lực cao nhất là mức năm năng lượng thì thuật Cầu Lửa vẫn có ưu thế áp đảo như cũ.
Lòng hiếu kì là ma quỷ, buổi tối thứ hai Richard đã thử phóng thuật Cầu Lửa, hơn nữa lần đầu đã thành công. Nhìn khối cầu lửa rõ ràng nhỏ hơn bình thường một vòng, nhan sắc cũng đỏ rực hơn rất nhiều chậm rãi bay về búp bê sắt cách đó hai lăm mét, Richard khẩn trương đến mức tim gần như ngừng đập!
Cầu lửa nổ tung ầm ầm, ngọn lửa dạng cầu bắn tung tóe ra bốn phía, bản thân Richard cũng cảm nhận được một luồng sóng khí cực nóng đập vào mặt. Dưới sự tàn phá của nhiệt độ cao và sức nổ, toàn bộ búp bê thép bị cầu lửa bắn trúng đều hơi biến dạng, trên bề mặt còn dính một vài đốm lửa. Búp bê thép này được chế tạo phỏng theo lực phòng ngự của giáp tấm nửa người* , có kèm theo tác dụng kiểm tra uy lực ma thuật. Có thể tưởng tượng rằng nếu như là một chiến sĩ mặc áo giáp tấm nửa người đứng ở kia thì khối cầu lửa kia nhất định sẽ lấy mạng hắn.
* Xem thêm: vi.wikipedia.org/wiki/%C3%81o…%BA%A5m_Gothic
Đây là ma thuật Richard phóng ra đầu tiên từ trước tới nay. Vui sướng dạt dào, nó rất muốn nhảy lên hoan hô nhưng hai chân lại mềm nhũn ra, tựa vào tường từ từ té xuống. Cả người nó trống rỗng, dường như các bộ phận đều không nghe chỉ huy của mình nữa, ngay cả nâng một ngón tay lên cũng không làm được.
Richard phải trải qua cả đêm trên sàn nhà lạnh như băng coi như trả một cái giá lớn cho việc làm phép thành công. Hoàn thành ma thuật đầu tiên trong đời cũng là khi Richard cảm nhận được hương vị khi ma lực bị rút sạch. Ma lực đã cạn, ngay cả minh tưởng Richard cũng không thể làm được, chỉ có thể lẳng lặng đợi ma lực tự động hồi phục.
Chỉ cần nằm nghỉ ba giờ sáu phút trở lên, ma lực sẽ tự động khôi phục một nấc, thiên phú “Chính xác” căn cứ vào tốc độ khôi phục ma lực đưa ra đáp ánh chính xác một lần nữa. Khi đó Richard có thể dứng dậy và bắt đầu minh tưởng.
Trong ba giờ chờ đợi ma lực và thể lực hồi phục, Richard chán đến chết, bèn quyết định bắt đầu suy nghĩ cẩn thận về kiến thức ma pháp đã học. Nó phát hiện ra rằng sức mạnh tinh thần cao quả thực có thể độ tiêu hao ma lực của một ma thuật giảm bớt. Đây là vì sức mạnh tinh thần càng cao thì điều khiển ma lực càng khéo léo chính xác, do đó có thể cải tiến một ma thuật trên nhiều phương diện. Các loại siêu ma kỹ năng (siêu kỹ năng ma pháp) đòi hỏi sức mạnh tinh thần nhất định mới có thể sử dụng được. Thí dụ như với thuật Cầu Lửa, Richard nhận thấy quá trình làm phép không thiếu chỗ có thể cải tiến, ít nhất cũng…mười sáu chỗ. Trong đó có bốn chỗ có thể tiết kiệm ma lực, ba nơi có thể gia tăng uy lực…vv Sau khi cân nhắc, Richard quyết định trước tiên sẽ quan tâm về việc tiết kiệm phần ma lực tiêu hao. Tiếp sau đó là quá trình tính toán lê thê buồn tẻ. Lúc này Richard mới nhận ra sự quan trọng của toán học. Trải qua suốt hơn nửa giờ tính toán, rốt cuộc Richard đã thành công tìm được một điểm cải tiến, hiện giờ ma lực tiêu hao của cầu lửa do nó phát ra đã giảm xuống còn bảy nhưng uy lực không hề giảm.
Điều này có nghĩa là sau khi phát ra thuật Cầu Lửa, nó vẫn có thể đứng, thậm chí chạy vài bước mà không phải xụi lơ dậy không nổi nữa. Thiên phú “Chính xác” còn mang đến một chỗ tốt khác, đó là Richard có thể nắm rõ tình huống của bản thân, thậm chí chỉ cần tìm được cơ sở so sánh là có thể số liệu hóa luôn sức mạnh tinh thần.
Bây giờ trong lòng cậu bé Richard tràn đầy vui mừng, nó quả thực không thể chờ được mà chỉ muốn khôi phục đầy đủ ma lực để thử xem cải tiến với thuật Cầu Lửa có thành công hay không. Niềm vui của việc tìm tòi và phát hiện thật lớn, tựa như ánh mặt trời đầu tiên chiếu vào cậu bé Richard bị u ám buồn phiền vây quanh. Cậu bé cũng lần đầu tiên nhận ra thế giới ma pháp phức tạp như thế, hơn nữa còn rộng lớn đến mức cả đời không thể nào thăm dò hết.
Ma lực từ từ tích lũy lại, rốt cục đã dạt đến nấc một. Richard chật vật đi vào phòng minh tưởng, uống xong một lọ thuốc khôi phục ma lực, sau đó bắt đầu minh tưởng. Qua mấy giờ, ngay khi ma lực sắp đầy lại, Richard đã không thể chờ được nữa từ trong phòng vọt ra, một lần nữa bắn cầu lửa về phái búp bê thép đã hư tổn.
Cùng với sự hình thành cầu lửa giữa hai tay, ma lực trong người Richard nhanh chóng giảm xuống, trong nháy mắt đã bị hút hết. Cầu lửa run rẩy, lập lòe bất định nhưng rốt cục cũng rời khỏi hai tay Richard, bay về phía búp bê thép. Thí nghiệm lại lần nữa thành công, phương pháp cải tiến Richard tìm ra thực sự hữu hiệu, chỉ có điều vì trong quá trình làm phép tâm tình cực kì kích động nên vẫn xuất hiện khuyết điểm nhỏ, do đó tăng ma lực tiêu hao cao hơn chút. Thế nên sau khi cầu lửa bắn ra, Richard lại tê liệt ngã xuống. Cũng may bình thuốc khôi phục ma lực kia có tác dụng tăng tốc khôi phục ma lực trong một ngày nên giờ Richard chỉ cần ngồi trên đất một giờ là được rồi.
Chương trình học hôm nay là toán học ma pháp, lần đàu tiên Richard nghe chăm chú như thế, thậm chí thực sự cảm nhận được vẻ đẹp từ những con số buồn tẻ vô vị. Richard không biến thái như Foggia, càng không hoàng tưởng mà là thực sự cảm nhận tác dụng của toán học. Vả lại, nó đang sống trong một thế giới của những con số.
Suốt một ngày học, đại não cậu bé Richard liên tục hoạt động với năng suất cao, hoàn toàn không biết mệt mỏi. Nội dung chương trình học cũng không khó giải thích, nhưng khi nhìn sang những học sinh khác thì thấy hoặc mờ mịt hoặc đau khổ suy tư, dường như cũng không đơn giản như Richard cảm giác. Xem ra Trí Tuệ do Nguyệt Thần Ai Lucia vẫn có hiệu quả.
Hôm nay đã là cuối tháng, khi Richard trở lại khu vực của mình, thiếu nữ từng dẫn hắn tham quan Thâm Lam đã đứng ở cửa phòng hắn. Nhìn thấy Richard, nàng tiến lên đón, cười ngọt ngào rồi giao một miếng huy chương kim loại màu bạc nhạt vào tay Richard, nói đây là tiền thu chi tháng này của nó, có thể kiểm tra ở đài luyện kim ở phòng thí nghiệm, cũng có thể dùng ma lực kích phát để chứng kiến nội dung bên trong.
Dung mạo thiếu nữ rất vui tươi, dáng vẻ cũng có ý vị khác lạ, chỉ lặng yên đứng ở đó cũng tự nhiên bộc lộ ra khí chất ôn nhu. Richard nhận láy huy chương, nhìn nàng một cái và cảm ơn, sau đó liền tự động đi vào khu vực cửa chính.
Nhìn hai cánh cửa chính dày nặng sáng bóng ánh kim loại từ từ khép lại trước mặt, thiếu nữ tức giận dẫm mạnh chân một cái. Nàng kich động muốn dùng ma thuật bắn tung hai cánh cửa kia ra, nhưng cũng biết rõ với trên cánh cửa đúc từ kim loại phòng ma pháp này còn có pháp trận bảo vệ, đừng nói là mũi tên a xít cấp hai của nàng mà ngay cả thuật Phân Giải cấp sáu cũng không làm gì được nó. Chỉ riêng hai cánh cửa này giá trị xa xỉ, chứ đừng nói chi khu vực tiếp theo. Dù bên trong chỉ là mảnh đất trống thì với giá đất đắt như vàng trong Thâm Lam, đất trống cũng có giá trị liên thành.
“Cái tên này, gặp người ta hai lần rồi mà ngay cả tên cũng không hỏi?” Thiếu nữ bực tức lẩm bẩm. Rồi nàng lập tức nhớ lại theo tư liệu cho thấy thì Richard dường như mới vừa mười tuổi, độ tuổi này đối với việc bắt đầu cuộc sống ma pháp thì quá lớn nhưng đối với nam giới thì quá nhỏ. Cho nên nàng cũng chỉ có thể bắt đắc dĩ lắc đầu, oán hận rời đi. Biết làm sao được, nếu Richard chính thức có được năng lực đàn ông, khi đó mới ra tay thì đã muộn, căn bản không đến lượt nàng.
Ở trong Thâm Lam, không chỗ nào không có cạnh tranh.