Đọc truyện Tỏa Sáng Bên Anh FULL – Chương 14
Edit: Sa
Tạm không đề cập tới thiếu niên Bùi Nhất có tam quan đứng đắn đang hoàn toàn rơi vào vòng xoáy lo lắng cho sức khỏe tinh thần của thần tượng, về phần Lâm Mạn Thiến, sau khi đăng nhập lại tài khoản chính, cô suýt chết hoảng vì lượng thông báo.
999+ tin nhắn, 999+ chia sẻ, 999+ bình luận.
Cô chỉ mới đăng xuất chưa tới nửa tiếng thôi mà.
Lâm Mạn Thiến hãi hùng, chẳng lẽ chuyện cô bị sếp quấy rối tình dục bị lộ nên lên hotsearch rồi? Hay là cảnh hôn với em trai Bùi Nhất bị rò rỉ nên lên hotsearch rồi?
Cô không dám mở thông báo ra xem, nằm trong chăn suy nghĩ hồi lâu, cảm thấy mình vào làng giải trí bao năm qua, à không, thậm chí sống bao năm qua, chỉ có hai việc đó mới được coi là chấn động.
Nếu là việc thứ nhất, vậy chắc chắn sẽ nghênh đón cơn thịnh nộ của ban lãnh đạo, nhưng cũng có thể kích thích tinh thần trượng nghĩa của công chúng, lấy được lòng cảm thông của công chúng, dưới áp lực dư luận, có khi cô lại có cơ trở mình.
Nếu là việc thứ hai…
Việc thứ hai…
Lâm Mạn Thiến ảo não.
Việc thứ hai con mẹ nó chính là dư luận đó!
Fans của em trai Bùi Nhất muốn cô sống thì cô sống, muốn cô chết thì cô chắc chắn phải chết.
Giả sử Lâm Mạn Thiến lỡ đạp bi bi của Bùi Nhất, chắc chắn cô sẽ không trông mong mình nằm gai nếm mật, có cơ trở mình mà sẽ đi đầu thú, hăng hái ngồi tù, dốc tiền phẫu thuật thẩm mỹ, vái lạy vách sắt tường đồng của nhà tù và kỹ thuật hiện đại của nền phẫu thuật chỉnh hình có thể bảo vệ mình.
Không phải Lâm Mạn Thiến làm quá mà vì cô vừa nhớ ra hồi trước có nữ diễn viên nào đó lên hotsearch vì “áo của Bùi Nhất”.
Cô ấy đóng cùng phim với Bùi Nhất, nghe nói trời lạnh quá nên Bùi Nhất đã cho cô ấy mượn áo khoác của mình, sau đó nữ diễn viên ấy đã đăng Weibo cảm ơn.
Cô ấy không phải diễn viên vô danh, chưa đến hai tiếng dòng trạng thái đã leo lên top 1 trên bảng hotsearch.
Lúc ấy đa phần fans lý trí nén đau thương khen thần tượng ga lăng ấm áp, một ít fans khóc lóc thảm thiết nói không muốn Bùi Nhất đối xử tốt với cô gái khác, cũng có một bộ phận fans mắng nữ diễn viên dựa hơi Bùi Nhất để lăng xê.
Thậm chí đến buổi tối sự việc vẫn chưa hạ nhiệt, không ít blogger lớn còn nói hai người đã bí mật hẹn hò.
Hôm ấy trùng hợp là buổi họp báo của phim, phóng viên vòng vo hỏi: “Bùi Nhất, trong phim Tô Tân và em là một đôi, vậy cảm giác của em khi hợp tác với bé ấy như thế nào? Hai em đều đang học lớp 12, bình thường có trao đổi bài vở với nhau không? Hai em đều học giỏi mà phải không.”
Tô Tân đứng bên cạnh chen ngang: “Em học không giỏi đâu, Bùi Nhất mới giỏi ấy, cậu ấy giỏi Toán lắm.”
Có biến.
Phóng viên hưng phấn giơ camera, lòng thầm nghĩ tới tiêu đề và bản thảo cho bài báo sắp tới.
Có điều sau khi Tô Tân nói xong, Bùi Nhất lại hơi ngơ ngác, rất lâu sau mới chần chừ nói: “… À, đúng vậy ạ, em học Toán cũng tạm, nhưng Lý Hóa Sinh hơi kém, nên em rất cảm ơn cậu ấy đã giúp đỡ em học.”
Nếu vẻ mặt cậu không quá vô tội và ngơ ngác, ắt hẳn ai cũng sẽ nghĩ cậu đang nói mỉa, bởi vì Tô Tân học ban Xã hội.
Không khí hiện trường hơi lúng túng, nhưng phóng viên vẫn tiếp tục đeo bám, hỏi: “Nghe nói em khoác áo cho Tô Tân? Hai em thân nhỉ.”
Bùi Nhất nghiêng đầu, ánh mắt trong suốt: “Dạ, mọi người rất thân nhau ạ, đoàn phim tụi em hòa hợp lắm.
Hôm ấy trang phục diễn của tụi em khá mỏng, trời lại lạnh, Tô Tân lạnh đến mức đọc thoại cũng run, cho nên em mới kêu quản lý đưa áo cho cậu ấy.”
“Vậy Tô Tân đã trả áo cho em chưa? Chị xem Weibo của bé ấy thì thấy bé ấy nói áo rất đắt, không thể giặt máy nên bé ấy phải giặt tay.
Em có cảm động không?”
“Thế ạ?” Thiếu niên nhoẻn môi cười, rạng rỡ như ánh nắng, “Cũng chỉ là một cái áo thôi, sống trên đời ai cũng có lúc gặp khó khăn, đôi khi giúp đỡ người khác cũng là giúp chính mình, nếu mình đưa tay ra giúp đỡ ai đó khi họ gặp khó khăn thì sau này mình cũng sẽ nhận được sự giúp đỡ của người khác lúc cần.”
… Ồ, quá tuyệt, câu hỏi yêu đương hẹn hò bị cậu trả lời đầy triết lý nhân sinh, phút chốc khiến các phóng viên đầu chứa toàn tình yêu tình báo có vẻ hơi low.
Nhưng fans của Bùi Nhất không nghĩ vậy.
Khi video buổi họp báo được công bố, ba câu trả lời của Bùi Nhất đã giúp họ biết được sự thật.
Khoác cái gì mà khoác, áo là do quản lý đưa cho Tô Tân, đến cả cô gái này học ban gì Bùi Nhất còn không biết, chứng tỏ không thân nhau! Thế mà Bùi Nhất đã tốt bụng giúp đỡ lúc cô ta gặp khó khăn, còn cô lại hám danh, dựa hơi Bùi Nhất để lăng xê, thật là quá đáng.
“Mẹ nó, tui nói rồi mà, Bùi ca nhà tui sao lại thích kiểu con gái này chứ, mặt ác thấy ớn, nhìn là biết chả phải hạng tốt lành gì.”
“Cạn lời, muốn nổi tiếng phát điên rồi, bà muốn nổi thì bà nổi một mình đi, kéo Bùi Nhất nhà tui theo làm gì, cậu ấy còn chưa thành niên đâu đó, cái thứ hãm tài mượn tình yêu để lăng xê!”
“Ha ha, bây giờ ai cũng muốn kéo Bùi Nhất để lên hotsearch đúng không?? Mẹ này điên rồi.”
“Từ giờ trở đi chính thức trở thành anti-fan của Tô Tân, cả đời không thoát fan [mỉm cười] [mỉm cười] [mỉm cười]”
…
Khoảng thời gian đó, Tô Tân chính là trường hợp điển hình cho việc nổi tiếng dựa vào tai tiếng, tuy mức độ nổi tiếng tăng cao nhưng danh tiếng và cảm tình của người qua đường lại bị tụt dốc không phanh.
Quan trọng là “tai tiếng” của cô ta không hề giống với các loại “phốt” có thể “tẩy trắng” như các diễn viên khác từng đi trên con đường này, mà “phốt” của cô ta rất rõ ràng: nói dối, giả tạo, lăng xê tình cảm với trẻ vị thành niên.
Lâm Mạn Thiến ngồi xếp bằng nhìn đăm đăm ba cái +999 trên màn hình điện thoại, trầm tư giây lát, cảm thấy chết sớm siêu sinh sớm, chết sớm hay chết muộn cũng phải chết, vì vậy kiên quyết ném điện thoại qua một bên, không xem.
Đằng nào chết sớm hay chết muộn cũng phải chết thì cứ chết muộn xíu vậy.
Nhưng cô còn nằm chưa bao lâu, Phương Viên đã gọi điện thoại như đòi mạng.
Lâm Mạn Thiến nhắm mắt nằm trên giường: “A lô.”
“Mạn Thiến, em lên hotsearch rồi! Em mau xem đi! Đây là lần đầu tiên trong đời em được lên hotsearch đó!”
Cô mở mắt, uể oải nói: “Lên cùng ai?”
“Hả, sao em biết lên cùng người khác?”
Lâm Mạn Thiến rất lạnh lùng: “Thế chị nghĩ em có lý do gì để lên hotsearch một mình?”
Trợ lý “à”, thấy cũng phải, sau đó lại nhanh chóng vui vẻ trở lại, cười nói: “Lên cùng Bùi Nhất!”
Lâm Mạn Thiến tuyệt vọng chui vào chăn, chắc chắn cảnh hôn của cô và Bùi Nhất bị rò rỉ rồi.
Hiện giờ phim còn chưa quay xong, quay xong thì cũng phải chờ rất lâu mới phát sóng, khán giả không thể đồng cảm, thấu hiểu, thương xót nhân vật của cô được, họ chỉ biết bám vào cảnh hôn của cô và Bùi Nhất mà thôi.
Cô thở dài, mệt mỏi cúp điện thoại, mệt mỏi mở Weibo.
“Bùi Nhất!”, “Nhất của chị!”, “Bùi ca ca!”, “Nhất Nhất nhà em!”, “Lão đại!”, “Ối Bùi Nhất!”,… sắp làm mù mắt cô, còn chưa kịp nhìn kỹ, toàn thế giới đã mông lung, chỉ thấy trời nam đất bắc toàn là “Bùi” và “Nhất”.
Cô mệt mỏi đưa điện thoại lại gần.
“Méo mèo meo! Nhất nhà em! Nhất nhà em! Cảm ơn chị Mạn Thiến đã quan tâm Nhất Nhất, chúc chị năm mới vui vẻ!”
“Bùi ca! Cuối cùng anh cũng online rồi! Em sẽ uống trà sữa, cũng cảm ơn chị Mạn Thiến đã giới thiệu nha, nhìn là biết ngon rồi!”
“Đây là nữ diễn viên đóng vai Nguyễn Lạc hả? Đẹp quá, y chang Nguyễn Lạc trong tưởng tượng của tui luôn, nhìn cổ với Tạ Tuyên có chemistry ghê.”
“Chuẩn, lúc có poster mị đã thấy vậy rồi.
Siêu hợp vai, đọc truyện lúc Nguyễn Lạc chết, mị hận Tạ Tuyên muốn chết!”
Lâm Mạn Thiến trợn trừng mắt, cảm thấy thế giới này thật ảo diệu, sao ai cũng khen cô thế?
Rốt cuộc cô cũng thấy có điểm kỳ lạ, bởi vì nếu cảnh hôn bị rò rỉ, phản ứng của fans sao lại tốt thế này được.
Cô mở bảng hotsearch, nhìn thấy tên mình ở vị trí số 13: Lâm Mạn Thiến Bùi Nhất, còn vị trí thứ nhất là: Bùi Nhất trà sữa.
Đừng nói là trà sữa cô mời nhé?
Đúng rồi.
Chính là trà sữa cô mời.
Hóa ra sau khi Bùi Nhất bình luận dưới bài của cô khiến phần bình luận nát bét, có thể là vì áy náy nên mười mấy phút sau đã đăng Weibo.
Bùi Nhất V:
“Chúc chị Mạn Thiến năm mới vui vẻ! Trà sữa rất ngon @Lâm Mạn Thiến
[hình ảnh] [hình ảnh][hình ảnh]”
Hình ảnh đăng kèm là bốn ly trà sữa cô đã tặng Bùi Nhất, tấm cuối cùng là ảnh tự chụp của cậu.
Thiếu niên mặc áo len, tóc hơi bù xù, ngửa người dựa vào sofa, đèn hơi tối tạo cảm giác gương mặt cậu như càng phát sáng, đôi mắt tựa vì sao, tay cầm ly sinh tố chanh tuyết.
Có lẽ vì ảnh cậu đăng toàn là nước uống, còn gọi là chị Mạn Thiến nên fans không nghĩ theo hướng mờ ám.
Bình luận về cô rất tốt.
Cảm ơn cô đã quan tâm Bùi Nhất, tán đồng trà sữa quán này rất ngon, còn khen cô đẹp.
Lâm Mạn Thiến nhìn nụ cười mỉm của cậu rồi lại nhìn số lượng theo dõi tăng chóng mặt của cô, cứ mỗi phút là tăng thêm một trăm người, cô bèn lăn lộn trên giường.
PHẤN KHÍCH CHẾT MẤT!
Bùi Nhất quả là cậu bé có ơn tất trả.
Bốn ly trà sữa đổi lại vài trăm ngàn fans và một lần lên hotsearch, cô bằng lòng mời cậu uống trà sữa cả đời!
Trên thực tế, cô kích động như vậy không đơn giản chỉ là được lên hotsearch mà cô chợt nghĩ ra Bùi Nhất chỉ đăng bậy một trạng thái Weibo thôi cũng làm cô lên hotsearch được, cô không thể tượng tượng nổi sau này “Cứu Vệ” phát sóng thì sẽ như thế nào!
Tuy cô chưa từng muốn nổi tiếng bằng cách “dựa hơi” nhưng nếu “hơi” tự động giúp cô thì dĩ nhiên cô không ngại.
Lâm Mạn Thiến rất vui, vui đến mức nỗi thấp thỏm và ảo não vì sắp phải về nhà đã biến mất sạch sành sanh, đăng nhập vào tài khoản phụ.
Chốn Đô Thành Ồn Ã:
“Tui nghĩ tui sắp nổi tiếng rồi.”
Thậm chí hình ảnh đi kèm còn là ảnh chế của Bùi Nhất.
Thiếu niên mặc đồng phục màu đen cực kỳ đẹp trai, mặt mày lạnh nhạt: Yêu tôi, em sợ à.
Fans đồng loạt cười ha ha ha:
“Ha ha ha là vì thím đề cử quán trà sữa giống Bùi Nhất hả? Vậy tui còn từng xài loại tai nghe giống của Bùi Nhất nè, sao tui không nổi tiếng nhỉ?”
“Ha ha ha ha tui nghĩ người sắp nổi tiếng là quán trà sữa thì có.”
“Ha ha ha ha tui thì nghĩ chị con lai của quán mới nổi tiếng.”
“Ha ha ha ha chị bé Lâm Mạn Thiến mới sắp nổi tiếng đó các mẹ.”
… Thối hoắc.
Mấy người thì biết cái gì?!
Lâm Mạn Thiến hơi dỗi, kéo bình luận, đột nhiên nhìn thấy một bình luận lạc quẻ giữa đống ha ha ha.
Bé Bướm Hướng Trăng Bạc:
“Bùi Nhất thì có là gì, bạn sẽ nổi tiếng hơn cả cậu ta.”
Uầy, fan cứng có khác, đến cả câu trái lương tâm như vậy mà cũng nói được.
Nhưng mà cô thích!
Hết chương 14.