Tổ Trinh Thám Linh Dị

Chương 27: Q.1 - Chương 27


Bạn đang đọc Tổ Trinh Thám Linh Dị – Chương 27: Q.1 – Chương 27

Lão Tào nhìn thấy ta.
Chuyện này cũng không lạ. Thiên Mục trên Linh Thể hoàn toàn có thể nhìn được linh hồn. Ta chỉ ngạc nhiên khi lão gào lên the thé:
– Ngươi, ngươi cũng là người của Kim Quy ?
Vũ ngạc nhiên hỏi :
– Cô, ờm… ông hỏi tôi hả?
Lão Tào rít lên qua cặp môi xinh đẹp của Bảo Châu : ” Cả hai ngươi, các ngươi đều là người của Kim Quy đến đây cản trở ta phải không? Ha ha ha, các ngươi đã chậm chân rồi “
Vũ ngạc nhiên hỏi ta : ” Lão ấy lại nhắc đến Kim Quy kìa, vụ này là sao vậy? ”
Ta không hơi đâu giải thích cho hắn, lúc này ta đang cố khởi động Tam Muội Chân Hỏa.

Không nói thì không biết, pháp thuật thực ra cũng không phải thứ dễ dàng vận dụng.
Đối với các môn pháp thuật vận dụng lực lượng thì trước hết phải nắm vững chú ngữ, thủ pháp, ấn quyết, lại phải có các loại vật dụng phụ trợ để tụ tập linh khí, niệm lực bổ trợ mới có thể thực hiện được.
Những môn pháp thuật vận dụng lực lượng này tuy cần nhiều yêu cầu khắt khe nhưng tính ra còn là dễ, hồn lực đủ mạnh, thao tác chuẩn xác, phụ kiện đầy đủ là có thể thi triển ra. Kẻ mạnh thì thi triển được uy lực lớn, kẻ yếu thì uy lực cũng nhỏ tới không đáng kể, dù sao cũng là được đến đâu hay đến đó.
Tỉ dụ như phép Đốt Lửa chẳng hạn.
Trước tiên cần phải luyện tập cho nội khí trong cơ thể sung mãn, Hỏa khí đủ mạnh rồi thì bắt một cái ấn Ngũ Hành hệ hỏa lập tức sẽ thấy toàn thân nóng bừng bừng như có lửa đốt, hơi nóng này tỏa ra bên ngoài có thể làm khô chăn ướt, làm tan băng tuyết bám trên người, không sợ gió lạnh…
Thậm chí có người nội khí sung túc còn có thể trực tiếp phun ra ngọn lửa.
Nếu người vận dụng còn yếu kém chưa thể đốt cháy nội khí thì có thể dùng thêm các đồ phụ trợ tính hỏa như dầu, rượu, rơm củi… để đạt được hiệu quả tương đương.
Còn những môn pháp thuật vận dụng pháp tắc linh hồn, niệm lực thì khó khăn hơn rất nhiều.
Những phép thuật này không cần đọc thần chú, ấn quyết hay đạo cụ nào, chỉ đơn thuần dựa vào tâm niệm và ý niệm là có thể phát huy ra. Mà hễ phát huy ra là lực lượng đạt đến mức pháp tắc. Trong pháp tắc của nó, đối phương mạnh đến mấy cũng phải tuân theo, kể cả là trời đất vũ trụ cũng không ngoại lệ.
Ví dụ như trù ếm.
Nếu có người thù hận ngươi đến suy nghĩ của y tràn ngập ý niệm giết hại ngươi, tâm chí của y cũng trở nên điên cuồng, chỉ mong hại được ngươi thì mới vui, mới hả, không được thì giận dữ, cuồng loạn…
Nếu linh hồn của kẻ đó đủ mạnh, ý chí kẻ đó đủ quyết tâm thì có thể tạo thành một oán niệm, hay còn gọi là ác hồn.
Ác hồn này bám vào ngươi sẽ làm cho ngươi bị hoảng hốt, mệt mỏi, thường thấy ảo giác, đầu óc mơ hồ, sức khỏe suy giảm. Thậm chí có thể hấp dẫn thêm các loại tà khí độc hại, cách li với những khí lành… Chẳng mấy chốc ngươi sẽ ốm yếu tật bệnh, đầu óc hoảng loạn thấy nhiều ma quái.
Ma quái ngươi nhìn thấy chính là ác hồn, chỉ mình ngươi thấy, người khác không nhìn thấy được, cũng không giúp được ngươi bởi ác hồn này là do tâm niệm và ý niệm thù oán với ngươi mà thành nên dẫu trời sụp đất nứt cũng không hủy được nó. Nếu không biết cách hóa giải thì dù cho có uống thuốc tiên cũng không cứu được.

Dù ngươi có mạnh mẽ hơn kẻ đó bao nhiêu lần cũng bị gục ngã dưới oán niệm của y.
Nhưng tất nhiên muốn tạo thành một ác hồn cũng không dễ dàng gì. Muốn làm được vậy thì tâm niệm và ý niệm đều phải tràn ngập ý chí trả thù đến mức điên cuồng, đầu óc chỉ nghĩ đến thù hận, tự hành hạ bản thân đến mức thân tàn ma dại, tâm thần phân liệt mất hết lý trí… Kết cục thường là tự chết đi.
Bởi vậy nên không ai muốn thi triển pháp thuật đó, cũng không thể thi triển quá một lần. Thường thì chỉ có những kẻ mang thù hận tới khi chết đi, lúc linh hồn tách ra khỏi thể xác thường bùng lên rất mạnh sẽ hoàn toàn thiêu đốt tâm ý, tạo thành một oán niệm, ác hồn.
Vì những người có thể tạo thành ác hồn thường là những người bị hàm oan, thù hận mà chết nên người ta hay gọi là oan hồn…
o0o
Ta là một linh hồn, tất nhiên không sợ chết. Nhưng nếu muốn thi triển một phép thuật nào đó dạng như vậy thì cũng đồng nghĩa với việc hủy diệt luôn sự tồn tại của ta.
Mà phép đốt Tam Muội Chân Hỏa thì tuyệt đối là loại phép thuật pháp tắc đạt đến mức cao nhất mà ta từng biết.
Tam Muội Chân Hỏa không đốt bằng củi rơm, cũng không đốt bằng linh khí hay nội khí để mà tích lũy hay chuẩn bị.
Tam Muội – ba loại nhiên liệu của lửa này chính là ba chủ niệm Tham – Sân – Si.
Ba Chủ niệm này là gốc của vạn niệm. Phàm là sinh linh trong lục đạo thì đều có ý niệm hoặc tâm niệm, đều từ ba chủ niệm này mà ra. Một khi đốt cháy chúng đi rồi, thì sẽ thành Vô Niệm.

Theo kinh phật thì Bồ Tát, Thiên thần cũng có niệm. Là tâm niệm cứu vớt chúng sanh.
Phải đạt tới Vô Niệm mới thành Phật được. Bởi vậy nên các vị đại sư khi tịnh hóa, thường bế quan, tự mình đốt lên Tam Muội Chân Hỏa để trở thành Vô Niệm, chính Thầy Vạn Hạnh cũng đã đốt lên lửa Tam Muội cho ta xem – lúc thầy tịnh hóa…
Nhưng có một việc mà kinh Phật không nói đến. Ấy là nếu đốt linh hồn mình thành Vô Niệm rồi mà không thành Phật thì sẽ ra sao?
Theo ta nghĩ thì sẽ thành hư vô, là hoàn toàn biến mất, không còn chút gì tồn tại hay lưu lại trên đời…
Cũng vì thế mà dù phép đốt Tam Muội Chân Hỏa vô cùng đơn giản, chỉ cần muốn là được nhưng lại không dễ đốt lên.
Bất kì sinh linh nào cũng có chấp niệm sinh tồn vô cùng lớn. Lớn còn hơn cả chấp niệm tu thành chính quả. Tu hành cả đời, đến phút cuối cùng cũng không chắc đã hoàn toàn buông bỏ được để đốt lửa Tam Muội lên.
Ài, nói dông dài như vậy, thực ra rút gọn lại một câu: ” Đốt Tam Muội Chân Hỏa lên là ta phải chết, mặc dù là một linh hồn nhưng ta cũng có thể gọi là một sinh linh, ta cũng có chấp niệm cầu sinh, ta không muốn chết. Thành ra mãi ta cũng không sao làm được. “


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.