Đọc truyện Tớ Sẽ Lấy Cậu… Thật Đấy! – Chương 9
Chap9:
– Thôi đi bà cô, cậu định làm bà cụ non vui tính đấy hả ? Cảm cúm gì chứ, chỉ suy đoán lung tung là giỏi… – Quang nhìn nó cười cười.
– Èo…thế mà tớ cứ tưởng cậu đã thầm tương tư cô bạn mới Minh Ngân gì gì đấy rồi. Mà này, nói cho cậu hay nhớ, cô ấy…hình như cũng thích cậu rồi tì phải, hôm nay tớ cứ thấy cô ta nhìn cậu mãi, kô sai đâu….hè hè…
– Tớ đã nói không phải rồi cơ mà. – Quang to tiếng, làm nó giật mình.
– Ơ…không phải thì thôi, có sao đâu, việc gì mà cậu phải nóng thế chứ, buồn cười thật. – Nó nói trong sự ngạc nhiên. Thường ngày nó vẫn ăn nói kiểu…cợt nhả thế mà có sao đâu, tự dưng hôm nay Quang lại nổi cáu với nó. Con trai khó hiểu thật !!!! Hazzzz…
– Thôi bỏ đi. Không nói với cậu nữa.
– Ơ…này… đợi tớ với chứ, định bỏ tớ về một mình à. Tớ là con gái đấy nhớ hơn nữa lại chân yếu tay mềm, lỡ mà có chuyện gì thì sao ??? – Nó hốt hoảng.
– À, ừ nhỉ, tớ quên mất, cậu là con gái. hehe… – Quang cười…cực đểu.
– Cậu nói thế là có ý gì. Ý cậu là tớ không phải con gái đúng không ? – Nó tức tối.
– Đấy là cậu tự nói đấy nhớ. Tớ chưa từng nói đâu.
– AAAAAAA……………. Cậu biết tay tớ……..
Gió lại thổi, từng đợt, từng đợt. Phả vào lòng Quang một nỗi buồn man mác… Rốt cuộc là vì sao….Khó hiểu… !!! Hay…chính cậu đã tự cho mình một đáp án….
Và…
Một ngày mới lại bắt đầu.
Mệt mỏi!!
Buồn ngủ!!!
Xui xẻo!!!
Thần xui gõ cửa…
Hôm nay, nó bị mẹ gọi dậy sớm sớm lắm. Mới 6h đã gọi dậy.( Khủng khiếp!!!) . Nó phải hi sinh giấc ngủ ngàn vàng để bò ra khỏi cái giường yêu dấu. Y như cực hình… Rồi không biết mắt nhắm mắt mở thế nào mà đâm sầm vào ngay cái tủ quần áo, u một cục to tướng. Hix, bản tính nó thế, hậu đậu lắm, chẳng làm cái gì nên hồn…@@
…..
– Hớ, tiểu thư !!! Hôm nay đổi mốt hả. Làm cái “đống” gì trên trán thế kia??? Hô hô….
Quang vừa thấy nó với cái miếng ơ-go to đùng ngay giữa trán nên không nén nổi cười. Ôm bụng cười giễu cợt .
Còn nó, mắt đăm đăm nhìn kẻ đối diện vẫn đang nhăn nhở cười, mà lại cười đểu nữa chứ. Mặt nó dần bốc khói…
– HỒ MINH QUANG!!!!!!!!!!!!!!!!!
– Ơ, gì…hí hí ha ha…. – Quang vẫn không nén nổi cười khi nhìn cái bản mặt nó lúc này. ( Trán thì u một cục to, mắt bắn hình viên đạn, mồm trợn ngược lên….hix, mất hình tượng quá!!!).
– Nhìn tớ thế này, cậu vui lắm đấy hả? – Nó hét lên.
– Đâu có, đâu có. Tớ chỉ thấy…ha ha…buồn cười thôi mà…hihaha…
– Cậu có im mồm đi không???? Hôm nay tớ xui đủ đường rồi nhá. Không cần cậu cho thêm đâu .
– Ừ… ừ…thôi thì…thôi…hihi…hix…hihaha…
“Trời ạ, mới đầu ngày đã thế này rồi, không biết đến trường liệu có còn toàn thây sống sót trở về không nữa… Con nam mô a di đà phật…Xin Phật phù hộ độ trì cho con trở về nguyên vẹn trong ngày hôm nay. Nam mô a di đà” . Nó lẩm bẩm một mình. Điệu bộ nó lúc này càng khiến Quang thêm buồn cười.
Thôi thì mặc kệ cái tên bạn trời đánh kia đi. Thích thì cười, cười gãy hết răng đi cũng được… Đáng ghét…!!!!!!!!!!!!!!
Nó vừa đi vừa giậm chân thình thịch với cái cục tức to đùng.
Đau…
…..
Vừa bước vào cửa lớp, nó đã giật mình bởi tiếng nói thảnh thót của con Xù mì.
– Này, Thư yêu dấu ơi…..!!! – Cái Linh xù xồ tới như hổ vồ mồi đến chỗ nó, giọng lả lướt… (định dở trò rùi!!!)
– Éo…rởn cả da gà da vịt lên. Kinh người quá cơ. Mày định… định làm gì hả????
Nó nói rồi chắp hai tay trước ngực cứ như là con Linh định dở trò dê xồm ghê gớm lắm.
– Thôi đi con hâm, tao có định làm gì mày đâu. Báu lắm ý…không thèm. Mày đâu phải anh KAI của tao…
– Ờ, thế thì tốt. Tao lại tưởng mày lại như lần trước, chu cái mỏ như cái tĩ vịt ra với tao thì khiếp lắm. Mà này, định nói gì với đại ca hả? Nghe giọng mày không nghi ngờ không được.
– Thì…thì… – Linh xù mì bẽn lẽn.
– ????
– Thì…thì là mà…
– Nhanh…. – Nó gầm lên. – Tao mất kiên nhẫn đấy.
– Ôi, sao trán mày làm sao thế kia, nhìn xấu gái chết được ý …
Linh Xù đột nhiên cao giọng hỏi thăm.
– Kệ tao, xấu tao chứ xấu mày đâu …hâm. – Nó hậm hực.
– Ừ nhỉ, tao đâu có xấu…hừ…tao đẹp mờ – Con Linh hình như vẫn đang thắc mắc ghê lắm. Chao ôi ! Xấu với chả đẹp !!!.
– Cô nương ơi, cô không xấu, được chưa !!! Xinh ! xinh lắm ý, chỉ….hơi giống tinh tinh mới xổng chuồng thôi….ha ha…. – Nó nói, giọng đểu không chịu được.
– Á aaaaaaaaaaaaaaa !!!! Tao phải giết mày !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! – Linh xù gầm lên.
Thấy thế, nó hốt hoảng.
– Ấy !! Từ từ đã… trước khi giết tao thì phải cho tao biết mày định nói gì lúc nãy đã chứ….phải không ?
– Ừ nhỉ ? Suýt quên mục đích chính. Mà cũng tại mày cơ, chọc tức tao làm gì…Xì……. – Con Xù trề cái môi ra, nhìn mà thấy gớm.
– Vào đề đi…không thì thôi nhớ…. – Nó toan bước về chỗ.
– Đây này ….