Đọc truyện Tớ Đẹp Tớ Có Quyền – Chương 7: Kế Hoạch Không Thành
Ngay 2 giờ chiều, cả nhóm mười người xuất phát từ Diệp Lục bắt đầu chuyến đi chơi “bất đắc dĩ” của mình. Thật ra thì ai cũng thừa biết Tiêu Thiên Thiên cố tình làm thế để có thêm người đi cùng để “bảo đảm sự an toàn” cho mình thôi. Cô đúng là thâm thật, ít ra cũng phải nghĩ cho họ chứ??
Điểm đến đầu tiên của cả nhóm là sở thú Minh Thanh, đây là sở thú thuộc quyền sở hữu của Minh thị – gia đình của Minh Hạo Thần. Vừa bước vào cổng là y như rằng mười người bị thu hút ngay bởi…..đám động vật. Coi bộ đẹp quá cũng khổ, kakaa (kêu khổ mà cười ghê quá vậy?).
– Aaaaa!!!!
Đang đi xung quanh thì tiếng hét của Lục Vân Anh làm tất cả chú ý.
– Có chuyện gì vậy? – Tiêu Thiên Phong chớp thời cơ “anh hùng cứu mỹ nhân” nhào ra chỗ cô nàng.
– Nhện…con nhện….lấy ra giúp tớ….huhuuuu….. – Cô khóc nức lên chỉ thứ con vật đen xì đang ở trên vai mình.
“Ôi thôi xong….” – Tiêu Thiên Thiên méo xệch mặt nhìn anh hai đang tối sầm. Từ nhỏ Tiêu Thiên Phong đã bị mắc “dị ứng” với nhện, xem ra lần này anh cô không thoát khỏi rồi, ai bảo “yếu còn đòi ra gió” làm chi….!! =_=
-Aaaaa!!!
Và thế là cả hai cùng ngất xỉu xuống. Còn con nhện thì bị ngã bất ngờ vội nhảy ra khỏi lưng Lục Vân Anh. Coi bộ hai người này còn khó coi hơn, rốt cuộc thì Minh Hạo Thần và Mộc Lý Nam phải vác hai cục nợ kia vào bệnh xá gần đấy, thế là bây giờ cuộc vui còn có Tiêu Thiên Thiên, Hàn Tử Dương, Mạc Nhất Trung, Trịnh Mai Lan, Bách Tuyết Nghiên và Trung Cảnh. Mới đi đã chết những bốn người, chắc cái sở thú này bị “nguyền rủa” rồi.
Tiêu Thiên Thiên chán nản chép miệng.
– Hay tụi mình đi công viên?
– Ừm, nghe có vẻ vui! – Những người còn lại trừ Hàn Tử Dương đều tán thành.
Quyết định, cả nhóm sáu người cùng sái bước đến công viên giải trí Bách Trung, đây là công viên thuộc quản lí của Bách gia và Trung gia, gia thế nhà ai thì chắc mọi người biết rồi.
Đang định bước vào cổng thì đồng loạt tiếng chuông điện thoại reo lên.
-Alo? – Không sai, đây là tiếng chuông của bốn người trừ Hàn Tử Dương và Tiêu Thiên Thiên.
Sau vài phút, Mạc Nhất Trung liền quay ra chỗ cô cười khì.
-Bệnh viện nhà tớ đang có ca mổ gấp, tớ phải về ngay, xin lỗi nhé!
-À…Vậy cậu về nhanh lên! – Cô lo lắng.
– Cảm ơn cậu.
Bóng dáng Nhất Trung vừa mất hút thì Trịnh Mai Lan cùng Trung Cảnh đi tớ gãi đầu.
– À….tụi tớ là thành viên hội học sinh, mà hiện giờ ở đó đang gặp chút vấn đề…..
– Tớ hiểu mà! – Cô mỉm cười.
– Cảm ơn cậu. – Chạy mất hút.
Lần này con mỗi Bách Tuyết Nghiên thôi, Tiêu Thiên Thiên đang cầu trời khấn phật cô ấy đừng nói gì.
– à..Thiên Thiên, Tử Dương…tớ…tớ có lịch chụp bất ngờ nên……
– Tớ…Tớ hiểu…- Tiêu Thiên Thiên khóc không ra nước mắt.
– Tớ xin lỗi nha!
Và bây giờ……. chỉ còn mình cô với “cô bạn” mà cô muốn tránh mặt nhất. Hix…sao ông trời lại nỡ trêu đùa cô vậy chứ?
Hàn Tử Dương nhếch môi, từ từ bước đến cạnh Tiêu Thiên Thiên, cười dịu dàng.
– Dù sao cũng chỉ còn hai chúng ta, vậy cùng nhau đi chơi đi?
Nụ cười của cậu là cô bất ngờ nóng bừng hai má, tim đập nhanh khủng khiếp. Sao…sao thế này?? Không…Cô không thể bị đồng tính được!!
– À…thôi, mấy cậu ấy về rồi thì chúng ta nên….. – Tiêu Thiên Thiên đang có ý định chối khéo thì bắt gặp ánh mắt lạnh như băng của Hàn Tử Dương, cô liền lập tức sửa lại – Haha….Hai người cũng được…
Hàn Tử Dương dãn đôi lông mày vẻ hài lòng, cậu đi tới nắm tay cô kéo đi.
– Mình đi thôi.
Tiêu Thiên Thiên nuốt nước mắt vào bụng, hix….sao cô đen thế này cơ chứ? Lại còn đỏ mặt vì một “cô gái”, điều này…..điều này thật không thể chấp nhận được! Nhưng cảm xúc của cô….không phải dễ thay đổi…..