Đọc truyện Tớ Đẹp Tớ Có Quyền – Chương 18: Tuổi Thơ Dữ Dội Của Special (1)
Xin…xin chào…khụ khụ…chào….khụ khụ……*ngất* Hàn Tử Du xuất hiện.
Hê lô các bác, hiện tại Thần Chém Gió đang mắc cơn hen suyễn, vậy nên Tiểu Du sẽ lên thay con bé nhác ấy chap này ạ! Mong mọi người chú ý a!
Hôm nay cả nhóm Special đã lên máy bay trở về Diệp Lục sau gần một tuần chiến dã ở Pháp, và bây giờ ta sẽ kể cho các bác nghe cái tuổi thơ kinh khủng của Special, khi đó ta mới sáu tuổi và mấy anh chị ý là tám tuổi.
——————-
Anh hai ta, Hàn Tử Dương, là một ông cụ non chính hãng thời đó, đang bình thản uống trà. Còn mama và papa ta đi công tác bên Mỹ. Từ nhỏ hai anh em đã tự lập rồi. Mà xin nói thêm, anh hai ta lúc này vẫn là một “đẳng cấp soái ca”, đồng thời cũng là một “playboy chính hãng”, không biết bao nhiêu bà chị nhờ ta nói tốt về mình cho ổng rồi, hây dzà……
– Nhô Tiểu Dương!!! Tiểu Du!!
Giọng nói này? Ta quay ra, hờ, biết ngay mà, ngoài Mạc Nhất Trung thì còn ai ra.
– Chào anh, “kiếp nô lệ”. – Ta nhún vai đáp lại, lí do mà ta gán cho anh ta biệt danh đó là vì anh ta ngu ngốc đến mức suốt ngày phải làm tay sai cho anh hai ta. Thật không ngờ trên đời có người ngốc nghếch đến vậy.
– Em…em……. – Kiếp Nô Lệ dĩ nhiên phải ức chế đến trào máu nhưng sao cãi lại được, ta là thánh võ mồm đấy, ô hô hô.
– Tiểu Du à, em ngoan ngoãn chút đi! – Từ đằng sau anh ta là một đám người trạc tuổi anh hai ta đi vào. Ờ, là Special phiên bản “nhí” đó mấy bác. Anh Lý Nam nở nụ cười sát gái, đi đến khoác vai ta một cách tự nhiên, thế mà sao ta tưởng tượng giống mấy thằng du côn đầu đường xó chợ thế nhỉ?? (một đứa nhóc sáu tuổi mà thế này hả trời? phũ quá!!!).
– Tiểu Du, em ngày càng xinh.
Sau câu nói đó ta chỉ muốn đấm cho anh ta một trận, nhạt toẹt nói.
– Đồ thần kinh.
Dĩ nhiên, Mộc Lý Nam như sét đánh ngang tai sau câu nói của ta.
– Há há há há…Mất mặt quá đó Tiểu Nam…á hahahahaha
Lại là tràng cười vô duyên của anh Hạo Thần, ta bĩu môi, đúng là trong Special chẳng ai được bình thường cả.
– Tiểu Du, cho em này. – Chị Vân Anh ném cho ta cái hộp quà.
– ủa? gì đây chị?
– Bánh Chocolate hãng Chibia.
– Yê hu!!!!!
Ta sung sướng, chị Vân Anh đúng là hiểu ta nhất. Và một bàn tay khác tự nhiên lấy hộp bánh của ta.
– Á!!! Anh hai!!!!
À, anh ấy đang làm mặt quỷ hù dọa ta.
– Mơ đi cưng, ăn nhiều tăng cân đấy!
– Kệ!!! Trả lại cho em!!!! – Ta hét ầm lên, anh hai ta quả thật CỰC KÌ ĐÁNG GHÉT!!!!!
– Nè, Tiểu Dương, sao cậu suốt ngày trêu Tiểu Du vậy chứ? – Cái giọng trêu đùa này thì chỉ có anh Thiên Phong chứ không ai khác. Ta xì một hơi rõ dài.
– Anh đùa em hả? Anh hai không có đủ trình để bắt nạt em đâu!
– Cưng à, em nói gì cơ??? – Anh hai quỷ của ta đang chà sát hai tay liên tục vào hai tai ta, đến mức nó đau quắt lại, ta la ầm lên.
– Á đau đau!!!!! ĐAU QUÁ!!!!! Em…em biết lỗi rồi…..á á á………
Dạ vâng ạ, ta biết là anh hai ta là ác ma hiện hình a!!!!!!! T^T…… Cả chín anh chị cười sặc sụa vì bộ mặt của ta. Ax…quá đáng, dám cười trên nỗi đau của người khác!!!! Riêng anh hai ta vẫn chà liên tục vào tai ta, ôi móe….đau quá trời…….
Bốp!
Bỗng một cái dép phi thẳng vào mặt anh hai làm anh ý ngã lăn, mất đà bước hụt và ngã nhào xuống ghế. Cả ta và tám anh chị còn lại trố mắt, ai có thể chỉ một chiếc dép mà làm anh hai ta ngã một cú đau thế này?
– Cậu kia! Có biết bắt nạt trẻ con là quá đáng lắm không?
Trẻ con?? Ám chỉ ta à? Nực cười, chẳng lẽ mấy anh chị này không phải trẻ con chắc? Ta cùng Special quay ra, dạ vâng, trước mắt ta là một cô gái tóc dài cột cao, đội mũ lưỡi trai lệch, quần áo đen từ trên xuống dưới, lần đầu ta thấy có đứa con gái cùng gu màu khủng khiếp với anh hai ta đấy! Thế nhưng….từ cô gái này, phát ra khí chất vô cùng mạnh mẽ. Aha, ta thích rồi đấy, không chừng….có khi sau này cô gái đó lại là chị dâu ta, kakaa (Thần Chém: *vuốt trán* Ngươi là thánh hay sao mà bé tý vậy đã đoán ra rồi??).
À quên xíu về anh hai ta, đang lồm cồm bò dậy, trừng mắt nhìn chị ấy.
– Cậu là ai? Vô duyên vô cớ đánh tôi?
Nói xằng hả anh? Chị ấy chỉ ném dép chứ đánh anh hồi nào?- Ta bĩu môi nghĩ thầm. Chị đó hếch mặt lên đầy nghênh ngang.
– Tôi là Tiêu Thiên Thiên, em gái song sinh của Tiêu Thiên Phong, thành viên cuối cùng của Special. Khi tôi bước chân vào đây thì đừng hòng cậu được phép bắt nạt người khác!
Dạ vâng ạ, đây mới chính là cuộc gặp mặt lần đầu của hai nhân vật chính. Nhưng tại sao sau này chị Tiểu Thiên lại không nhớ gì về ta và anh hai thì mời mọi người chờ chap sau nhá, ố hô hô hô!!!!!