Tình Yêu Thu Thập Công Lược

Chương 92


Bạn đang đọc Tình Yêu Thu Thập Công Lược – Chương 92

Giang Mạt còn tưởng rằng Lý Vân Dịch nhận ra cô là Bạch Cửu Cửu trong trò chơi, ai biết con ngỗng ngốc này chỉ coi cô là một người bình thường giống với NPC, sau đó cả người hưng phấn như phát hiện đại lục mới, nghiêm trang nói với cô: “Chị rất giống với một người em quen… Không đúng, chị ấy không phải người.”

Giang Mạt: “…” Em mới không phải người!

Lý Vân Dịch ý thức được nghĩa khác, vội vàng giải thích, “Đó là một nhân vật trong game, chờ một lát, em tìm cho chị xem.”

Hắn tìm video lúc trước được người khác quay lại, chưa tìm được, Giang Mạt đã cười trước.

Mắt ngọc mày ngài, lúm đồng tiền như hoa, khinh khinh nhu nhu giống cọng lông chim phất qua, cào trái tim người ta ngứa.

“Tên Cuồng Huyễn Khốc Bá Túm, tại sao ngày thường ngốc như vậy?”

Lý Vân Dịch sửng sốt, đầu óc không tỉnh táo.

Giang Mạt đứng lên, cúi đầu nhìn mình, hình như có chút buồn rầu, “Chị không khác gì nhiều trong trò chơi chứ, chỉ là không có cái đuôi, vậy mà không nhận ra? Quả nhiên là mao nhung khống!”

Lý Vân Dịch: “…!!!”

Ngọa tào!

Là… Là người thật!

Cả người Lý Vân Dịch choáng váng, “Người thật sắm vai? Chị đang chơi cosplay?”

Giang Mạt cười lắc đầu, “Giải thích thì phức tạp, xem như là một loại trị liệu đi.”


“Chị bệnh?”

“Hết rồi, cần một thời gian nữa là khôi phục bình thường.” Giang Mạt cầm quải trượng bên cạnh, nhìn về phía hắn, “Muốn đi với chị không, hình như em có rất nhiều lời muốn hỏi.”

Lý Vân Dịch nhắm mắt theo đuôi đi sau lưng cô, có cảm giác gặp mặt bạn bè trên mạng, Giang Mạt ngoài đời và Bạch Cửu Cửu là một, trong lòng hắn chỉ có một suy nghĩ, người thật rất dễ nhìn! Chỉ ngồi ở chỗ đó, đã đoạt hết tầm mắt người khác.

Thời gian kế tiếp Lý Vân Dịch không chơi game, mỗi ngày tới bệnh viện tìm Giang Mạt, mỗi ngày đưa cô một bó hoa.

Giang Mạt phục hồi rất thuận lợi, đi đường không cần quải trượng, Lý Vân Dịch cùng cô xuống hoa viên dưới lầu tản bộ, hỏi cô: “Chị sắp xuất viện rồi?”

“Ừ, ngày mai.”

Hắn không nghĩ ngợi nói ngay: “Ngày mai em đến đón chị?”

“Có người đến đón chị.”

Hắn cảm thấy mình bị choáng váng rồi, đại tiểu thư tập đoàn Thành Phong, xuất viện làm gì cần hắn đến đón?

Mùa thu lá vàng rơi đầy đất, đạp lên phát ra tiếng vang sàn sạt, Giang Mạt dẫm lên hòn đá nhỏ, xoay chân, Lý Vân Dịch lập tức duỗi tay đỡ.

Cả người cô mềm như bông, trên người có mùi thơm không biết tên, nhưng rất dễ ngửi, hơi thở mềm ấm phun bên gáy, hắn cảm giác xương cốt mình sắp mềm, trái tim đập bang bang, không muốn buông tay.

“Sau này phải tìm chị bằng cách nào?”


Lòng bàn tay dán bên sườn eo nóng kinh người, Giang Mạt nhìn giá trị tình yêu 70 trên đầu hắn, mỉm cười nhẹ, nói địa chỉ, “Hẳn là chị sẽ nghỉ ngơi thêm một thời gian nữa, lúc trước có sáng tác game, bây giờ hiếm khi rảnh, chị muốn chơi một chút, không biết bang chủ có nguyện ý dẫn người mới không?”

Lý Vân Dịch cầu mà không được.

Hắn lập tức tìm người môi giới, chuẩn bị mua căn hộ gần nhà Giang Mạt, tốt nhất là đối diện hoặc cách vách, kết quả mở di động phát hiện chính chủ [Thiên Khải] tuyên bố thông báo, Tạ Tinh Hồi thành người phát ngôn của trò chơi.

Đang muốn hỏi tại sao, Tạ Tinh Hồi đã gọi đến.

“Đang muốn gọi cho cậu, sao lại muốn làm người đại ngôn, cậu không thích nhận quảng cáo mà?”

Tạ Tinh Hồi: “Tập đoàn Thành Phong tìm tớ rất nhiều lần, trải nghiệm các phương diện của trò chơi rất tốt, nên nhận, nhưng mà gần đây cậu làm gì vậy, vài ngày rồi không thấy online.”

Lý Vân Dịch ho nhẹ hai cái, “Nói ra thì cậu không tin, hình như tớ gặp chân mệnh thiên nữ rồi.”

“…”

“Tớ muốn theo đuổi cô ấy.”

Tạ Tinh Hồi thổn thức một tiếng, “Đúng là không dễ, Lý đại thiếu gia sống hơn 20 năm xem như lần đầu động tâm, tớ chứng minh trong sạch được rồi.”

Lý Vân Dịch ngượng ngùng, hai người quen biết từ nhỏ đến lớn, hai người không ít đào hoa, nhưng không có đóa hoa nào vào mắt, cho nên ba mẹ Lý Vân Dịch tưởng hai người bọn họ là một đôi, giải thích thế nào cũng không được.

Tạ Tinh Hồi cười nói: “Chỉ đùa chút thôi, chúc cậu sớm ngày ôm mỹ nhân về.”


Hắn cũng tìm Bạch Cửu Cửu, lúc trước nhờ bạn bè hỏi thăm chuyện người thật sắm vai NPC trong [Thiên Khải], không có kết quả.

Lần này nhận đại ngôn còn có nguyên nhân khác chính là người phát ngôn có thể tiếp xúc một ít thông tin trong công ty game.

Sau khi xuất viện Giang Mạt ở Giang trạch vài ngày, dọn tới chung cư của mình, hai năm không về, nhưng có người quét dọn, cô cho người dọn khoang trò chơi hoàn toàn mới đến đây, cửa phòng đối diện đột nhiên mở ra, hàng xóm mới chào hỏi với cô.

“Sao em…” Giang Mạt ngoài ý muốn, cô chưa bắt đầu công lược, con mồi đã tự đưa tới cửa.

Lý Vân Dịch nói: “Đã nói là dẫn chị, vậy sẽ tiện hơn, hơn nữa chị mới khỏi bệnh, em có thể chăm sóc chị.”

Hai người vào trò chơi, Giang Mạt chọn thuộc tính cung thủ, id tên là [Đường Đỏ Trà Gừng], bởi vì là tài khoản mới, vừa vào là Tân Thủ thôn, làm hai nhiệm vụ người mới, Lý Vân Dịch dẫn cô đi đánh quái luyện cấp.

Chiến thần máu nhiều, phòng ngự cực mạnh, che trước người cô, Giang Mạt ở phía sau điên cuồng bắn.

Cung thủ máu ít, nhưng rất thách thức tỷ lệ ghi bàn, trò chơi không có tự động nhắm chuẩn, cho nên thao tác cung thủ chỉ khó sau thích khách.

Lý Vân Dịch cho rằng cô sẽ chọn trợ thủ hoặc triệu hoán sư, hai vị trí này phần lớn đều là con gái chọn, số ít giống Triều Mộ, nhưng làm người ta kinh ngạc chính là, nữ cung thủ ngoại trừ giai đoạn làm quen, từng mũi tên trúng mục tiêu, thậm chí khi đánh một con quái tinh anh đạt thành tựu 100%, thêm một kỹ năng bị động [Bạo Kích], công kích bình thường có năm phần bây giờ tăng gấp đôi, đặc biệt tới khi nâng cấp trang bị, sát thương gấp đôi đánh lên boss chính là thần kỹ.

“Tỷ lệ ghi bàn cao quá vậy?”

“Trước kia có học bắn cung.” Thế giới trước cô mang theo kỹ năng thần xạ cũng không phải để chơi.

Lý Vân Dịch đưa trường cung trong cốt truyện che giấu lúc trước mở được cho cô, “Đây là cung của Bạch Cửu Cửu, là thần khí, có 50% hiệu quả bạo kích, hơn nữa kỹ năng bị động của chị, chính là bạo kích 100%.”

Một cung thủ bạo kích 100%, trong đội có thể đứng số một số hai.

Giang Mạt cầm cung buồn cười, vòng đi vòng lại, vũ khí vẫn về tay cô.


Giai đoạn đầu cấp tăng nhanh, hơn nữa có Lý Vân Dịch giúp, nửa ngày Giang Mạt đã lên cấp 10, mà gia nhập bang phái cần phải đạt cấp 20, phải đánh ít nhất một ngày nữa.

“Hôm nay tới đây thôi, chị muốn ngắm phong cảnh.”

Lý Vân Dịch thả tọa kỵ, là một con bạch phượng, toàn máy chủ chỉ có một con, là hệ thống tặng cho người chơi nạp đủ 500 vạn đầu tiên, vô cùng phong cách, mọi người nhìn ngắm.

[Thế giới] Tay Có Thể Hái Sao Trời: Hình như tôi nhìn thấy Bạch Cửu Cửu.

[Thế giới] Nhặt Của Hời Vương: Lại có người mở cốt truyện che giấu, trong khoảng thời gian này cốt truyện che giấu mở đầy đường, đâu đâu cũng có.

[Thế giới] Tay Có Thể Hái Sao Trời: Không phải, là người chơi, vớ Bạch Cửu Cửu… Có liên quan, giống nhau như đúc!

[Thế giới] Tháng Giêng Nhập Bốn: Tôi cũng thấy, là một cung thủ, bang chủ Tinh Vân cũng ở đó, hình như đang tán gái.

[Thế giới] Bạch Cửu Cửu Là Nữ Thần Ta: Ở đâu!! Nữ thần tôi đâu??

Giang Mạt được Lý Vân Dịch bế lên phượng hoàng, hai người ngồi trên phượng hoàng quan sát toàn bộ đại lục Thiên Khải, thu hết phong cảnh vào mắt, mỗi bức ảnh đều xa hoa lộng lẫy, mây trên không trung cũng làm như thật.

Cánh tay Lý Vân Dịch vòng eo cô, sợ cô ngã xuống.

Hắn không có tâm tư ngắm phong cảnh, người trước mặt đã làm hắn mất hồn.

Ngửi được mùi hương dễ ngửi trên người cô, hơn nữa càng ngày càng đậm, đậm đến mức toàn thân hắn nóng lên nhũn ra.

[Thôi tình hương] có thể điều động tình dục trong lòng nam nhân, thông dụng ngay cả trên mạng.

Giang Mạt cảm giác được hơi thở nóng rực phun bên gáy, biết rõ cố hỏi: “Làm sao vậy?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.