Bạn đang đọc Tình Yêu Thu Thập Công Lược – Chương 16
Mông Giang Mạt bị nước xối rối tinh rối mù, trong dũng đạo không chứa được nhiều nước, chảy ra rất nhiều, làm ướt bàn dưới thân. Cô không nhìn thấy chỗ hai người kết hợp, nhưng khi tiểu huyệt phun ra nuốt vào côn thịt có thể phác hoạ hoàn toàn kích cỡ của nó, nói cho cô biết côn thịt lớn thế nào, công chiếm nộn bức vừa tao vừa lãng của cô.
Quy đầu chọc hoa tâm, hai chân Giang Mạt run lên, nước mắt lập lòe: “Anh, sắp hỏng rồi…”
“Nói bậy, dương vật chưa nhét vào hết, còn một đoạn bên ngoài nữa.”
Lục Cảnh biết độ sâu của tiểu tao bức, dương vật của hắn có thể vào sâu hơn, phá mở hoa tâm, vùi nguyên cây côn thịt vào, nhét quy đầu vào tử cung cô.
Mỗi lần như vậy, huyệt cô đặc biệt chặt, mị thịt vòng hắn, miệng tử cung ngậm quy đầu, kịch liệt hút cắn, làm hắn bắn cho cô không dư thừa giọt nào.
Nếu không phải hắn định lực tốt, chỉ sợ phải tước vũ khí đầu hàng ngay.
Lục Cảnh luôn nghĩ, trên đời này không có chỗ nào mỹ diệu hơn huyệt của cô, mà Giang Mạt bây giờ, là của hắn.
Đại quy đầu chen vào trong từng chút một, Giang Mạt cảm nhận được tử cung bị khai phá, côn thịt nóng rực làm toàn thân cô tê dại, đầu ngón chân cuộn lên.
“Lớn quá…Ô ô…Chậm một chút… Căng sắp nứt ra rồi…”
Ngoài miệng nói như vậy, tiểu huyệt lại rất cứng cỏi, co giãn rất mạnh, không chỉ không bị nứt, còn gắt gao cắn dương vật không chịu nhả ra.
Lục Cảnh đẩy môi thịt bên ngoài ra, tìm được tiểu đậu đỏ bên trong, lúc này nó cứng như đá, lòng bàn tay nam nhân xoay từng vòng, mỗi lần vết chai mỏng cọ qua, Giang Mạt sẽ run lên, huyệt thịt co chặt, phun nước ra ngoài.
“Bảo bối, thoải mái không? Thích không?” Lục Cảnh nói chuyện dán tai cô, ngậm thùy tai cô.
Những nơi mẫn cảm trên người Giang Mạt hắn đã thăm dò hết, biết làm sao để cô sảng khoái, làm thân thể của cô dần dần nghiện mình, làm cô không rời khỏi hắn được.
Giang Mạt sảng khoái, đại gia hỏa của nam nhân làm cô sung sướng dục tiên dục tử, ngượng ngùng bị vứt bỏ, phóng đãng kêu to, “Thoải mái quá, thích quá… Anh… Anh thật lợi hại….Côn thịt rất lớn, nóng quá.”
Khen ngợi của cô gái hữu dụng hơn tất cả xuân dược, dương vật Lục Cảnh đặt trong huyệt lớn thêm một vòng nữa, ôm mông cô, vòng eo cường tráng dùng sức ra vào, nhiều lần cắm vào tử cung, khiến Giang Mạt phản ứng kịch liệt hơn.
“A… Tiểu huyệt bị cắm đầy, bị anh thọc xuyên rồi…”
Tiểu huyệt bị làm chảy nước ròng ròng, hai vú trước ngực không chỗ dung thân, lắc lư theo nam nhân, làm cô khó chịu.
Giang Mạt tự nâng vú bị vắng vẻ của mình, xoa bóp núm vú, phát hiện không thoải mái như Lục Cảnh hút, cầm đưa đến bên miệng hắn, “Anh, hôn nó đi, vú rất trướng…”
Cô gái bị thao đến mức đôi mắt hồng, mũi cũng hồng, có vẻ bị khi dễ tàn nhẫn, còn vú tự đưa tới cửa, bộ dạng dâm đãng làm Lục Cảnh cắn răng, ăn núm vú vào miệng, hạ thân vô cùng thần dũng, đại gia hoả dữ tợn đâm loạn bên trong.
“Hút thoải mái quá… A… Ra rồi, anh….”
Thái dương Lục Cảnh chảy xuống vài giọt mồ hôi, chảy dài xuống chóp mũi vừa vặn rơi trên núm vú đỏ tươi.
“Kẹp chặt vậy, tiểu tao bức thèm phải không, muốn ăn tinh dịch?”
“Muốn, muốn ăn tinh dịch… Anh cho em đi…”
Lục Cảnh nhân cơ hội ra yêu cầu, “Kêu lão công, kêu đi rồi cho em.”
“Lão công… Bắn cho em… A—–“
Lục Cảnh đâm mạnh hai cái, bắn toàn bộ tinh dịch vào tử cung cô, đút cô ăn no. Tức khắc huyệt Giang Mạt giống như lũ lụt, dâm dịch phun trào ra, bị chặn ở tử cung cùng với tinh dịch, làm dương vật như ngâm mình trong một hồ nước ấm.
“Bảo bối thật tao…. Người cũng tao, bức cũng tao…”