Tình Yêu Thu Thập Công Lược

Chương 109


Bạn đang đọc Tình Yêu Thu Thập Công Lược – Chương 109

Tạ Tinh Hồi nhảy vào lốc xoáy, một hồi sau kênh đội ngũ truyền tới giọng hắn: “Nhảy vào lốc xoáy xuống được tầng thứ ba của Bàn Tơ Động, trước mắt không có vấn đề gì.” Mọi người yên tâm nhảy xuống lốc xoáy, nhưng bọn họ không ngờ tới là, lốc xoay này chính là truyền tống trận, tiểu đội 10 người bị phân tới những nơi khác nhau.

Lái Xe Chơi Trôi Đi: “Cứu mạng! Tôi rớt vào ổ nhện, suýt nữa đã hôn đại Boss!”

Bắc Cực Tinh: “Cậu ổn không?”

Lái Xe Chơi Trôi Đi: “Không sao, chắc là boss ngủ rồi, không thèm trả lời tôi… Nhưng có một tin xấu, theo tôi thấy, chừng 3 con boss cấp 50.”

Triều Mộ: “Mặc kệ có mấy con, đấu với boss ít nhất phải đủ người, cậu rời khỏi đó trước đi.”

Hoa Khai Phú Quý: “Chúng ta đang ở đâu?”

Biệt Lai Vô Dạng: “Mọi người mở định vị ra xem.”

Bánh Quả Hồng Tử: “Vị trí của Trôi Đi ở giữa, chắc chắn lát nữa chúng ta phải đánh boss, đi vào giữa thôi.”

Lý Vân Dịch nhìn vị trí của Giang Mạt trên giao diện, vị trí hai người cách thật xa, nhưng khoảng cách giữa Giang Mạt và Tạ Tinh Hồi lại rất gần.

Trong lòng hắn lộp bộp nhảy dựng, gửi tin nhắn riêng cho Giang Mạt: “Chị, chị chờ em tới tìm chị.”

“Một nam một bắc quá xa, đừng đi đường vòng, một lát nữa gặp ở giữa.”

Lý Vân Dịch trầm mặc, thất bại nắm tay.


Hắn không cản được chị gặp riêng Tinh Hồi… Mặc dù chỉ là trong trò chơi.

Tạ Tinh Hồi đi tìm Giang Mạt, biểu hiện định vị là mặt bằng, nhưng tầngbthứ ba là hình cung, cảm giác như trong không gian, khoảng cách thẳng gần, nhưng không dễ tìm đường.

Chấm đại biểu cho định vị của mọi người đang di chuyển, chỉ có Diệp Điềm Điềm đứng yên tại chỗ.

Lái Xe Chơi Trôi Đi: “Điềm Điềm sao rồi?”

Diệp Điềm Điềm: “Nói ra tôi còn không tin, tôi rơi vào mật thất giam giữ con tin, đứa bé trai bị NPC nhện tinh bắt cóc cũng ở đây, ngoại trừ hắn, còn một NPC là nam nhân trung niên… Bây giờ tôi hết cách rồi, chỉ biết ngồi chờ mọi người tới cứu tôi.”

Mọi người: “…”

Truyền tống trận tới mật thất, một bước khó đi, vận khí này không ai sánh bằng!

Diệp Điềm Điềm cũng bất đắc dĩ, giao lưu vài câu với hai NPC trong mật thất, đứa bé thì khóc, người đàn ông dựa vào tường thở thoi thóp năn nỉ cô, “Cho tôi một chén nước được không?”

Thương thành không bán nước, Diệp Điềm Điềm nhìn nước chảy ra từ góc suối, chỉ cần tới gần sẽ hiện ra biểu tượng [Múc nước].

Cô rót chén nước cho người đàn ông được một câu “Cảm ơn”, sau đó chọc thế nào hắn cũng không phản ứng.

Diệp Điềm Điềm: “…”

Hai NPC đều không trả lời cô, cô không có việc gì để làm, Diệp Điềm Điềm đành phải chơi với nước trong suối, liên tục bấm biểu tượng [Múc nước].

Giang Mạt vừa nhảy xuống hang động đá vôi, không hẹn mà gặp Tạ Tinh Hồi, trong động ánh sáng tối tăm, đôi mắt Tạ Tinh Hồi sáng kinh người, nhìn chằm chằm cô không nhúc nhích.

Hắn ma xui quỷ khiến đóng định vị, không cho người khác thấy vị trí của hắn, trầm giọng hỏi cô: “Không có gì muốn nói với tôi?”

“Nói gì chứ?” Giang Mạt đầy mặt tự nhiên.

Tạ Tinh Hồi nghẹn khuất, cô gái đối diện không biết mình đang đùa giỡn người khác, tất cả trong mắt cô đều là bình thường.

Tạ Tinh Hồi nắm chặt nắm tay, cắn răng hỏi cô: “Chị và A Dịch, quan hệ của hai người là gì? Chúng ta là quan hệ gì!”

Giang Mạt không hề nghĩ ngợi, “Hắn rất nghe lời, có thể thoả mãn yêu cầu của tôi, còn cậu… Dài hơn hắn một chút, có thể vào rất sâu, nhưng mà nó hơi thô, mỗi lần đều làm tôi thấy căng…”

Tạ Tinh Hồi không nghe nổi nữa.

Quả nhiên trông cậy vào việc nói chuyện tình cảm với cô là vô dụng, cô chỉ để ý tới nhục dục!


“A Dịch là người rất đơn thuần, trước kia chưa từng yêu đương, cô đừng đùa giỡn tình cảm cậu ấy.”

Giang Mạt cười, “Nói như kiểu mình có nhiều kinh nghiệm lắm?”

Cô bước lại gần, hơi thở phun lên mặt hắn, Tạ Tinh Hồi ngửi được mùi thơm cơ thể độc thuộc một mình cô, dưới thân nhanh chóng phản ứng.

“Tôi không đùa bỡn hắn, đùa bỡn cậu được không?”

Ngón tay Giang Mạt ấn lên chỗ sưng lên, đầu lưỡi khẽ liếm môi đỏ, trong mắt đều là dục niệm.

Tạ Tinh Hồi lập tức lấp kín miệng cô, “Đúng là thiếu thao!”

Công năng đổi quần áo lại mở ra, Giang Mạt bị nâng lên một chân, ngón tay nam nhân quấy trong huyệt ướt sũng.

Vừa làm xong chưa tới nửa giờ, cánh hoa tiểu huyệt bị thao hơi đỏ sưng lên, chân tâm đều là thể dịch của cô và tinh dịch của Lý Vân Dịch, chưa kịp xử lý, nhão dính dán ở đó, liên tục chảy ra.

Nhìn áo mũ chỉnh tề, không ai biết tao huyệt ngậm nùng tinh phun nước tao không ra gì.

Đôi mắt Tạ Tinh Hồi đỏ bừng, nhìn chằm chằm những dòng trắng, nghĩ tới những lời Lý Vân Dịch nói chỉ cho hắn bắn vào, tức giận xông thẳng lên trán lần nữa.

Tại sao mà mình không thể?

Hắn cũng muốn bắn đầy tao bức, rót tinh dịch vào tử cung!

Tạ Tinh Hồi bạo lực moi đào nhục động, muốn moi ra những thứ lúc trước Lý Vân Dịch bắn vào, một lượng lớn thủy dịch nhỏ giọt xuống đất, tiểu huyệt phì nộn làm sao chịu nổi đối đãi thô bạo, Giang Mạt đẩy ngực hắn kháng nghị, “Đau!”

“Đúng là muốn làm chị đau!”

Không làm cô đau cô sẽ không nhớ lâu, dù thế nào cũng phải thao hư tiểu tao bức, cô mới cạn sức tìm người đàn ông khác.


Thủy dịch đào ra càng ngày càng ít, Tạ Tinh Hồi đỡ côn thịt thô căng cắm vào.

Khoái cảm mất hồn khắc tận xương tủy, Tạ Tinh Hồi cần phải thừa nhận, mình tham luyến thân thể cô.

Hai người ôm mặt đối mặt, Tạ Tinh Hồi treo hai đùi cô lên eo, nâng mông nhỏ vọt mạnh, nhiều lần cắm trúng cung tâm, hai tuyết nhũ đong đưa một trên một dưới, đỉnh đầu đỏ tươi ướt át, bị người đàn ông cắn một ngụm.

“Ưm… Giỏi quá, nhanh nữa đi…”

Đầu vú đau đớn tê dại, bên tai là tiếng nước ồm ộp, Giang Mạt ôm vai hắn, thân thể kề sát bên nhau, cảm giác toàn thân đều tập trung trên cây dương vật nóng bỏng cứng rắn, hưởng thụ khoái cảm cực hạn, hai chân run run, dâm thủy phun tung toé.

Tạ Tinh Hồi lao tới như không muốn sống nữa, đâm nước văng tán loạn, trong không khí đều là mùi vị sắc tình, hắn nhìn chằm chằm cô gái sắc mặt ửng hồng tận tình ngâm nga, dương vật nhét đầy toàn bộ huyệt.

“Tôi và A Dịch thay phiên thao chị, có đút no chị không? Sau này còn tùy tiện lãng trước mặt nam nhân khác không!”

Giang Mạt bị dương vật đâm, cảm giác tồn tại của nó quá mạnh, chỗ sâu trong bụng nhỏ bị thao mở ra rồi khép lại, vừa rát vừa đau, tần suất cực nhanh, hoàn toàn không cho cô cơ hội thở dốc.

Nhưng miệng cô cũng không nhận thua.

“Chỉ vậy thôi sao?” Giang Mạt thò lại gần cắn hầu kết, cảm thụ nó lăn lộn trên đầu lưỡi. “Tạ Tinh Hồi, có bản lĩnh thì thao chết tôi, nếu không thì chân mọc trên người tôi, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể kiếm người thô hơn cậu, quan trọng nhất là nghe lời hơn cậu!”

Tạ Tinh Hồi đánh lên mông cô bạch bạch.

Cô gái này luôn có cách làm hắn tức chết!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.