Bạn đang đọc Tình Yêu Nào Cho Em: Chương 5
– Nguyệt Hoa ! sao em nhất thiết phải làm như vậy ? Em nên nhớ, nếu em giỏi thì vẫn có người khác giỏi hơn em . Có tinh thần thể thao một chút đi . Chúng ta đang chơi thể thao chứ ko phải ở đấu trường .
Đúng lúc Hạ Vy và Như Thiên đến . Nguyệt Hoa nhanh miệng
– Chúng ta đánh thêm một hiệp nữa .
Như Thiên lắc đầu
– Xin lỗi nghe, tôi ko còn thời gian . Hay là vài ngày nữa tiếp tục đi .
Thế Đình đồng ý
– Phải đó, hôm nay đến đây được rồi .
– Hạ Vy bắt tay Thế Đình
– Chúng tôi về trước nhé !
Trước khi quay đi, Như Thiên còn nói đủ để Thế Đình nghe
– Cái nhìn của ông lúc nãy có ý nghĩa gì, ông hiểu rồi chứ ?
Thế Đình hơi giật mình . Cô bé này có thể hiểu thấu được cái nhìn của anh thì thật ko pahir đơn giản đâu .
À ! Mà cô bé tên gì nhỉ ? Anh quên hỏi mất rồi .
Sự ngơ ngẩn của Thế Đình làm cho Nguyệt Hoa tức tối
– Đẹp chứ hả anh ?
Thế Đình ngơ ngác
– Em nói gì ?
Nguyệt Hoa nhếch môi
– Em muốn nói Như Thiên vừa xinh đẹp vừa có cá tính nữa .
– Cô bé ấy tên Như Thiên à ?
Nguyệt Hoa hét lớn
– Thế Đình ! Anh đang nghĩ gì vậy ?
Tiếng hét của Nguyệt Hoa quá lớn làm ấy người trên sân cầu gần đó tò mò quay lại . Thế Đình cũng ngỡ ngàng
– Em sao vậy ?
– Sao thì anh tự biết lấy . Ở với tôi mà hồn thả về nơi khác . Có phải anh kết con bé đó rồi ko ?
– Anh ko biết em nói gì .
Thái độ của Thế Đình càng làm cho Nguyệt Hoa tức tối hơn . Cô nắm lấy áo của Thế Đình
– Anh ko được xem thường tôi .
Thế Đình bực bội
– Em đừng trẻ con quá vậy, Nguyệt Hoa . Nếu ko muốn mọi người cười vào mặt thì em đừng có như vậy nữa .
– Anh ….
Thế Đình khoát tay
– Chúng ta về đi . Anh còn phải đi làm nữa .
– Nhưng em nói chưa xong .
– Em ko được bình tĩnh, anh ko muốn nói chuyện với em . Có gì thì gặp lại sau giờ trưa đi .
Bỏ mặc Nguyệt Hoa đứng đó, Thế Đình rời khỏi sân . Anh thấy quá ngán ngẩm với bản tính trẻ con vè bốc đồng của Nguyệt Hoa . Hai người mới cặp với nhau thôi mà cô đã muốn quản lý anh rồi . Chuyện tình này ko thể kéo dài quá .
Riêng Nguyệt Hoa, cô cũng hơi lo sợ bởi cô quá rành Thế Đình, anh là người đàn ông đào hoa nên cô cũng ko muốn mình là người bị bỏ rơi . Nguyệt Hoa dẹp tự ái sang một bên, cô lật đật chạy theo Thế Đình . Anh mà bỏ cô lại nơi đây thì ngày mai hai người hai ngả . Chuyện gì thì chuyện, ko nên làm cho anh phật ý là tốt nhất . Cô sợ mất nha chứ anh ko hề sợ mất cô .
Cộc…cộc…cộc…
Tiếng Thế Đình vọng ra
– Mời vào !
Nghe tiếng mở rồi tiếng bước chân nhẹ, Thế Đình vẫn ko rời mắt khỏi màn hình vi tính . Anh nói
– Hồ sơ gì đó ? Cô để lên bàn giùm anh đi Anh Thục .
– Ko có Anh Thục nào ở đây cả .
Thế Đình ngẩng đầu lên
– Là em hả ?
Bửu Ngọc tự nhiên ngồi xuống ghế
– Ko cần biết ai bước vào văn phòng . Anh chỉ nghĩ có Anh Thục mà thôi .
– Em nói gì vậy ?
– Chứ ko phải sao ? Ngoài Nguyệt Hoa ra anh còn bao nhiêu cô nữa cũng ko liên quan gì đến em nhưng có một điều em cần nhắc nhở anh : đừng lên mù quáng trong tình yêu .
Thế Đình chau mày
– Em nói vậy là có ý gì ?
– Anh Hai thông minh mà .
– Ko biết em nói gì nữa . Nhưng anh cũng cho em biết , anh Hai em yêu thì yêu nhưng ko mù quáng . Tình yêu là tình yêu, công việc là công việc .
– Thế thì tốt .
Thế Đình đẩy ghế đứng dậy
– Em tìm anh có việc gì ?
BN ko vội trả lời, cô hỏi lại
– Hôm nay anh có cuộc phỏng vấn ko ?
– Phải rồi ! Anh đang muốn tuyển chọn một trợ lý giỏi ình .
Thế Đình nhìn BN nghi ngờ
– Sao em lại quan tâm đến chuyện này ? Hình như em có việc muốn nhờ anh ?
– Anh thông minh thật đó . Em nhờ anh lưu ý một cái tên .
– Cái tên ?
Thế Đình nhíu mày, BN gật đầu
– Phải, em có nộp hồ sơ cho bạn em trong đợt tuyển chọn trợ lý lần này của anh . Cho nên …
– Em muốn anh chọn bạn em ?
– Cũng có thể là như vậy . Nhưng em cho anh biết trước, chính em mới là người nhờ cậy anh, chứ nhỏ bạn em tuyệt nhiên ko muốn vào nơi có người quen để làm việc .
– Người ta ko muốn thì đừng có ép .
BN hạ giọng
– Hàn Như Thiên là một người con gái mạnh mẽ, có tài và là người bạn tốt của em . Cuộc sống của Như Thiên ko được như chúng ta nên em thương nó lắm . Tốt nghiệp ra trường, làm ko đúng ngành của mình nên nó luôn chán nản . Hôm rồi gặp mặt nên em có ý giới thiệu Như Thiên vào làm trong công ty chúng ta . Anh Hai à ! Nếu có tuyển thì đừng bao giờ để Như Thiên biết anh là anh Hai của em nha .
– Tại sao vậy ?
– Tính Như Thiên tự ái ngút trời . Em nói dữ lắm nó mới để em nộp hồ sơ đấy .
– Nghe em nói thì cô bạn em cũng có cá tính đấy .
– Đương nhiên rồi . Hàn Như Thiên nổi tiếng bướng bỉnh và cứng đầu mà .
BN nắm tay Thế Đình
– Anh Hai cố gắng giúp em nha . Em muốn Như Thiên và Lượng Tinh luôn ở gần bên em .
Thế đình có vẻ suy nghĩ
– Nếu thật sự cô bạn Như Thiên của em là một nhân tài và là người anh cần tìm cho công việc của anh thì anh ko bỏ qua đâu .
– Cám ơn anh Hai .
Thế Đình giơ tay
– Ê ! Đừng vội cám ơn sớm thế . Anh chưa phỏng vấn mà . Biết đâu …
BN cắt ngang
– Nhưng em vẫn tin Như Thiên, tin nó đạt được những yêu cầu của anh . Em nhờ anh lưu ý cho thêm phần chắc chắn .
Thế Đình phì cười, anh trở lại bàn làm việc
– Vậy thì em chờ kết quả đi .
BN có phần an tâm . Cô lúc nào cũng muốn Như Thiên vào Thế Kỷ làm việc, chỉ có chính nơi đây mới có thể cho cô trổ hết tài năng của mình thôi . Thêm nữa, BN rất thương bạn, cô cũng muốn cho Như Thiên có một cuộc sống đầy đủ và hạnh phúc . Sự nói dối của cô mong được được Như Thiên thông cảm và đừng giận cô . Thật ra BN ko phải ko biết tình Như Thiên nhưng cô đâu còn cách nào khác để giúp đỡ . Giấu sự thật được lúc nào hay lúc đó thôi .
Tần ngần BN bước ra ngoài, nhưng cô chợt dừng lại
– Anh Hai ! Nguyệt Hoa đã là sự lựa chọn của anh chưa ?
– Sao tự nhiên anh lại hỏi chuyện ấy ?
– Ko . Tại lúc sáng này, trước khi đi làm mẹ có hỏi em . Hình như mẹ ko thích Nguyệt Hoa cho lắm .
Thế Đình ngã người ra ghế
– Mẹ ko thích, đó là quyền của mẹ .
– Nhưng anh có ý định chọn Nguyệt Hoa chưa ?
– Có thể có và cũng có thể ko .
BN nhăn mày
– Anh làm em khó hiểu quá .
– Thế thì đừng hiểu và đừng quan tâm nữa . Bao giờ anh tuyên bố với mọi người thì lúc đó anh đã chọn lựa .
– Nghĩa là Nguyệt Hoa chưa phải cô gái cuối cùng ? Vậy còn Anh Thục ? Mọi người trong công ty đang bàn tán chuyện giám đốc công ty vàng bạc đá quý Thế Kỷ và cô thư ký Anh Thục đấy . Họ cho rằng hai người đang cặp bồ với nhau .
– Anh ko quan tâm . Có gì hay ko có gì thì chỉ một mình anh biết mà thôi .
– Anh Hai ! Thật sự em ko muốn có ý kiến gì về chuyện tình cảm của anh nhưng em sợ…sợ anh sẽ khổ vì nó . Trên đời này ko có cái gì là ko có cái giá của nó cả . Đừng để mẹ phải lo lắng nha anh Hai .
Thế Đình trầm giọng
– Có thể anh đã làm ẹ và em lo lắng nhưng anh biết anh đang làm gì .
Thế Đình vừa dứt lời thì có tín hiệu từ chiếc máy trên bàn làm việc . Anh ấn nút
– Tôi nghe .