Tình Yêu Không Giới Hạn (Tình Yêu Giữa Ma Cà Rồng Và Con Người)

Chương hap 9


Bạn đang đọc Tình Yêu Không Giới Hạn (Tình Yêu Giữa Ma Cà Rồng Và Con Người): Chương hap 9

Chap 9 chuẩn bị kế hoạch cho đêm lễ hội ẩm thực
Tại phòng họp của hội học sinh
Hiện tại các thành viên của hội học sinh đã có mặt đầy đủ tại phòng. Hôm nay mọi người sẽ họp đề ra kế hoạch cho buổi ẩm thực sắp tới.
“Mọi người có ý kiến gì cho buổi ẩm thực thêm hấp dẫn không”-hắn
“Hằng năm chúng ta chỉ trưng bày các gian hàng đồ ăn của từng lớp, rồi bán cho những học sinh khác có thể là trong trường hoặc ngoài trường. tôi nghĩ năm nay chúng ta nên tổ chức thi nấu ăn nữa. Xem lớp nào nấu ngon nhất.”-hội phó đưa ra ý kiến
“Uh, có vẻ hay”xong hắn quay qua nó “Lis cô nghĩ sao”-hắn hỏi nó
Nhưng nó chẳng có phản ứng gì, hắn phải gọi chục lần nó mới nghe
“Cô sao vậy, nãy giờ có nghe mọi người nói gì không”-hắn khó chịu
“Hả?, nói gì?, tôi xin lỗi”-nó cuối đầu
“Cô có ý kiến gì cho buổi ẩm thực sắp tới, hội phó ý kiến là sẽ tổ chức thi nấu ăn.”-hắn nhắc lại lần nữa

Sau một hồi suy nghĩ thì nó đưa ra ý kiến của mình “tôi nghĩ chúng ta nên mở thêm chương trình âm nhạc nữa, sau khi thi nấu ăn xong, chúng ta sẽ mở chương trình âm nhạc cùng lúc với thời gian bán hàng, như vậy mọi người vừa có thể thưởng thức món ăn vừa có thể giải trí”-nó
“Uhm, tôi thấy ý này rất tốt vậy chúng ta quyết định vậy đi, và tôi phân luôn, tôi với Lis sẽ lên bản kế hoạch và chuẩn bị vé dành cho người ngoài trường, hai hội phó thì dán bảng thông báo về việc danh sách người tham gia nấu ăn và tham gia văn nghệ, những người còn lại chuẩn bị dụng cụ”-hắn
Thế là buổi họp kết thúc, rồi người nào làm việc của người đó, ai cũng về lớp chỉ còn nó và hắn còn ở lại phòng hội học sinh.
Sau nữa tiếng lên bản thảo, hắn và nó đã có một bản kế hoạch hoàng chỉnh và kế hoạch như sau” trường có tổng cộng là 30 lớp, sẽ có ba mươi nhóm thi. Trong vòng thi nấu ăn thì mỗi lớp sẽ nấu ba món: trong đó phải có một món khai vị, giám khảo gồm có hội trưởng HHS, HT và HP(hiệu phó). 1 Giải nhất sẽ là 1.000.000 đồng,2 hạn nhì là 800k, 2 hạn ba sẽ là 500k, 5 giải khuyến khích 200k. ngoài thi ẩm thực các lớp còn thi xem lớp nào bán chạy nhất. còn về phần âm nhạc thì” hát có, nhảy, ảo thuật.
Còn phần vé dành cho học sinh ngoài trường có giá là 20k/1 vé. Việc bán vé thì hắn sẽ phát ỗi lớp một lượng vé nhất định rồi họ sẽ quảng cáo rồi bán cho học sinh trường khác.
Sau khi xong việc nó và hắn cũng về lớp, không ai nói với ai câu nào nữa. Hắn thì vẫn còn bực nó vì chuyện ở canteen, nên cũng chẳng thèm nói chuyện với nó.
Mấy hôm sau, nó bận không có thời gian nghỉ luôn, nào là thiết kế vé rồi mang vé phát cho từng lớp. Nó bận như vậy mà hắn còn bắt nó tổng kết lại danh sách thi nấu ăn với danh sách học sinh tham gia âm nhạc nữa.
Hiện tại mọi học sinh đã về hết chỉ còn mình nó phải ngồi hì hụt đánh máy, nó nguyền rủa hắn sao hắn cứ hành hạ nó, thật là con trai gì mà giận dai hơn con gái.
Nó ngồi đánh máy một lát thì thấy khát khát nhưng nó không biết mình khát gì nữa, nhưng nó vẫn đứng dậy lấy cốc nước uống.Nhưng
“choang”-ly nước trên tay nó rơi xuống đất và vỡ thành từng mảnh, hai tay nó ôm lấy tim, nó đau quá, giống như hôm trước vậy. Nó cầu mong là nó nhanh hết đau đi. Nhưng cơn đau không giảm mà còn tăng thêm nữa nên nó ngất luôn.
Hắn định đi về nhưng hắn không biết nó làm xong chưa, nếu chưa thì hắn sẽ phụ nó. Hắn mở cửa bước vào, đập vào mắt hắn là nó đang nằm ngất, kế bên là những mảnh vỡ thủy tinh. Hắn hoảng hồn chạy lại phía nó lay:
“nè, cô sao vậy hả”
“gì vậy trời, sao người cô ta lạnh ngắc vậy”-hắn nghĩ
Giờ hắn không nghĩ gì nữa bế nó xuống phòng y tế, cũng may là cô y tế vẫn chưa về. Hắn nhanh chóng đặt nó vào giường, rồi gọi cô y tế xem nó như thế nào.
Cô y tế nhìn nó thì nhận ra nó là cô bé hôm bữa, cô hỏi hắn vài thông tin, sau khi nghe hắn kể thì cô vào trong lấy cái nhiệt kế ra đo cho nó thì cô bất ngờ, nhiệt độ cơ thể của nó bây giờ chỉ có 29 độ thôi.
Thấy cô như vậy hắn lo lắng hỏi

“sao vậy cô”
“chúng ta nên đưa em ấy tới bệnh viện đi, thân nhiệt của em ấy đang hạ, bây giờ chỉ có 29 độ thôi, không nhanh cô e rằng cho chuyện lớn đó.”-cô giáo căng thẳng nói, cô chưa từng gặp trường hợp như vậy cả thường thì chỉ có tăng nhiệt độ cơ thể chứ không có hiện tượng hạ nhiệt độ như vậy.
Rồi cả hai nhanh chóng đưa nó vào bệnh viện, nó hiện tại đã được đưa vào phòng cấp cứu. Hắn ngồi ngoài mà lòng như lửa đốt, nếu hắn không giao cho nó thì giờ đâu có xảy ra chuyện như vậy. Hắn tự trách bản thân mình sao có thể vì chuyện nhỏ xíu mà hành hạ nó như vậy chứ.
Một lúc sau bác sĩ bước ra, mỉm cười với hai người rồi nói:
“Cô bé không sao chỉ là bị kiệt sức thôi, nên để cô bé nghỉ ngơi nhiều”
“Dạ cảm ơn bác sĩ”-hắn và cô y tế
“Nhưng bác sĩ,thân nhiệt của em ấy ổn chưa”-cô y tế hỏi
“Thân nhiệt của cô bé bình thường mà”-bác sĩ ngạc nhiên hỏi
“không đúng, lúc nãy tôi có đo thân nhiệt cho em ấy chỉ có 29 độ thôi”-cô y tế khó hiểu
“Cô có lầm không”-bác sĩ
“Chắc tôi nhìn không rõ, cảm ơn bác sĩ”-cô y tế lúng túng
Sau khi bác sĩ rời đi, hắn và cô y tế khó hiểu, thật sự lúc nãy nó lạnh lắm, sao bác sĩ nói thân nhiệt nó bình thường chứ. Một lúc sau cô y tế cũng ra về giờ còn mình hắn ngồi cạnh giường bệnh của nó.

Hắn không biết sao khi thấy nó ngất trên sàn, hắn lo lắm, hắn đau lắm. Hắn thích nó sao, không thể hắn chỉ yêu mình cô gái đó thôi, hắn luôn mong chờ cô gái đó trở về cho hắn một lời giải thích tại sao năm đó lại bỏ hắn ra đi mà không nói lời nào.
Hắn lục trong túi áo khoác của nó lấy cái điện thoại gọi cho bama nó. Nghe tin nó vậy thì hai người tức tốc chạy tới, thấy bama nó tới hắn cũng xin phép ra về.
Sáng hôm sau
Nó đi học bình thường, như chưa từng có chuyện gì xảy ra, nó bình thản đến nổi hắn phải bất ngờ, nhưng hôm nay trên mặt nó có vẻ hơi lạnh lùng.
Tại lớp
“Nghe nói mày nhập viện, rồi có sao không”-Sin lo lắng
“Uhm, tao không sao đâu”-nó gượng cười
Nó nói trấn an Sin vậy thôi chứ nó thật sự rất mệt, nó dạo này ăn uống không có ngon, ăn gì cũng không có mùi vị cứ như nó bị mất vị giác vậy. Nhưng vẫn cố tỏ ra bình thường để mọi người an tâm.
End chap 9


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.