Bạn đang đọc Tình Yêu Học Trò: Chương 67
Ngày khởi hành đi Đồ Sơn…
Dậy từ 4h sáng , hì hục chuẩn bị đồ để đi…
Quần áo, giầy, mũ, nước uống, sịp ….
– Xem nào, còn quên gì nữa không nhỉ??
– Thằng này làm cái gì mà ồn ào thế? ( Tiếng mẹ tôi nói )
– Con chuẩn bị đi Đồ Sơn mà mẹ.
– …
Có cần mẹ chuẩn bị gì không? Hay mẹ làm cơm nắm cho nhé ( Mẹ chu đáo quá đi )
– Thôi không cần đâu mẹ ơi. Tý nữa con đi ăn xôi rồi.
– Đi nhớ cẩn thận đấy, lạ nước lạ cái.
– Con nhớ rồi mà mẹ. Lớn rồi chứ có phải trẻ con nữa đâu.
…..
Có mấy cái việc lặt mặt mà quay đi quay lại đã 5h sáng rồi. Nhanh thật.
Tranh thủ đi ăn xôi cái rồi ra bến xe… Ơ mà từ từ… Xem nào… Mới 5h ai bán xôi ình
Chả nhẽ lại nhịn đói rồi xuống kia ăn một thể Thế thì không được, say xe chết..
Cơ mà bọn nó chắc cũng mua bánh mì theo, mà ăn bánh mì thì ngán bỏ mẹ…
Suy nghĩ một hồi quyết định xuống nhà rang cơm ăn , trội ôi cơm rang thêm quả trứng với tý hành nữa thì khỏi nói…
Xử lí xong bát cơm rang thì thằng Mạnh gọi :
– Mày đâu rồi, ra bến xe nhanh lên, cả lũ đến đủ rồi này.
– Đây. Tao chuẩn bị ra, chờ chút.
Tôi gọi cho Quỳnh xem em đã có mặt ở bến chưa :
– Em ra bến chưa thế ?
– Em ra rồi, mọi người đang chờ anh đây này.
– Hả?? Vậy anh là thằng muộn nhất à?
– Haha. Đúng như vậy.
Đờ mờ, dậy từ 4h, đã tính toán là đến sớm nhất, giờ lại thành muộn nhất
10 sau có mặt tại bến xe, nhìn đứa nào cũng đeo cái balo to tướng, đi du lịch cho vui chứ có phải di tản gì đâu
Nhìn ba lô của bọn nó , giờ nhìn lại cái balo của mình mà thấy khác xa nhau quá…( Balo của em mang cái gì thì em kể ở trên rồi nhé )
6h xe bắt đầu xuất bến và khởi hành…
Trên đường đi, cả lũ hò hét ầm ĩ, lại còn hát đồng thanh nữa chứ, chịu bọn này luôn…
Lũ con trai thì ngồi ở phía cuối, nhường mấy ghế trên cho bọn con gái, chúng nó say mà lại ngồi cuối thì có mà được cả nồi cháo ấy chứ…
Xe 30 chỗ khá rộng rãi và thoải mái, cũng may mà thằng Mạnh có chú làm lái xe nên thuê được cái xe này.. ( Lớp em 25 người đi , thêm thầy chủ nhiệm nữa là 26 )
Đi được tầm 2 tiếng thì tôi thấy bắt đầu có dấu hiệu của việc say xe rồi thì phải… Ở phía trên thỉnh thoảng lại có đứa lấy túi nilon rồi…..
Híc, nhìn bọn nó như thế cũng thấy tội, mà không biết Quỳnh có say không nhỉ? Tôi ngồi dậy, nhìn lên chỗ Quỳnh ngồi, hà hà, may quá, mặt vẫn tươi tỉnh và vẫn cười đùa như thế thì không say rồi…
10h. Chúng tôi tới Đồ Sơn…
Vừa xuống xe là có mấy đứa chạy ngay vào nhà vệ sinh…
– A a a Mỏi hết cả người. ( Thằng Tùng kêu )
– Cuối cùng cũng xuống bến. Chuẩn bị tắm biển thôi anh em
– Từ từ, tìm cái gì ăn đã, tao đói lắm rồi.
– Thế thì về khách sạn mà ăn.
Một lúc sau, lớp tôi được đưa đến khách sạn Hoa Phượng…
Cơ mà vừa liếc sang nhìn Quỳnh thì thấy em có vẻ rất mệt mỏi, vội vàng chạy đến bên em :
– Ơ. Lúc nãy còn thấy tươi tỉnh lắm mà, sao giờ lại mệt thế này.
– Tại em bị say xe mà.
– Thế không biết ai nói với anh là không bị say nhỉ
– Thì tại…tại…
– Haha. Anh biết rồi, có cần anh giúp cho hết say không?
Không chờ em trả lời, tôi cầm tay em kéo thẳng một mạch về khách sạn…
26 người, thuê 5 phòng, phòng 5 người, cơ mà mỗi phòng có 2 giường nên cũng khá tốt.
Do cả lũ đều khá mệt do đi đường dài nên vừa về khách sạn là lăn ra nằm, mãi một lúc sau mới bắt đầu bữa ăn trưa…
Buổi chiều, chúng tôi đi tham quan Phân viện Hải Dương Học , vào trong thì thấy bày toàn là các sinh vật như : nghêu, sò , ốc, san hô….
Lũ con gái tỏ ra rất thích thú, cứ đi được một đoạn là lại lấy điện thoại ra chụp anh
Bọn con trai chúng tôi thì không hứng thú thể loại này cho lắm, cả lũ chỉ mong sao được đi tắm biển, ôi, cứ nghĩ đến cảnh được thả mình vào làn nước trong xanh của biển, được ngắm các chị, các em mặc bikini là khoái rồi…