Đọc truyện Tình Yêu Hay Trả Thù – Chương 16: Sự Cố Liên Tiếp Xảy Ra !
Trong lúc tôi nhào lộn thì đã có người để một miếng gỗ gần chỗ tôi đáp xuống . Và không may chân tôi bị đập đến nỗi xương bị nứt ra một chút và cây đinh đâm thẳng vào chân nữa . Vì vẫn còn chút tỉnh tảo mà chạy vô vào chỗ đứng và tiếp tục nhảy . Bài Just Right này động tác chân lại cứ nhảy lên nhảy xuống , thay đổi địa hình nhanh chóng nên lực tác động vào chân càng mạnh hơn ban đầu . Nếu cứ như thế này thì xương sẽ bị gãy mất nhưng may là tôi đứng hàng cuối bị che lấp nên chỉ nhảy bằng chân còn lại . Dù rất mỏi và đau nhưng vẫn phải cố chịu mà thôi ! Đến cuối bài tôi chạy thẳng vào trong , ngồi xuống mà cắn răng chịu đựng . Chỉ còn 5 phút để thay đồ thôi . Không còn kịp nữa . A! Hộp cứu thương của anh . Tôi chạy ra chỗ để đồ , lục lọi tìm hộp cứu thương . Nhìn thấy là chạy đi vào nhà vệ sinh luôn . Thay bằng bộ thể thao xong là bắt đầu băng bó chân tạm . May có tất che nên ít ai nhìn thấy . Chạy về chỗ cũ , để lại hộp y tế coi như mình chưa bị gì mà tiếp tục thi đấu
_ Cảm ơn mọi người , giờ là trận đấu bóng rổ nữa của hai lớp 9A3 và nữ lớp 9A2 ! Mời mọi người di chuyển sang sân bóng rổ của trường ạ . Xin lưu ý , những người cổ vũ, đến xem xin vui lòng không được ngồi quá vạch trắng . Để tránh khỏi việc xảy ra ngoài ý muốn ! – thầy MC
Vào đêm sân thì trọng tài nhắc lại thêm 1 lần nữa
_Những người chơi xin vui lòng tháo các phụ kiện trang sức đẹp trên người ra . Còn nếu không sẽ bị trừ điểm hoặc bóng sẽ được nhường cho phía đối phương
Tôi bước vào sân cùng nhóm và mỗi bước đều bình thpờng nhất có thể . Tôi cùng với 1 đối thủ lên tranh bóng . Trọng tài đang hất bóng thì
_Xin nhắc lại , tất cả người chơi vui lòng tháo đồ ra – người bí ẩn
Tất cả đều nhìn chúng tôi với ánh mắt không mấy thiện cảm . Vì chỉ một chút trục trặc là chẳng có kì nghỉ nào vả . Thế nên mới như vậy . Tôi nghe giọng quen quen nên quay ra nhìn xem đó là ai ! Shock ! Chỉ 1 chữ Shock thôi ! Không xong rồi ! Người đó không ai khác là mẹ nuôi của tôi . Người mẹ mà nghiêm khắc nhất và cũng là người kị đồ hóa trang : đại loại là lens , tóc giả , mặt nạ trong suốt ,… vì nó độc hại đến sức khỉe của mình . Như thế này đều có nguyên nhân cả . Hồi xưa , mẹ tôi đi diễn phim mà toàn bộ phim hư cấu nên mẹ tôi phải mặc những bộ hóa trang đó . Và lâu dần , mẹ cũng quên tháo ra mà cứ để đó mà qua ngày . Rồi đến một hôm , mắt mẹ bắt đầu lòa đi , mọi thứ cứ mờ dần . Kịp thời là mẹ đi khám bác sĩ và người ta nói mẹ suýt nữa mù . Từ đó , mẹ đã rất kinh hãi về chuyện trang phục hóa trang . Và từ đấy mẹ đã không cho tôi sờ vào những vật dụng như vậy ! Mà giờ thì ….haizzz , chết rồi ! Tôi vẫn cố gắng đứng im , như là mình không phạm lỗi gì cả ! Giọng nói đó tiếp tục vang lên nhưng ….
_MỜI THÁO ĐỒ TRANG SỨC RA , HÀN NGUYỆT ANH LY – mẹ nói với giọng tức giận . Thôi gọi hẳn họ tên ra chắc phải lên thôi . Giờ chỉ có mình tôi là bị nhìn chằm chằm như khỉ đột biến ý . Bước đến chỗ mẹ , bỏ bộ tóc đen ra . Thay vào đó là một màu tóc có một không hai : Tím xanh . Ai ai cũng ngạc nhiên nghĩ rằng tôi nhuộm tóc . Ồ xin lỗi nha tóc thật đó mà và không nhuộm ha ! Rồi từ từ đến lens . Là màu mắt xanh dương !