Bạn đang đọc Tình Yêu Hai Nàng Công Chúa – Chương 37
-Ơ,anh Donghae,Kyuhyunđứng đây nãy giờ mà-yonghwa chỉ chỉ vào cái tên
đang đứng cạnh mình.
-SAO?-Donghae nhìn Kyuhyun.Anhdụi mắt mấy lần mới dám tin,mắt anh dạo
này saothế nhỉ?Mù rồi thìphải.
-Chậc,khổ thân anh tôi.Chưa già mà….-Kyuhyun lắc đầu nhìn Donghae
khiến máu trong ngườicon cá đó sôi sùng sục lên.Anh thét:
-Con sói điên!Đứng lại-Thế là Donghae đuổi Kyuhyun chạy gần như khắp
sân,chỉ Yonghwa và Hanul đứng đó nhìn với một ánh mắt không thể to hơn
được nữa.
Trái ngược hoàn toàn với khung cảnh hỗn loạn bên ngoài thì
trongkia,một người con gái đang âm thầm khóc.Cô khóc nhưng cố không
phát ra tiếng,chờ đợi,chờ đợi anh hết mấy ngày rồi mà cuối cùng khi
gặp lại thì co nhận dược cái gì từanh,chỉ là một câu nói đã làm tan vỡ
trái tim cô
“Ừ!Anh có vợ rồi đấy!Cô ấy rất tốtvà xinh đẹp!”
Âm thầm mà khóc,cô không hề nhận ra rằng người con gái luôn chiếm ngự
trái tim anh lại là cô cung nữ mà cô yêu quý nhất
——————————————-o0o————————————————
-A,Sica,cậu ra đây làm gì thế?-Sunny kêu lên.
-Thì tớ khỏe rồi mà-Jessica nói trong khi cái chân vẫn còn cà nhắc.
-Cậu vô tư quá đấy!Sức khỏe chưađỡ mà đòi ra đây làm gì?Vào nghỉ đi.Tớ
phải vào cung đây.
-Sao?Cậu vào cung ư?Cho tớ đi với,tớ muốn gặp chồng tớ.-Jessicanũng nịu.
-Sao cô nương?Nhớ chồng quá hả?-Sunny liếc Jessica với một nụ cười
không thể gian hơn.
-Thì sao chứ?Cho tớ vào cung đi.Cậu mà cứ viện cớ là tớ chưa khỏe rồi
bắt tớ phải ở nhà thì tớ sẽ tự tử đấy!-Jessica gào lên.
-Haizzzzzzz!Thôi được rồi!Đi nào.-Sunny thở dài chịu thua.
-Hết chịu nổi cậu.Tớ nói thật sao thái tử lại đi lấy một người như cậu
chứ.-Sunny lắc đầu ngán ngẩm.
-YAA……….!Cái cậu này-Jessica hét lên.
—————————-o0o——————————
Khi Kyuhyun đang cố tránh cơn thịnh nộ của ông anh trai thì.
“BỐP”
Kyuhyun va phải một người khiến người đó ngã xuống đất.Anh nhìnlại,là
một cô gái,cô gái có đôi mắt cười rất đẹp.Anh đỡ cô ấy dậy và cúi đàu
xin lỗi:
-Xin lỗi cô!Tôi không cố ý.
-AAAAAAAA!!!!!!!!!-Tiffany kêu lên-có phải anh là nhị thái tử của xứ
Azura không?
-A,à vâng-Kyuhyun nói.Đúng lúc đó Donghae cũng dừng lại theo dõi cuộc
trò chuyện của họ.
-Sao nhị thái tử lại đến đây.Chẳngphải nhị thái tử đã về nước rồi sao?
-À,có chút chuyện nên tôi trở lại đây.-Kyuhyun nói.
-Ồ,vậy sao?-Tiffany gật đầu.
-Cô đi một mình vậy sao?-Kyuhyunchuyển đề tài.
-À,tôi đi với bạn.Cô ấy mới vào thôi nhưng rất đáng mến.-Tiffanycười
khi nghĩ đến Seohyun.
-Thế bạn cô đâu?-Kyuhyun hỏi.
-Ơ……-Tiffany nhìn quanh rồi cằn nhằn-Kiểu gì cũng thế này mà.Điên
thật.Kyuhyun phì cười nhìn thái độ của Tiffany.Rồi như một cơn gió
thoảng,nụ cười của anh dập tắt khi nhìn thấy người đang thở hổn hển
sau Tiffany.
-Xin lỗi,tại mình bị lạc nên…-Seohyun thở gấp.
-Cái cậu này!Đi đường này bao nhiêu lần rồi mà vẫn quên hả?
-Xin lỗi-Seohyun đỏ mặt.
-Tha cho cậu đấy!Đi nhanh nào.-Tifany giục.
-Seohyun..seohyun à….
-Ơ…-Seohyun quay lại trước mắt cô chính là anh,người con trai mà cô
yêu nhất.Anh chạy lại ôm chầm lấy cô:
-Đúng là em đúng là em rồi!-Kyuhyun vui sướng,anh cứ tưởng rằng ngày
này sẽ không bao giờ đến.
Nhưng khác hẳn mọi khi,đáng lẽ cô đã khóc nhưng…
-Anh…là ai?-Đó là câu nói mà cô đãdành cho anh
-Anh…là ai?-Đó là câu nói duy nhấtmà cô dành cho anh.Kyuhyun ngạc
nhiên nhìn cô.Cả Donghae vàTiffany cũng ngơ ngác không kém.Không khí
im lặng đáng sợ vây lấy tất cả chođến khi Yonghwavà Hanul đến.hanul
tái mặt ngay khi nhìn thấy Seohyun còn Yonghwa thì thấy hụt
hẫng.Kyuhyun hỏi với nét mặt không thể ngơ hơn được nữa:
-Nè,Yonghwa,cậunói đi!Thế này làthế nào?
-Thế này là thế nào là sao?-Yonghwa lơ ngơ chưa hiểu câu hỏi của bạn mình.
-Sao cô ấy không nhận ra tớ?
-À…………-Yonghwa ậm ừ.
-Sao?Cậu nói đi-kyuhyun bắt đầu sốt ruột.
-Seohyun,cô cứ tiếp tục với công việc đi,tiffany hãy đi với
Seohyun.Còn Kyuhyun,lại đây tớ sẽnói chuyện với cậu-yonghwa nói.
-Sao?Phải đưa Seohyun đi cùng chứ-kyuhyun cau mày
-Nghe tớ đi chỉ cần Seohyun an toàn là được mafCos Donghae và hanul
cùng Tiffany ở đó còn gì-Yonghwa nói rồi kéo tay Kyuhyun đi Kyuhyun
miễn cưỡng nghe theoAnh quay lại nhìn ngườicon gái ấy lần nuwxaCoo vẫn
vậy,ánh mắt thẫn thờ nhìn vào vô định không chút cảm xuscAnh chạnh
lòng,nhớ lại cái ngày mà anh đã làm tổn thương trái tim côấy…
—————————————————
-Nè…Seohyun…Seohyun…-Donghaevẫy vẫy tay trước mặt Seohyun.
-A….vâng..thái tử có việc gì nhờ?-Seohyun đứng bật dậy và đụng trúng
cằm Donghae.-A,xin lỗi thái tử.
-Không sao đâu-Donghae khẽ nhíu mày rồi anh ngồi bệt xuốngthành bồn
hoa mà thở dài,đoạn anh quắc mặt nhìn Hanul.Hanul rùng mình nhưng cũng
hiểu ý anh.Cô bước lại gần Seohyun,người run lên:
-Xin lỗi,thành thật xin lỗi cô.
-Hả?Sao cô lại xin lỗi tôi,cô đã làmgì sai chứ?-Seohyun ngạc nhiên
nhìn Hanul.Hanul cũng thở dài,lắcđầu nhìn Donghae.