Đọc truyện Tình Yêu Của Tôi Và Tổng Tài Cao Ngạo – Chương 3: Cà phê đậm đặc?
Tối 23g50″ tại Lãnh gia
Tôi đang vắt óc lên suy nghĩ xem ngày mai phải đối phó với cái tên “ôn thần” đó làm sao!
– Hôm nay lỡ bỏ muối vào cà phê rồi! Chắc chắn ngày mai hắn sẽ nói mình pha cà phê đen, không đường, không đắng và không mặn cho nên không được cho muối nữa! Vậy cho cái gì bây giờ?….À, đúng gòy! Cho bột ngọt cho nó lạ! Nhưng mà bột ngọt có vị gì ta? Mà thôi kệ! Cùng lắm là có vị lờ lợ hoy mà! Ngày mai chỉ cần chuẩn bị nhiều nhiều gia vị là đối phó với hắn dễ như trở bàn tay! Còn bây giờ…..Oáp! Đi ngủ!
——————————
Cùng lúc đó, ở Hàn gia
Tư liệu về tôi đã được gởi tới và hắn đang xem
Nội dung tư liệu
“- Lãnh Tuyết Thư
– Giới tính: nữ
– Tuổi: vừa tròn 25
– Gia cảnh: là đại tiểu thư Lãnh gia
Tính cách: tự do, mạnh mẽ, quyết đoán, độc lập
– Thích: vẽ, thiết kế nhà
– Mê: đọc Ngôn tình
– Ghét: sự gò bó
– Sợ: tuy rất mạnh mẽ nhưng rất sợ gián và thằn lằn
– Lãnh Tuyết Thư học võ từ bé và được nhất đẳng huyền đai Taekwondo. Ngoài ra còn biết karate, judo……….”
Đọc tới đây, hắn thầm nghĩ “Con gái con đứa gì mà biết võ còn nhiều hơn mình! Đáng sợ quá! Chắc phải học 1 khoá Taekwondo để tự bảo vệ “thằng đệ” của mình, hông thôi có ngày nó bị “xụi lơ” mất thôi! Tôi nhắm trúng em rồi đấy, Nhím nhỏ Tuyết Thư!”
Hắn xem thêm 1 lúc rồi cũng tắt đèn đi ngủ!
——————————
Sáng 06g50″ tại Lãnh gia
– Cô chủ làm gì vậy?_ Chị Huệ – Quản gia của nhà tôi lên tiếng hỏi
– Dạ, em đang lấy một ít gia vị để mang đi làm ạ!
Chị Huệ ngạc nhiên hỏi lại:
– Ủa, tại sao cô chủ đi làm mà lại mang gia vị đi?
– Chị biết sao hông? Tại cái tên Giám Đốc ác ma í hôm qua bắt em pha cà phê đen, không đường, không đắng, em cho nửa hũ muối vào. Sợ hôm nay hắn đổi khẩu vị nên em mang nhiều 1 chút cho chắc ăn í mà!
– À, thì ra là vậy!_ Chị Huệ gật gù nhưng nghĩ thầm “Công nhận cô chủ nhà mình sáng tạo thật! Đáng đời ai dám chọc vào!”
– Thôi em đi làm nhoa! Bye bye chị!
——————————
07g15″ ở văn phòng Tổng Giám Đốc
Vị Giám Đốc nào đó ra lệnh:
– Thư ký Lãnh, pha cho tôi 1 ly cà phê đen không đường, đậm đặc 1 chút! Cô có 5p!
– Vâng! Giám Đốc Hàn!
Cà phê đậm đặc pha làm sao ta? Cho nước mắm, nước tương hay là giấm vại? Ở nhà có bao giờ phải làm mấy cái này đâu! Mệt ghê! Thôi, cho hết gia vị vào luôn đi! Hắn muốn đậm đặc mà! Đậm đặc có nghĩa là khó quên! Đúng rồi! Công nhận mình thông minh ghia!
Sau gần 5p vật lộn với 12 gia vị thì đã ra 1 ly “cực phẩm cafe” đưa cho đại boss. Đại boss uống ngụm đầu tiên thì:
– Thư ký Lãnh, cô cho gì vào cà phê vậy hở?
– À…ừm….trước khi trả lời câu hỏi của Giám Đốc thì tôi kể cho anh nghe cái này nè! Vào 6 năm trước, tôi vào bếp lần đầu tiên để làm bài tập nhóm thì, 30p sau đó phải bán nhà vì cái nhà bếp cháy quá lớn! Từ đó, tôi bị ba mẹ cấm vao bếp. Cho nên cái gì liên quan tới bếp là tôi không làm được, kể cả việc pha cà phê! Còn ly cà phê của anh tôi chỉ cho 1 chút muối, 1 muỗng nước mắm, 1 muỗng nước tương, tương ớt, tương cà, một vài trái ớt với lại tôi lỡ hố tay đổ hết hủ giấm vào đó! Ừm…..cho nên……anh cũng thấy thành quả rồi đó…..nhưng mà cái đống bụi chìm ở dưới thì tôi cũng không biết là gì nữa! Chuyện là vậy đó Giám Đốc!^.^
– Cô……cô…..!
– Giám Đốc! Anh không nên tức giận!Tại tôi nghĩ là đậm đặc là khó quên nên mới cho nhiều gia vị! Nhưng Giám Đốc cũng không trách tôi được! Vì tôi xin vào bộ phận kiến trúc mà lại được nhận vào làm thư ký của anh! Tôi có 2 tấm bằng cử nhân kiến trúc mà anh lại bắt tôi đi pha cà phê cho anh! Cho nên anh rộng lượng một chút nhá, Giám Đốc?
– Tôi hỏi cô, cô đi làm mà tại sao lại mang nhiều gia vị như vậy? Hả?
– Tại vì tôi nghĩ khẩu vị của anh khác người nên mới cố gắng chuẩn bị nhiều nhiều gia vị!
Hắn nghĩ thầm: “Đúng là tôi có khẩu vị khác người nên mới nhìn trúng em!”
Hắn quăng cho cô 1 sấp tài liệu và nói:
– Khi nào tan làm thì đưa tôi! Yên tâm đi! Không phải lo lắng khi chưa hoàn thành xong! Cái đó chỉ là khảo sát khả năng của cô! Từ nay trở đi! Cô, không cần phải pha cà phê nữa? Cô có thể đi làm việc!
– Cám ơn Giám Đốc!
Tôi về chỗ ngồi, lật tài liệu ra xem sở qua tài liệu! Cứ nghĩ là khó lắm chứ! Chuỵ đây hoàn thành trong 1 buổi sáng!
Thế là tôi hì hục ngồi làm cho xong! Khi làm xong vừa đúng giờ ăn trưa! Nộp cho hắn xong, tôi đi nhanh xuống căn tin để ăn trưa.