Tình Yêu Của Những Thiên Thần

Chương 60:Kế Hoạch thực hiên-Hiểu lầm (1)


Bạn đang đọc Tình Yêu Của Những Thiên Thần – Chương 60:Kế Hoạch thực hiên-Hiểu lầm (1)

Nó cảm thấy thân hình đau ê ẩm. Đau nhất là ở sau gáy. Đã có chuyện gì xảy ra với nó và tại sao lại tối thế này? Nó có cảm giác như lơ lửng,choáng váng. Đầu nó cũng đau như búa bổ. Nó cố gắng tìm về với tiềm thứcvà hiện tại để rồi nhận ra rằng mình thậm chí còn chẳng thể nhấc nổi mi mắt chứ đừng mong đến ánh sáng.
”Con bé đó vẫn chưa tỉnh sao?” Một giọng nói của con gái vang lên. Dù đã cố mở mắt để nhìn nhưng có lẽ là quá sức với nó.
”Chưa. Vẫn còn mê man. Chắc là đánh hơi mạnh.” Giọng nói này có phần rất quen với nó.
Bỗng nó nhớ đến Kayla. Cô ấy đi cùng nó liệu có xảy ra chuyện gì? Đang rơi vào tình trạng như nó hay thậm chí còn tệ hơn?
”Kế hoạch đó sao rồi chị?” Lại giọng nói “quen quen” đó.
”Yên tâm. Lát nữa người đó sẽ đến.”
Chói.
Khoảng không trước mắt nó sáng lên dần và hai lớp mi nặng nề kéo lên để lộ đôi mắt đen nheo nheo vì nắng.
Nó nhận ra mình đang nằm sõng soài dưới sàn của một nơi đầy bụi bặm, chân tay bị trói bằng dây thừng.
Nó lắc đầu để lấy lại sự tỉnh táo thì bỗng đầu nó va phải một cái gì đó cưng cứng khiến nó Á lên một tiếng.
Những bước chân vội vã lại gần nó và trước mặt nó là hai bóng người
đang chiếm hết ánh sáng từ ô cửa sổ hắt vào khiến khuôn mặt họ tối đen

và khiến nó chẳng thể nhận ra ai đang đứng trước mặt mình.
“Mày tỉnh rồi à?
Nó nhíu mày. Giọng nói này quả thật là rất quen mà.
“My…ry?” Phải khó khăn lắm nó mới thốt ra một cái tên cũng rất “quen” với nó.
“Cảm ơn đã nhận ra tôi.” Myry nhếch mép cười.
“Tại sao lại là cô?” Nó như không tin vào những gì mình vừa trải qua.
“Tại sao lại không phải là tôi?” Myry nhún vai. “Bạn không biết thật hay giả vờ không biết vậy Jey”
Những hình ảnh quá khứ như một cuốn phim đang trôi từ từ trong đầu nó
///3Tiếng trước///
“Jey.Bạn đi với mình đến một nơi có được không” Nó đang ngồi trong lớp thì từ đâu Myry chạy đến nói
“Nơi nào” Nó ngước mắt lên nhìn Myry
“Thì đi rồi biết” Myry nói rồi kéo nó đi ra ngoài

Myry dẫn nó đến một nơi vắng người rồi sau đó như có vật gì đánh vào đầu nó
…………………………
“Thì ra là cô làm” Nó lạnh lùng nói
“Đúng vậy”Là một giọng nói khác vang lên.Nó cố gắng muốn nhìn thấy gương mặt cô
“Yumi, em họ của Myry,bị bạn thân của mày cướp mất người yêu” Yumi nhìn nó bằng ánh mắt cay độc và nhờ ánhnắng, ánh mắt đó càng hiện lên như một lưỡi dao nhuốm màu đỏ đầy chết
chóc.
Nó cố ngồi dậy nhưng không được. Nó muốn nhìn rõ hơn gương mặt của người tên có tên Yumi này nhưng không thể bởi cô đang đứng ngược chiềunắng.
”Mày cướp người yêu của Myry mà còn nói được gì không?”
“Tôi sao? Sao tôi chẳng nhớ mình đã cướp thằng người yêu nào của conbé nào cả?” Nó nheo mắt.
”Đừng giả nai. Anh Ken đó bị mày lừa chứ tao thì không đâu. Thậttao không hiểu anh ấy tại sao lại chọn con bé như mày mà bỏ qua tao đa tài của tao nữa”Myry di chuyển lại gần và nâng cằm nó lên. Đến lúc này nó mới có thể nhìn rõ được khuôn mặt của cô ta.
Và lúc đó, chính nó cũng đã hiểu mình đang rơi vào tình huống nào vànó hiểu mình đang trả cái giá trong khi nó chẳng mua bất cứ thứ gì vì
Nó cười khẩy và nụ cười đó khiêu khích lòng hiếu thắng của Myry và Yumi, cô hung hãn đẩy nó ra thật mạnh.
“Đốp”
Đầu nó va mạnh vào cạnh bàn mục gần đó và một lần nữa, nó rơi vàotrạng thái mê man, choáng váng, chẳng nhận thức được gì ngoài việc mìnhđã ngất đi.
“Chị mạnh tay quá chăng?” Yumi nhìn nó lo lắng.
“Cô ta không chết được đâu. Phải cho cô ta ngủ mấy ngày mới thực hiệnđược kế hoạch của chúng ta” Myry cười nham hiểm rồi lướt ngangqua người nó giờ chẳng khác nào một cái xác.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.