Tình Yêu Của Những Thiên Thần

Chương 2.1


Bạn đang đọc Tình Yêu Của Những Thiên Thần – Chương 2.1

“Lớp 10B1”
“Hôm nay lớp chúng ta có học sinh mới đó”NS1
“Ai nói zậy”NS2
“Thì hồi nãy tôi đi ngang qua phòng HT nghe được”NS1
“Ước gì là boy”NS2
“Là girl’N1
“Là boy”NS3
‘bla…bla” Những tiếng xì xào ở bên dưới khiến cho những lớp bên cạnh khó chịu
“RẦM”Bà cô bước vào đập bàn khi nghe những tiếng xì xào khó chịu
“E HÈM”Bà cô gằn giọng
“Hôm nay lớp chúng ta sẽ có 4 bạn học sinh mới”Bà cô nói rồi vẫy vẫy cho bọn nó đi vô
“WAO Thiên thần”N1
“Đẹp quá”N2
“Chắc là đi phẫu thuật chỉnh hình chứ gì”NS1
“RẦM” Đập bàn lần 2
“Các em giới thiệu đi”Bà cô quay sang tụi nó
“Mon Ruby”
“Rin Akstina”

“Willy Hanna”
“Jey Zeppelin”
“Tụi nó gt xong thì nở một nụ cười như thiên thần khiến cho tụi con trai nhập viện hết (ngoại trừ Rin) còn con gái thì ghen tỵ
“Tập đoàn Ruby; Freeman;Willy:Zeppelin”NS2 thắc mắc hỏi
“Đó không phải là những tập đoàn đứng đầu TG sao”N2
“Jey zeppelin không phải là cùng họ với Anh Jin sao,không lẽ là em gái anh ấy”NS3
“À thật ra mình nhận được học bỗng nên mới vào được đây”Nó vội giải thích
“Đừng đễ cho ai biết được mối quan hệ giữa chúng ta”Nó đột nhiên nghĩ đến lời cảnh cáo của Anh
“Zeppelin thì ở đâu mà không có”Nhỏ thấy vậy cũng giúp nó luôn
“Ra là vây”NS4
“Còn 3 người thì sao cũng nhận học bỗng à”NS5
“Ừ” 3 tụi nhỏ đồng thanh
“Thôi các em đừng thắc mắc nữa còn 4 em thì xuống 2 bàn cuối cùng ngồi đi”Bà cô nói rồi tụi nó cùng nhau bước xuống chỗ ngồi, Nó và Mon thì ngồi chung một bàn còn nhỏ và Rin thì ngồi chung một bàn trong giờ học tụi nó mỗi người làm một việc,Nó thì ngồi đọc truyện còn nhỏ thì nghe nhạc, Rin và Mon thì ngủ (T/g thật ra tụi nó học hết lâu rồi đi học đễ cho zui thôi)
“RENG…RENG…RENG” Tiếng chuông báo hiệu giờ ra chơi đã đến Nó và nhỏ đã kéo Rin và Mon đi xuống canteen (t/g canteen chung nha cả khu A và khu B đều ăn 1 chỗ) tụi nó kiếm một cái bàn đễ ngồi rồi kêu đồ ăn
“Ăn gì đễ mình đi lấy”Rin
“8 hamberger,4 pít tết,8 pimpim poca,8 ly kem socola”Nó hồn nhiên nói
“Đợi chút”Rin nói rồi đi tới chỗ bán đồ ăn
“10’ sau Rin mang đồ ăn tới chỗ bọn nó”
“Nè ăn đi,đúng là heo mà”Rin
“Làm gi giữ thế, có chút xíu mà cũng cằn nhằn”Nhỏ
“Chút xíu?cậu thử đi lấy đi”Rin
“À đt của cậu đâu jey khi nãy mình gọi đễ kêu cậu tới giúp mình mà cậu không bắt máy”Rin
“Có hả,mình không nghe”Nó vừa ăn vừa nói
“Đễ mình gọi lại”Rin nói rồi lôi đt ra gọi cho jey
“May our hearts be full like our drinks tonight
May we sing and dance till we lose our minds
We are only young if we seize the night
Tonight we own the night
Tonight we own the night
La la la la la la la la
La la la la la la la la
When my time is over, lying in my grave

Written on my tombstone, I want it to say
This man was a legend, a legend of his time
When he was at a party, the party never died
Hey..ey, everybody’s got a dream
so what do you say..ay
Are we making history?
May our hearts be full like our drinks tonight
May we sing and dance till we lose our minds
We are only young if we seize the night
Tonight we own the night
Tonight we own the night”
“Nó ở đâu rồi”Nó vừa cầm miếng hamberger vừa cuối xuống bàn tìm
“Không có”Nó đứng dậy nói
“Hình như ở phía sau đó”Mon nói rồi chỉ tay về phía sau Nó
“Nó cắm cúi xuống tìm phía sau mình mà không nhìn phía trước nên đã va phải vào một chàng trai làm iếng bánh hamberger trên miệng rớt xuống”
“Tên nào dám làm iếng ăn của chị rớt vậy hả”Nó tức giận đứng lên quát thì thấy…
“đẹp trai thật”ý nghĩ của nó
“Cô nhìn đủ chưa”tiếng nói của chàng trai phát ra đưa nó trở về hiện tại
“Nè anh đi không nhìn đường à”Nó
“Là cô không nhìn đường”Hắn nói
“Tôi không nhìn đường hùi nào là anh đi không cẩn thận nên mới va vào tôi”Nó
“Hồi nãy tới giờ tôi đi có nhìn đường không”Hắn nói rồi nhìn sang cả canteen ý muốn hỏi từ nãy giờ hắn có chú ý đường đi không

“CÓ”Cả đám đồng thanh
“Trời! Gì thế này”Nó hốt hoảng nói
“thấy chưa”Hắn
“Cứ coi như nãy giờ anh đi nhìn đường đi,nhưng anh phải xin lỗi tôi vì làm cho tôi rớt mất miếng hamberger”Nó nói giọng dịu lại
“Tôi không bao giờ xin lỗi người khác”Hắn lạnh lùng nói
“GÌ” Nó hốt hoảng nói
“Có chuyện gì vậy”Một giọng nói lạnh lùng khác vang lên đi tới chỗ hắn nhưng không phải một người mà là 3 người
“Sao giọng nói này nghe quen vậy ta”Ý nghĩ của nó, nó đang cố lục lọi trí nhớ của mình
“Nhỏ này kêu tao xin lỗi vì làm nó mất cái bánh hamberger”Hắn nói lại cho 3 người đó và 3 người đó không ai khác chính là Anh,God,Kai
“Trên đời này mà cũng có cô gái kêu mày xin lỗi sao”Kai giễu cợt hắn
“Sao lại không”God thấy vậy cũng chen vô luôn
“Vậy ai”Kai
“Thì là cô gái kêu Ken xin lỗi chứ ai”God nhún vai trả lời
“Ờ Ha”Kai
“Tụi bây có im đi không”Hắn lạnh lùng nói
“Có câu xin lỗi mà cũng không nói được nữa có cần tôi dậy cho không”Nó quay lại nói
“Nè cô,cô có biết chúng tôi là ai không vậy”Anh cũng nhìn nó nói nhưng khựng lại một chút…”sao giọng nói này nghe quen vật ta” cả nó và anh đang cô nhìn kỹ xem người phát ra giọng nói ấy là ai thì thấy….
“Sao mày?anh lại ở đây” ý nghĩ của anh và nó


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.