Bạn đang đọc Tình Yêu Của Nàng Công Chúa Máu Lạnh: Chương 2
Đến trưa, nó kéo mấy người anh của nó tới 1 căn nhà kính trong suốt, xung quanh là 1 vườn bạch hồng thanh mát, hắn đút tay túi quần lững thững theo sau
– Sao em biết chỗ này vậy_Kan nhìn quanh rồi hỏi nó
– Bí mật_nó nháy mắt
Bước tới căn nhà kính, ko có khóa nhưng có hệ thống nhận biết dấu vân tay và mật khẩu, nó bấm từng số rồi đặt ngón cái vào hệ thống.
_Píp, píp, píp_ cánh cửa mở ra trước con mắt ngỡ ngàng của bọn hắn
– Ở đây đẹp quá, vậy là từ nay có chỗ trốn lũ hám trai roài_Ken cười tươi nhưng nhìn thấy vẻ mặt lạnh băng của nó thì im luôn.
– Em sao vậy? Ốm à?_Kan lo lắng
– Bản chất thật của nó đấy, lạnh lùng vô cảm_Leo đưa nó cốc nước_em diễn siêu quá luôn, nhận anh là đệ tử nhá_Leo tươi như hoa
– Chắc cha đã nói cho anh biết lí do em trở về_nó lạnh giọng hỏi Leo và nhận được cái gật rụp luôn
– Lý do em trở về? Là gì?_Kan Ken đồng thanh
– Trả thù_nó vẫn lạnh
– Cho ai?_Kan giật mình
– Mẹ_nó nắm chặt tay
– Là sao? Ko fải mẹ đang ở Pháp sao?_Ken tròn mắt nhìn nó
– Đúng, mẹ sống ở Pháp 10 năm trước, mẹ vừa đặt chân sang Pháp ko quá 2 tiếng đồng hồ đã trút hơi thở cuối cùng nơi đất khách quê người đó rồi_nó nói to dần rồi quát lên
– Cái gì? 10 năm? Vậy 10 năm qua em sống như thế nào?_Kan hỏi, lúc này Kan và Ken đều đã khóc
– Lúc đó em ấy mới 7 tuổi, may mà có 1 người giúp đỡ, em ấy làm người giúp việc cho gia đình đó suốt 2 năm trời. 1 lần cha tao thấy con bé thì giống đứa em đã mất của tao nên nhận về nuôi_Leo kể thay nó
– Khổ thân em tôi. Vậy kẻ nào đã hại mẹ?_Ken ôm lấy nó
– Xa tận chân trời mà gần ngay trước mặt, chính là ả đã hại mẹ fải li hôn đó_nó nở nụ cười khinh bỉ
– Bà ta, anh fải giết bà ta_ Kan tức giận
– Anh đi đi, anh làm gì được bà ta? Muốn diệt fải diệt Bạch Hổ trước, nếu anh muốn cái bang Vampire của mấy anh tiêu tan thì mời_nó nhìn thẳng vào Kan
– Sao em biết?_Ken giật mình hỏi nó
– Thế anh nghĩ em muốn giết là giết mà ko điều tra à? Còn bang Vampire của mấy anh thì có gì mà em ko biết, bang chủ là tên kia_nó chỉ vào hắn đang ngồi ngắm hoa_ còn 2 anh 1 là quân sư, 1 là phó. Còn cái tên tưng tửng kia thì đang lông bông chơi lẻ, đúng chưa?_nó chỉ vào từng người.
– Thực ra em là ai?_hắn đang ngắm hoa nhưng vẫn lên tiếng
– Nguyễn Băng Lệ Tuyết_nó thản nhiên trả lời
– Vào lớp học thôi, muộn rồi_Leo nhìn đồng hồ bảo.
Rồi cả lũ kéo nhau về lớp