Bạn đang đọc Tình Yêu Của Nàng Công Chúa Máu Lạnh: Chương 10
Nó ngồi trên phòng đến đúng 7h15, lúc này đã thấy 3R cùng 2 nàng ngồi tại bàn ăn
– Ngủ ngon ko?_Win cười hỏi nó
– Bình thường_nó ngồi xuống
– Bình thường cái đầu bà à? Mắt xưng kia kìa, bạn với chả bè, ko ngủ được thì cứ bảo ko ngủ được đi_San bức xúc đập tay xuống bàn khi nhìn thấy mắt nó
– San đừng mắng Sara nữa, Sara ko bao giờ ngủ được quá 3 tiếng đồng hồ đâu_chị Thùy vỗ vai San
– 3 tiếng? Thôi chết, tui xin lỗi_San cúi mặt xuống
– Thế đấy, bạn với chả bè, bạn bè thì xin lỗi cái gì?_nó đập bàn bắt chước giọng San lúc nãy
– Ơ_San đơ luôn
– Ko có gì đâu, đã là bạn bè thì tôi luôn tha thứ_nó xoa đầu San
– Aaa, tóc đẹp của tôi_San giả mếu làm nó bật cười.
Nó cười thật lòng vì người bạn này, lúc nó cười có má lúm đồng tiền phải nói là cực kì xin, lại có răng khểnh cực duyên luôn. Nhưng bình thường nụ cười giả tạo của nó thì sẽ ko nhìn thấy điều đó. Cả nhà đang ngây ngất nhìn nó, nó nhìn quanh nhận thức rằng mình đang cười thì lấy lại vẻ mặt lạnh lùng. Mọi người giật mình ngó lơ đi
– Leo và 2 anh em chưa xuống hả chị Thư?_nó nhìn chị Thư
– Đây đây, xuống rồi đây, thằng Leo nó ko chịu dậy_Kan vẫy vẫy, đằng sau là Ken và Tiểu Long. Thằng nhóc sau 1 hồi sợ hãi ngồi trong phòng tối thì đã biết nghe lời nó, còn đối với người khác thì vẫn bước.
– Bác Đặng chuẩn bị cho con ít nước đá mới tan đi_nó nhìn quản gia
3 sau, trên tay quản gia là xô đước đá mới tan lạnh buốt, nó cầm xô nước lên thẳng phòng Leo. 12 chị rón rén thì theo đằng sau, cả lũ chẳng hiểu chuyện gì nhưng cũng bám theo. Nó mở cửa vào phòng Leo, còn Leo thì đang ngủ ngon lành. Nó lay tay Leo nhỏ nhẹ
– Dậy đi Thiên Thiên, sáng rồi.
10s…15s… ko động tĩnh. Nó lại gọi nhưng bằng giọng lạnh. Nhưng Leo thì chùm chăn kín đầu. Cơn giận dữ lên đến đỉnh điểm, nó hất tung chăn của Leo ra, tạt thẳng nước vào mặt Leo.
– A, lạnh quá, lạnh quá_Leo nhảy tưng tưng nhưng khi cái mặt nó sát khí ngút trời thì im re
– Cả ngày hôm nay nhịn đói cho em_nó bỏ đi nhưng vứt lại câu nói làm Leo muốn kêu nhưng ko làm gì được.
21 người đang đứng ngoài cửa nhìn thấy vẻ sát khí của nó thì chạy luôn.
Nó ko nói ko rằng, bó lên phòng, đúng 10 sau, nó xuống với một chiếc váy trắng ren dài đến đầu gối, tóc làm xoăn, quanh eo là thắt lưng nhưng nếu nhìn kĩ thì là 1 chiếc soi dài tầm 3m. 1 vẻ lạnh lùng làm ai cũng ghê sợ nhưng rất xinh đẹp.
– Sao lại lạnh thế nhỉ?_ San ngồi quay lưng về phía nó nên ko nhìn thấy nó.
Sau câu nói của San, cả nhà đồng loạt chỉ về nó
– Đi học thôi_nó lạnh lùng
Cả nhà vội vàng bỏ đũa đi theo nó, vừa bước vào cổng trường thì bị 1 đám nữ sinh chặn đường.
– Chặn đường quá đấy_hắn khó chịu lên tiếng
– Cũng được nếu mấy anh để 3 cô ta ở lại_1 ả chỉ bọn nó
– Hôm nay tâm trạng đã ko tốt lại còn gặp chó, chán quá_San lên tiếng than thở
– Ko những thế, loài 1 lũ chó ngu_Win gật gù
– Chó khôn ko cản đường chủ mà_ San tiếp lời
– Chó gì mà hoa hoè hoa sói, người ta nhìn vào tưởng 1 lũ chó dại_Win đốp thêm.
Cứ thế, 2 nàng người hứng kẻ tung, bọn hắn cười thầm bên cạnh.
– Có việc gì thì nói_giọng nó lạnh âm cả nghìn độ.
– Bọn mày dám đi cùng 4 hoàng tử thì đừng có trách_ả ta sợ nhưng vẫn lớn tiếng.
Nó cười khẩy, kiễng chân lên thơm vào má hắn ( vì hắn là người gần nó nhất), hắn giật mình. Nó nhìn ả bằng ánh mắt thách thức nhưng vẫn lạnh đếu thấu xương.
Ả ta trợn tròn mắt, cả lũ cũng kinh ngạc nhưng với cái IQ cao ngút thì đã hiểu ngay ra vấn đề.
– Bọn mày cút được rồi đấy, hoa đã có chủ thì đừng cố cướp_1 cô gái có tiếng nói trong veo cất tiếng
– Mày là ai, có giỏi thì ra mặt, đừng giở trò ma quỷ ở đây_ả sợ nhưng lớn giọng
Nhảy xuống chỗ bọn nó từ 1 cái cây gần đó, cô gái mang vẻ đẹp kiêu sa, quý tộc, khuôn mặt có phần giống với Leo, mái tóc tím bồng bềnh, cô gái xoay 1 vòng đến chỗ Ken, mỉm cười rồi hôn lên đôi môi của Ken. Ken bất ngờ nhưng rồi ôm trầm lấy cô gái trước con mắt ngỡ ngàng của toàn trường trừ nó.