Đọc truyện Tình Yêu Của Lọ Lem Lạnh Lùng – Chương 15
Căn tin trường Trung Đông…
Thư cùng Quỳnh đi tới bàn cô hay ngồi ăn. Bảo Quỳnh ngồi đợi, cô đi lấy đồ ăn cho cả hai đứa rồi nhanh chóng quay trở lại.
– Ăn đi thôi _ Thư nói lúc quay về.
Quỳnh như nhớ ra điều gì, háo hức vừa ăn vừa hỏi:
– Bồ kêu có chuyện gì mà? Nói nghe coi.
– Ăn đi nói sau _ Thư bình thản ăn, quyết không nói
– Haizzz, ừ _ Quỳnh thở dài ngán ngẩm, tiếp tục ăn phần của mình.
Bỗng……
– Ngồi ké bàn này nhé _Phong hiên ngang dẫn đầu 3 chàng ngỏ ý với Thư và Quỳnh
Nghe thấy có tiếng người nói với mình, Thư và Quỳnh dừng ngay cước bộ, ngước mắt lên nhìn kẻ đang nói. Phong bị nhìn chằm chằm cũng ngượng gãi đầu
gãi tai cười cười, nhìn hai người hỏi lại:
– Ba người chúng tôi ngồi đây được không?
– À.. Ờ… Thư? _ Quỳnh lúng túng quay ra hỏi ý kiến con bạn xem cô có đồng ý hay không…
Thư nhìn cả bốn người một lúc rồi mới nói cụt lủn xong lại cúi xuống ăn:
– Tùy!!!!
Nhận được sự đồng ý của Thư, Quỳnh cười hiền mời Phong cùng Thiên và Long
ngồi ăn cùng. Phong nhanh nhảu kéo ghế ngồi cạnh Quỳnh, Long ngồi cạnh
Thư còn Thiên ngồi cạnh Long. Không gian xung quanh trầm lặng đến lạ
thường, không một tiếng nói cười gì của mọi người xung quanh. Quỳnh lên tiếng mở lời, giọng nhẹ nhàng:
– Giới thiệu chút nhé, tôi là Quỳnh, chắc 3 cậu cũng biết lúc nãy rồi. Tôi mới chỉ biết tên Phong
và Long thôi. Còn cậu là??? _ Quỳnh nhìn Phong và Long thắc mắc, chỉ chỉ Thiên đang ngồi ăn.
Long vốn dĩ ít nói nên không trả lời, Phong bèn trả lời:
– À, đây là Thiên, bạn thân của bọn tôi. 3 chúng tôi là hotboy của trường này, ai cũng biết hết
Phong tự hào phô danh tính của cả lũ cho Quỳnh biết. Nó ậm ừ ra vẻ hiểu, nói tiếp:
– Ừm, ra 3 người là hotboy bảo sao lúc nãy tôi mới tới trường đã thấy một đám nhao nhao tới 3 người.
– Ra cậu cũng có mặt ở đó???? _ Phong hỏi
– Ừ _ Nó trả lời xong rồi tiếp tục ăn.
Cuộc đối thoại kết thúc một cách nhanh chóng, mọi thứ lại rơi vào không gian trầm lặng của ban đầu. Nhưng, không gian ấy nhanh chóng bị phá vỡ bởi
giọng nói lảnh lót của Thiên Nhi đang đi tới:
– A anh Thiên, anh Phong, anh Long, có cả chị Thư nữa, sao mọi người lại ăn chung vậy?
Cả 5 người đang ăn đều dừng hẳn lại, ngước mắt lên nhìn Nhi. Thư vẫn trầm ngâm không nói gì, Thiên lên tiếng trả lời:
– Ừ!
– Em ngồi cùng được chứ?
Nhi hỏi cho có lệ, không cần sự cho phép của ai nhỏ đã nhanh chóng chạy đến ngồi sát bê Thiên. Thư gác đũa, thu dọn đứng dậy rời khỏi bàn ăn không
nói không rằng gì làm ai cũng ngạc nhiên. Thấy con bạn bỏ mình mà đi, nó nhanh chóng đứng lên chào mấy người họ xong ú ớ đuổi theo Thư. Thiên,
Long, Phong nhìn theo bóng 2 người đã rời đi với hàng tá câu hỏi tại sao????!!! Thiên Nhi cười mỉm khi thấy họ đã đi, nhưng rồi giả nai thắc
mắc hỏi Thiên:
– Ủa sao vậy? Sao 2 chị ấy bỏ đi thế anh Thiên? Mà đi cùng chị em là ai thế anh?
Thiên thờ ơ trả lời:
– Anh không biết nữa. À đó là Quỳnh, bạn của cô ta.
– Bạn? _ Nhi hỏi lại
– Ừ. Em ăn đi tụi anh đi đây!!! Bye e
Thiên nói xong cùng 2 thằng bạn rời đi về lớp học, bỏ lại nhỏ Nhi chưa kịp
nói gì, tức giận ngồi tại chỗ, lẩm bẩm: “ Quỳnh bạn cô ta, vui thật. Mà
cô ta quen với 3 người họ từ khi nào vậy???? Thiên sao lại lãnh đạm với mình như vậy????…”
******
Quỳng chạy tới bên Thư, vừa thở vừa hỏi, câu nói ngắt quãng:
– Ế….sao…bỏ đi vậy?
– Không thích ngồi đó _ Thư trả lời
– Vì nhỏ vừa nãy??_ Nó hỏi
– Ừ…!
– Tại sao??? _ Nó thắc mắc hỏi tiếp
– Nhỏ Nhi đó, khong nhận ra?
– Á á, tôi hiểu rồi. Lâu không gặp không nhận ra nhỏ, mà hình như nó cũng không nhận ra tôi thì phải.
– Chắc vậy, lúc nhỏ bà lấy tên Vi mà _ Thư nói
– Ừm. Bà nhờ tôi chuyện gì nói đi, giờ không có ai.
– Tôi nhờ bà điều tra những chứng cứ phạm tội trpng kinh doanh của ông
Quân cùng một số cổ đông theo phe ông ta trong Lã Thị, ok?
– Ok, nhanh nhất tối mai tôi sẽ thông báo cho bà. Mà bà vẫn ở biệt thự của họ Lã?
– Ừm.
– Thế qua ở với tôi đi, tôi đang ở một mình buồn lắm! _ Nó nhìn Thư, ánh mắt long lanh, đề nghị.
– Ok, dù gì tôi cũng định dọn đi.
– Ngay hôm nay luôn đi cho tiện _ Nó vui sướng nói
Thư gật đầu đồng ý, không nói gì nữa. Với cô, càng dọn ra sớm nhà ấy ngày
nào càng dễ chịu, cô không phải chạm mặt với gia đình kia mỗi ngày nữa.
Cô cũng có thời gian tập trung làm việc hơn, không phải ra khỏi nhà từ
sớm nữa, dù gì cũng sắp đến ngày họp cổ đông ở Lã Thị rồi, tính ra còn
gần một tháng nữa……
Về tới lớp, Thư và Quỳnh về chỗ
ngồi. Theo ngay sau hai người là Thiên, Long và Phong, họ cũng về chỗ
ngồi. Cô giáo vào lớp, thông báo:
– Mỗi lớp phải chọn ra 5
bạn tiêu biểu tham gia biểu diễn 1 tiết mục hát hoặc nhảy múa gì cũng
được nhân dịp kỉ niệm 50 năm ngày thành lập trường. Bạn nào nghĩ mình
đủ khả năng đi, dơ tay cho cô biết?
Lớp im ắng không một cánh tay dơ lên. Cô giáo ngán ngẩm lắc đầu, nói:
– Thế thì cô buộc phải phân công vậy. Ba hotboy của trường nhé, cùng với 2 bạn mới là Thư và Quỳnh sẽ đi. 5 em không ý kiến gì chứ?
Thiên, Long, Phong, Quỳnh nghe thấy cô nói đồng loạt ngửng mặt lên nhìn, không hiểu gì cả. Thư đang đánh máy cũng dừng hẳn lại, nhìn cô giáo. Quỳnh
không biết làm sao, mượn cớ Thư, nói:
– Em thì không sao nhưng Thư thì…
Cô quay ra hỏi Thư:
– Thư, em….
Thư quay ra nhìn nó, ánh mắt hình viên đạn. Quỳnh đôi mắt long lanh như xin cô đừng đồng ý. Thư cười khẩy, thản nhiên nói:
– Em ok.
Nghe xong Quỳnh sốc toàn tập, mặt méo sẹo, không nói lên lời. “ Cái mồm làm
hại cái thân “ quả không sai. Nghe vậy, cô giáo hớn hở, quay ra nhìn 3
chàng kia. Phong thấy Quỳnh đi nên cũng theo đi, gật đầu luôn. Thiên và
Long chưa kịp í ới gì đã bị cô giáo chặn họng:
– Coi như xong, 5 bạn đều đồng ý. Thôi, chúng ta bắt đầu vào học.
Thế là tiết học lại bắt đầu…………..