Tình Yêu Của 6 Nàng Sao Nữ Và 6 Chàng Sao Nam

Chương XIII: kí ức của Cự Giải


Bạn đang đọc Tình Yêu Của 6 Nàng Sao Nữ Và 6 Chàng Sao Nam: Chương XIII: kí ức của Cự Giải

Mời mn đọc truyện vui vẻ nhé ~ mn cứ nhận xét thẳng để au sửa lỗi nhé
P/s: Anh Sư Tử ý
——-
mọi người vẫn đang bàn tán xôn xao, thường thường ồn quá thì Thiên Yết sẽ quát họ, nhưng bây giờ thì k thèm để ý tới mà thả hồn theo gió. thấy lạ, Ma Kết hỏi:
– ê Yết ! Yết !
– hả… ờ… gì ? – Yết giật mình
– sao cậu lạ vậy ? từ lúc về nhà là thấy cậu như vậy rồi, có sao k ?
– k sao. Sao ùi, có kế hoạch gì chưa ?
– chưa, cậu lơ mơ qá nha, nói đi, có chuyện gì ? – Sư Tử tra hỏi
– nói đi, giấu hoài à ! – Kim Ngưu

– được rồi, tớ kể:
flashblack
Yết đang phóng đến nơi mà Cự Giải bị bắt với vận tốc cực lớn thì bị một đoàn người chặn lại. một tên nói:
– quay về đi, nếu muốn Cự Giải được thả ra thì ngươi hãy đưa Thiên Bình tới đây, đảm bảo cô ấy sẽ k bị gì hết !
– nếu tôi k về thì sao ?
– rất tiếc nhưng anh phải về – tên kia nói rồi ra lệnh áp đảo Yết
hết tên này đến tên khác nhào tới đánh Yết, do mải đánh bọn phía trước nên Yết bị Ngọc Anh ột gậy vào đầu và vác anh về biệt thự – nơi các sao đang ở.
end flashblack
– thì ra đó là lí do cậu bị ngất, mà mặt người kia wen lắm á – Nhân Mã nói vì cô là người ra mở cửa
– nam hay nữ vậy ? – Xử Nữ hỏi
– nữ, mà nhìn quen lắm ! – Mã khẳng định
– cậu miêu tả thử xem nào – Song Ngư nói
– tóc dài ngang lưng, để mái ngố,tóc màu đỏ nhạt, mũi hơi cao, mắt màu … màu gì ta ? – Mã tự hỏi ( thánh soi ^^ )
– màu hồng nhạt – Song Tử nói
– a đúng rồi ! mà sao cậu biết ? – Mã ngạc nhiên
– nghe cậu miêu tả, cô ta là Ngọc Anh – Ma Kết nói – là một trong những đàn em được tin cậy nhất trong bang Ophiuchus.
– whoa ! ghê vậy, tớ cứ tưởng sức của cô ta chỉ ở mức bình thường thôi chứ – Bạch Dương

– các cậu đừng bao giờ xem thường, hạ thấp đối thủ hoặc nhìn vẻ bề ngoài mà nói, dễ chầu trời lắm – Song Tử nói
– biết roài ! – cả đám đồng thanh
– thôi tớ đi nấu cơm đây, mấy cậu ngồi bàn tiếp đi nha – Mã nói rồi kéo lun Song Tử đi vào bếp
bên Cự Giải
~sau khi Xà Phu chạy ra và khóa cửa lại thì Cự Giải tiếp tục tìm cách thoát khỏi nơi đây. bên trong góc của căn phòng có vài thùng giấy lớn, cô vui mừng chạy tới. cô thử rinh một thùng, nhẹ quá, cứ thế cô mang để ở dưới cửa sổ. đến thùng cuối cùng thì cô thấy nó nặng nặng, cô mở ra coi và phát hiện ra nhiều cuốn album cũ. tò mò, cô lấy một cuốn và lật xem trang đầu tiên, một bé gái khoảng chừng 5 tuổi đang vui vẻ thổi ngọn nến trên bánh sinh nhật, xung quanh là một cậu bé khoảng 6 tuổi và 2 người lớn khoảng ba mươi. cô có cảm giác rất quen thuộc, những gương mặt này sao quen quá, cô lật tiếp trang tiếp theo. những dòng kí ức hỗn loạn chạy trong đầu cô, và cô bắt đầu nhớ lại, bé gái trong hình là cô, 2 người lớn ấy là ba mẹ cô, và cậu bé ấy là anh trai … Xà Phu.
kí ức của Cự Giải
vào một ngày đẹp trời, trong ngôi nhà phát ra những tiếng cười hạnh phúc của trẻ con, lời chúc mừng sinh nhật của người lớn, những bạn bè tặng cho những món quà. đó là ngày sinh nhật thứ 8 của Cự Giải, khi khách đã về hết, cô bé vui vẻ chạy lon ton đến chỗ anh trai :
– anh hai ơi, xem em mặc bộ váy này có đẹp không ?
– em gái anh là đẹp nhất ! – Xà Phu trả lời
– hihi em vui quá – quay sang ba mẹ – ba mẹ ơi ? con và anh hai lên phòng chút nhé !
– uk, lẹ nha con ! – ba mẹ cô đang dọn dẹp, ngước lên trìu mến nhìn đứa con bé bỏng
được sự đồng ý của hai bậc phu huynh, cô cùng anh trai chạy lên phòng của cô, đóng cửa lại, cô mở ngăn kéo bàn của mình, lấy ra hai tấm thiệp nhỏ, nói với anh:
– anh hai ơi, em làm hai tấm thiệp này để cho ba mẹ, anh thấy nó được không ? có xấu quá không anh ?

– rất đẹp, em gái anh giỏi quá ! mai mốt người nào yêu em chắc sẽ rất hạnh phúc ! – Xà Phu cười híp mắt nói
– vậy anh với em xuống tặng ba mẹ nhé ! – cô nói
– đượ … – Xà Phu chưa nói xong thì dưới lầu vang lên những tiếng đổ vỡ, tiếng súng. hai anh em vội vã chạy xuống dưới, một cảnh tượng kinh hoàng đập vào mắt hai đứa trẻ. ba mẹ cô nằm trên một vũng máu đỏ tươi, mùi tanh của máu bốc lên, Cự Giải khóc nấc lên và chạy đến chỗ họ, Xà Phu cũng đuổi theo đứa em. ba cô đã đi trước, còn mẹ cô, trước khi đi đã đưa cho hai anh em hai sợi dây chuyền và dặn dò:
– ba … mẹ giao .. cho hai đứa… hai sợi .. dây chuyền … khục khục … này, nhỡ khi .. hai con .. lạc nhau thì… hãy dựa vào .. hai sợi dây… chuyền … khục … để tìm nhau … khục …
– hức … mẹ ơi … – hai đứa trẻ gào lên
mẹ cô cũng đi theo ba cô rồi, sợi dây chuyền của cô là hình mặt trăng, của Xà Phu là mặt trời được chạm khắc rất tinh xảo. ngay sau đó cảnh sát cũng kéo đến, dò hỏi hai đứa bé rất nhiều nhưng họ chỉ trả lời gọn lỏn. vài ngày sau đó, dì Anna tổ chức đám tang cho ba mẹ cô, khoác bộ váy màu đen mà mẹ cô mua tặng cô khi cô đoạt giải học sinh giỏi mà cô cảm thấy trống trải, cô đơn, ba mẹ đã bỏ cô mà đi, anh trai cô cũng mất tích vài ngày sau đám tang của ba mẹ. cô vì quá nhớ họ, cô ngồi bên mộ của họ khóc ngày khóc đêm và ngất đi, được dì cô đưa vào viện. khi tỉnh lại, cô nhìn thấy xung quanh là 4 bức tường trắng xóa, cô loạng choạng bước xuống giường, không may vấp té và đập mạnh vào cạnh bàn,cô ngất tiếp. khi tỉnh lại thêm một lần nữa thì đầu cô hoàn toàn trống rỗng, chỉ nhớ là cô ten Cự Giải, ba mẹ cô bị tai nạn giao thông và cô có một người dì tên Anna. mấy ngày sau, cô được xuất viện và về ở với dì Anna của cô, vẫn đi học, đi chơi với bạn nhưng dường như sau vụ tai nạn đó cô đã đánh mất nụ cười. khi cô 10 tuổi, cô gia nhập bang Angles với mục đích là khiến cho bản thân mạnh mẽ hơn
hết
Cự Giải ôm đầu khóc, tay nắm chặt chiếc dây chuyền hình mặt trăng và ngất đi. Xà Phu bước vào, cuối xuống để sợi dây chuyền hình mặt trời lộ ra, vuốt tóc của Cự Giải và thì thầm nói:
– anh sẽ không để em phải chịu đau khổ nữa, anh đã tìm em từ lâu lắm rồi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.