Tình Yêu Cấp 2

Chương 138: Lên giường…


Đọc truyện Tình Yêu Cấp 2 – Chương 138: Lên giường…

Cả đời này, ai nói dối tôi đều có thể chấp nhận được. Ngoại trừ anh, Trang Hoàng Nhật!!!

Nhiệt độ trên đảo lại hạ xuống, lớp sương mù dày đặc vẫn chưa tan hết, nắng nhẹ cũng không làm người ta thấy ấm lên tí nào. Chui rúc vào trong chăn, hôm nay cái chăn này ấm hơn bình thường nha. Nó dụi dụi đầu vào cổ ai đó mà mình đang ôm như một chú mèo, hít một hơi sâu nó lại ngửi được mùi hương rất quen thuộc. Lại dụi dụi đầu, nó lại hít một hơi sâu, mùi hương kia trộn lẫn với mùi rượu nho kèm theo mùi bạc hà nhè nhẹ. Bỗng cảm thấy đùi mình có vật nặng đè lên, ngay eo cũng vậy, nó mơ ngủ nhúc nhích muốn gạt ra. Nhưng càng cử động, nó càng bị một vòng tay siết chặt lại, cả hai thân thể áp sát vào nhau. Bỗng một giọng nói vang lên, đầy mê hoặc cuốn người khác đi:

– Còn sớm, ngủ thêm chút nữa đi..

Giọng nói rất êm tai, nó ngưng động đậy mặc cho người đó siết chặt mình. Tư duy hoạt động chậm rãi, có gì đó không đúng thì phải..

Sau một hồi lâu, nó lập tức nhận ra điều bất thường. Vẫn còn mơ màng, nó từ từ mở mắt ngẩng đầu lên nhìn. Đập vào mắt là khuôn mặt điển trai đang ngủ say, mái tóc xanh đen hơi rối phũ xuống. Nó mắt nhắm mắt mở nhìn người đó vài giây, rồi mới mở to mắt nhìn thật kĩ. Người này, người này…mẹ nó chẳng phải rất quen thuộc sao?!

Định bỏ chạy, vừa ngóc đầu lên liền bị kéo xuống. Người đó mở mắt nhìn, không có vẻ gì gọi là vừa mới bị đánh thức..

– Định đi đâu!?

Người đó nhíu mày nhìn nó, vẻ khó chịu hiện rõ trên khuôn mặt. Nó như không tin vào mắt mình, nhắm chặt hai mắt lại, miệng lẩm bẩm:

– Chỉ là mơ thôi, không phải thực, không phải thực.


Tự thôi miên chính mình, nó cố gắng quay về với giấc ngủ nhắm nghiền. Người đó phà hơi thở nóng của mình vào vành tai nó, ma mị nói:

– Để tôi giúp em phân biệt đây là mơ hay là thực!

Vành tai bị người đó ngậm lấy, rồi cắn mạnh khiến nó biết rõ, đây không phải là mơ. Nếu không phải là mơ, thì nó nên thoát khỏi vòng tay này, ngay lập tức!!!

– Yun, anh còn không mau buông ra!

Hắn nhìn nó đang giẫy giụa liền cắn mạnh vào vành tai đã đỏ ửng rồi nhả ra, siết chặt nó lại. Nằm trong vòng tay Yun đang càng lúc càng siết chặt, nó không thể nào cử động được nữa.

– Từ hôm qua đã dụ dỗ tôi, em muốn thế nào đây? Còn động đậy nữa, tôi cưỡng bức em!

Hai khuôn mặt chỉ cách nhau vài centimet, nó ngại đến mức mặt đỏ ửng lên. Cả người nằm trọn trong vòng tay Yun, nó nghe thấy liền nhúc nhích nhiều hơn. Hắn nhíu mày, con nhóc này không biết nguy hiểm là gì sao?

Cả hai không nói không rằng, nó càng nhúc nhích hắn càng siết chặt. Cả căn phòng chỉ còn lại hơi thở đầy mờ ám của cả hai..

Nó thấy mãi không thể thoát khỏi hắn, liền cắn mạnh vào cổ hắn ở trước mắt. Yun không ngờ trước liền siết nó chặt hơn, mặc kệ cho nó cắn sâu vào thịt. Đến khi mùi máu lan trong miệng nó mới nhả ra, nhìn nơi có dấu răng sâu đang ứa máu mới biết mình cắn mạnh như thế nào. Mùi máu tanh lan trong miệng, nó liếm môi vô thức. Hắn nuốt nước bọt, yết hầu trượt lên xuống, nó đâu ngờ, tất cả đều là hành động khiêu gợi hắn. Vừa định tiến tới cắn thêm một cái thì nó đã bị hắn ngăn lại.


Một tay nâng cằm nó lên, một tay đặt ở eo ôm chặt nó lại, chân gác trên đùi nó nãy giờ khiến nó rơi vào thế bị động hoàn toàn. Khi chưa kịp phản ứng, nó đã thấy hắn nâng cằm mình lên rồi phũ môi xuống. Nó giật mình lập tức lắc đầu nhưng lại bị hắn giữ chặt lại. Cánh tay ở dưới cổ hắn không thể rút ra, còn cánh tay ở giữa hai người vừa giơ lên liền bị hắn bẻ ngược ra phía sau.

Nụ hôn kéo dài đến khi thấy nó gần như hết khí thở hắn mới buông ra. Vừa mở miệng ra thở vài hơi, hắn đã nhanh chóng hôn lên, lưỡi tiến vào khoang miệng. Hai tay nó bị hắn đưa lên đầu, Yun dùng một tay dùng sức tách hai chân nó ra rồi vào giữa, người dễ dàng cuối xuống khiến nụ hôn thêm sâu. Nó mở to mắt nhìn hắn, tên chết tiệt nhà ngươi chán sống rồi!!! Đôi mắt hắn hé mở nhìn nó, ánh mắt đầy mê hoặc. Lưỡi hắn như con rắn, luồn lách mọi nơi trong khoang miệng, hắn như muốn hút hết chất ngọt. Hắn trêu đùa khiêu gợi nó, bàn tay đặt ở eo cũng nhanh chóng luồn vào áo đặt lên da thịt. Nó phát giác, lông tơ dựng đứng hết cả lên. Sự đụng chạm của hắn khiến cả cơ thể nó nhạy cảm hơn hẳn, bàn tay ở eo bóp chặt lại khiến nó đau đến nhíu mày. Đầu lưỡi hắn dẫn dắt, trêu ghẹo lưỡi nó rồi cả hai cuốn lấy nhau như hai con rắn. Nó vụng về né tránh, nhưng lại càng khiến hắn đuổi theo mạnh mẽ. Cuộc rượt đuổi diễn ra mạnh mẽ một hồi lâu, hắn luyến tiếc cắn mạnh vành môi nhỏ rồi rời đi. Nó ở dưới sau khi bị hôn đến mê man liền thở lấy thở để, nhịp tim đập loạn hết cả lên!

Cuối người liếm vành môi nó còn ướt, hắn đanh mặt nói:

– Em nên nhớ, tôi cũng là đàn ông. Đừng đùa với lửa, có ngày phỏng tay!

Bàn tay ở eo nó bóp mạnh lại khiến nó hơi đau, đây là hắn cảnh cáo nó. Tấm chăn trên lưng hắn tuột xuống, lúc này nó mới nhìn rõ được bộ dạng của Yun. Áo sơ mi vì nó mà nhăn nhúm, nút mở hết ra làm lộ cả thân trên rắn chắc, tay áo không cài, mái tóc hơi rối, khuôn mặt lạnh băng nhưng hơi thở khác mọi khi. Thật sự rất gợi cảm!

– Anh mau ra khỏi người tôi. Tên chết dẫm, anh dám làm càn?!

Nó tức giận nghiến từng chữ, trừng mắt nhìn Yun. Hắn nhếch môi nói:

– Chẳng phải em từng nói ngủ với em cần phải có khuôn mặt của tôi, body chuẩn như tôi mới được sao? Tôi chính là cực phẩm, tình nguyện trao thân cho em!

Được rồi, sau mấy năm gặp lại, mặt lại dày hơn xưa. Nó oán hận trong lòng, ngày đó còn nông cạn nên mới nói thế, giờ lại bị hắn làm cho á khẩu. Đần độn, ngươi thật đần độn!


– Anh mau thả tôi ra, làm việc này đáng mặt quân tử sao?!

Nó cố thoát ra nhưng không thể, nó đâu biết rằng tình huống bây giờ càng giẫy giụa càng khiến hắn bị kích thích nhiều hơn sao?

Yun sắc mặt khó coi hơn, quân tử sao? Được, con nhóc này nhất định phải dạy dỗ!

– Tôi không quân tử thì sao? Em lại dám bỏ trốn cùng nam nhân khác! Em xem tôi là cái gì?! Hả?

Hắn buông hai tay nó ra, buông vòng eo ra, hai tay chống xuống giường. Nó nhìn Yun trong lòng nghẹn ngào, hai tay đặt trên lồng ngực hắn cố ý cản hắn tiến lại gần.

– Nhờ Vĩ An cứu tôi nên mới sống sót, mạng của anh là tôi cứu. Anh còn dám ở đây mà trách tội tôi?!

Nó cãi lại, giọng run run. Đứng trước cơn tức giận của Yun, nó liền cảm thấy mình thật nhỏ bé!

– Tôi nhờ em cứu tôi sao!? Tôi kêu em buông tay ra sao? Chẳng lẽ tôi không biết tường sắp sập, không kéo em ra khỏi đó được?! Tôi có kêu em nhận dùm nhát dao không? Tại sao em cứ tự hành hạ chính mình vậy hả! Khi đã vào cuộc, mọi chuyện tôi đều nắm chắc trong tay. Vậy mà em lại làm những việc đó, em không lo cho bản thân thì tôi lo. Não em tàn đến mức nào rồi hả?!

Đôi mắt hằn lên vài tơ máu, nó đủ biết hắn đang tức giận đến mức nào. Hắn tiếp tục nói:

– Em có biết mình ngu xuẩn đến mức nào không? Lại dám ở cùng nam nhân khác không có tôi, em muốn chết không toàn thây đúng không!?


– Vĩ An là anh trai ruột, anh ta không làm gì cả. Anh đừng suy diễn! – Nó nói

– Anh trai không phải là đàn ông? Vĩ An chẳng lẽ bị liệt dương? Chẳng lẽ cậu ta không có ham muốn!? Tôi nói cho em biết, thú tính ai cũng có, đừng nghĩ là anh ruột thì không làm gì được! Rốt cuộc nó đã đụng vào em chưa?

– Đây là vấn đề cá nhân!

– Em không nói coi như là đã đụng! Tôi sẽ rút từng sợi gân, chặt tứ chi, lột từng mảnh da của Bạch Vĩ An cho em xem!

Hắn gằn lên từng chữ, tơ máu trong mắt như muốn vỡ ra.

– Não tàn rồi sao? Tôi dễ dãi đến mức lên giường với anh trai mình hả?! Anh không biết suy nghĩ à! Não anh tàn đến mức nào rồi hả???

– Vậy là không có?!

– Nếu có tôi cũng đã giết chết anh ta rồi, hiểu chưa hả?

– Vậy còn việc Tuấn Anh là sao?

Nó cứng đờ người, trong đầu tự oán hận bản thân không lo chạy trước. Làm sao hắn biết về việc Tuấn Anh? Rõ ràng hôm qua hắn không có ở đó, 100% không có! Là ai, kẻ nào dám chơi sau lưng >


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.